Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đông Tề Đái Tuyết

Tiểu thuyết gốc · 2052 chữ

Phải mất một tháng, Đồng Hồ Cát Nhỏ mới hấp thụ hết toàn bộ Cát Bụi Thời Gian bên trong đồng hồ cát lớn.

Mà lớp vỏ tạo nên đồng hồ cát lớn, thì ta gọi là Thuỷ Tinh Thời Gian.

Chỉ cần nghiên cứu thành công Thuỷ Tinh Thời Gian này, vật chứa Thập Thủ Ma Long liền có.

Thuỷ Tinh Thời Gian là linh năng bát giai hoá thành vật chất, cho nên có thể nói là cứng rắn vô cùng, ngang với Thiên Khí. Tất nhiên, trên đời này không có thứ gì là cứng nhất, chỉ có thứ cứng hơn. Ta cầm Đồng Hồ Cát Nhỏ đập một hồi, liền đem lớp vỏ đồng hồ cát lớn đập thành nhiều mảnh nhỏ, nhét vào bao mang đi, một mẩu cũng không bỏ sót.

Bề ngoài Đồng Hồ Cát Nhỏ không biến đổi quá nhiều, chỉ có vũ trụ nhỏ bên trong càng có thêm nhiều vì sao hơn mà thôi, càng thêm lấp lánh xinh đẹp.

-Thánh Chủ, đã kiểm tra xong, hệ thống hang động nơi này không có gì bất ổn. Các bãi cát linh năng khác cũng bình thường, có thể tiến hành khai thác sớm.

An Nhã Lê tiến vào trong hang đá, hướng ta báo cáo.

Cái đồ lẳng lơ này bình thường đều là mặc bikini đi long nhong khắp nơi. Vừa để câu dẫn nam nhân, vừa là để quảng cáo cho cửa hàng trang phục áo tắm do nàng làm chủ. An Gia kinh doanh rất nhiều mặt hàng, là một trong những bá chủ thương nghiệp tại Tây Sa Mĩ Châu.

Bất quá hôm nay trang phục của An Nhã Lê có khác một chút. Phần trên là áo tắm dây buộc cổ với chất liệu len đan, không ôm hết được hai nhũ cầu căng tròn như hai cái bánh bao trước ngực. Mắt len vừa đủ nhỏ, có thể cho thấy lờ mờ sắc đỏ của nhũ đỉnh An Nhã Lê. Bên dưới, An Nhã Lê lại mặc một cái quần dài bó sát cũng bằng len giống như chiếc áo. Cái đồ lẳng lơ này rõ ràng là không mang quần lót, quần len ôm sát âm hộ múp rụp nhô lên thật cao, nhưng hạ thể của An Nhã Lê trắng mịn không lông, thị lực có tốt hơn nữa, cũng nhìn không rõ được cảnh tượng mê người giữa háng nàng. Eo thon thật nhỏ, mông lại thật bự, tạo thành một đường cong uốn lượn nóng bỏng kinh hồn, còn chuẩn đồng hồ cát hơn cả cái đồng hồ cát lớn mà ta vừa tháo dỡ. Phần ống chân kéo dài xuống, tạo thành một dây đeo vào giữa ngón chân cái và ngón chân trỏ. Móng chân sơn màu đỏ rực, ngón chân trắng như ngọc bước đi không dính lấy một hạt bụi.

Tóc nhuộm màu nâu cột đuôi gà, hai cái bông tai ngọc trai tô điểm thêm cho dung nhan xinh đẹp tràn đầy vẻ thành thục chín muồi. Lông mi cong vút, đôi mắt đa tình quyến rũ.

Vừa nhìn liền biết An Nhã Lê là một mĩ phu nhân lẳng lơ dâm đãng.

Nhưng số nam nhân có thể cưỡi lên người nàng, cũng không nhiều. Là Luân Hồi Giả lại có được tài nguyên tu luyện đầy đủ, An Nhã Lê hiện tại là lục giai Linh Niệm Cảnh. Coi như không tệ.

Ong.

Đồng Hồ Cát Nhỏ trong tay ta kêu lên một tiếng, một luồng gió cuốn theo cát bụi trắng xoá phát ra xung quanh, lấy tốc độ cực nhanh thổi qua An Nhã Lê. Nhưng An Nhã Lê thậm chí là ngay cả một sợi tóc cũng không bị thổi bay, mà giống như một đoạn phim bị ấn nút dừng, đông chứng tại chỗ. Cát bụi lấp lánh như bụi kim cương, tạo thành một khối cầu bao quanh. Không gian bên trong, bụi mịn lơ lửng phiêu đãng giữa không trung, mù mịt như sương, lại lấp la lấp lánh rất đẹp.

