Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hệ Thống

Tiểu thuyết gốc · 1702 chữ

Mặt trời lặn dần phía chân trời, ánh sáng vàng nhẹ dần rồi cũng rút đi trong sự lặng lẻ.

Thay vào đó, bóng tối được kéo theo đến, bung tỏa ra cả một bầu trời đen.

Dưới màn đêm tĩnh mịnh.

Hàng tỉ vầng sao óng ánh trên bầu trời đen, tranh nhau chiếu rội xuống to lớn đại địa, giống như đang nói lên sự tồn tại của mình.

HCM thành phố.

Màn đêm khắp nơi bị lấn ác bởi bóng đèn điện đường.

Tại dưới bóng đèn chói lóa của một công viên, đang diễn ra một trận tranh cải của một đôi tình nhân.

"Ngọc, em nói gì thế, làm sao lại chia tay, chúng ta vẫn rất hạnh phúc mà.".

Lời nói nhỏ nhẹ mang sự thổn thức của một cái thành niên nói ra, có vẻ như anh ta đang cố lấy lòng mà khuyên giải lại cô bạn gái của chính mình.

Đáng tiết, anh ta không biết con bitch bạn gái kia, đang lộ rõ vẻ mặt vô cùng khinh bỉ với những lời nói này.

"Hạnh phúc, vậy anh có thể cho tôi thứ gì, túi xách, điện thoại, xe máy. Hay là anh muốn bắt tôi hưởng thụ chung cuộc sống nghèo hèn này của anh..".

Đối diện chàng trai, một cái mỹ lệ với gương mặt búp bê nữ tử cao giọng chất vấn.

Khác xa với dáng vẻ hiền hòa trời ban cho của bản thân, cô gái giọng nói vô cùng lạnh nhạt và khinh thường.

"Anh...".

Lúc này, thanh niên sơ xác bị cô gái đâm trúng tim đen, ấp úng không nói lên lời.

Rõ ràng, những yêu cầu của cô gái anh ta không thể nào đáp ứng được, anh ta hiện tại làm sao có nhiều tiền như thế.

"Anh chỉ là con quỷ nghèo, anh không thể nào cho tôi được bất cứ thứ gì, vậy anh nói hạnh phúc gì.".

Cô gái thấy chàng trai cuối đầu không nói, vẻ mặt càng thêm khinh thường.

Vốn dĩ, mỹ lệ như nàng làm sao có thể vừa ý tên sinh viên nghèo mới khởi nghiệp chết bầm này cơ chứ, chỉ là nàng ta chưa tìm đến người vừa ý mà thôi.

Hiện tại đã có, một cái đại gia biệt thự, và hiển nhiên là cái này thanh niên vừa mới khởi nghiệp thất bại liền bị đá ra ngay lập tức.

"Từ nay, chúng ta không còn là gì của nhau nữa, anh tốt nhất là đừng gặp tôi nữa, chúng ta hiện là ngươi dưng.".

Nói rồi, cô gái ngoảnh mặt bước đi, không thèm nhìn một mặt thanh niên bần hèn phía sau.

"Ngọc...haizz".

Mắt nhìn cái kia yểu điệu thân ảnh dần đi xa, thanh niên ý muốn kêu lại nhưng cuối cùng hai từ nghèo khó đã cản anh ta lại.

Chỉ còn lại hơi thở dài chán chường.

Dưới bóng đèn điện, thân ảnh thanh niên lui thủi một mình, bóng dáng diêu thiểu mà cô đơn.

Lúc này, nếu ai chú ý liền phát hiện thanh niên nắm tay xiết chắc, móng tay bấm vào da thịt tuôn ra màu máu ửng đỏ.

Trạng thái vô cùng câm hận và tức giận.

Hắn hận cô gái kia, hắn hận mấy tên nhà giàu, hắn hận cha mẹ mình, hắn hận chính hắn.

Chỉ vì không có tiền mà hắn mất đi tất cả, người yêu, sự nghiệp.

