Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phượng Hoàng Trọng Sinh

Tiểu thuyết gốc · 2481 chữ

"A a a, tay của ta".

Phúc Bá bị chặt đứt cánh tay phải, máu phun ra như thác. Tác động mạnh khiến hắn tỉnh dậy sau cơn mê, một tên sát thủ vô nhân tính đã hoàn toàn biến mất.

"Ta chịu thua, các trưởng lão mau cứu ta" Phúc Bá hét lên trong sự đau đớn.

Một luồn kiếm ý xông đến nhằm kết liễu Phúc Bá đã bị chặn lại. Đám trưởng lão Hoa Sơn phái đã phóng đến bên cạnh Phúc Bá và sơ cứu cho hắn.

"Phúc Bá đã nhận thua, luận võ kết thúc ở đây".

Đúng lúc này, Hàn Phong mới gục xuống.

Hoàng Vinh và các vị trưởng lão cùng phóng đến bên cạnh Hàn Phong, nhưng tất cả đã quá muộn vì hắn đã tắt thở.

Xác Hàn Phong được đưa về tông môn.

Hoàng Vinh ra lệnh cho các y sư chữa trị các vết thương trên người của Hàn Phong.

Kết luận của các y sư là "Vết chém ngay ngực của Hàn Phong chưa vào sâu, nguyên nhân chính dẫn đến cái chết của hắn là do nghịch hành kinh mạch"

Ngày sau, trong buổi lễ an táng phía sau núi, Hoàng Vinh tuyên bố:

"Hàn Phong sẽ trở thành đệ tử chân truyền của phái Hành Sơn, và là đồ đệ thứ 3 của ta".

Sau khi xác của Hàn Phong được chữa trị và tắm rửa sạch sẽ, Hoàng Vinh đã khoác lên người hắn bộ trang phục của đệ tử chân truyền Hành Sơn phái.

Khóe mắt Hoàng Vinh ươn ướt.

"Lâm Thiên, một thiên tài yêu nghiệt, ngươi đã giúp cho ta có khoảng thời gian thật đáng nhớ đấy".

"Ngươi đã khiến cho một lão già như ta hiểu ra được một điều rằng, thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt, còn hơn le lói suốt trăm năm".

Trong quá trình tắm rửa và chữa trị, cánh tay và lớp da mặt giả của Lâm Thiên đã bị phát hiện. Hoàng Vinh liền ra lệnh cho các y sư giữ kín bí mật này.

Mọi việc đã kết thúc, người cũng đã chết thì Hàn Phong hay là Lâm Thiên thì có ý nghĩa gì nữa.

"Chúng ta có thể không biết được ngươi là ai, ngươi đến từ đâu, nhưng ta biết được rằng, ngươi đã sống hết mình, dành trọn tình cảm của mình cho tông môn" Hoàng Vinh khóc nức nở.

Ngày hôm sau, một cánh tay bất ngờ nhô lên từ phần mộ của Lâm Thiên.

"'Quy tức công' đúng là một môn võ công khá là hữu dụng, nó đã cứu ta một bàn thua trông thấy".

Lâm Thiên từ từ bò dậy trên phần mộ của chính mình.

"Con mợ nó, ta thật không ngờ đệ nhất nội môn của Hoa Sơn phái thế hệ này lại là một tên thiên kiêu chi tử".

"Muốn vừa che giấu thực lực vừa đánh bại hắn thì ta phải bắt buộc giả vờ nghịch hành kinh mạch".

"Khi nghịch hành thì lại phải giả vờ thất bại, ta không thể giả điên trước mặt những lão già quái vật đó được. Cách để đánh lừa bọn họ chỉ có thể là giả chết".

"Kẻ mang khí vận thật là đáng sợ, nếu như ta không luyện thành Nghịch Hành Thần Công trong thời gian hết tiền, thì sẽ không thể đánh bại Phúc Bá bằng ảo nghĩa 'Nghịch Hành'"

"Nghịch Hành ảo nghĩa": khiến luồn chân khí thuận và nghịch tác động qua lại lẫn nhau, quá trình đó sẽ sinh ra một lực, được gọi là phản lực, giúp cho cơ thể di chuyển nhanh hơn trong 10 phút. Tốc độ di chuyển tăng thêm sẽ gấp 10 lần so với bộ pháp mà bản thân đang sở hữu. Ví dụ Lâm Thiên đang có Vô Song bộ pháp là võ học siêu việt Cam cấp, khi sử dụng ảo nghĩa hắn có thể đạt được tốc độ cao hơn cả Hoàng cấp bộ pháp.

