Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hai Mươi Ngàn Người

Tiểu thuyết gốc · 4136 chữ

Thiên Long làm Tiểu Thiên Sứ từ đằng sau, khoái cảm vô tận, tiếng da thịt va chạm khiến hắn sướng rơn cả người, đặc biệt là tại chỗ hiểm.

Cảm giác lần này hoàn toàn khác hẳn, có lẽ bởi vì hiện tại Thiên Long đã là một tu sĩ. Cửu Dương Cửu Âm Hoan Hợp Thần Công vận chuyển trong cơ thể theo sự điều động của Tiên Lệ. Toàn bộ linh lực biến thành một sợi dây kết nối giữa hắn và Tiểu Thiên Sứ, hai cơ thể thực sự hòa hợp thành một, Thiên Long dường như đang cảm nhận được tâm tình khác lạ của cô gái.

“Ưm… ưm… ưm…”

Tiểu Thiên Sứ ra sức rên rỉ, cơ thể cô bé nuốt trọn dương vật của Thiên Long, ngỡ như linh hồn thật sự quy phục dưới sức mạnh hoang dại của hắn. Ban đầu là đau đớn, sau lại sướng đến vô bờ. Lần đầu tiên của Tiểu Thiên Sứ diễn ra rất thuận lợi, cô bé chỉ hận không thể làm như thế này mãi mãi.

Dần dà, trong cơ thể cô gái đã có phần nào đã không thể chịu nổi, ngọn lửa dồn dập dồn dập, đảo qua đảo lại, chạm đến phần sâu nhất của dục vọng, khoái cảm của Tiểu Thiên Sứ đã sắp lên tới đỉnh điểm dưới sự dìu dắt của Thiên Long.

Mọi thứ được miêu tả trong sách vở và những bộ phim xưa cũ mà cô bé xem đều là dối trá, làm tình thật sự tuyệt vời hơn những gì họ đã nói.

“Ahh… ahh… em… em… sắp… ahh…”

Tiểu Thiên Sứ kêu lên khiến Thiên Long càng thêm ra sức, hắn đánh lên bờ mông đỏ hồng của cô gái rồi bung hết tất cả sức lực, ra sức đưa thứ đó vào sâu hơn nữa. Tiếng phành phạch giữa hai cơ thể vang lên theo tiết tấu ngày càng nhanh và mạnh.

Đầu óc mơ hồ của Tiểu Thiên Sứ chợt nhìn thấy những cảnh tượng kỳ diệu, xung quanh cô bé như biến thành một mảnh trời sao vô biên, thân thể trần truồng của cô lơ lửng trong không trung, cảm giác thoải mái đến lạ lùng.

“Ahhhh…”

Cô gái kêu lên, người cô giật giật đầy quằn quại, toàn bộ sức lực biến mất, thay vào đó là sự rã rời chiếm trọn cả cơ thể cùng tâm trí.

Tiểu Thiên Sứ nằm úp xuống giường thở dốc, âm thanh nặng nề nhưng đâu đó là sự thỏa mãn đến tột đỉnh.

Thiên Long thấy như vậy biết đã đến lúc kết thúc, hắn phun hết tinh hoa rồi gầm nhẹ một tiếng, tận hưởng chút khoái cảm cuối cùng. Đột nhiên, ngay vào thời điểm đó, đám linh khí trong hồ nước xông lên rồi đột ngột tràn vào cơ thể, Thiên Long có cảm giác thực lực bản thân đã tăng lên rất lớn, trong linh hồn tựa như có một đám xiềng xích bị đánh vỡ.

“Chúc mừng chủ nhân! Ngài đã Trúc Cơ một cách thuận lợi.”

Thiên Long nghe giọng của Tiên Lệ thì mừng rỡ, sau Luyện Khí là cảnh giới Trúc Cơ, dù tạm thời hắn không rõ mạnh hơn bao nhiêu nhưng tóm lại cứ mạnh hơn là được rồi.

…..

