Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hóa Nguyên Cảnh

Tiểu thuyết gốc · 2913 chữ

Sau khi đốt cháy thọ nguyên, Lâm Thiên đã đạt được lực lượng của Hóa Nguyên cảnh.

Hắn ta ngắm nhìn những luồng chân khí đang vờn quanh bàn tay. Đột nhiên, y động ý niệm khiến chân khí của mình bùng lên hừng hực như một ngọn lửa. Chúng đã hóa thành nguyên khí, đồng thời đổi sang màu Ám Kim, không phải là màu vàng như thường thấy. Đó chính là Tiên Thiên Nguyên Khí, có uy lực lớn gấp 3 lần so với Nguyên Khí thông thường.

Lâm Thiên tiếp tục động ý niệm, nguyên khí từ tay y bộc phát hóa thành một thanh Ám Kim Kiếm. Y cầm lấy thanh kiếm, đồng thời thi triển kiếm pháp chém về phía trước.

"Ầm".

Một tiếng nổ do va chạm mạnh vang vọng khắp không gian, bức tường phía trước mặt Lâm Thiên đã bị chém một rãnh sâu.

"Uy lực của Hóa Nguyên cảnh thật sự kinh khủng" Lâm Thiên nghĩ thầm.

Lâm Thiên tiếp tục phóng thích nguyên khí ra ngoài, những luồng Tiên Thiên nguyên khí đang hợp lại và đúc lên một bức tượng có ngoại hình giống với y. Đó chính là một thân phân được tạo nên từ nguyên khí hay có tên gọi khác là Nguyên Thần.

Uy lực của Nguyên Thần dựa vào số lượng nguyên khí đúc thành. Lâm Thiên đã phóng thích 50% nguyên khí để đúc Nguyên Thần.

Sau khi đúc xong, Nguyên Thần nhập lại vào thân thể của Lâm Thiên. Y liền động ý niệm, một cỗ lực lượng phóng ra từ người của y và thi triển kiếm pháp chém về phía trước. Hình dáng của nguồn sức mạnh ấy giống hệt ngoại hình của Lâm Thiên, đó chính là Nguyên Thần Xuất Khiếu.

Khi sử dụng Nguyên Thần Xuất Khiếu thì thân thể sẽ trở nên bất động, trừ khi người đó sở hữu "Phân Tâm Nhị Dụng".

Đó cũng là lý do mà cường giả Hóa Nguyên cảnh chỉ cần dùng một ánh mắt hay một ý niệm cũng có thể giết chết đối thủ.

Uy lực của Hóa Nguyên cảnh so với Kinh Hồng cảnh như một trời một vực.

"Sức mạnh càng lớn, trách nhiệm càng cao. Dù ta đã đột phá Hóa Nguyên cảnh nhưng đối phương lại là những cường giả có thể giết chết được cả cao thủ Linh Trí cảnh".

"Ta nào muốn trở thành đệ nhất cao thủ, nào muốn giải cứu Thiên Nguyên giới, ta chỉ muốn sống một cuộc đời an nhàn bên gia đình. Hiện tại, gia tộc ta đã giàu mạnh, những thành viên trong dòng tộc đều có thể sống thọ đến 400 tuổi. Điều đó đã làm ta mãn nguyện rồi".

"Nhưng, ta đạt được những thành tựu này đều nhờ có sự trợ giúp của nàng đó, Thiên Ý. Tất cả sự cố gắng, nổ lực của ta hiện tại chỉ có một mục đích, đó chính là đạt đến cảnh giới có thể đúc được cơ thể cho nàng" Lâm Thiên bày tỏ nổi lòng.

Thiên Ý chỉ im lặng trước những lời bộc lộ cảm tình từ hắn ta.

Sau khi Lâm Thiên dùng dịch dung thuật khiến khuôn mặt trở lại như cũ, y khởi động cơ quan mở cánh cửa bí mật và rời đi. Khi đó phía ngoài vẫn hoang vắng, không một bóng người

"Ta chưa bao giờ nghĩ là, có lúc ta phải giả dạng thành chính mình" Lâm Thiên nói thầm.

