Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Buổi Sáng Dâm Đãng

Tiểu thuyết gốc · 1961 chữ

Chói mắt ánh sáng chiếu vào phòng từ cửa sổ, sáng lạng cả căn phòng.

Nằm trên giường, mở mắt ra trong mờ mịt, Võ Quân gảy gảy đầu xù mà nhìn xung quanh ngơ ngát một hồi.

Nhờ có tinh thần mạnh vô cùng, rất nhanh Võ Quân liền tỉnh táo lại, cũng không quên đem ký ức đêm qua xem lại một lần.

Rồi hắn nhắm mắt lại, cảm nhận vào tận sâu trong linh hồn sức mạnh vược trội gấp mấy lần khi trước, vốn dĩ khi trước linh hồn hắn chỉ là một hư ảo bé nhỏ thân người, bộ dạng của một cái yếu ớt linh hồn.

Nhưng giờ đây nó lại cho ta cảm giác mạnh mẽ lạ thường, thân ảnh màu bạc được ngưng thành thực chất, rõ ràng như bản thể bên ngoài, nó tỏa ra uy áp linh hồn hùng hổ tựa như một cái cường giả.

Một hồi xem sét Võ Quân lui ra, trên mặt hắn không giấu nổi ý cười, dù là là đang say ke có chút khó xem.

"Chủ nhân, thức ăn sáng đã chuẩn bị tốt, xin mời ngài xuống ăn.".

Đúng lúc này, một giọng nói ngọt ngào vang đến tận tâm linh bên trong, ngọt lịm tựa như sữa đặt xông phá đại quan, làm Võ Quân thân thể mới ngủ dậy da gà đều sởn lên vì tê tái.

Đưa mắt nhìn ra, hắn bị thu hút vì đập vào mắt chính là một bóng hình xinh đẹp, thân hình quyến rũ lại mặt lên yêu kiều váy bó đen huyền, lộ rõ ràng những đường cong cơ thể hấp dẫn, đây là muốn câu dẫn người khác.

Đôi chân thon dài trắng toát thu hút ánh nhìn, cộng thêm đôi guốt cao tinh sảo dưới bàn chân ngọc ngà, lại tăng thêm mấy phần cao quý.

Gương mặt trái xoan 8 phân của một cái trẻ tuổi nữ tử, nụ cười trên môi mang sự hấp dẫn khó tả, kết hợp lại tất cả cho ra một cái mỹ nữ cấp bật nữ thần.

Nhưng làm người càng ngạc nhiên hơn, là cái này mỹ nữ thế nhưng vừa rồi còn gọi ra một tiếng chủ nhân, thậm chí trong lời nói còn mang giọng diệu cung cung kính kính, rõ ràng không nghi ngờ cái này mỹ nữa đang trong vai một cái tỳ nữ nô lệ.

Nhưng cái này làm sao có thể a, mỹ nữ như thế này dung mạo vì sao lại nguyện làm nô lệ a.

Vậy dáng vẻ của nàng tựa hồ không giống giả vờ là chuyện gì sảy ra, cả người đứng yên ngoài cửa nghiêm trang vô cùng, hệt như một người hầu chờ đợi chủ nhân mình.

Nếu thứ này để xã hội ngoài kia biết những hình ảnh này sự thật, chắc phải nổ một lớp, rốt cuộc đây là xã hội hiện đại vì sao còn có loại nô lệ chế độ.

Bất quá, người dẫn đến cái này tình trạng, Võ Quân cũng không có gì bất ngờ, phải nói hắn khả năng thôi diễn siêu cấp vô địch.

Hắn khi nhìn đến mỹ nữ đã nhận ra, cái này chính là chỉ kia nữ tử vừa hôm qua tới đây, hiện tại đang tại gia hắn làm nô lệ....khụ khụ là nữ hầu.

Nở một nụ cười dục tục, Võ Quân xuống giường, thằng em to tướng bên dưới như bao ngưới anh em khác, đang vươn mình dưới sắc trời buổi sáng.

Một bên khi nhìn đến Võ Quân thằng em tựa như muốn xông ra ngoài, cái này chỉ nữ nô cũng không lộ ra gì biểu cảm, vẫn là ngọt ngào cười trước Võ Quân, hệt như một cái nữ hầu được huấn luyện từ trước.

Thật sự, thứ này cũng phải dành công cho khả năng của thôi miên, không chỉ thay đổi ý chí người khác mà còn khả năng thôi miên thân thể người đó, quả thật là bá bạo tạc.