Ngay sau đó, hai cơ thể ướt đẫm mồ hôi nằm bên cạnh nhau, Tiểu Thiên Sứ tựa đầu lên vai Thiên Long, ánh mắt tràn đầy trìu mến quan sát gương mặt đẹp trai gầng trong gang tấc, cô gái dùng một tay vòng sang ôm cơ thể cường tráng đầy nam tính vào lòng, dưới chân quấn vào nhau tựa như chẳng muốn rời xa.

Thiên Long ôm cô bé, hắn nhẹ nhàng hôn lên mái tóc tán loạn của Tiểu Thiên Sứ, trong lòng đã nhận định từ nay trở về sau hắn sẽ chăm sóc cô nàng thật tử tế.

Hai người chẳng ai nói câu nào, mọi lời nói đều đã được thay thế bằng những hành động âu yếm đầy dịu dàng. Sau mỗi lần hòa hợp, điều mà những cô gái thích nhất luôn là như thế này, họ muốn tựa đầu lên vai người đàn ông, tận hưởng sự vuốt ve nhẹ nhàng mà anh ta đem lại, mặc kệ chỗ bên dưới vẫn rỉ ra những thứ hư hỏng.

Thời gian cứ như vậy trôi qua, Thiên Long nhẽ ra đã có thể ngủ một giấc cùng Tiểu Thiên Sứ nếu như không có kẻ phá đám.

“Tên nhân loại kia, tao muốn làm.” - Một giọng nói tỏ vẻ bất mãn vang lên.

Thiên Long ngồi nhổm dậy, trước mắt hắn là con rồng Aris đã hóa hình, thân thể trần trụi, gương mặt đỏ bừng, trên làn da nâu bánh mật của nó là những đường vân sáng rực trông giống như hình xăm.

Hắn mỉm cười, thật ra bản thân vẫn luôn để tâm đến Aris, Thiên Long biết thời điểm mà con rồng leo lên thuyền, cũng biết nó đã làm hành động gì khi nhìn thấy hắn và Vân quất nhau.

“Không có hứng thú, muốn làm kiếm một con rồng đực mà làm.” Thiên Long mỉm cười rồi mặc kệ lại lần nữa nằm xuống giường. Bên cạnh hắn, cô nàng Tiểu Thiên Sứ đưa ánh mắt tròn xoe nhìn hắn, một ít chất vấn, một ít dễ chịu và cũng chứa đựng đôi chút ghen tuông.

“Tên khốn… ngươi… ngươi… muốn chết?” Aris híp mắt, trong con ngươi vàng rực xuất hiện sát khí, tên nhân loại ti tiện dám từ chối nó.

“Thì giết đi, nếu như mày còn có thể động thủ.” Thiên Long tỏ ra không quan tâm nói, trong lòng cười thầm.

“Ngươi…” Aris cứng họng, tên khốn này biết hiện tại nó không thể đánh nhau nên mới mạnh miệng như vậy sao. Hay là hắn hoàn toàn không sợ?

“Chủ nhân! Nó là mục tiêu chỉ định của ngài, hãy lên ban phát thần quang cho nó.” Tiên Lệ nói, âm thanh chứa đựng hàm ý ra lệnh.

“Không làm! Chú thích thì tự mà làm.”

“Ngài… ngài lật lọng?” giọng Tiên Lệ đã có chút phẫn nộ.

“Không! Không hề! Chú em bảo anh ban phát cho nó thần quang, đâu có bảo phải làm ngay lập tức. Mười năm sau anh làm vẫn tính là có làm, một trăm năm sau anh làm vẫn tính là làm. Đúng chứ?” Thiên Long không thừa nhận, hắn đánh tráo luôn khái niệm.

“Ngài…”

“Tiên Lệ này, chú em có biết nếu hiện tại anh mày làm thật sẽ có hậu quả gì hay không?”

“Hả? Hậu quả gì?”

“Đơn giản thôi, nó đang nứng, nếu bây giờ anh chơi nó thì nó sẽ được thỏa mãn. Nếu được thỏa mãn nó sẽ muốn anh phục vụ tiếp, chú đừng coi thường độ dâm đãng của một con rồng.”

