Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ác ma viễn cổ và trở về (3)

Phiên bản Dịch · 2342 chữ

Trình Khiếu đã đánh giá thực lực bản thân hắn quá cao, hoặc có thể nói là đã quá coi thường sức mạnh của Tà thần, ít nhất là chỉ với Nam Đầu thủy điểu quyền bình thường, hắn không cách nào giết được Tà thần có thể liên tục bắn ra cầu lửa, hơn nữa không chỉ không giết được mà thậm chí bản thân hắn cũng gặp nguy hiểm.

“Thực ra thì nếu muốn chạy trốn chắc chắn là cực kỳ dễ dàng, với tốc độ hệ thống phun điện của glider, tuyệt đối đủ sức cắt đuôi con dơi to kia trong vài giây, chỉ là làm như thế… Bọn họ sẽ chết chắc.”

Trình Khiếu đưa mắt nhìn xuống đất, mấy người nhân vật chính Eragon đang chạy trốn giữa đám lửa. Bọn họ muốn thoát ra khỏi vòng lửa vây nhưng Tà thần Durza vẫn luôn chú ý tới họ, chỉ cần họ chạy ra khỏi một phạm vi nhất định là hắn lại ném cầu lửa tới bao vây lại, một khi hắn bỏ đi, ba người này chắc chắn phải chết.

“Làm sao bây giờ? Muốn tiếp cận hắn gần như là không thể, mà phạm vi công kích tối đa của Nam Đẩu thủy điểu quyền chỉ là năm mét, nói cách khác ta cần phải tấn công khi cách hắn năm mét. Nếu như dùng tuyệt chiêu như Phi tường bạch lệ, cộng thêm khống chế lưu động của gió để công kích thì cự ly tối đa là bốn mươi mét, nhưng làm như vậy ta phải dừng lại giữa không trung mất mấy giây, trong thời gian đó căn bản không thể điều khiển Goblin glider... Nhưng cứ giằng co như thế này cũng không phải cách tốt...”

Trình Khiếu liên tục suy nghĩ biện pháp, nhưng hắn không phải Sở Hiên, cũng không có sức mạnh mang tính áp đảo như Trịnh Xá, đối mặt với kẻ địch mạnh hơn mình, hắn căn bản không cách nào dùng kỹ xảo tác chiến, hoặc là lấy lực phá xảo, trong tình huống trước mắt, hắn cực kỳ, cực kỳ không biết phải làm thế nào.

- Mẹ nó, liều đi! Cái gì mà không biết làm thế nào chứ? Ta cũng là thành viên tiểu đội luân hồi, nếu Trịnh Xá đã có quyết tâm liều chết chiến đấu vậy thì ta cũng có!

Trình Khiếu hét lớn một tiếng, cơ bắp toàn thân hắn chợt từ từ căng phồng, chính là dấu hiệu mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai. Chỉ thấy hắn vụt đẩy Goblin glider, lao vọt lên không, trước khi Durza định thần lại, glider đã chiếm mất ưu thế độ cao, hơn nữa còn lao thẳng xuống đầu hắn.

- Liều đi!

Trình Khiếu đặt rồng con xuống glider, tiếp đó bất chấp tất cả nhảy ra ngoài, khi còn đang ở giữa không trung, thân thể liền bắt đầu vặn vẹo liên tục.

- Nam Đẩu thủy điểu quyền! Phi tường bạch lệ!

Nam Đẩu thủy điểu quyền chính là kỹ năng võ thuật mà Trình Khiếu hoán đổi, là một loại quyền pháp dựa vào thân thể dẫn động gió lưu chuyển, tạo thành đao gió đả thương kẻ địch. Uy lực cụ thể theo người sử dụng khác biệt mà thể hiện ra sức mạnh khác biệt, với tố chất thân thể của Trình Khiếu cùng nền tảng võ thuật của hắn, uy lực có thể phát huy ra tuyệt đối không thua kém nhân vật sử dụng quyền pháp này trong manga, thậm chí còn phát hiện và tự sáng tạo ra một cách dùng khác của Nam Đẩu thủy điểu quyền... Gió!

Để thân thể điều khiển đao gió, cảm nhận gió, giống như một con chim đang bay lên..

“Mặc dù nói như vậy nhưng phải tưởng tượng mình là chim... Độ khó đúng là không phải mức bình thường....”

Trình Khiếu có chút tự trào nghĩ, bất quả chỉ trong một chớp mắt đó, hắn đã lướt qua người Durza cùng con dơi khổng lồ, tuy cách nhau khoảng hai mươi mét nhưng vẫn trong phạm vi công kích của hắn. Đến khi Trình Khiếu rơi thêm hai chục mét nữa, Durza gào lên một tiếng đồng thời cả hắn lẫn con dơi khổng lồ dưới chân cùng vỡ tan ra thành từng mảnh, nhất thời một người một dơi biến thành một đám mưa máu thịt giữa không trung.

“Tốt! Giải quyết xong rồi! Tiếp theo là... Cứu mạng!”