Y lên xe ngựa và quay trờ về Đông Đô Thành.

Khi về đến nhà, Lâm Thiên đã âm thầm ra lệnh cho thuộc hạ tìm kiếm và thu mua các nguyên liệu để chế tạo ám khí, súng đạn, thuốc nổ và sửa chữa "Vô Song Kiếm Hạp". Trong lúc đó, y cũng bắt đầu tiến hành luyện công.

Bốn năm thắm thoát trôi, Lâm Thiên đã luyện "Long Tượng Bàn Nhược Công" đến tầng 10 khiến cho "Vô Song công" từ tiểu thành được nâng lên đại thành. Cộng thêm lượng nguyên khí dư thừa khi luyện "Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công", Lâm Thiên đã đột phá lên Hóa Nguyên cảnh Nhị trọng.

"Long Tượng Bàn Nhược Công" từ tầng 1 - 4 sẽ không có thuộc tính, nhưng từ tầng 5 – 8 sẽ có hiệu quả x2 lực lượng, từ tầng 9-12 sẽ có hiệu ứng x4 lực lượng, tầng cuối cùng là tầng 13 sẽ x8 lần uy lực.

Hiện tại, thuộc tính "Long Tượng" đã được nâng cấp: Tăng gấp bốn lần uy lực chiêu thức.

"Hahaaha, nếu như ta luyện đến tầng 13 thì lực lượng sẽ tăng gấp 8 lần, môn võ này cũng không phế như nàng nói đâu. Thiên Ý" Lâm Thiên thích thú.

Thiên Ý bĩu môi: "Muốn luyện đến tầng thứ 13, chủ nhân cũng phải mất thêm hơn 35 năm nữa. Trong khi đó, ngài có khí vận 'Kỳ tài võ học' và đã dùng mọi biện pháp như nghịch luyện, đan dược, dược thiện để giảm thời gian. Đối với người bình thường thì đây chính là một môn võ phế phẩm không hơn không kém".

"Đoàng".

Một tiếng nổ phát ra từ dưới mật thất của Lâm gia, Lâm Thiên đang thử nghiệm cây súng tự chế của mình.

"Uy lực không hề thua kém so với súng đạn của Thần Cơ Doanh" Lâm Thiên đắc ý.

Ngoài cây súng này, hắn cũng luyện chế thành công vô số ám khí, nhờ vậy mà hắn đã luyện các tuyệt kĩ của Thần Cơ Doanh và Đường Môn đến viên mãn.

Trong thời gian 4 năm, Lâm Thiên đã tu luyện tất cả chiêu thức đến đăng phong tạo cực, trong đó có vài võ công nổi bật như:

"Tiễn quyền, tiễn thối" Có thể dung hợp tiễn pháp với quyền pháp hoặc thối pháp.

"Đao kiếm quy chân": Có thể dung hợp kiếm pháp và đao pháp.

"Thiên Sơn Chiết Mai Thủ": Chưởng pháp có thể dung hợp với bất kỳ môn võ công nào, và Lâm Thiên đã quyết định dung hợp với Quyền pháp.

Cảnh vực của Lâm Thiên đã có sự chuyển biến lớn: 7 tầng Kiếm vực, 5 tầng Quyền vực, 3 tầng Âm vực, 3 tầng Đao vực, 3 tầng Ám vực, 2 tầng Chưởng vực, 1 tầng Trảo vực…

Hiện tại, nếu tay phải y vung kiếm sẽ hình thành 17 tầng Kiếm vực ,còn tay trái y tung quyền thì 7 tầng Quyền vực sẽ hàng lâm.

Ngoài những thành tựu đó, Lâm Thiên và A Tử cũng hạ sinh một đứa con trai kháu khỉnh, hắn đã cho vợ của mình luyện công phu "Thai Tức Công". Đây là một môn nội công đặc biệt, khi người mẹ tu luyện thì tu vi thai nhi bên trong cũng sẽ tăng.