Thiên Long mô tả sự việc mà 90% sẽ diễn ra, ngay cả Tiểu Thiên Sứ sau khi trải qua cái cảm giác vi diệu nọ cũng muốn làm thêm vài lần chứ nói gì Aris. Điểm mấu chốt nhất là Aris quá mạnh, Thiên Long không chắc bản thân có thể từ chối dưới dâm uy của nó.

“Nếu như vậy… ngài tính thế nào?” Tiên Lệ hỏi, sau khi nó suy ngẫm thì cảm thấy Thiên Long nói cũng có lý.

Thiên Long mỉm cười quăng bơ cho Tiên Lệ, hắn bắt đầu vuốt tóc Tiểu Thiên Sứ, không thèm đặt Aris vào mắt.

Gương mặt con rồng lúc xanh lúc trắng, nắm tay siết chặt, răng nanh lộ ra, nó đang cảm giác tên nhân loại này coi thường nó, đang khinh thị nó.

Đang lúc Aris toan xông lên, mặc kệ hậu quả mà giải quyết Thiên Long thì đột nhiên hắn nói: “Nếu muốn làm, hãy trở thành thú cưỡi của tao. Tao sẽ giúp mày giải quyết dục hỏa.”

Aris khựng lại, vết sẹo trên mặt nó giật giật, nó nói: “Mày mơ à? Tao đường đường là Kim Cương Bá Long cao quý lại phải làm thú cưỡi cho tên nhân loại ti tiện như mày? Chán sống rồi?”

Thiên Long hỏi lại: “Biết Kiếm Thánh không? Cường giả cấp 500, ông ta là sư phụ tao.”

Aris lắc đầu tỏ vẻ chưa nghe bao giờ, nhưng cấp 500 thì quá mạnh, nếu đánh nhau thì cái tên gọi là Kiếm Thánh có thể xiên nó trong vòng một chiêu. Nghĩ đến đây Aris càng thêm hận, nó tự nhiên không dám thật sự giết Thiên Long.

NPC thông minh, quái vật thông minh cũng có một khuyết điểm quá rõ ràng, đó chính là chúng rất sợ chết. Nếu như đặt trường hợp trong các trò chơi thực tế ảo năm xưa, Aris chắc chắn là đã giết Thiên Long từ lâu.

“Thế nào? Chúng ta sẽ ký khế ước bình đẳng, cho dù không thực sự làm với nhau nhưng mày cũng sẽ cảm nhận được sự sảng khoái nếu như tao làm với ai đó. Thêm nữa, nếu mày ngoan tao sẽ tìm cho mày một con rồng đực.”

Aris chẳng suy nghĩ gì mà nói luôn: “Không cần rồng đực, tao muốn cái của mày.”

Thiên Long suýt thì nghẹn, chả nhẽ con rồng này thật sự chấm hắn? Cái quái gì thế nhỉ? Lẽ nào giao thức cảm xúc đã lên một tầm cao mới?

Thiên Long dĩ nhiên chẳng rõ giờ phút này không chỉ có Aris chấm hắn, hầu như gần một nửa phụ nữ trong vũ trụ cũng đã chấm hắn. Cây xúc xích đầy ma lực của Thiên Long ai cũng có hứng thú, dưới tác dụng của Cửu Hợp Thần Công thứ đó đã đạt tới cấp độ Tạo Hóa Tiên Khí.

“Thế thì ký khế ước đi! Nếu không có chết mày cũng không thể có được.” Thiên Long lấy lại bình tĩnh rồi nói. Hắn dựng lên kế hoạch đánh trộm Aris, làm cho nó hứng và kể cả làm tình với Tiểu Thiên Sứ cũng chỉ vì mục đích này. Mặc dù có đôi chút chệch khỏi đường ray ban đầu nhưng kết quả vẫn nhất quán, hắn có khả năng rất cao để biến Aris thành thú cưỡi.

