Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chém Giết!

Tiểu thuyết gốc · 2549 chữ

Vô Tận Chiến Tranh

Chương 8: Chém Giết!

Dứt lời, Bình An đã vào săn tư thế chiến đấu chỉ thấy cậu hơi khom người lại, tay phải cầm chắc chuôi đao phụ trách cho việc tấn công, tay trái thì lại cầm chuôi đao ngược lại, để cho thanh đao dựa vào cách tay trái của mình, chính là để phụ trách việc phòng thủ.

Lâm Khuynh Thành nghe những lời Bình An nói thì mới tỉnh hồn lại, tâm trạng tồi tệ cũng giảm đi rất nhiều dùng ánh mắt vô cùng phức tạp nhìn về phía cậu thiếu niên đang đứng chắn trước mình, thế nhưng cô cũng rất hiểu chuyện lập tức lui lại về phía đám trẻ nhỏ đang run sợ ở trong góc tường kia để trấn an bọn trẻ.

Mà tên cầm đầu thấy thế thì giận quá hóa cười:

“Nhã con tí tuổi đã muốn chém người sao, thế để hôm nay ông đây cho mày biết thế nào là giang hồ, toàn bộ lên thằng nào chém gục được nó tao có thưởng nóng”

Mấy tên xung quanh nghe thấy thế thì hưng phấn bừng bừng, tuy rằng thằng nhãi trước mặt bọn chúng lợi hại thế nhưng ưu thế số lượng đang nghiêng về phía bọn chúng, chẳng lẽ cả đám giang hồ lại sợ thằng nhãi con cấp ba này sao, thế là một tên trong đó hét lớn đi đầu lao tới Bình An, mấy tên còn lại thấy thế cũng như lang như sói mà lao tới công kích.

“Chết cho tao”

Tên to con lao tới đầu tiên hung ác quát lớn, thế nhưng đáp lại hắn chỉ là một cái quét trụ cực nhanh của Bình An, đao trong tay cũng lập tức tung ra chém thẳng người tên này, lập tức máu tươi phún ra bắn thẳng vào mặt Bình An khiến cậu trong có vẻ khá dữ tợn.

Thế nhưng mọi thứ diễn ra rất nhanh, Bình An không hề có thời gian nghỉ tay trái tung ra.

“Cheng”

Lập tức có hai nhát chém bị cậu chặn lại ‘soạt soạt’ lập tức là hai nhát chém tinh chuẩn nhắm thẳng vào gân tay của hai tên này khiến chúng lập tức rơi mất vũ khí.

“Chết đi”

Lại một tên từ đằng sau lao tới bổ một gậy tới vị trí Bình An, cũng may phản xạ của cậu nhanh lập tức thuận thế chém của mình đổ về một phía.

“Bịch”

Sàn nhà đá hoa lập tức bị gõ một lỗ lớn vì uy lực quá lớn nếu cú đó mà chúng người Bình An khẳng định cậu không chết cũng trọng thương.

Thân hình Bình An lăn một vòng trên sàn nhà, vừa mới ổn định được hai nhát đao sáng loáng lao thẳng tới cậu, lập tức Bình An phải đưa đao tay trái ra chống đỡ ‘Keng’ vừa tiếp được đòn hiểm của đối phương, Bình An lập tức thuận tư thế đang khụy gối của mình lập tức tung ra hai nhát chém thẳng mắt cá chân của hai tên này khiến bọn chúng lập tức kêu thảm mất đi khả năng di chuyển.

Cứ thế, lại chỉ sau hơn hai phút lại có thêm năm tên bị hạ nâng tổng quân số lên đến tận mười tên khiến lực lượng của bọn giang hồ này trực tiếp hao mất một nửa.

Mà lúc này mấy tên kia lũ nãy còn hùng hùng hổ hổ đã không giám lao lên trước, một mặt e dè nhìn về phía Bình An hiển nhiên trông thấy tên nhãi trước mặt còn hung ác hơn đám giang hồ bọn họ đã khiến bọn chúng trùng bước.

