Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cam chịu

Tiểu thuyết gốc · 2227 chữ

Izayoi vốn dĩ định ngồi yên một chỗ thưởng thức cảnh đẹp ý vui, nhưng một giây sau đó sấm sét và nước lũ bắt đầu bắn phá ầm ầm trong phòng. Shiroyasha thì vẫn mu ha ha cười to, không hề có ý định bỏ cuộc mặc cho sự chống cự của Kuro Usagi và Shirayuki hime. Có vẻ bà thật sự đã hạ quyết tâm, không bắt họ mặc bộ kimono gợi dục kia vào thì tuyệt đối không bỏ qua.

Cái này nào phải cảnh đẹp ý vui, căn phòng thoáng cái đã trở thành bãi chiến trường cho ba người tả xung hữu đột. Để không dính phải đạn lạc, Izayoi lẳng lặng lui ra ngoài.

"A?"

Vừa mới đẩy cánh cửa kéo qua một bên, nữ nhân viên đã xuất hiện ngay trước mặt cậu, trên tay còn cầm theo một khay trà, tay còn lại giơ lên trước, xem chừng đang chuẩn bị mở cửa.

Ngay sau đó, ánh chớp đùng vang một tiếng, bất ngờ bắn vào đầu Izayoi. Cậu khẽ nghiêng đầu sang một bên theo phản xạ để tránh đòn tấn công bất ngờ. Tia sét lướt ngang qua Izayoi, bay thẳng tới người nữ nhân viên. Đột nhiên có sấm sét bay vào mặt, nữ nhân viên chỉ kịp lùi lại một bước, vô thức giơ tay lên đỡ, khiến khay trà bay loạn trong không trung.

(Thôi chết!)

Điện quang hoả thạch, Izayoi lập tức di chuyển, ôm eo nữ nhân viên, kéo cô sang một bên, đồng thời tiện tay bắt lấy khay gỗ, hứng trọn toàn bộ những chiếc tách và cả nước trà mà không làm rơi vãi dù chỉ một giọt. Chuỗi hành động hoàn hảo đó được cậu thực hiện trong thời gian còn chưa đầy một cái chớp mắt.

"Trong đó giờ thành cái bãi chiến trường rồi, không vào được đâu."

Izayoi vừa nói vừa đặt khay trà xuống rồi đóng cửa phòng lại.

Vẫn giữ tay còn lại trên eo nữ nhân viên, cậu kéo cô đi dọc theo hành lang.

"A? Ừ."

Còn chưa kịp hoàn hồn sau tình huống vừa rồi, nữ nhân viên chỉ có thể bần thần mặc cho Izayoi lôi kéo mình.

Mãi mấy chục giây sau cô mới kịp phản ứng lại, đầu tiên là giãy dụa muốn thoát khỏi tay Izayoi. Nhưng dù nữ nhân viên có cựa quậy thế nào cũng không thể làm cánh tay ấy suy suyễn, thậm chí còn khiến bản thân mình áp sát vào Izayoi hơn.

"Izayoi đại nhân..."

Bất lực, nữ nhân viên chỉ có thể khẽ gọi.

"Như vậy không hay lắm đâu, có thể buông tôi ra được không?"

"A?"

Trái với mong muốn của cô, Izayoi lại nở một nụ cười xấu xa, bộ dạng bối rối này của nữ nhân viên khiến cậu bỗng nhiên muốn trêu chọc cô một chút.

"Cô không thích à?"

Áp mặt mình vào mặt nữ nhân viên, Izayoi hỏi.

Gần trong gang tấc, tới mức có thể cảm thấy hơi thở ấm áp của cậu phả vào da thịt, một vệt đỏ mờ thoáng hiện ra trên mặt nữ nhân viên. Không muốn để Izayoi nhìn thấy điều đó, cô vội vàng quay đầu tránh khỏi ánh mắt của cậu.