Vì thế, khi vừa chào đời, đứa trẻ đã có cảnh giới Ý Tồn cảnh Nhị trọng. Lâm Thiên đã đặt tên cho nó là Lâm Tử, nếu kết hợp với tên của bố nó sẽ thành Thiên Tử (con của trời).

"Thằng nhóc này vừa mới ra đời đã được chăm lo đầy đủ rồi, không như thằng cha nó phải đi lăn lộn bên ngoài vất vả" Lâm Thiên trêu chọc.

Thời gian này Lâm Thiên không lên núi Nga Mi để tìm An Nhiên và đền lại cây đàn, vì hắn không biết nên dùng thân phận gì khi đến đó. Cái tên Sát Thần thì bị truy sát khắp nơi, hắn cũng đã từ bỏ thân phận Phúc Bá rồi.

"Ta nên tìm một thân phận mới thôi" Lâm Thiên nghĩ thầm.

Mạch suy nghĩ của Lâm Thiên đã bị gián đoạn bởi một âm thanh:

"Thưa thiếu gia, Đây là thanh đao của ngài vừa được đúc xong, ngài định đặt tên cho nó là gì ?" Một tên thuộc hạ mang hộp gỗ đặt trên bàn.

Lâm Thiên mỉm cười: "Cứ gọi nó là Loạn Phong đao đi, vì sắp tới sẽ có một nhân vật xuất hiện và gây náo loạn giang hồ".

Tuyết Nguyệt Lâu, Hoa Phong thành là một khách điếm nổi tiếng với những món ăn ngon và đặt biệt là các tiết mục múa kiếm làm say đắm lòng người. Nhưng ít ai biết, Tuyết Nguyệt Lâu chính là tổ chức tình báo của triều đình.

Chủ nhân của Tuyết Nguyệt Lâu chính là Hoa Vô Phong, cao thủ Kinh Hồng cảnh Cửu trọng, nổi tiếng với tuyệt kĩ "Kiếm Vũ". Chỉ với vài đường kiếm và một điệu nhảy, y đã lấy mạng không biết bao nhiêu người rồi.

Ngày hôm nay, Hoa Vô Phong đang bị truy sát, kẻ muốn giết y cũng không hề tầm thường. Đó chính là Kim bài sát thủ, Vân Kha, cao thủ Kinh Hồng cảnh Cửu trọng, nổi tiếng với tuyệt kĩ "Táng Kiếm thuật". Có lời đồn rằng, chưa có mục tiêu nào khiến hắn phải chém ra chiêu kiếm thứ hai.

Trên mái nhà, Hoa Vô Phong tức tối thét lên:

"Là ai đã thuê ngươi giết ta ?".

Vân Kha nở nụ cười gian tà: "Đừng hỏi những câu vô nghĩa nữa".

Hoa Vô Phong thi triển "Kiếm Vũ" tấn công Vân Kha, y nhảy múa cùng với thanh kiếm của mình, kiếm ý tung hoành khắp nơi.

Nhưng mỗi đường kiếm của y đều đâm vào khoảng không, mỗi lần y chém trúng Vân Kha thì thân thể hắn liền hóa thành vô số bông hoa giấy tang lễ. Y nhận ra mình đã trúng huyễn thuật, nhưng y lại không biết cách nào để phá giải. Thế nên, y điên cuồng chém giết mọi thân ảnh Vân Kha mỗi khi nó xuất hiện, hoa giấy bay rợp trời.

Một lúc sau, Hoa Vô Phong đã thi triển mọi chiêu thức của "Kiếm Vũ", y tuyệt vọng nhìn xuống ngực của mình, từ bao giờ trên đó đã xuất hiện một vết chém khiến máu chảy như thác.

"Không thể nào" Y ngã gục tại chỗ.

Trước khi chết, Hoa Vô Phong vẫn không biết Vân Kha đã chém hắn từ khi nào. Có thể là sau khi hắn thi triển tuyệt kĩ "Kiếm Vũ", cũng có thể là lúc hắn bắt đầu tung kiếm chiêu, hay là ngay từ lúc hắn đưa ra câu hỏi. Hắn hoàn toàn không biết vì Vân Kha xuất kiếm quá nhanh, nhanh đến nổi khiến đối phương không biết mình đã bị chém chết.