“Mẹ kiếp lũ vô tích sự”

Tên lão đại thấy thế thì tức hổn hển quát, thế nhưng tên này đảo mắt nhìn quay một cái cười lạnh:

“hai thằng mày qua bắt con nhỏ kia lại đây cho tao, xem nó có dám làm gì nữa không”

Nghe thấy lời này cả bọn đều sáng mắt ngược lại sắc mặt của Khuynh Thành có chút tái đi, thế nhưng nàng cũng rất quật cường nhặt lấy một cây gậy thân hình hơi run vẫn đứng chắn trước mặt bọn trẻ.

Hai tên côn đồ thấy thế thì cười khẩu nói:

“Tiểu mỹ nhân dũng khí không tồi, thế nhưng vẫn là chưa đủ mau bỏ vũ khí xuống để tránh bọn ta phải gia tay hung ác”

Nói xong câu này bọn chúng còn liếm liếm khóe môi nộ ra nụ cười dâm tiện.

Thế nhưng trong tình cảnh này cả đám còn tưởng Bình An sẽ phân tâm quyết tâm phá vòng vây để bảo vệ lấy Khuynh Thành thế nhưng không, khóe miệng cu cậu khẽ nhếch quả thực là trực tiếp tấn công nhưng không phải là phá vòng vây mà là giống như sói nhập bầy cừu, điền cuồng chém giết.

Tên lão đại thấy thế thì nhíu mày, kinh nghiệm giang hồ nhiều năm cảnh báo cho hắn có sự tình không ổn, đang định mở miệng nhắc nhở hai tên tiểu để cẩn thận thì một bóng đên khá lớn đã lao tới, tốc độ của nó cực nhanh thậm chí còn nhanh hơn cả Bình An.

“aaaaaa”

Một tên trong đó kêu thảm thiết, cái cổ trực tiếp bị bóng đen kia cắn cho huyết nhục bày nhày, tên đồng bạn thấy thế còn chưa kịp làm ra phản ứng thì bóng đen kia lại động, hắn chỉ kịp chông thấy đôi mắt đỏ ngầu như màu của bóng đen kia thì đã bất tỉnh nhân sự vì quá sợ hãi.

Mà bóng đen kia không thể nghi ngờ chính là Đại Hắc, bộ dạng to lớn và hiền lành của nó hàng ngày giờ đây biến mất không còn chút nào, thay vào đó là đôi mắt đỏ ngầu, miệng chứa đựng những chiếc răng nhọn hoắt còn dính chút máu cả thân hình oai vệ lực lưỡng đứng chắn trước mặt Khuynh Thành và lũ trẻ khiến cả đám người phải khiếp hãi không thôi.

Đến cả Lâm Khuynh Thành cũng không thể tin được cảnh tượng trước mắt mình, Đại Hắc hiền hòa thông minh và hiểu chuyện trong mắt nàng lại có thể uy mãnh tới thế.

‘bịch’

Âm thanh bên phía của Bình An van lên mới đem mọi người từ trong sự kinh ngạc kéo lại, mà âm thanh đó chính là do một tên giang hồ cuối cùng đã gục xuống hiển nhiên trong thời gian rất nhanh Bình An đã sử dụng tốc độ rất nhanh hạ gục đối phương.

Mà lập tức lúc này tình hình đã bị thay đổi, khi mà bên phía bọn giang hồ kia chỉ còn lại ba tên, cả đám bọn trúng kinh hãi nhìn về phía Bình An như nhìn một con quái vật vậy, một thằng nhóc cấp ba hạ gần hai mươi tên giang hồ tay cầm vũ khí quả thực nghe thôi đã nổi hết cả da gà, huống hồ thủ pháp của tên này còn rất hung ác nữa, một nhát là gục không hề có phát thứ hai.

Đột nhiên dị biến nổi lên, bên ngoài tiếng còi cảnh sát vang lên liên hồi báo hiệu cho việc công an đã vào cuộc và tiếp cận hiện trường mà cảnh sát có thể nắm được thông tin nhanh như vậy không thể nghi ngờ chính là do Lâm Khuynh Thành trong lúc đám côn đồ không chú ý đã báo cảnh sát.