Chỉ là dù dộng tác của cô có nhanh thế nào cũng chẳng thể thoát khỏi mắt Izayoi được. Biểu cảm giống như xấu hổ này của nữ nhân viên khơi dậy hứng thú trong Izayoi. Cậu buông eo cô ra, nhưng không phải để thả cô mà chỉ để chuyển sang một tư thế khác.

Ép nữ nhân viên dựa sát vào tường, Izayoi chống một tay lên vị trí ngay cạnh đầu nữ nhân viên, tay còn lại bắt lấy gương mặt cô, cưỡng ép chuyển nó nhìn thẳng vào mình.

"Không..."

Nhận ra những gì Izayoi sắp làm, nữ nhân viên yếu ớt lên tiếng kháng cự.

"Không muốn à?"

Izayoi hơi khựng lại, điệu cười xấu xa lại hiện diện trên môi cậu lần nữa.

"Không phải ở chỗ này..."

Nữ nhân viên lí nhí.

Lần này, Izayoi bật cười thành tiếng.

Không thèm để tâm tới sự kháng cự nhỏ bé của cô, cậu chậm rãi cúi người xuống và nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên má trái của cô, để lại cảm giác ấm áp dễ chịu trên đó.

(A, cậu ta chẳng thèm nghe gì cả.)

Nữ nhân viên cam chịu nhắm mắt lại, không thể phản kháng nên đành phải tuân theo. Chỉ hy vọng Izayoi không làm gì quá mức, bởi dù sao họ vẫn đang ngay trong Thousand Eyes, giờ mà có ai đó bước vào thì danh dự của cô coi như đi tong.

Izayoi từ từ nhích môi mình đến và kết nối với môi nữ nhân viên trong một nụ hôn đơn giản nhưng đầy tính chiếm hữu, khiến hơi thở của cô trở nên dồn dập khi đôi môi quen thuộc bắt đầu tấn công mình lần nữa. Chỉ khác là lần này ý thức của cô vẫn còn rất rõ ràng, không hề bị choáng váng như lần trước.

Izayoi áp môi mình vào môi nữ nhân viên, thưởng thức hương vị của nó. Cậu lại dời tay xuống eo cô và kéo nhẹ cơ thể cô vào sát mình hơn trong khi nữ nhân viên luồn tay ra sau gáy nắm lấy tóc cậu và bắt đầu đáp lại.

Izayoi lưỡi vào giữa đôi môi của nữ nhân viên để nhiệt độ cơ thể lan truyền khoái cảm chạy khắp từng thớ thịt. Nữ nhân viên rên rỉ khi lưỡi Izayoi tiếp xúc với lưỡi cô. Nụ hôn bị chi phối bởi chàng trai và người còn lại chỉ có thể đáp lại một cách phục tùng yếu ớt.

Khi nhiệt độ lên cao hơn và tâm trí nữ nhân viên bắt đầu trở nên buông thả, Izayoi bất ngờ tách mình ra khỏi cô, đồng thời lấy tay lau đi vệt nước bọt vẫn còn vươn trên môi nữ nhân viên.

"Để khi khác vậy, hẳn là bọn họ cũng sắp đến rồi."

Cậu bỗng nhiên nói một câu không đầu không đuôi rồi nhìn vào khúc rẽ của hành lang.

Không hiểu điều Izayoi nói là gì, nữ nhân viên cũng không có tâm trạng đâu mà quan tâm. Cô vội vàng chỉnh lý lại trang phục của mình, để không ai nhận ra dấu vết gì. Nhận thấy cổ áo xộc xệch của Izayoi, cô giơ tay thay cậu vuốt thẳng nó lại.

"Lạ nhỉ? Không có ai à? Thôi thì tôi vào nhé!"

"Chị Izayoi, vào rồi mới hỏi thì không hay đâu."

Ngay lúc đó, Sakamaki Izayoi và những người khác xuất hiện sau góc khuất hành lang.

Thời gian như dừng lại tại khoảnh khắc đó, không gian thì tĩnh mịch như chết.

