Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tẩy tủy

Phiên bản Dịch · 1338 chữ

Nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Tạ Thần, Đại Hại mồ hôi ướt đẫm cả một mảng lưng.

Chính mình bây giờ có 3 lựa chọn, lựa chon thứ nhất là bị Tạ Thần đánh gãy tay chân, lựa chọn thứ 2 là đứng lên kháng chiến, còn lựa chọn cuôi cùng.... là ngay trước mặt bao nhiêu người, bao quát cả các anh em trong băng đảng, chính bản thân quỳ xuống trước mặt Tạ Thần, tự cắt đứt một cánh tay của chính mình.

Cắn chặt hàm răng, Đại Hạo cuối cùng lựa chọn cái thứ 2, cúi người với lấy một cái ống tuýp, hai con mắt nhìn chằm chằm vào đầu của Tạ Thần – chỉ cần mình cầm ống tuýp này đập một cái vào đầu của thằng kia, thì chính mình sẽ thắng!, Đại Hạo cố tự an ủi bản thân mà nghĩ rằng.

Nhưng mà, khi nhìn vào con mắt lạnh thấu xương của Tạ Thần, cả người của Đại Hạo không tự chủ được mà run lên bần bật, ống tuýp cầm trong tay cũng tự trượt khỏi tay mà rơi xuống dưới đất.

Không thắng được, không thắng được, không thắng được... Không thắng được... Không thắng được... Bản thân không thể thắng được tên hung thần kia, hắn là ác ma, hắn là ma quỷ, coi như chính mình có đánh lén cũng không thắng được, chính mình sẽ bị người hắn ta giết chết! !

“Bịch” một tiếng, Đại Hạo quỳ xuống đất , mặt xám như tro tàn.

Nhìn thấy một màn này, toàn bộ người vây xem lộ ra biểu tình không thể tin được, than thở cùng với khen ngợi.

"Đcmn…. Qúa trâu bò, chỉ có hai tên kia mà cũng có thể đánh cho mười mấy tên côn đồ phải quỳ?? Coi như Thành Long đến cũng chỉ được đến như thế này mà thôi!"

"Thành Long? Tên đó chỉ biết múa võ là giỏi, chứ nếu mà gặp phải nhiều tên côn đồ cầm vũ khí như vậy bị đánh chết!!"

Đột nhiên, một tên trong đám người kêu to: "A!, ta biết bọn côn đồ này! Tên đang quỳ kia không phải là đại ca của bang phái “Hùng Kê” của Trấn bê cạnh sao!!! Ta nghe đồn là tên này từ nhỏ đến lớn đánh nhau chưa thua ai bao giờ cả! Hôm nay lại thua trong tay một tên học sinh, mà lại còn là thua thảm!!!!Cái tên Tạ Thần này chẳng lẽ lại là đệ tử của môn phái ẩn thế nào sao??"

"Oa!!oa!Ngầu thực sự... Một tên học sinh lại đánh tên đại ca côn đồ thành như thế này, ta dám cá chắc, hắn về sau nhất định mở ra một thời đại mới, lẽ nào lại như Gol D. Roger trong onepice sao!!! “.

“Thôi bạn im mẹ mồm đi!!!!”

…………………..Tất cả mọi người vừa nghị luận ầm ĩ vừa quay sang nhìn về phía Tạ Thần, từ lúc đầu là ánh mắt thương hại, đến bây giờ lại biến thành sùng bái hừng hực!! Bất kể là thời đại nào, anh hùng luôn luôn được người kính nể, mà Tạ Thần lấy thân phận của một học sinh cấp ba đập dẹp tên đại ca côn đồ, chính là anh hùng trong lòng mọi người, rất nhiều người đã bắt đầu lấy điện thoại cầm tay ra chụp ảnh đăng lên Face, tiêu đề chính là ‘anh hùng xuất thiếu niên’!

Không để ý đến những người vây xem, Tạ Thần dùng con mắt nhìn như muốn xé nát Đại Hạo nói: "Làm sao, Đại Hạo, mày còn muốn tao nhắc lại một lần nữa sao?"

"..."

Nghe vậy, Đại Hạo trên mặt cắt không còn giọt máu, dùng cánh tay run lẩy bẩy cầm vào cái ống tuýt mà mình làm rơi xuống đất khi nãy, tên đại ca hung danh hiển hách , đã từng ức hiếp bao nhiêu người, bây giờ lại cắn chặt răng hung hăng đập về phía cánh tay trái của mình.