"Đây là một loại ảo nghĩa võ học thuộc về bộ pháp, cứ gọi là Nghịch Hành Vô Song bộ pháp vậy".

Lâm Thiên lấy ra chiếc túi được chôn theo cùng mình.

"Không thể nào" Lâm Thiên bất ngờ thốt lên.

Trong chiếc túi đó gồm có một bản chép tay kiếm pháp "Bách Biến Thiên Huyễn Vân Vụ Thập Tam Thức", bản nhạc "Tiêu Dương Dạ Vũ khúc", cùng với 5000 lượng vàng.

Còn có một bức thư do chính tay Hoàng Vinh viết.

"Đây là những gì ngươi xứng đáng nhận được. Hãy yên nghĩ nhé".

"Bách Biến Thiên Huyễn Vân Vụ Thập Tam Thức" là Tử cấp võ học dung hợp kiếm pháp và âm công, cầm trung tàng kiếm, kiếm phát cầm thanh, có nghĩa là trong đàn giấu kiếm, kiếm phát tiếng đàn.

Thiên Ý lên tiếng: "Nguy hiểm càng lớn, cơ duyên càng nhiều".

"Trong quá trình chủ nhân chiến đấu với Lục Hào của Tung Sơn phái, ngài đã lĩnh hội được 'Bạo kiếm vũ'. Ngoài ra, từ khi gia nhập Hành Sơn phái đến giờ, ngài đã học thêm được 15 bộ kiếm pháp cùng với nhiều loại võ công khác".

"Bạo kiếm vũ" là Tử cấp võ học dung hợp giữa kiếm pháp và ám khí, chấn vỡ thanh kiếm tạo ra các mảnh kiếm phóng về phía đối thủ.

"Kế hoạch chia rẽ Ngũ Nhạc kiếm phái coi bộ khó hơn ta nghĩ, cái chết của Hàn Phong cũng không gây ảnh hưởng gì quá lớn. Nhưng cũng không sao, đây mới chỉ bắt đầu" Lâm Thiên suy ngẫm.

Hoa Sơn đỉnh.

Phúc Bá đang dưỡng thương tại y phòng.

"Y sư, khi nào vết thương ta có thể lành ? Ta muốn tập kiếm bằng tay trái. Mặc dù, tên chém đứt cánh tay của ta đã chết nhưng ta muốn diệt cả tông môn của hắn" Phúc Bá căm giận hỏi.

Y sư hỏi: "Chỗ bị chém của ngươi còn đau không ?".

"Lâu lâu ta vẫn cảm thấy hơi nhói, nhưng y sư yên tâm, ta nghĩ ta có thể luyện kiếm được mà không làm hở miệng vết thương" Phúc Bá trả lời.

"Ta có cách để ngươi không còn cảm thấy đau nữa, ngươi muốn thử không ?" Y sư thì thầm.

Phúc Bá ngạc nhiên nói: "Cách gì ? Ta chắc chắn sẽ thử miễn sao ta có thể luyện kiếm trở lại. Bọn đồng môn, chúng đang tiến bộ từng ngày ta không thể dậm chân mãi ở một chỗ".

"Chết".

Lời nói vừa phát ra, Phúc Bá cảm thấy kinh hãi tột độ vì nhìn thấy khuôn mặt của tên y sư giống y đúc với mình.

Phúc Bá muốn gào thét lên nhưng hắn không còn cơ hội nữa, hắn đã chết.

Giọng Thiên Ý vang lên: "Chúc mừng chủ nhân đạt được khí vận 'Quỷ Kiếm'".

Quỷ kiếm: Từ khi mới sinh ra, người mang khí vận này sẽ có hai nhân cách, nhân cách thứ hai không có nhận thức nhưng nó sở hữu uy lực gấp 2 lần và tốc độ gấp 10 lần, chỉ được đánh thức khi bản thân ngủ, say hoặc ngất đi.

Ngày hôm đó, cả Hoa Sơn chấn động khi y phòng bị đốt cháy, các đệ tử tạp dịch hay y sư gần đó đều bị giết chết.

Trong vụ hỏa hoạn, một thân ảnh cầm kiếm bằng tay trái còn tay phải thì bị cụt. Y bước ra từ đám lửa đang cháy hừng hực, kiếm khí trên người y tỏa khắp cơ thể tựa như có thể chém đứt mọi mối đe dọa nào.