Tên đại ca thấy sự tình đã vượt khỏi khả năng của mình biết hôm nay quả thực khó thoát hắn buông lời hung ác nói:

“Thằng nhãi con mày rất giỏi, quả thực tao không ngờ lại có đứa nhóc cấp ba lợi hại như mày thế nhưng mày đựng sai người rồi, ông chủ bọn tao sẽ không tha cho mày đâu!”

Nói xong lập tức muốn cùng hai đàn em của mình bỏ chạy thế nhưng Bình An đau có bỏ qua cho bọn chúng dễ dàng như vậy, lập tứng ném hai cái đao chuẩn xác cắt đứt gân hai tên tiểu đệ, còn bản thân thì tự mình lao tới ý định rất rõ ràng là tay không bắt giặc.

“Ông liều mạng với mày”

Tên đại ca thấy mình không còn đường lui thì tính chó cùng dứt dậu với Bình An, hắn lấy ra một con dao đâm thẳng tới vị trí của Bình An rõ ràng một kích này nếu trúng khẳng định sẽ khiến cu cậu đi về cõi tiên.

Thế nhưng vẫn thân thủ của Bình An tên đại có thể đắc thủ được sao, câu trả lời là hắn đã đắc thủ:

“Phập”

Máu tươi phún ra trong ánh mắt kinh hãi của Lâm Khuynh Thành, vì lúc này Bình An đang chật vật dùng tay nắm lấy con dao của tên lão đại kia có vẻ khá là chật vật, mà con dao đang dần dần chạm vào cổ của cậu nếu buông lỏng một chút lập tức thanh dao sắc nhọn kia sẽ đâm thủng yết hầu Bình An, tiễn cậu về nơi cực lạc.

Lâm Khuynh Thành sợ tới hoa dụng thất sắc không nghĩ ngợi gì nhiều mà lao thẳng tới định đẩy tên côn đồ ra thì đã có người hành động trước nàng.

“Đoàng”

Âm thanh tiếng súng phát ra, lập tức tên côn đồ gục tại chỗ tuy chưa chết nhưng cũng đã trọng thương, ngay lập tức gần mười cảnh sát lao vào khống chế hiện trường, ngay cả Bình An cũng bị còng tay lại.

Mà bọn họ trông thấy tình cảnh máu me khắp hiện trường cũng phải kinh hãi, cả đám cảnh sát nhìn xung quanh thì thấy bọn trẻ cùng các nhân viên phụ trách đang kinh hãi ôm nhau khóc thút thít trong một góc nhà, vì thế cũng không làm căng thẳng thêm tình hình mà nhẹ nhàng sử lý đưa bọn họ ra khỏi hiện trường rồi an ủi để tránh ảnh hưởng tâm lý bọn nhỏ.

Một lúc sau lại thêm lại thêm vài xe cứu thương nữa được điều đến quả thực náo động gây ra không nhỏ, mà trong lúc chờ đợi tiếp viện tới cảnh sát cũng đã nắm rõ được sơ bộ tình hình.

Thì ra là cô nhi viện này năm trong dự án xây dựng trung cư cấp cao, thế nhưng chủ thầu lại đền bù cho cô nhi viện không thỏa đáng và bọn họ cũng không có chỗ dời đi thế nên mặt bằng nơi đây vẫn chưa được giải thể vì thế mới có sự hiện diện của bọn côn đồ tới đây đập phá.

Còn về phần Bình An và Lâm Khuynh Thành, cả hai người tình cờ đến cô nhi viên thăm bọn nhỏ thì đột ngột Bình An chứng kiến lũ ác bá này đang đánh đập một nữ nhân viên trong đó còn đe dọa cả viện trưởng khiến cậu không nhịn được vì thế mà sảy ra sô sát, chỉ có điều lời khai của mọi người đều nói bọn côn đồ kia hung ác, hành hạ dân thường còn cậu thiếu niên Bình An này là anh hùng đã cứu bọn họ.