Một tiếng kêu thảm thiết vang vọng bầu trời.

Bên kia, mới vừa được gọi là "Phong gia " , ông già mà ngăn lại tên mặt Vest đen khi nãy cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

"Con mẹ nó... Không phải chứ, một đấm vừa nãy, coi như là ta cũng không thể làm được, sức mạnh kia không phải con người có thể làm được, không biết được là tốc độ ra đấm là bao nhiêu, mới có thể dùng tay không đánh xuyên bải vai a!!!"-Tên Vest đen chấn kinh kêu lên

Nghe hắn nói như thế, Phong gia liếc mắt: "Các ngươi nói nhảm cái gì vậy, đám ngu ngốc các ngươi thì biết cái gì, nếu như các ngươi cái gì cũng có thể làm được, bộ xương già như ta đã sớm đi viện dưỡng lão!"

Nghe vậy, mấy tên mặc Vest đen đồng thanh nói:” phải !! phải!!”.

Không những tên thủ hạ của chính mình, Phong gia vuốt vuốt râu mép, trong mắt thâm thúy nhìn Tạ Thần đứng ở cổng trường, giống như một tôn Qủy Thần đứng giữa chiến trường.

"Người này... Tiền đồ vô lượng, chỉ đáng tiếc, khí tức quá tà ác".

Nói xong, phất lên tay áo ra hiệu quay về, lão giả trực tiếp mang theo đám người Vest đen về tới xe thương vụ màu đen đậu ở trong ngõ nhỏ: "trở về thôi, nếu tiểu thư có hỏi, thì nói thằng nhóc kia quá trâu bò , căn bản cũng không cần chúng ta phải hỗ trợ là được. "

Nhìn Đại Hạo đi khập khiễng, ôm lấy một cánh tay, Tạ Thần ho ra một ít máu, tuy là không bị tổn thương, thế nhưng nhiệt lưu trong cơ thể hắn quá lợi hại, chỉ có vài phút mà đã làm ruột gan của mình nóng như lửa.

Trần Trí sớm đã được người đưa đến bệnh viện, thấy thế Tạ Thần cũng không có gì lo lắng, trực tiếp đẩy ra đám người vây quanh mà đi ra ngoài, không bao lâu Tạ Thần liền biến mất ở trong ngõ hẻm.

Đứng ở trong đám người, Shion nhìn theo bóng lưng của Tạ Thần, trong mắt hiện lên một tia hiếm có thần thái.

Tạ Thần sao... Thật thú vị.

…………………………………………………………….

Về đến nhà, Tạ Thần cau mày ngồi ở trên ghế salon, vừa rồi trên đường về nhà, cỗ nhiệt lưu trong cơ thể phát tác rất rõ ràng, trong thân thể của mình dường như có vật gì đang trào ra-- hơn nữa cái này không phải ảo giác, không bao lâu sau, Tạ Thần kinh ngạc phát hiện, trong lỗ chân lông của mình, tự nhiên lại tiết ra một chất lỏng hôi thối màu đen

"vcc, chuyện gì xảy ra? !"

Đứng dậy cởi bỏ đồng phục trường, Tạ Thần vọt vào trong phòng tắm, mở ra vòi hoa sen bắt đầu cọ rửa chất bẩn này, nhắc tới cũng lạ, khi những chất bẩn này tiết ra, Tạ Thần lại cảm giác thân thể của chính mình cũng thoải mái hơn, ở giọt cuối cùng "chất bẩn hôi thúi" bị rửa đi, cảm giác này kì quái này cũng biến mất!

Không chỉ có như vậy, lúc đi ra phòng tắm, Tạ Thần còn kinh ngạc phát hiện, thân thể của mình nhẹ đi rất nhiều, nắm đấm một cái, lực lượng của chính mình cũng tăng cường rất nhiều lần, ý thức được điều kì lạ này, Tạ Thần trong đầu đột nhiên xuất hiện hai chữ.

TẨY TỦY( nghĩa là tái tạo lại cơ thể, tăng lên các tố chất thân thể từ vóc dáng đến ngoại hình).

"Hắc, xem ra sức mạnh ác ma, ta đã có thể sử dụng rồi a!!"

Nhìn hình xăm màu đen trên tay phải, Tạ Thần hài lòng, khóe miệng mỉm cười nhếch lên.

Bạn đang đọc Vô hạn Vương giả hàng lâm ( dịch ) của Phạm ca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sởthiênca1
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.