Aris nhìn hắn, cắn môi đến bật máu. Trong lòng nó đang là hai cỗ ý tưởng chiến đấu sống còn với nhau. Một bên là tự tôn của rồng khiến nó thà chết chẳng muốn ai cưỡi lên, cái còn lại chính là cảm giác lên đỉnh vội vàng lúc nãy, một cảm giác tuy ngắn nhưng lại thật sự thỏa mãn, nếu như nó có thể làm với Thiên Long…

“Mẹ kiếp Aris, mày đang nghĩ cái đếch gì vậy?” bạn rồng tự nói rồi bất giác tự đỏ mặt, vị trí mẫn cảm phía dưới chẳng hiểu sao rỉ ra đôi chút nước nhờn.

“Được! Thì ký.”

Thiên Long mỉm cười vung tay lên, một đồ án hình tròn có ngôi sao năm cánh chính giữa xuất hiện. Thứ này đỏ tươi như máu, cũng là một loại ma pháp hệ tâm linh có tên “khế ước”, miễn đồng ý thì hai bên sẽ bắt đầu ràng buộc với nhau. Khế ước tổng cộng chỉ có ba loại: khế ước chủ tớ, khế ước bình đẳng và loại còn lại là khế ước giao dịch.

Cái khế ước lần đầu Thiên Long ký kết cùng Lê Minh là chủ tớ, trong khế ước chủ tớ thì Thiên Long nằm cửa trên, có thể quyết định sinh tử của Lê Minh chỉ trong một ý niệm. Còn lần này Thiên Long ký kết với Aris là khế ước bình đẳng, hai bên đồng sinh cộng tử, vinh cùng vinh, nhục cùng nhục và chết thì cùng chết.

Aris đã quyết định thì chẳng dài dòng, nó phun một ngụm máu lên đồ hình ngôi sao khiến nó càng thêm rực rỡ. Lát sau đó, ngôi sao tách thành hai nửa, mỗi bên hóa thành một đám máu bị hai người phân biệt hút vào miệng.

“Ting! Chúc mừng người chơi Thiên Long đạt được đồng bọn Aris, kinh nghiệm nhận được sẽ được chia đều.”

“Ting! Nhiệm vụ chuyển cấp “Thử thách của Kiếm Thánh” hoàn thành cửa ải thứ hai.”

Thiên Long ngửa mặt lên trời cười khoái chí, tiếng cười đê tiện vang vọng khắp không trung. Hắn thật sự thành công, hắn thật sự thu được một con rồng về dưới trướng. Rồi đây, chẳng có thứ gì khiến Thiên Long sợ hãi nữa.

Đang trong cảm giác tự thẩm du tinh thần, đột nhiên Tiên Lệ dội cho hắn một gáo nước lạnh, Thiên Long bừng tỉnh há hốc miệng.

“E hèm! Chủ nhân thân yêu, xung quanh ngài có tất cả 20.092 người chơi bao vây.”

Màn sáng màu đỏ bao phủ bốn phía đã rút đi, Khốn Thú Chiến Lệnh đã phát huy hết tác dụng khi có một trong hai bên thua cuộc.

Thiên Long dùng ánh mắt chấn động quan sát xung quanh, hằng hà sa số người chơi chẳng biết xuất hiện từ bao giờ. Lít nha lít nhít, trang phục không thống nhất, đội hình chẳng hoàn chỉnh song số lượng lại quá nhiều. Tất cả bọn chúng đều có chung một hành động, khẽ bĩu môi, nở nụ cười tươi rói và rồi tặng cho Thiên Long một ánh mắt như nhìn kẻ sắp chết.

Da đầu Thiên Long tê dại, hắn chửi: “Mẹ mày, sao chú mày không nói sớm?”

“Đơn giản ấy mà, thuộc hạ có nói thì chủ nhân ngài cũng có mọc cánh bay được đâu. Cố gắng sống sót nhé. Thưa chủ nhân thân yêu!!!” - Chữ “yêu” được Tiên Lệ cố ý kéo dài tựa như cà khịa, chắc hẳn nó cũng đang muốn trừng phạt tên chủ nhân đê tiện, dám cắt nghĩa câu chữ của nó và đánh tráo khái niệm.

Tiểu Thiên Sứ trừng mắt rồi cuống cuồng mặc lại quần áo, mặt mũi đỏ bừng y hệt bị bắt gian tại trận.