Toàn bộ đều đã tan biến.

Hắn vỗn dĩ là một cái vừa tốt nghiệp đại học sinh viên, ý chí khởi nghiệp vô cùng lớn, ý định dựng lên một phen cơ nghiệp.

Đáng tiết, vì cô bạn gái đua đòi mà hắn đã bỏ bê sự nghiệp, cuối cùng đã mất đi tất cả, hiện tại cô ta cũng bỏ hắn mà đi.

Một đời trai trẻ chưa kịp bắt đầu cứ thể mà lụi tàn.

Một hồi, Võ Quân cũng dãn tay ra, thở ra một hơi chán nản nhìn bầu trời đầy sao, hắn biết mọi thứ đều đã không phản hồi lại được.

Hắn đứng lên, lui thủi mà đi trong màng đen trống vắng.

"Đáng chết, Phanh....".

Một bụi bông dưới sự tức giận của Võ Quân, nó đã vở tan.

Sau đó, hắn cứ như vậy mà về căn nhà trọ cũ nát.

....

Cạch...

Cảnh cửa mở ra, dập vào mặt là bừa bộn phòng trọ nhỏ, quần áo văng lung tung, giấy tờ chất chứa tung tóe dưới sàn nhà.

Thở dài một hơi, Võ Quân không một mắt nhìn đến lung tung sàn nhà đồ vật, hắn một mặt đi thẳng đến tấm niệm góc nhà.

Một phát ngã nhào xuống, ấm áp nệm êm chèn lên lưng mỏi, sảng khoái bung tỏa cả người làm hắn xuýt nữa say giất nồng.

Quả nhiên, cái gì khách sạn 5 sao, cẩu thí,vẫn là nhà sảng khoái nhất.

Cảm giác thoải mái làm hắn muốn buông bỏ xuống hết thảy mà đánh một giất qua đêm, hắn không muốn nhớ lại những ký ức trước đó.

Bất quá, không được bao lâu thì hắn lại tỉnh táo, ngôi dậy mà trâm ngâm.

Tiền nhà, tiền nước, tiền diện vẫn lâm le chờ hắn phía sau.

"Haizz, cuộc đời a!!!".

Võ quân chán nản.

Thân ảnh Võ Quân ở tại trong căn phòng 10 mét vuông tối tăm bên trong, hiện ra cảm giác cô độc buồn tuổi.

Hắn giờ đây chỉ còn một thân một mình, cha mẹ già đã mất từ mấy năm trước.

Hắn từ khi bước vào đại học đã vô cùng cố gắng, tự lực gánh sinh, một thân trai đi làm cùng đi học quần quật bốn năm thời gian.

Ngày ngày cầu mong sau này sẻ có cuộc sống tốt, nhưng xã hội trới trêu, vận mệnh nhau nhau trêu đùa hắn.

Hắn chẳng còn gì để mất, nếu có cơ hội hắn nhất định sẻ....

Làm gì???

Sống một cuộc đời thật thoải mái, nhìn đến những thứ chưa từng thấy, trải nghiệm cảm giác chưa từng trải.

..Và chắc chắn điều đó không thể nào sảy ra!!!

Đúng vào lúc này, một thanh âm vang lên bên tay làm Võ Quân cả người đứng hình.

[Keng, Vô Hạn Thôi Diễn Hệ thống bước đến chốn, ký chủ có hay không kết nối làm một đời oanh liệt. ].

.......

Một phút trôi qua, Võ Quân lúc này ánh mắt tràng ngập không thể tin, miệng há hốc, thân người run rẩy tựa như lâm bệnh sốt rét.

Dồn dập tiếng hít thở biểu hiện hắn như thế nào kích động, hai mắt ứa ẩm ước biểu cảm nghẹn ngào.

Rốt cuộc, ông trời cũng quan tâm đến hắn, hệ thống cuối cùng cũng đến chốn.