"Bạch, bạch, bạch. Hảo, kiếm pháp tốt" Một âm thanh tán thưởng phát ra.

Vân Kha quay sang thì nhìn thấy một thân ảnh đang ngồi trên mái nhà phía đối diện.

Bỗng nhiên, trước mắt Lâm Thiên, những đóa hoa giấy tang lễ bay rợp trời, nhưng nó vừa xuất hiện lại tan biến ngay lập tức. Có một lực lượng vô hình nào đó đã chém nát chúng.

"Kiếm vực" Văn Kha nhướng mày.

Lâm Thiên vui vẻ nói: "Táng Kiếm thuật một môn võ công dung hợp giữa huyễn thuật và kiếm pháp, Bạt Kiếm thuật một loại kiếm pháp có thể chém ra một kiếm cực nhanh bằng với thời gian rút kiếm và tra kiếm vào vỏ. Kết hợp hai thứ lại với nhau, ta có một loại kiếm pháp cực nhanh và không thể tránh né".

"Ta nói như vậy có đúng không ?".

Văn Kha tức tối thét lớn: "Thật ra ngươi là ai ?".

"Kẻ đã thuê ngươi" Lâm Thiên cười nhếch mép.

Sau đó, y bộc phát lực lượng Kinh Hồng cảnh Cửu trọng, cùng với 17 tầng Đao vực hàng lâm.

Đối diện với một kẻ thù có uy lực kinh người, Văn Kha lặp tức thi triển khinh công bỏ chạy, nhưng đã quá muộn, hắn đã bị một ánh đao chém làm đôi.

Vài ngày sau, một chiếc thuyền nhỏ trôi dạt vào Đào Hoa đảo.

Trên đảo có một tông môn được gọi là Đào Hoa phái, đệ tử của môn phái rất ít đều là những nhân tài có nhan sắc xuất chúng. Mà chưởng môn của phái Đào Hoa chính là Vũ Văn Hiếu, cao thủ Hóa Nguyên cảnh Cửu trọng.

Vũ Văn Hiếu rất kiêu ngạo, xem những môn võ công trên giang hồ là rắm chó. Phần lớn các môn tuyệt kĩ của ông ta đều do tự bản thân sáng tạo. Các chiêu thức võ công của ông được tóm tắt chỉ trong một từ "Đẹp". Đặc biệt, ông ta rất ít xuất hiện trên giang hồ mà chỉ chôn mình trên Đào Hoa đảo để nghiên cứu võ học.

Đêm nay, Vũ Văn Hiếu đang đi dạo trong hoa viên, đột nhiên trước mắt y hiện ra vô số bông hoa giấy bay rợp trời.

"Hừ, một môn huyễn thuật tầm thường" Y cười khinh bỉ.

Vũ Văn Hiếu kết thủ ấn "Giải" khiến cho vô số đóa hoa tan biến giữa trời, một thân ảnh khoác áo choàng có những họa tiết hỏa vân hiện ra trước mắt.

Vũ Văn Hiếu quát: "Bọn La Sát giáo khốn kiếp dám lết cái thây dơ bẩn của các ngươi lên Đào Hoa đảo ư ?".

Nói xong, y liền vận chuyển nguyên khí, nhưng điều đó lại khiến y thổ huyết và gục xuống.

"Không thể nào, hắn đã xuất kiếm từ khi những bông hoa rơi xuống".

Vũ Văn Hiếu không thể tin vào mắt mình, đan điền của y đã bị đâm thủng, tính cách kiêu ngạo của y đã hại chết chính mình.

Núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi ắt có người giỏi hơn. Thà giả ngốc một chút chứ đừng tự cho mình thông minh, người thông minh thường chết sớm.

Lâm Thiên như một bóng ma, xuất hiện sau lưng Vũ Văn Hiếu và đánh ngất y.