-Vậy mà có thể tạo thành Lĩnh Vực ngưng đọng thời gian, anh bạn nhỏ à, ngươi lại lợi hại hơn rồi.

Ta nhìn Đồng Hồ Cát Nhỏ cười nói.

Nó đã theo ta từ khi Luân Hồi bắt đầu, và luôn ở bên ta trong những giây phút cô đơn nhất, chưa từng rời đi.

Ta để Đồng Hồ Cát Nhỏ lơ lửng tại chỗ, tiến đến kiểm ta An Nhã Lê.

Ngón tay búng lên da thịt mềm mại của An Nhã Lê, lại cảm thấy như búng thêm thép cứng. Cả không khí cũng bị đông cứng, cho nên không tạo thành bất cứ âm thanh nào. Cơ thể của An Nhã Lê lúc này, độ cứng chỉ có thua Thiên Khí một chút mà thôi. Lại lại tăng thêm mật độ Cát Bụi Thời Gian, thì thậm chí độ cứng có thể sánh ngang Thiên Khí.

Ta đưa tay nắm lấy nhũ cầu tròn trĩnh của An Nhã Lê, bóp một cái lại cảm thấy mềm mại. Buông tay ra, nhũ cầu vốn căng tràn đàn hồi của An Nhã Lê vẫn du trì hình dạng méo mó. Cát Bụi Thời Gian sau khi bị Đồng Hồ Cát Nhỏ nuốt chửng, đã biến thành của ta, vì ý chí của ta mà biến đổi cứng mềm tuỳ ý, thật là thú vị nha.

Ta quyết định tiến hành vào thí nghiệm xâm nhập hơn.

Ta tiến tới phía sau An Nhã Lê, đem mông bự của nàng vểnh ra sau, hai ngón tay bọc lên chân khí hoá thành một cái kéo, cắt ra một khoảnh giữa háng nàng. Cái đồ lẳng lơ này quả nhiên không mặc quần lót, âm hộ béo mập núc ních trắng mịn với cánh hoa huyệt đỏ bừng như một đoá hồng nhung nở rộ trên đồi tuyết, quyến rũ hấp dẫn vô cùng. Bản năng thân thể phản ứng khiến cho máu nóng toàn thân sôi sục, côn thịt của ta lập tức ngỏng cứng, đẩy đũng quần lên thật cao.

Ta cởi quần ném qua một bên, lộ ra trọn vẹn thân thể cao lớn vạm vỡ đen thui như thép.

Côn thịt như cái chày dưới háng, gân guốc nổi rõ, nhìn vô cùng hung mãnh. Nhưng ta chưa vội vàng nhét nó vào thân thể căng mọng chín muồi của An Nhã Lê, mà trước hết dùng ngón tay chọc vào mật huyệt của nàng thăm dò.

-Thật ướt. Đúng là cái đồ lẳng lơ.

Nhưng rất sạch sẽ, hiển nhiên An Nhã Lê đến đây đã tắm rửa thật kỹ.

Ta điều khiển Cát Bụi Thời Gian bỏ đông cứng toàn bộ bụng dưới An Nhã Lê, ngón tay cắm vào âm đạo khuấy đảo một hồi, quả nhiên móc ra được càng nhiều dâm thuỷ. Mà gương mặt An Nhã Lê chưa từng thay đổi biểu cảm, thậm chí là mỗi một cọng tóc của nàng cũng không hề xê dịch, bị đông cứng thời gian như cũ.

-Khặc khặc, thú vị.

Ta rút tay ra, dùng khăn tay lau sạch xong, liền đem côn thịt từ sau mông cắm vào mật huyệt An Nhã Lê.

-Mật huyệt của cái đồ lẳng lơ này thật chặt, à không đúng, là côn thịt của ta to. Thử xem có thể làm nàng cao trào trong trạng thái này hay không.

Ta tự nói xong, liền đưa hai tay giữ lấy eo thon An Nhã Lê, hông dùng sức quất mạnh côn thịt vào mật huyệt nàng. Mông tròn bự không còn bị đông cứng, đàn hồi cực kì tạo thành đệm giảm xóc thừa nhận bụng dưới rắn chắc va mạnh liên hồi, tạo thành âm thanh liên hoàn vang dội.

-Ồ, âm đạo nàng vậy mà đang siết chặt lại.

Ta hung phấn càng thêm quất mạnh côn thịt hơn, khiến cho vách thịt non âm đạo An Nhã Lê càng siết mạnh côn thịt của ta hơn, đem đến càng nhiều khoái cảm chà xát hơn. Đến cực hạn, một dòng dâm thuỷ ấm nóng tuôn ra xối lên côn thịt của ta, báo hiệu An Nhã Lê đã cao trào. Ta cũng không nhẫn nại, côn thịt đâm mạnh một phát lút cán, vui vẻ xả đầy tinh dịch vào thân thể An Nhã Lê.