Y vung tay phóng kiếm khí lên vách núi khắc nên ba chữ: "Diệt Hành Sơn".

Phong Bình cao hứng nói:

"Hahaaha. Phượng Hoàng niết bàn, dục hỏa trùng sinh".

"Phúc Bá đã đột phát Ý Tồn cảnh, y sẽ trở thành đệ tử chân truyền được trọng điểm bồi dưỡng của tông môn, mỗi tháng sẽ được nhận bổng lộc ngang với trưởng lão là 100 lượng vàng"

"Yêu nghiệt Hành Sơn đã chết, thiên tài môn phái ta lại đột phá bình cảnh, đúng là trời giúp Hoa Sơn ta".

Sự kiện Phúc Bá đột phát Ý Tồn cảnh, và phóng kiếm khí bằng tay trái khắc chữ lên vách núi đã làm cho các môn phái còn lại trong Ngũ Nhạc Kiếm phái chấn động.

Không chỉ Hành Sơn, mà cả Tung Sơn, Thái Sơn, Hằng Sơn đều có chung một mục tiêu.

"Phúc Bá phải chết".

Sau khi kết thúc vai diễn Phúc Bá của mình.

Lâm Thiên đến phòng nội vụ để chọn phần thưởng dành cho đệ tử chân truyền. Hắn chọn lấy "Tử Hà Thần Công", khinh công "Ngự phong quyết" và cuối cùng là "Quân Tử Kiếm pháp".

Trở về phòng của Phúc Bá, Lâm Thiên mở rương chứa đồ của hắn ra.

"Hahaaha, để đạt được những thứ này, chắc ngươi đã vất vả lắm" Lâm Thiên cười thầm.

Vì ở trong rương chứa bản chép tay của nhiều môn võ công "Bão Nguyên Kình", "Hỗn Thiên công", "Hoa Sơn Kiếm Pháp", "Hoa Sơn Hổ Trảo Thủ", "Nhật Tự Tuệ Kiếm", "Phá Ngọc Quyền", cùng với ngân phiếu 500 lượng vàng.

Chỉ có một chuyện bất tiện đối với Lâm Thiên khi đóng vai Phúc Bá là cứ khi nào hắn có ý định đi ngủ đều bị trưởng lão trói lại. Nhằm tránh nhân cách thứ hai xuất hiện và đả thương đồng môn.

"Ta có thể dùng 'Phân Tâm Nhị Dụng' để kiểm soát nhân cách thứ 2 của khí vận không ?" Lâm Thiên thắc mắc.

Thiên Ý lắc đầu: "Mặc dù nhân cách thứ 2 không có nhận thức, nhưng nó vẫn là nhân cách của một con người nên 'Phân Tâm Nhị Dụng' không thể kiểm soát được".

"Có một cách là chủ nhân mặc một bộ đồ khôi lỗi, khi nhân cách thứ 2 của ngài xuất hiện, ta sẽ chiếm quyền điều khiển khôi lỗi, chúng ta có thể gián tiếp kiểm soát được nhân cách thứ 2" Thiên Ý nói tiếp.

Lâm Thiên thở dài: "Nhưng nếu ta mặc bộ đồ khôi lỗi, thì sẽ rất bất tiện trong chiến đấu. Nó khá cồng kềnh".

"Thôi để sau này nghĩ biện pháp khác vậy".

Trong mật thất phái Hoa Sơn.

"Tên Phúc Bá đã đột phá Ý Tồn cảnh rồi, chắc hắn cũng bắt đầu luyện Tử Hà Thần Công" Phong Bình báo cáo.

Bảo Thiên Giang đang ngồi luyện công, đôi mắt hắn từ từ mở ra.

"Thời gian này, tạm thời cứ để hắn tự do bay nhảy đi".

"20 năm nữa, hắn sẽ luyện 'Tử Hà Thần Công' đến đại thành, và đột phá lên Kinh Hồng cảnh, ta chỉ cần như thế là đủ. Sau đó, chúng ta sẽ tiến thành cấy cổ trùng vào người hắn. Khi đó chúng ta sở hữu một khôi lỗi đáng gờm đấy, Hahaaha".

1 năm 10 tháng sau, Lâm Thiên vừa tròn 21 tuổi

Trong thời gia này, Lâm Thiên tu luyện Long Tượng Bàn Nhược công đến tầng thứ 7, đột phá lên Kinh Hồng cảnh tam trọng, đồng thời các môn kiếm pháp đều đã đạt viên mãn.