Riêng Aris vẫn lạnh lùng đứng thẳng, chẳng buồn che lấp cơ thể ngạo nghễ khiến kẻ khác phun máu mũi.

“Thiên Long! Bây giờ chính là giờ chết của mày!” - một giọng nói vang lên rất to trong đám người, Thiên Long nháy mắt nhận ra đó chính là Phong Vân - kẻ thù cũ của hắn.

Phong Vân nói dứt thì một mũi tên xé gió bay vút tới, xé tan không khí bắn đến trước mặt Thiên Long.

Chẳng kịp mặc lại quần áo, Thiên Long vội vàng triệu hồi vũ khí chống đỡ.

Cây trọng kiếm tạo hình quái dị xuất hiện, trong khoảnh khắc đỡ được mũi tên sau một tiếng “keng”, tuy nhiên dư lực quá mạnh mẽ đẩy văng Thiên Long vang khỏi thuyền rồi rơi tõm xuống nước.

Cùng lúc đó, Phong Vân thấy mũi tên thất bại cũng không do dự bắn thêm, lần này hắn liên tục kéo ống tên sau lưng, xả một màn mưa xuống vị trí mà Thiên Long vừa rơi xuống. Trong lòng Phong Vân nhất định không để cho tên đê tiện trốn thêm một lần nào nữa.

Từng mũi tên được bao phủ bởi lôi điện bay vút đến, chúng như thể một tấm lưới lớn đan xen với nhau úp xuống đầu Thiên Long trong khi hắn vừa ló đầu lên. Kỹ năng “Lôi Tiễn” của Phong Vân nếu như chạm vào nước sẽ khiến mục tiêu bị tê liệt trong thoáng chốc, quá đủ cho Phong Vân kết thúc cuộc chơi.

Thiên Long trừng mắt, lập tức sử dụng Liệt Diễm Ảo Ảnh, hắn biến thành một đoàn ánh lửa đỏ rực lách qua những mũi tên rồi nhảy lại lên thuyền.

Mấy mũi tên bay vụt qua, cắt đứt chút da thịt của Thiên Long rồi ầm ầm đâm xuống nước, một cột nước lớn dâng lên, tĩnh điện màu tím xoẹt xoẹt trong không khí, khói trắng bốc lên tạo thành một cảnh quang trông khá kỳ vĩ.

Ngay vào lúc đó, đám đồng bọn của Phong Vân cùng lúc ra tay khi đã đạt đến khoảng cách tung chiêu. Các ma pháp sư hệ thủy cùng thổ dừng lại chắp tay niệm chú, sau đó đồng loạt nâng cao ma pháp trượng.

“Băng Thủy Tù Lung!”

“Sa Mạc Long!”

Hai tiếng hô vang lên cũng là lúc kỹ năng được bọn chúng phóng ra. Phong Vân đã tính toán từ khi bắt đầu chiến dịch nên các ma pháp sư hắn dẫn theo đều phù hợp với hoàn cảnh.

Các cột nước bị những mũi tên bắn lên cao chợt hóa thành một lồng giam cỡ bự, đan xen lẫn nhau thành hình một hình chóp rồi bắt đầu đông cứng, thoáng chốc đã úp ngược về phía con thuyền chẳng khác gì một cái lồng bàn cỡ bự.

Cát vàng trong sa mạc cùng lúc bị đám ma pháp sư hệ Thổ điều khiển biến thành những con rồng phương Đông, giương nanh múa vuốt xông đến.

Bởi vì hai bên đã phối hợp với nhau nhiều lần nên cả hai chiêu được kết hợp hoàn mỹ với nhau. Trước khi cái lồng bàn úp xuống thì đám rồng cát đã bay đến, tổng cộng có gần ba chục con rồng đồng thời tấn công về phía ba người Thiên Long.

Hoàn cảnh hết sức nguy ngập, Thiên Long lập tức phun ra một ngụm máu, nâng cao cả hai bàn tay muốn thi triển thức thứ ba của độc kỹ.