Trình Khiếu ngẩng đầu nhìn đám mưa máu thịt tan nát giữa không trung, trong lòng thoáng thả lỏng nhưng lập tức cảm thấy bất hợp lý. Bản thân mình còn đang từ trên cao trăm mét rơi xuống, thả lỏng cái rắm ấy, bây giờ gấp còn chẳng kịp nữa là, thả lỏng quái gì chứ? Lập tức hắn lại bắt đầu xoay loạn lên giữa không trung.

“Theo suy đoán lúc trước, dùng kỹ năng chuyển gió của Nam Đẩu thủy điểu quyền, cố gắng khống chế tốc độ gió, đưa cơ thể lướt xuống mặt đất, sau đó... Cứu mạng!”

Trình Khiếu một lần nữa tính sai, hắn vốn tưởng rằng mình có thể sử dụng kỹ năng chuyển gió một lần nữa, nhưng trên thực tế hắn đã sớm tiêu hao sạch sức mạnh từ chiêu trước rồi. Bây giờ đừng nói là dùng kỹ năng, chỉ khẽ cử động một chút thôi là toàn thân hắn đã đau đớn tê dại, cứ như vậy rơi thẳng xuống đất.

Quay lại mấy giây trước, khi Trình Khiếu nhảy xuống dưới, hắc long được hắn để lại trên Goblin glider cũng ve vẩy đôi cánh nhỏ của nó, nhảy ra ngoài. Có điều khiến cho người ta phải bất ngờ là nó không hề rơi xuống dưới mà từ từ lơ lửng trên không, tiếp đó ngẩng đầu bay thẳng lên đỉnh trởi.

Lại quay ngược thêm mấy chục giây trước, ba người một rồng Eragon liều mạng muốn thoát ra khỏi vòng vây của ngọn lửa. Nơi đây là rừng rậm, thuật cầu lửa của Durza cứ một phát là thiêu cháy một mảng lớn nên bọn họ cơ bản chỉ có thể liên tục chạy trốn. Đáng tiếc là ngoài Brom tố chất thân thể tốt một chút thì hai người còn lại về cơ bản đều là nông dân bình thường, chạy trốn trong nhiệt độ cao như vậy suốt mấy phút, hai người đã sớm kiệt sức, sau khi nhảy qua một rãnh lửa lớn, cậu của Eragon bỗng trượt chân, ngã nhào xuống dưới rãnh.

Eragon đứng gần đó nhất, vội vươn tay bắt lấy tay ông ta, nhưng nó cũng đã hoàn toàn kiệt sức, căn bản không còn chút sức lực nào, khi bắt được tay cậu nó thì cũng thiếu chút nữa bị kéo rơi luôn xuống rãnh. Cũng may, Brom phản ứng đủ nhanh, vội vàng chạy tới, hai tay bắt lấy Ergon, có điều chỉ trong một chốc lát đó, rồng non trong lòng Eragon đã rơi ra, ngã thẳng xuống rãnh lửa to lớn. Trong tiếng kêu hoảng hốt của ba người, rồng con không ngờ lại vỗ cánh bay lên, trực tiếp lao lên trên không.

Hai con rồng non biết mất trên đỉnh trời, ngoài Trình Khiếu vẫn đang vừa rơi vừa kêu gào cứu mạng, ba người còn lại đều vô thức ngẩn đầu lên không. Quả nhiên, chỉ thấy con con rồng non một lam một đen, dùng tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường biến đổi giữa không trung, tiếp đó hai con rồng lớn gầm thét lao xuống dưới. Chỉ có điều cự long màu lam trông nhỏ hơn nhiều, chỉ dài khoảng bảy tám mét, còn cự long màu đen thì cực kỳ to lớn, dài tới hơn bốn mươi mét, tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều.

Cự long màu đen bay thẳng tới chỗ Trình Khiếu, khi hắn còn cách mặt đất gần trăm mét thì nó đã đến nơi. Chỉ thấy con rồng quơ chân một cái, Trình Khiếu đã được nó bắt lấy vào trong, có điều thể tích hai bên chênh lệch quá lớn, Trình Khiếu bị cự long bắt lấy trông giống như một con chuột nhắt. Không đợi Trình Khiếu kịp mở miệng ba hoa, cự long màu đen đã vỗ cánh lao vút về một phía, chính là hướng đi tới thủ đô...

Lúc này, ở dưới vực sâu không đáy, Trịnh Xá đang đối mặt với một kẻ địch cực mạnh mà hắn chưa từng gặp. Có thể nói, đối thủ này đã vượt xa tưởng tượng của hắn, thậm chí còn mạnh hơn Phục Chế Thể trong Resident Evil 2... Nếu như Phục Chế Thể không có tiến bộ quá lớn thì có thể đến cả hắn cũng không phải là đối thủ của con quái vật này, nó quá mạnh...