Không uổng công hắn sống một đời này a, không lãng phí chút nào, tươi đẹp cuộc đời đang vẩy tay với hắn.

Nhìn nhẹ xung quanh phòng một cái, xác định không có thứ gì bất thường, hắn bắt đầu chăm chú.

"Kết nối đi ~.".

Rung động thanh âm, Võ quân nhè nhẹ nói ra, hắn sợ thanh âm ước mơ ấy biến mất, hay vẫn là tiếng vang giả nào đó.

Ba giây thời gian.....bịch bịch

[Keng, Chào mừng ngài ký chủ Võ quân, ta là Vô Hạn Thôi Diễn Hệ Thống siêu cấp vô địch, chào mừng ngài bước lên con đường bất bình thường.].

Không để Võ Quân thất vọng, như nghe vào trong tai là ngọt ngào thanh âm hệ thống, tựa như tiếng pháo hoa tràng ngập ngọt ngào cùng vui sướng.

"Ya hú, phải như thế a.".

Võ Quân vui mừng nhảy cẩn lên, hắn tâm thần phái nói sảng khoái vô cùng, nếu không phải đang là ban đêm hắn thật muốn la to một tiếng.

Mẹ nó, ta hệ thống đến nha!

......

"Hệ thống, nói đi ngươi có tác dụng gì??".

Cố gắng bình tĩnh, Võ Quân nói ra, bất quá bên trong lời nói ta có thể cảm nhận ra sự kích động.

Rốt cuộc một cái sắp chổng phèo cuộc đời nam tử, hiện hệ thống cho hắn đứng lên, thậm chí là bước lên một con đường khác bất động.

Hắn làm sao không kích động a!!

Ta không ?? đến đến ta liền đem nhà ngươi đốt lên.

[Bản hệ thống là siêu cấp vô địch vô hạn thôi diễn, có thể thôi diễn rồi sáng tạo vạn vật, từ công pháp đến bảo vật, bất kỳ thứ gì.]

[Bất quá, cần ký chủ ngài tin thần lực mạnh mẽ để làm góc rễ, cho quá trình suy đoán. ].

[Chú ý, thời gian suy đoán cùng hạn mức suy đoán đều lấy tinh thần lực của ký chủ quy định.].

Ngọt ngào thanh âm nhỏ nhẹ không trộn lẫn một tơ một hào nào cứng rắn, nhưng đối với thời khắc này Võ Quân mà nói, đây quả thực sánh ngang tiếng trống trời vang vào tim.

Cố hết sức bình tĩnh, ném mẹ nó ra niềm tiết nuối với con bitch người yêu.

Bản đại gia ta có hệ thông, con kia là cái quái gì, ném ngoài đường ta cũng không thèm liết một cái, A phi.

Chửi bậy một hồi, rồi Võ Quân nhìn vào bản thông tin hệ thống bài ra phía trên, cẩn thận đọc thôi diễn hệ thống cung cấp tin tức, sau đó lông mày không tự chủ nhẹ nhàng nhăn lại.

Tinh thần lực, cũng xem như linh hồn, Hệ thống chính là khoá chặc cùng linh hồn của hắn mà trưởng thành.

Linh hồn hắn càng cường đại, hệ thống càng là cường đại, tựa như Võ Quân linh hồn như một cái cơ sở để chạy một cái máy tạo vật như vậy.

Có chút hiểu chút không, hắn cũng không làm rõ mấy được, vẫn là làm cách trực tiếp nhất a.

Sài liền biết.

"Vậy hệ thống, thôi diễn cho ta một quyển công pháp đi.".

[Keng, Ký chủ tinh thần lực không đủ. ].

Hệ thống vang lên.

Võ Quân sắc mặt cứng đơ.

Bạn đang đọc Vô Hạn Thôi Diễn Trên Tay, Ta Gia Nhập Vào Chat Group sáng tác bởi cmmmmm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cmmmmm
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 11
Lượt đọc 582

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.