Không ngờ lại có một người, à rồng lại nhanh tay hơn Thiên Long.

Aris gầm lên một tiếng đột nhiên biến trở lại hình dáng Kim Cương Bá Long. Thân thể khủng bố xuất hiện, dẫm nát con thuyền nho nhỏ, đầu rồng ngẩng lên, há mồm cắn nát bấy cái Băng Thủy Tù Lung, sau đó hai đôi cánh rộng lớn của Aris quạt ngang qua tạo thành một luồng gió khủng khiếp thổi tan tành đám rồng cát hàng shopee loại một.

Thiên Long nháy mắt tóm lấy Tiểu Thiên Sứ, nhún lên ván gỗ mấy cái đã thành công leo lên lưng Aris.

Là kẻ địch thì cực kỳ khó chơi, nhưng khi trở thành đồng đội với Aris thì Thiên Long lại an tâm lạ thường.

Đám ma pháp sư theo sự điều động của Phong Vân lập tức lui ra phía sau. Con Kim Cương Bá Long ngu ngốc này dĩ nhiên cũng đã nằm trong tính toán của bọn hắn.

Một đám ma pháp sư khác nhảy đến, trên thân chúng đều khoác áo bào màu đen, đeo thêm một cái mặt nạ hình đầu hổ trông rất lạ lùng. Những tiếng ngâm trầm thấp đồng thanh vang lên, bốn phía cả đám nâng cao ma pháp trượng.

“Xiềng Xích Nguyền Rủa!”

Bầu trời trên đầu Aris đột nhiên tối sầm, giữa hư không xuất hiện một lỗ đen to tổ bố, nó tựa như một con mắt lớn, tròng mắt đỏ bừng, bên trong ngập tràn sát khí và cả một biển máu sóng sánh tà dị.

Lời cầu nguyện của đám ma pháp sư vừa chấm dứt thì cũng là lúc kỹ năng “Xiềng Xích Nguyền Rủa” thành công. Con mắt mở rộng hết cỡ, hàng trăm sợi dây xích nửa đen nửa đỏ xông ra từ biển máu, trút xuống toàn bộ cơ thể của Aris.

Con rồng gào lên thảm thiết, chiêu thức khủng bố không phải là thứ nó có thể chống chọi. Từng sợi dây xích như tia chớp giáng xuống, thoáng chốc đã cột Aris thành một đòn bánh tét to lớn, từng vòng từng vòng, da thịt của Aris bốc lên khói trắng, dù cơ thể nó mang danh bất hoại cũng không thể kháng cự sự ăn mòn.

“Graooo!” tiếng gầm dữ tợn toát ra từ miệng Aris, thân thể vùng vẫy dữ dội, mặt hồ màu bạc bị nó quẩy đến nước bay tán loạn, biển hoa xinh đẹp lúc trước nháy mắt tan tành song cũng chỉ vô ích. Lá bài tẩy của Thiên Long đã vô dụng.

Thiên Long hoảng hồn, ánh mắt vừa giận vừa sợ, trong lòng nhịn không được muốn câu thông với Kiếm Thánh để ông ta đưa hắn và Aris ra khỏi Sa Mạc Thiên Hỏa.

Vốn dĩ khi hoàn thành cửa thứ hai thì Kiếm Thánh sẽ phải đón hắn, thế nhưng mặc kệ hắn có kêu gọi như thế nào thì đáp lại hắn vẫn là sự im lặng.

Sự tuyệt vọng dâng lên trong lòng Thiên Long, đứng đối diện với số lượng người chơi khủng khiếp thế này dù có là ai cũng khó thoát khỏi một kiếp.

Đột ngột, một tiếng nói lạnh lùng vang lên: “Ting! Kiếm Thánh giao cho người chơi Thiên Long thử thách thứ ba. Chống đỡ thế công của kẻ địch trong vòng ba mươi phút. Người chơi có tiếp nhận hay không?”

“Tiếp nhận!” Thiên Long cắn răng nói, đây có lẽ là hy vọng duy nhất của hắn.

“Ting! Người chơi tiếp nhận thành công! Tiến vào Kiếm Thánh Mộng Cảnh!”