Khi bảy cái đầu của quái vật cùng gầm lên, quanh người nó liền xuất hiện hàng loạt văn tự ký hiệu, những văn tự đó dùng trạng thái năng lượng lưu chuyển giữa không trung. Tiếp đó, những văn tự ký hiệu chợt sáng bừng, lấy quái vật làm trung tâm, một luồng sóng xung kích có thể thấy được bằng mắt thường tràn ra xung quanh. Những con bò sát nhỏ hứng chịu đầu tiên lập tức biến thành bụi phấn, đến cả tầng đất dày mấy mét cũng bị cày tung lên, phảng phất như đám mây hình nấm của một quả bom nguyên tử phát nổ. Khi luồng sóng xung kích ập tới trước mặt Trịnh Xá, hắn cũng không dám khinh thường chút nào, dốc hết sức mạnh trong trạng thái Hủy diệt, tất cả được quán chú vào Hổ hồn đao, vung đap chém xuống. Choang một tiếng vang dội như vừa chém vỡ vật gì, Trịnh Xá bắn ngược ra sau mấy chục mét rồi mới từ từ dừng lại, mặc dù đã triệt tiêu được luồng sóng xung kích này nhưng hổ khẩu hắn đã vỡ ra.

“Sức mạnh thật đáng sợ... Chỉ là sóng xung kích mà đã kinh khủng như thế này, đây là cấp độ sức mạnh có thể khống chế năng lượng, tầng thứ năm mới có thể đạt tới sao? Cho dù chỉ là sản phẩm không hoàn thiện nhưng uy lực này cũng...”

Trịnh Xá thở ra một hơi nhưng cũng không có tự tin trực tiếp tấn công con quái vật này nữa. Hắn ngừng lại giữa không trung mấy giây rồi chợt lấy trong Nạp giới ra chiếc mặt nạ vàng, đây là thứ hắn lấy được trong thế giới the Mummy cách đây khá lâu. Trận chiến đó cũng cực kỳ thảm liệt, con quái vật đó cũng là sản phẩm thất bại của Thánh nhân, nhưng hoàn toàn không so được với quái vật trước mắt, chỉ là chiếc mặt nạ vàng này có một tác dụng rất hâp dẫn... Tạm thời trải nghiệm sức mạnh của tầng thứ năm.

“Vốn định trong trận chiến cuối cùng sẽ mang lên nhưng xem ra trước mắt đã không còn cơ hội nữa, không bằng đeo nó luôn bây giờ đi...”

- Tốt nhất là không nên đeo.

Tiếng của Sở Hiên đột nhiên vang lên:

- Đã có nhiều ví dụ như vậy mà ngươi vẫn không hiểu chiếc mặt nạ vàng này rất có thể là một cái bẫy cực kỳ đẹp đẽ sao? Lúc trước là quái vật tiến hóa gen vô hạn, bây giờ là sản phẩm tầng thứ năm thất bại bị phản phệ, ngươi rất có khả năng cũng sẽ biến thành như vậy... Bay lên cao đi, cố gắng kéo dài thời gian, bao giờ ta bảo có thể trở về mới thôi!

Trịnh Xá nghe vậy cũng thấy do dự, mắt thấy quanh người quái vật phía dưới lại xuất hiện văn tự ký hiêu, hắn vội vàng thu hồi mặt nạ vàng, nói:

- Được, ta cố gắng kéo dài thời gian. Các ngươi mau chóng thanh lý sạch bên ngoài, một khi các ngươi báo có thể ta sẽ lập tức thoát ra! Thôi không nói nữa!

Chưa dứt lời, Trịnh Xá đã vỗ cánh bay vọt lên trên cao.

“Dù sao ngươi cũng không biết bay, nếu như dùng cột thịt để trèo lên, với thân thể ngươi cần cột lớn đến mức nào chứ? Đến lúc đó thời gian đã kết thúc rồi... Khốn nạn! Có còn cho người ta sống nữa không?”

Trịnh Xá vừa bay vừa suy nghĩ, nhưng hắn còn chưa kịp định thần lại, quái vật ở phía dưới đột nhiên bắt đầu lơ lửng, vô số tro bụi cùng đất đá quanh người nó cũng trôi nổi giữa không trung. Con quái vật này không ngờ đã tiến vào trạng thái phản trọng lực, thân thể tuy to lớn nhưng dưới tác dụng phản trọng lực cũng không có cảm giác công kềnh mà ngược lại dùng tốc độ gần tiếp cận với Trịnh Xá, bay thẳng lên trời, đồng thời các văn tự ký hiệu quanh người nó một lần nữa sáng bừng lên. Ở sau lưng Trịnh Xá khoảng hơn hai mươi mét, một khối không gian khoảng mười mét khối đột ngột sụp đổ, tiếp đó bùng nổ kịch liệt, sóng xung kích cực mạnh đánh trúng Trịnh Xá, làm hắn ộc ra một ngụm máu lớn, cả người bị đẩy bay ra xa cả trăm mét, trước mắt tối sầm, thiếu chút nữa thì ngất xỉu.

Mọi người... Thế giới hiện thực.... La Lệ.... Phục Chế thể...

- Sở Hiên, ta phải dùng Hồng hoang, khai thiên tích địa... Nếu như ta chết, nói với clone của ta, không được chiến đấu với hắn là tiếc nuối lớn nhất đời ta...

- Hồng hoang! Khai thiên tích địa!

Bạn đang đọc Vô Hạn Khủng Bố của Zhttty
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 218

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.