Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 7

Tiểu thuyết gốc · 1380 chữ

“Vĩnh Bình Vương, Lý Nguyên xin được diện kiến Trần tướng quân có việc cần thương lượng.”

2 vạn quân Địa giáo do anh em Trần Phi và Trần Vũ chỉ huy đã rơi vào tầm ngắm của quân Vạn Xuân do Trần Khang chỉ huy. Ông ta nhìn nhầm là quân của Tôn Hà vì những trang phục mà đám lính ấy đang mặc lên trên người là của quân Tôn Hà.

Ngay lập tức, Trần Khang lệnh cho con trai mình là Trần Lam bí mật âm thầm tập hợp quân lính, sẵn sàng đợi lệnh đánh úp, tiêu diệt hoàn toàn số quân kia. Đối với Trần Khang mà nói, từ lâu ông đã không ưa gì Tôn Hà, nay hắn còn giết vua, giết con gái, nổi dậy và dẫn “sói vào nhà” khiến cho Trần Khang tức giận và thề rằng thấy quân Tôn Hà ở đâu sẽ giết sạch, không chừa tên nào.

Sở dĩ ông chưa xuất binh tiêu diệt 2 vạn quân này là vì ông không muốn Tôn Hà và Khang Di sẽ biết được sự tồn tại của mình trên chiến trường, khi đó cả hai sẽ xem ông là mục tiêu chính để tiêu diệt vì sức mạnh của quân Vạn Xuân do ông chỉ huy có thể là mối đe dọa cho cả Tôn Hà và Khang Di.

Và quyết định có phần bất ngờ ấy của Trần Khang đã tạo cơ hội cho Lý Nguyên có thêm thời gian để tìm ra đối sách khi mà mọi bước đi của 2 vạn quân này đều được chuyến về Sơn Lâm quan bất cứ lúc nào bằng số bồ câu Thiên giáo còn sót lại.

Và với những thông tin ấy, Lý Nguyên thừa hiểu 2 vạn quân kia đã lọt vào tầm ngắm của ai, chẳng phải quân Tôn Hà hay Khang Di mà là “bố vợ” của mình là Đại tướng quân Trần Khang đến từ Vạn Xuân.

“Vũ Phong, mọi sự tại Sơn Lâm quan này, ta giao lại cho ngươi. Hãy đảm bảo trước khi ta quay trở về từ doanh trại Vạn Xuân, Sơn Lâm quan sẽ không chịu bất cứ một sự mất mát nào từ quân địch.

Trước khi rời đi, nhiệm vụ trấn giữ Sơn Lâm quan được Lý Nguyên tin tưởng giao lại cho người bạn thời thơ ấu của mình là Vũ Phong, nhưng đây không phải là nhờ cậy mà là mệnh lệnh, mệnh lệnh của một vị hoàng từ cho thuộc hạ của mình, vì anh thừa hiểu, một khi Sơn Lâm quan mất, cơ hội kéo quân Khang Di xuống mồ cũng sẽ biến mất.

Giao nhiệm vụ xong, Lý Nguyên cùng một vài lính Nguyên Vũ quân chỉnh trang lại trang phục của mình, lên đường đến doanh trại Vạn Xuân để gặp Trần Khang thương lượng. Và một khi thành công, Nguyên Vũ quân sẽ có được lực lượng mạnh lên gấp nhiều lần để đối đầu trực diện với quân Khang Di và thậm chí là cả quân Tôn Hà.

Đi suốt một ngày một đêm, cuối cùng cũng đến được doanh trại của quân Vạn Xuân và đây cũng sẽ là lần đầu tiên, Lý Nguyên được diện kiến “bố vợ” luôn có thành kiến với anh nhưng với tư cách khác hoàn toàn.

“Vĩnh Bình vương Lý Nguyên xin được diện kiến Đại tướng quân Trần Khang.”

Lý Nguyên đến trước cửa doanh trại quân Vạn Xuân thì trời cũng đã chập tối. Và cho dù đã gọi đến lần thứ 3 cũng chẳng thấy bất cứ một sự hồi đáp nào từ phía bên trong doanh trại. Một sự im lặng trong màn đêm u tối.

“Vĩnh Bình vương, tiếp chiêu.”

Bất ngờ từ đâu, một ánh sáng chóa mắt đến từ lưỡi đao lao đến Lý Nguyên một cách chớp nhoáng như muốn lấy đi tính mạng của anh cùng với đó là giọng nói của một nữ nhân vừa dịu dàng nhưng cũng đầy mạnh mẽ.