Trước mắt Thiên Long nhoáng lên, hoàn cảnh thay đổi như thể tiến vào một giấc mộng. Bốn phía xung quanh hắn là sương khói bồng bềnh, dưới chân sáng loáng hệt như một mặt gương to lớn, một thứ ánh sáng dịu nhẹ soi sáng hoàn cảnh xung quanh.

Thiên Long bình tĩnh trở lại, qua vài giây chờ đợi thì thân ảnh một người đàn ông hiện ra trước mắt hắn, khỏi cần nói cũng biết đó chính là Kiếm Thánh.

“Người trẻ tuổi, chúc mừng ngươi đã vượt qua cửa ải thứ hai một cách hoàn mỹ!” Kiếm Thánh nói, khuôn mặt hiện lên nét cảm thán, mặc dù thủ đoạn của Thiên Long không quang minh chính đại nhưng sự thật thì hắn vẫn thu phục được một con rồng.

“Cảm ơn ngài đã khen!” Thiên Long đáp, khuôn mặt chẳng có chút biểu tình.

Kiếm Thánh gật đầu, nói tiếp: “Hoàn cảnh hiện tại của ngươi ta đã rõ. Để giúp ngươi có thể vượt qua chuyện này. Ta sẽ cho ngươi hai sự lựa chọn. Thứ nhất, ta có thể đưa ngươi ra khỏi Sa Mạc Thiên Hỏa thế nhưng duyên phận sư đồ của chúng ta cũng sẽ kết thúc. Thứ hai, ta sẽ trao cho ngươi toàn bộ kỹ năng mà ta có, ngươi có thể sử dụng chúng trong vòng ba mươi phút, nếu như thành công vượt qua chuyện này thì ngươi chính là đồ đệ của ta.”

Thiên Long không do dự mà đáp: “Tôi lựa chọn cách thứ hai.” - hắn chú ý lời Kiếm Thánh nói, đưa “hắn” ra khỏi sa mạc, vậy còn Aris thì sao? Chắc chắn khi hắn biến mất thì cái đám kẻ thù sẽ trút toàn bộ oán hận xuống đầu cô rồng. Nếu Aris chết thì hắn cũng sẽ tàn phế một nửa, chắc chắn không có cơ hội trở mình. Chưa nói đến lựa chọn thứ nhất cũng tuyên bố nhiệm vụ chuyển nghề thất bại.

Kiếm Thánh gật gù ra chiều hài lòng lắm, đoạn ông ta nâng tay lên, điểm một chỉ về phía trán Thiên Long.

“Ting! Người chơi Thiên Long nhận được chín kỹ năng từ Kiếm Thánh, có thể sử dụng trong vòng ba mươi phút.”

Thiên Long tiếp nhận thông tin, tên, tác dụng và cách thực hiện của toàn bộ chín kỹ năng xuất hiện trong đầu hắn.

Năm phút sau, Thiên Long lần nữa mở mặt, lần này hắn tràn ngập tự tin.

“Kiếm Thánh đại nhân! Hãy đưa tôi trở về sa mạc!”

“Ngươi đã học xong???” Kiếm Thánh hỏi, ánh mắt hồ nghi xen lẫn sự chấn động sâu sắc.

“Đúng như vậy!” Thiên Long gật đầu, hiện tại hắn chính là tu sĩ Trúc Cơ, tốc độ lĩnh ngộ gấp lúc trước gần trăm lần, dù kỹ năng phức tạp thế nào chỉ cần nhìn một lần đã nhớ.

“Được rồi! Cố gắng sống sót.” Kiếm Thánh chẳng thèm quan tâm nữa, ánh mắt của ông ta nhìn Thiên Long tựa như một người chết. Trong lòng ông có chút thất vọng, thì ra đây chỉ là một thằng nhóc xốc nổi, ngông cuồng.

Thiên Long không tỏ thái độ gì, hắn lẩm bẩm: “Sống sót sao? Không đâu, lần này là trả thù.”

Bạn đang đọc Vô Tận Chiến sáng tác bởi kaikai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kaikai
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.