Mà quả thực cảnh sát vừa tiến vào đã chứng kiến cảnh Bình An đang nằm ở thế yếu nếu cảnh sát không xuất hiện kịp thời thì quả thực sẽ lâm vào tình cảnh nguy hiểm.

Thế nhưng còn hiện trạng của những kẻ khác cũng vô cùng thê thảm, quả thực hiện trường không ở trước mắt thì những cảnh sát này chắc chắn sẽ không tin, thế nhưng quả thực bọn họ lại bị đưa vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.

Bắt Bình An tuy rằng đúng luật nhưng là không đúng lý, dù sao không có cậu không biết bọn ác ôn kia sẽ làm gì với cô nhi viện, thậm chí còn ảnh hướng tới tính mạng bọn trẻ, thêm nữa cảnh sát tự mình chứng kiến tên thủ lĩnh bọn ác ôn cầm dao kề cổ thiếu chút là giết chết Bình An và còn thêm một nguyên nhân nữa, cảnh sát thủ đô không ai không biết đến đại ác ma Bình An.

Quả thực cậu ta ra tay đánh người rất nhiều lần nhưng đều có lý do chính đáng và hợp tình hợp lý đều được quy vào tình huống tự vệ chính đáng hơn nữa những người xung quanh lại chẳng ai chịu đứng ra làm chứng để kết tội Bình An cả vì cậu đánh người cũng là để bảo vệ bọn họ lại thêm thân phận cu cậu có phần nhạy cảm thế nên bọn họ cũng chỉ đành phạt hành chính Bình An mà thôi.

Thế nhưng lần này sự việc có chút lớn, liên lụy trong đó có chút phức tạp thế nên các cảnh sát nơi đây đang lâm vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan, vì thế mà bọn họ chỉ có thể chờ đợi viên binh tới để nhận chỉ thị từ phía trên, cũng may rất nhanh chỉ thị đã tới, thế là cảnh sát cũng đưa Bình An về đồn cảnh sát lại cử thêm một vài người trực ở nơi đây đề phòng có sự tình gì phát sinh thêm để còn có thể kịp thời làm ra phản ứng.

Thế là lúc này cả Bình An và Lâm Khuynh Thành, Đại Hắc, Tiểu Mướp cùng nhau đi tới đồn cảnh sát.

Ở nhà lúc này, ông bà nội có chút lo lắng không biết vì sao giờ này Bình An còn chưa trở về, dù biết cậu sẽ mượn cớ lêu lổng vài vòng thủ đô thế nhưng gọi điện không nghe máy như lần này thì chưa từng có thế nên hai ông bà có chút nóng ruột.

‘reng reng reng’

Âm thanh chuông điện thoại vang lên, ngay lập tức ông nội đứng dậy bắt máy:

“Alo là tôi đây

Sao!

Nó không bị thương chứ!

Được rồi tôi sẽ tới đó”

Dập máy sắc mặt ông nội hơi buông lỏng chút thế nhưng sự tức giận cũng đang thiêu đốt mãnh liệt trong lòng ông, mà bà nội thấy tình hình có vẻ không ổn thì lo lắng hỏi:

“Có chuyện gì hả ông?”

“Không sao chúng ta tới đồn công an một chuyến, sự tình lần này có chút lớn”

“Thế tiểu An có làm sao không?”

“Nó không sao nhưng mà người nó đánh thì rất nhiều sao đó”

Hai người trò chuyện thoáng qua thì bà nội mới thở ra một hơi, cũng may là không sao chứ nếu không bà sẽ đau lòng chết mất.

Mà nhìn thấy bộ dạng này của lão bà mình, ông nội lại càng tức giận oán thầm trong bụng:

“Qủa thực là con hư tại mẹ, cháu hư tại bà mà!!”

Sau đó hai người lấy xe rời khỏi căn biệt thự tới thẳng đồn cảnh sát thăm thằng cháu đít nhôm của mình.

Bạn đang đọc Vô Tận Chiến Tranh sáng tác bởi yy11429480
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy11429480
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.