Lâm Thiên cũng kiếm được ngân lượng từ nhiệm vụ tông môn và lương bổng mỗi tháng. Nhưng hắn đã tiêu sạch 6000 lượng vàng, chỉ còn lại 3500 lượng vàng.

Trong một lần Lâm Thiên làm nhiệm vụ bảo tiêu tại Đông Đô thành.

"Mọi người nghe tin gì chưa ? Đoàn vận tiêu của Long Môn tiêu cục sắp đến thành của chúng ta rồi".

"Ta nghe nói đây là chuyến hàng của Trường Sinh môn, có đến 2 cao thủ Kinh Hồng cảnh hộ tống".

"Vài ngày sau, Trường Sinh Môn sẽ tổ chức đấu giá hội tại Đông Đô thành, ta nghe nói trong buổi đấu giá đó có rất nhiều dược liệu quý hiếm".

Sau khi nghe lời bàn tán của người xung quanh, Lâm Thiên thầm nghĩ.

"7 năm rồi, kể từ khi ta trộm lấy 'Long Tượng Bàn Nhược Công', đến tận bây giờ Hoàng Lân mới kiếm đủ 20000 lượng vàng để đổi 'Thọ Bì Nam Sơn Công' và 'Diên Niên Ích Thọ Công' của Trường Sinh Môn sao ?".

"Cũng đúng thôi, mỗi ngày ta dùng dược thiện và Long Cốt đan tốn hơn 10 lượng vàng. Trong khi đó hắn phải tốn gần gắp đôi ta, kẻ nào luyện Long Tượng Bàn Nhược công đều lâm vào cảnh túng quẫn. Hahahaa".

"Buổi đấu giá chỉ là chiêu bài che mắt, ngân lượng từ tham ô không chuyển thành ngân phiếu được nên Hoàng Lân và Trường Sinh môn đã nhờ Long Môn tiêu cục vận chuyển giúp".

"Canh bạc này nếu ta thắng, ta không còn phải đau đầu vì vấn đề tiền bạc nữa".

Tối ngày hôm sau, tại một bãi đất sau núi, 2 nhóm người đang đứng đối diện với nhau.

Nhóm người thứ nhất gồm có Hoàng Lân, Chu Bá (Chu lão), và hơn mười tên thuộc hạ Ý Tồn cảnh.

Nhóm người thứ hai gồm có Quy Tấn, Hoàng Phong, và vài tên thuộc hạ Ý Tồn cảnh.

"Giao dịch hoàn tất, rất vui được làm ăn với ngươi" Quy Tấn lên tiếng.

Cả hai bên đang định giải tán, thì từ đâu một âm thanh vang vọng.

"Núi này là ta mở, cây này là ta trồng, nếu muốn đi qua đường này phải để lại tiền mãi lộ".

Hai nhóm người tràn đầy sát khí nhìn về hướng âm thanh phát ra.

Lâm Thiên với bộ đồ hắc y nhân, từ từ tiến lại gần và nói: "Ta muốn cả đồ lẫn mạng".

"Hỗn xược" Quy Tấn bộc phát tu vi Kinh Hồng cảnh Lục trọng đồng thời rút kiếm, lao lên.

"Đó chính là 'Độc Cô Cửu kiếm'".

Chu Bá thét lên trong sự sợ hãi, vì chính kiếm pháp đó đã tiễn Quy Tấn về gặp ông bà, một kiếm để phá chiêu và một kiếm để lấy mạng.

Một cao thủ Kinh Hồng cảnh Lục trọng mất mạng chỉ trong hai chiêu kiếm pháp. Thứ đáng sợ của "Độc Cô Cửu kiếm" chính là tính bất ngờ và đột biến.

"Độc Cô gia, các ngươi muốn gì ? Quy Tấn chính là trưởng lão của Trường Sinh Môn" Hoàng Phong quát.

Lâm Thiên chỉ im lặng, cầm kiếm lao lên.

...

Dạo này em khá bận, mong mọi người thông cảm.

Cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ em 1 view, một chương em sẽ viết khoảng hơn 2500 đến hơn 3000 chữ, tùy theo diễn biến tình huống ạ.

Bạn đang đọc Võ Nhân Giang Hồ sáng tác bởi Despottt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Despottt
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.