Cuộc chiến giữa các cao thủ Hóa Nguyên cảnh sẽ gây ra động tĩnh rất lớn và nó có thể đánh động bọn phía trên. Vì thế, mục tiêu của Lâm Thiên sẽ là một cao thủ Hóa Nguyên cảnh có tính cách kiêu ngạo, không xem ai ra gì và điều quan trọng nhất là y sẽ bị hắn hạ gục chỉ trong một chiêu. Vũ Văn Hiếu chính là kẻ đáp ứng đủ các tiêu chí đó.

Lâm Thiên tiếp tục tiến vào căn phòng của ông ta, phía bên trong có một kệ sách bằng vàng ròng, trưng bày rất nhiều quyển bí tịch võ công như: "Đàn Chỉ Thần Công, Lạc Anh Thần Kiếm Chưởng, Bích Hải Triều Sinh Khúc, Bát Trận Đồ…".

Trong đó, "Lạc Anh Thần Kiếm Chưởng" là môn võ công dung hợp giữa chưởng pháp và kiếm pháp.

"Chắc hắn ta rất tự hào về những võ học do chính mình sáng tạo ra" Lâm Thiên nghĩ thầm.

Vài ngày sau, tại Thúy Yên phái.

Trong bóng tối, một thân ảnh di chuyển nhanh như một cơn gió khiến cho các đệ tử canh gác không thể phát giác được sự hiện diện của y.

Cách đó không xa chính là Tàng Kinh các của Thúy Yên phái do hai vị trưởng lão tọa trấn, ngoài ra còn có rất nhiều đệ tử đi tuần tra xung quanh.

Đột nhiên, một làn gió thổi xẹt qua khiến vô số đệ tử canh gác gục xuống mà không kịp ú ớ lời nào.

Cơn gió đó tiếp tục oanh tạc vào cánh cửa Tàng Kinh các.

"Là kẻ nào ?".

Hại vị trưởng lão đang tọa thiền, nghe được tiếng động liền từ trên cao phóng xuống. Nhưng hai người bọn họ còn chưa kịp tiếp đất đã bị cơn gió lướt qua và chém thành nhiều mảnh, máu tươi tung tóe khắp nơi.

Cảm nhận được động tĩnh lớn, nhưng sau đó lại là một sự im lặng đến đáng sợ. Một luồng nguyên khí cực kì mạnh mẽ đã phóng đến.

"Là kẻ nào gan chó tấn công vào Tàng Kinh các của phái Thúy Yên ?".

Người vừa lên tiếng chính là Ngọc Mai, chưởng môn của Thúy Yên phái, cảnh giới Hóa Nguyên cảnh Ngũ Trọng.

Nhận thấy một thân ảnh lao ra từ Tàng Kinh các, cô ta liền thi triển "Cửu Vĩ Hoa Tiên Quyết" phóng ra một luồng nguyên khí khổng lồ, đồng thời Linh Điêu đang ngồi trên vai y cũng lao ra.

Linh Điêu dung hợp cùng "Cửu Vĩ Hoa Tiên Quyết" như hóa thành một tôn thần thú chín đuôi và phóng về hướng của kẻ đột nhập.

Một lúc sau, Linh Điêu buồn rầu quay trở về và phóng lên vai Ngọc Mai.

"Kẻ này thật sự là ai ? Tốc độ của y e là đã vượt qua uy lực của Ám Kim võ học rồi".

...

Tận dụng thời gian rảnh nên em viết được một chương. Nhà có tang sự nên em không có thời gian viết truyện. Thứ 5 tuần này, em sẽ ra chương trở lại như bình thường.

Chúc mọi người có một năm mới vui vẻ, an khang thịnh vượng, vạn sự như ý.

Cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ em 1 view, một chương em sẽ viết khoảng hơn 2500 đến hơn 3000 chữ, tùy theo diễn biến tình huống ạ.

Bạn đang đọc Võ Nhân Giang Hồ sáng tác bởi Despottt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Despottt
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.