Nhưng sự bất ngờ ấy cũng chẳng đủ để gây ra bất kì sự tổn hại nào cho Lý Nguyên. Anh ngửa người ra sau, nhanh chóng né được đòn đánh bất ngờ từ cô gái kia. Nhanh chân nhảy xuống đất và tất cả sự bất ngờ của cô gái kia cũng đã tan biến.

“Người là Vĩnh Bình vương, Lý Nguyên. Dường như khác xa với lời đồn đại của thiên hạ.”

Cô gái ấy, người khoác lên một bộ giáp trụ bằng bạc sáng loáng, khoác đằng sau một tấm áo choàng màu đỏ cùng với mái tóc đen óng được búi cao lên, đuôi tóc phất phơ trong gió cùng với đó là ánh mắt sắc lẹm hướng về phía Lý Nguyên

“Tại hạ là Vĩnh Bình vương, Lý Nguyên, hôm nay đến đây diện kiến Đại tướng quân Trần Khang, có việc cần thương lượng. Xin cô nhường đường.”

Lý Nguyên vẫn giữ thái độ kính cẩn trước ánh mắt có chút hung dữ ấy của cô gái kia nhưng đáp lại với sự kính cẩn ấy, cô gái kia vẫn lăm lăm mũi đao về phía Lý Nguyên với nét mặt đầy căm phẫn.

“Đây không phải là nơi mà một kẻ bất tài như Vĩnh Bình vương đây có thể lui tới. đây là chiến trường chứ không phải phủ Vĩnh Bình vương, mong ngài về cho, nếu không đừng trách.”

Cô gái vừa dứt lời, đáp lại lời thách thức ấy là sự cương quyết của Lý Nguyên, anh bước về phía trước một cách tự tin nhưng đầy thách thức với ánh mắt toát lên vẻ kiên định của mình.

Và đúng như những gì mà cô gái kia đã cảnh báo, ngay bước đầu tiên mà Lý Nguyên bước về phía trước, cô gái liền xông đến Lý Nguyên và chém liên tiếp về phía anh bằng thanh đao trên tay của mình.

Cô gái cứ vung đao liên tiếp về phía Lý Nguyên, còn anh chẳng phản kháng mà chọn cách né tránh những đòn đao ấy từ cô gái kia đến mức khiến cô gái ấy “nóng mắt” với anh mà những cái vung đao càng trở nên nặng nề và mất kiểm soát.

“Sao ngươi không đánh trả, ngươi coi thường nữ nhân bọn ta à?”

“Không phải, xin cô đừng hiểu lầm, ta không muốn làm vấy bẩn bộ y phục này để diện kiến Trần tướng quân.”

“Ta nói rồi, muốn gặp Ngài ấy, thì bước qua xác của ta.”

Nói tới đây, toan vung đào về hướng Lý Nguyên thì cô gái kia bị một vật tựa như hòn đá phóng thẳng về phía của mình, chạm vào mặt đao khiến cú vung của cô không được như như ý của mình.

“Trần Linh, không được hỗn xược với hoàng tử Đại Thuận, còn không mau thu đao.”

Và người xuất hiện bất ngờ ấy không ai khác chính là Trần Khang - Đại tướng quân nước Đại Thuận đang từ từ tiến ra từ trong bóng tối, sau lưng ông dường như là cả một doanh trại lên tới đến hàng chục vạn quân cùng với đó là hàng ngàn ngọn đuốc thắp sáng của một vùng rộng lớn nơi quân Vạn Xuân đang đóng quân.

Và đó cũng là thời khắc Lý Nguyên được gặp “vợ” của mình, cũng chính là cô gái đã vung đao về phía anh trước đó, con gái rượu của Tướng quân Trần Khang, Trần Linh và đó cũng vô tình mở ra câu chuyện tình tay ba giữa anh cùng với hai người con gái giữa thời buổi chiến loạn này.

Một bên là Trần Linh, người con gái có hôn ước với anh từ nhỏ và là con của Tướng quân Trần Khang, còn một người là Lương Tú, người đã đồng hành cùng anh suốt quãng thời gian khó khăn đã qua và cũng là “thanh mai trúc mã” với Lý Nguyên.

Giữa cuộc chiến loạn này, Lý Nguyên cùng hai cô gái liệu sẽ tạo ra một chuyện tình đẹp nhưng đầy rắc rối hay sẽ là những cuộc chia xa không có hồi kết.

Bạn đang đọc Vó Ngựa Trở Về sáng tác bởi huynhu1007
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhu1007
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.