"Hai người đang chơi cái trò gì vậy?"

Sakamaki Izayoi nhướng mày hỏi khi nhìn vào đôi tay cứng đờ trên cổ áo Saigou Izayoi của nữ nhân viên. Nếu chỉ nhìn thoáng qua thì trông như cô đang chuẩn bị choàng tay ôm lấy cậu vậy.

(Thôi xong.)

Nữ nhân viên chỉ kịp nghĩ như thế.

Khi mà kẻ không muốn để nhìn thấy nhất đã nhìn thấy chút manh mối, e là từ giờ mỗi lần gặp mặt đều sẽ bị trêu tới không ngẩng đầu lên được mất thôi.

Asuka, Jin và Leticia cũng nhìn họ với sự nghi ngờ.

Chỉ có You thì nghiền ngẫm mỉm cười.

Bầu không khí trở nên vi diệu.

Bất chợt họ nghe thấy vài tiếng hét thất thanh của ai đó từ một phía khác của hành lang.

"Dừng, Dừng lại đi Shiroyasha đại nhân! Kuro Usagi đã nói cô mang trên mình danh dự của Quý tộc Khu vườn nhỏ kia mà, nhất quyết không mặc cái thứ đồ hở hang đó đâu...!"

"Kuro... Kuro Usagi nói đúng đấy! Ta sở hữu thần cách... không đời nào ta mặc mấy bộ đồ trơ trẽn này mà đứng trước người khác đâu...!"

Tiếng hét thất thanh của Shirayuki hime và Kuro Usagi, vô tình giải trừ sự gượng gạo bên phía nhóm mấy người Izayoi. Nữ nhân viên tranh thủ rụt tay trở về, điều chỉnh lại trạng thái, giả vờ như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Trừ Saigou Izayoi ra, ai nấy đều cảm thấy khó hiểu, không hiểu được chuyện gì đang xảy ra, cả bọn kéo nhau đi tới trước cửa phòng Shiroyasha.

Nữ nhân viên muốn nhân cơ hội này để tránh mặt đi nơi khác, nhưng trước khi cô kịp làm vậy, Saigou Izayoi đã tóm lấy tay cô, ngăn không cho cô bỏ trốn.

"Cùng qua đi, lát nữa tôi có chuyện quan trọng muốn bàn với Shiroyasha, có thể sẽ liên quan tới cả cô đấy."

Cậu nói.

"Ư, ừm."

Bất đắc dĩ, nữ nhân viên chỉ có thể đi cùng cậu.

Trước cửa phòng Shiroyasha, quq lớp giấy dán cửa, mọi người có thể nhìn thấy cái bóng của bà đang vô cùng hào hứng nhảy đuổi theo hai cô gái, mặc cho sự kháng cự và kêu la của họ.

"Fufufu, hai ngươi đúng là không hiểu gì hết! Các ngươi có biết là vẻ ngoài càng xinh đẹp cùng thân phận càng cao quý thì càng khiến người khác sinh ra ham muốn vấy bẩn không hả. Nhất là loại hoa không thể chạm tới như hai ngươi! Cứ thế này mấy tên tinh trùng thượng não kia sẽ bày ra mưu kế bẫy hai người vào trong cạm bẫy đồng tiền đó, rồi lợi dụng thân thể xinh đẹp của hai ngươi! Như những gì ta đang định làm đây này!"

"Ngài im đi đồ dâm thần!"

Ngay khoảnh khắc đó, một cơn đại hồng thủy cùng sấm sét dữ dội phá tung cánh cửa giấy.

Shiroyasha bị thổi bay ra ngoài. Cơ thể nhỏ nhắn của bà lộn ba vòng rưỡi trên không trung rồi lao thẳng tới chỗ Saigou Izayoi trước khi được cậu dùng hai tay bắt lấy.

"Bắt được rồi."

"Này, chân của anh đâu?"