Võ Quân cũng hài lòng khi nhìn biểu hiện của nữ hầu mình tạo nên, có cảm giác tự thân thành lập nên thành tựu đáng nể.

Tuy có chút không tự nhiên như thường ngày, nhưng với một cái tâm linh vô cùng vửng chắc Võ Quân rất nhanh bình tỉnh, thằng em đang cợm cợp giữa quần vẫn cứ để nó tự nhiên phát huy.

"Đi thôi.".

Chấp tay phía xa, bộ dạng đại gia, Võ Quân bước trước.

"Vâng.".

Mỹ nữ người hầu được hắn ra lệnh, nhẹ nhàng nghiêm trang đi sát phía sau Võ Quân, bất cứ lúc nào cũng nghe lệnh hắn.

"Quên mất, từ hôm qua tới giờ ta còn chưa biết ngươi tên gì a".

Vổ tráng một cái, Võ Quân tựa như tỉnh ngộ, cái này nữ nhân hắn không biết chút nào,

"Nô tỳ là Huyền, Trần Thị Khách Huyền.".

Khánh Huyền nhẹ nhàng nói ra.

"Ngươi gia đình thế nào? đang nghề gì.".

"Nô tỳ..."

....

Qua một đợt hỏi thăm, Võ Quân cũng ngạc nhiên trước thân thể của cái này nữ nô lệ.

Con gái thứ hai của Triệu Phú giàu nhất đất nước, người nắm 1 phần 7 nền kinh tế đất nước, Trần Thanh Minh.

Hôm qua nàng đến đây để thuê nhà, bước đầu cho công việc khởi nghiệp streamer của mình.

Nhưng xuôi sẻo làm sao dính đến Võ Quân, rồi thành như thế này tình trạng.

Võ Quân cũng thật sự không biết nói làm sao??xem như duyên phận a, từ này cứ ở đây làm việc.

Còn ông già triệu phú kia a, ổng dám làm gì động tác, hiện tại Võ Quân trực tiếp giết tới nhà hắn, xem ai sợ ai.

Vào phòng bếp, hương thơm thức ăn lan tỏa làm Võ Quân bụng đang lân lân liền bị kích thích.

"Chủ nhân.".

Vừa bước một bước, hai giọng nói nữ nhân ngọt ngào như múa đường lại vang lên bên tay, Võ Quân cảm giác toàn thân mình có chút tê dại.

"Mẹ nó, cái này giọng ngọt cũng quá kích rồi đi."

Võ Quân cảm thán.

Nhìn lại, thì thấy vào mắt đồng dạng đang mặt váy bó trên thân ngọc, hai cái lớn nhỏ mỹ nữ tươi ngon, là tiểu Ngọc cùng với cô hai...không hiện tại gọi là Ngọc Nữ a.

Chát.

Không Nhịn được, Võ Quân tâm thần rạo rực, bàn tay thô vờn tới tại cái kia mềm cong địa phương, tát vào một cái.

Sự căng mọng dàn hồi của bờ mông to tròng làm Võ Quân xém nữa khóc ra, thực sự không phải mơ.

"Xúc cảm thật tuyệt.".

Chưa dừng lại ở đó, Võ Quân tay vẫn đặt tại trên bở mông mềm bao người ao ước, dẫn dần bóp nhẹ vào.

Da thịt căng mộng dàn hồi làm Võ Quân bàn tay súc cảm nhẹ nhàng, thoải mái, tựa như đang xoa nắng một khối slime giống nhau.

Nhưng ngược lại ở bên trên, gương mặt nhỏ của tiểu Ngọc vẫn không có tý nào đổi sắc khi đang có người dụng chạm mình mông tròn, kể cả đang đứng cạnh bên Ngọc nữ cũng là không đổi sắc.

Võ Quân chính là một cái chủ nhân, đối với họ hắn nói bất cứ thứ gì hay làm bất cứ việc gì cũng điều là mệnh lệnh tuyệt đối, không được chống trả hay làm bất cứ gì trừ khi hắn tự mình ra lệnh.

Đây chính là ý chí mà hắn thay đổi cho các nàng.

Hộc hộc...

Bất quá, một cơ thể người phàm của tiểu Ngọc cũng không chịu được như thế, rốt cuộc cũng sẻ phản ứng lại, làm cho nàng miệng nhỏ thở ra hòng hộc.

Bàn tay lớn Võ Quân vẫn không có ý định dừng lại, hắn nhẹ nhàng uyển chuyền mà dày vò cặp này mông đến vặn vẹo.