-Sảng khoái.

Ta đem côn thịt rút ra, tinh dịch không được hút vào tử cung như mọi khi, liền ồ ạt chảy ra khỏi âm đạo An Nhã Lê, rớt thành một bãi dưới sàn đá, tạo thành cảnh tượng dâm mĩ cực kì. Âm hộ màu mỡ của An Nhã Lê cũng là chịu đủ ta chà đạp, cánh hoa huyệt càng thêm đỏ bừng, càng thêm tươi thắm mê người.

Ta cũng chẳng mặc quần, trở lại vị trí cũ, đưa tay nắm lấy Đồng Hồ Cát Nhỏ.

Vù.

Quầng cát bụi bao quanh lập tức bị hút ngược vào lại trong Đồng Hồ Cát Nhỏ, chỉ trong tích tắc.

-A.

Tiếng thét cao vút của An Nhã Lê vang lên.

Chỉ thấy thân thể đẫy đà của nàng run rẩy lên, sắc mặt cũng trong thoáng chốc đỏ bừng, lộ ra vẻ diễm lệ vô song.

-Ý, đũng quần của nhân gia bị cắt rồi. Sao lại vậy?

An Nhã Lê đưa tay sờ háng, nghi hoặc hỏi.

-Là ta làm.

Ta cười đáp.

-Là tinh dịch của Thánh Chủ. Thánh Chủ, ngài vừa làm gì vậy? Có thể cho nhân gia biết được không?

Ngón tay sơn móng đỏ rực của An Nhã Lê sờ háng, dính lấy tinh dịch của ta, liền đưa lên miệng nhấm nháp, bày ra dáng vẻ dâm dục không chịu nổi, khiến cho côn thịt của ta không khỏi vì nàng mà nhảy lên một cái.

-Thánh Chủ, An Nhã tỷ, các ngươi ở…

Giọng nói của An Phương Trinh vang lên, chưa hết câu đã ngừng lại.

Đồng Hồ Cát Nhỏ lại lần nữa phát ra vầng sáng, phạm vi còn rộng hơn lúc nãy, nhưng lần này không có đông cứng An Nhã Lê. Bởi vì ta đã đưa tay lên bóp nhũ cầu An Nhã Lê một cái, đồng thời dùng thần niệm bản thân bảo vệ nàng khỏi tác dụng của Cát Bụi Thời Gian.

-Ngươi đi đem các nàng mang vào đây.

-Vâng Thánh Chủ.

Trong lúc An Nhã Lê đem người mang vào, ta lấy ra một tấm thảm lớn, trải xuống trên đất. Thảm dệt thủ công, mang đậm phong cách Ba Tư. Bên trên là hình một dị nhân bốn mắt đang dùng một cây thước chém về phía một con chồn trên lưng lửa cháy bừng bừng. Ngoài ra còn có mấy cái gối vuông, cùng một kiểu hoa văn.

Đây là quà của một tín đồ mô tả lại cuộc chiến giữa ta và Xích Bối.

An Nhã Lê mang vào hai mĩ nữ, trong đó tất nhiên có An Phương Trinh. Mĩ nữ còn lại, là Nhật Hạ Phu Nhân, bạn tốt của An Phương Trinh, cũng là một cái mĩ phu nhân lẳng lơ dâm đãng.

An Phương Trinh và Nhật Hạ Phu Nhân cũng mặc trang phục giống An Nhã Lê, như kiểu trang phục tập gym của nữ nhân trước Luân Hồi, nhưng khác ở chất vải, và An Phương Trinh mặc một cây hồng, còn Nhật Hạ Phu Nhân thì mặc một cây trắng. Chiều cao Nhật Hạ Phu Nhân thấp hơn An Phương Trinh một chút, thân hình lại thon gầy hơn, dung nhan xinh đẹp nhiều hơn mấy phần dễ thương.

-Thánh Chủ, các nàng bị làm sao vậy?

An Nhã Lê hiếu kỳ hỏi.

An Phương Trinh và Nhật Hạ Phu Nhân lúc này cứng đơ giống như hai bức tượng vậy.

-Bị đông cứng thời gian chút thôi, không vấn đề gì cả.

Ta cười đáp An Nhã Lê một câu, nàng cũng hiểu chuyện không nhiều lời hỏi thêm. Kiến thức của An Nhã Lê không tính là tệ, cũng hiểu những huyền bí liên quan đến không gian và thời gian, chưa phải là thứ mà lục giai như nàng nên tìm hiểu.

Bạn đang đọc Vô Dơ Luân Hồi Ký sáng tác bởi HKLT
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HKLT
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.