Chẳng biết tại sao, Sakamaki Izayoi lại tỏ vẻ bất mãn.

"Phù! Thằng nhãi này... Thả ta xuống, đụng phải ngươi làm ta có cảm giác bị xúi quẩy ấy."

"Nếu thế thì đừng có bay thẳng tới chỗ tôi."

Saigou Izayoi thẳng thừng buông tay, để Shiroyasha tiếp đất bằng mông.

"Ngươi... Thằng nhãi này..." Bà bật người dậy chộp lấy cổ áo cậu như sắp nổi bão tới nơi.

"Chính bà bảo tôi buông mà." Saigou Izayoi nhún vai.

"Hai người định diễn hài đấy à?"

Trước khi một trận xung đột giữa hai người xảy ra, Sakamaki Izayoi đã ngăn họ lại.

"Với cả Kuro Usagi lôi cả Kim cương chử ra thế kia, rốt bà làm gì mà cô ấy---"

Tức đến vậy hả--- Câu nói đó còn chưa kịp hoàn tất.

Sakamaki Izayoi trông thấy Kuro Usagi và Shirayuki hime lúc này qua màn sương, lời chưa nói xong bị nghẹn lại ngay cổ họng.

"Kuro Usagi? Cô mặc cái gì vậy?"

A ư! Từ trong màn sương một tiếng rên phát ra.

"Izayoi, cậu tạm lánh mặt đi một chút được không, ý tôi là Saigou ấy?"

"Rất tiếc, tôi từ chối."

"Từ từ đã, đừng có bơ tôi;"

Sakamaki Izayoi phẩy tay để làm tan màn sương.

Kuro Usagi và Shirayuki hime ngay lập tức ngồi vội xuống, dùng tay ôm kín cơ thể mình.

Màn sương tan đi khiến cảnh vật hiện ra, giờ thì ngay cả những người phía sau cũng trông thấy hai người Kuro Usagi lúc này.

Bộ ba thiếu nữ rắc rối lặng yên không nói câu nào, Saigou Izayoi thì khoanh tay nhìn với vẻ trêu cợt.

Được một lúc thì Asuka ra câu hỏi phá vỡ bầu không khí khó xử.

"...Kimono?"

"Đây... ừm... kimono siêu ngắn?"

"Sai hết, đây chính là bộ kimono bó ngắn nhất thế giới đi kèm phụ kiện là quần tất dây."

Thế đấy! Shiroyasha tự hào ưỡn ngực lên tuyên bố.

Kuro Usagi và Shirayuki hime bị ép phải mặc một chiếc Kimono siêu bó làm lộ rõ ra những đường cong mê người, trong khi phần váy bên dưới thì bị cắt đi làm lộ ra làn da trắng mịn như sữa. Hơn nữa, bộ áo còn không che một vùng lớn từ vai xuống ngực, kết hợp với vẻ ẩn hiện đầy gợi cảm của chiếc quần tất, quả đúng là vô cùng thích mắt. Cả Kuro Usagi lẫn Shirayuki hime đều có một cơ thể đầy đặn, mặc trong mình bộ quần áo như vậy thì bất cứ ai cũng không thể tránh được ánh mắt không nhìn vào họ.

Tuy nhiên lại mặc một chiếc quần tất như vậy thì đúng là thiếu tính đồng bộ.

Haiz.

Leticia đứng phía sau cùng cũng phải thở dài một tiếng rồi bước tới chỗ Kuro Usagi.

"Hai người tốt hơn nên đi thay quần áo đi. Nhất là Kuro Usagi, toàn thân ướt sũng như vậy..."

"Cái gì! Kuro Usagi ướt hết rồi sao?"

---Uỳnh oàng! Vài tia chớp nữa đánh thẳng tới Shiroyasha.

Bạn đang đọc Sakamaki Izayoi chi hậu cung vạn giới sáng tác bởi HắcÁmQuânChủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HắcÁmQuânChủ
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.