Một hồi chơi đã Võ Quân cũng buông ra, tiểu ngọc thì gương mặt nhỏ đã đỏ hồng từ khi nào, cặp chân nàng hơi hơi run rẩy, chính là không có ngồi xuống.

Cố kiếm chế dục vọng của thằng em bên dười, Võ Quân ngồi xuống bàn ăn sáng.

Cảm giác mình quên một thứ gì, ánh mắt lóe lên một cái, Võ Quân lắc đầu cười cười.

Hắn ý động một cái kê gọi.

Đang tại rầu rĩ ở trong nhỏ, hai thân ảnh to nhỏ cảm nhận được kêu gọi, trực tiếp lần hưng phấn.

Thân ảnh màu đen mạnh mẽ đâm phá tan cử kính mà bay thằng bên ngoài, cả hai lượn vài vòng trên trời rồi mới tiết nuối bay đi.

Mắt thấy hai cái tiểu đệ đang tranh giành đập cánh bay vào, Võ Quân nhết môi.

"Quat Quát...chít chít.".

Một cái sẻ nhỏ cũng một chỉ diều hâu, bộ đáng ốm yếu vô cùng, rõ ràng đã nhịn đói không chịu được.

Cũng phải thôi, nhốt hai bọn chúng chung trong phòng từ hôm qua, cả hai đã không thịt nhau là may mắn rồi.

"Ăn đi, thích gì cứ hắn.".

Nợ nụ cười, Võ Quân chỉ xuống bàn.

"Quát Quát...chít chít.".

Cả hai như tia chớp, mỏ nhanh chóng mổ xuống kiếm ăn, rột cuộc cả hai quá đói.

"Ngọc, qua đây ngồi đùi anh một chút....".

Liết nhìn qua dễ thương tiểu ngọc, liếm môi một cái, Võ Quân kéo nàng tại đùi hắn ngồi xuống.

Nàng cũng tuân mệnh mà làm theo, dù là khi vừa xuống ngồi thì nàng cảm nhận được có cái gì nóng hổi bên dười đang muốn xông lên.

Võ Quân tim dập bịch bịch, hướng xông mũi tại phía sau mĩ nữ, tham lam hít hương thơm xử nữ từ cổ và gáy nàng.

Vòng tay kéo Ngọc vào trong lòng, ôm ấp tựa như một đôi tình nhân, cảm giác hưng phấn vô cùng.

"Hệ thống, ta muốn thôi diễn.".

Linh Hồn hắn đã đạt đẳng cấp 1 giai thất tinh như chat group nói, có thể so sánh 100 ngươi linh hồn cộng lại, hắn muốn xem thử một chút thôi diễn.

[Keng, Thôi diễn hệ thống đã sẳn sàng, ký chủ xin vui lòng miêu tả vật thôi diễn.].

Hệ thống vẫn như cũ thanh âm vang bên tai Võ Quân.

"A, chấm chấm hỏi ~~ ".

Võ Quân nhất thời nhận ra ngu ngốc điểm, chính mình tựa hồ cũng không biết thôi diễn thứ gì a.

Hắn xoa đầu suy nghĩ, thậm chí đưa mắt nhìn xung quanh tìm kiếm thứ gì đó thuận mắt.

Rốt cuộc cũng là khó kiếm được, con người một khi đã nhàn nhã thì không cần thứ gì khác, cũng có nghĩ là hắn không có nhu cầu gì để thôi diễn cả, một bộ nằm chơi cho qua cả ngày.

Rất lâu, Võ Quân tình ngờ nhớ đến chính mình kỷ năng tựa hồ chỉ có thể khống vật, nếu gặp đối thủ thì hắn thật quá ít chiêu bài.

"Ân liền cái này.".

"Hệ thống, cho ta thôi diễn một phương pháp, có thể ngưng tụ và nén linh hồn lực thành một quả cầu, sau đó chuyển hóa lượng linh hồn lực trong đó thành nguyên tố lửa, quả cầu có thế bộc phá ra bất cứ khi nào ta ra lệnh...Ân như thế đi.".

Một hồi mô tả xong, Võ Quân cũng gật đầu hài lòng.

[Keng, đã bắt đầu thôi diễn, ký chủ xin vui lòng đặt tên.].

"Hỏa cầu thuật.".

Võ Quân nhàn nhạt nói.

[Keng, bắt đầu thôi diễn, thời gian dự kiến là 30 phút hoàn thành.].

Bạn đang đọc Vô Hạn Thôi Diễn Trên Tay, Ta Gia Nhập Vào Chat Group sáng tác bởi cmmmmm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cmmmmm
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 10
Lượt đọc 375

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.