Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giang Hồ Và Lãng Khách

Tiểu thuyết gốc · 4030 chữ

Một bộ áo giáp hoa văn hình rồng phủ lên người Giang Hồ, từ tay chân lên đến đầu khá giống với kiểu biến hình của siêu nhân. Gương mặt đen đúa chằng chịt vết sẹo được che phủ bởi mũ giáp tinh xảo, trên đỉnh có đôi sừng nhọn, hai mảnh phi phong tạo hình như hai đôi cánh bay phấp phới sau lưng, trên tay xuất hiện thêm một đôi rìu lớn với cái lưỡi hình bán nguyệt, chuôi rìu màu đen tạo hình tương tự với vuốt rồng.

Chức nghiệp của Giang Hồ cũng là một chức nghiệp hiếm có - tiều phu - sức chiến đấu liên quan trực tiếp với kỹ năng bổ củi.

Tuy có chút dị thường nhưng về bản chất thì Vô Tận Chiến vẫn là một trò chơi, cái quái gì cũng có thể xảy ra được.

Giang Hồ gào lên chữ “Chiến!”, sau đó không thèm chờ ai mà xồ đến, tấn công Bảo Bình đang đứng ở vị trí gần nhất.

Đôi rìu sắc bén được hắn nâng cao lên, áp lực trầm trọng bao phủ xuống đầu Bảo Bình, từ xa nhìn lại phảng phất như Giang Hồ đang xem Bảo Bình như một cây củi lớn, việc hắn cần làm chính là xẻ dọc.

Bảo Bình biến sắc, đôi cánh mỏng sau lưng phe phẩy muốn lùi lại để kéo dài khoảng cách, tuy nhiên trọng lực xung quanh đã bị Giang Hồ thay đổi, nửa bước chân cũng khó nhấc lên.

Ánh mắt Giang Hồ hiện lên sát khí, nụ cười gằn dữ tợn xuất hiện sau lớp mũ giáp. Hắn cay nhất là con ả nhìn có vẻ ngây thơ này, nó thường xuyên đùa nghịch hắn bằng cách tung hứng Giang Hồ lên cao bằng pháp thuật.

Nụ cười trên mặt Bảo Bình đã biến mất, thế vào đó là vẻ mặt tuyệt vọng, cô vốn dĩ là ma pháp sư, không thể chiến đấu cận thân với đấu giả.

Trong khoảnh khắc chết chóc, Vũ Linh Nhi từ đâu xông đến, đón đỡ chiêu thức tất sát của Giang Hồ.

Tiếng kim loại va chạm vào nhau vang lên chói tai, cặp rìu to tướng đã bị thanh kích chặn ngang. Dù sức lực của Giang Hồ rất lớn nhưng Vũ Linh Nhi cũng không phải hạng vừa.

Cây kích quét ngang khiến lưỡi rìu lệch đi, ngay sau đó mũi kích bùng lên ánh sáng tím, xuyên thẳng đến trước ngực Giang Hồ.

Gã đàn ông với kinh nghiệm phong phú vội nâng rìu đón đỡ, đấu khí hệ lửa bùng lên, biến vũ khí sáng chói hệt như hai mặt trời nhỏ.

“Keng!” - mũi kích bị cây rìu bên phải cản lại, va chạm để lại vài tia lửa trong không khí. Trong lúc này, Bảo Bình thoát khỏi khống chế, vội vàng lùi ra xa.

Giang Hồ lập tức sử dụng cây rìu bên trái, vận sức bổ vào đầu Vũ Linh Nhi. Ả ngục trưởng không chút sợ hãi, cây kích dài đổi thế vung ngược lên trên, đánh văng công kích của Giang Hồ.

“Chết đi! Con chó biến thái!” Giang Hồ gầm lên, thế công đến như vũ bão, hai cây rìu chiến trong tay hắn không khác gì cuồng phong, vung lên, quét ngang, chặt xuống, bổ xéo, chỉ để lại trong không khí những ánh lửa chói mắt.

Dù là vậy nhưng Vũ Linh Nhi vẫn rất bình tĩnh múa kích chống đỡ, khá giống một cây cột chống trời mặc kệ mưa sa bão táp, vẫn vững vàng như kiềng ba chân.

Không gian xung quanh hai người tỏa ra áp lực kinh khủng, dư uy chiến đấu đẩy toàn bộ những người khác phải lùi lại, không một ai có thể tiến lên ảnh hưởng đến cuộc chiến một mất một còn này.

“Rìu Bổ Củi Chữ Thập!” Giang Hồ gầm lên thi triển tuyệt chiêu, hai chân dẫm mạnh lên đất khiến cho địa hình chấn động, một tiếng uỳnh vang lên đột ngột. Ngay sau đó đôi rìu của gã chém về phía trước theo hình chữ thập, ánh lửa dữ dội khiến không khí trở nên vặn vẹo.

Vũ Linh Nhi lúc này mỉm cười, tay phải thu kích về bên hông, tư thế thấp xuống như để tụ lực, đấu khí màu tím bỗng nhiên tràn ra, mũi kích sáng rực rỡ kèm theo những tia lôi điện nho nhỏ.

Khi tuyệt chiêu của Giang Hồ ập đến cũng chính là lúc Vũ Linh Nhi phát lực, cô ả nhảy khỏi mặt đất, cơ thể thành một đường thẳng lao về phía trước, mũi kích mở đường xông đến Giang Hồ.

Rìu Bổ Củi sượt qua người Vũ Linh Nhi, ả ta khéo léo xông vào khoảng trống duy nhất trong chiêu thức, từ xa nhìn lại cứ như Giang Hồ cố ý đánh trượt.

Gã đấu giả chấn động, cảm giác tử vong bao trùm lên linh hồn, mồ hôi lạnh bất giác túa ra. Mắt thấy mũi kích đã đến trước mặt, Giang Hồ khó khăn lách sang một bên, bởi vì sử dụng vũ khí đỡ đòn đã không thể kịp.

“Xoẹt!” âm thanh nhẹ nhàng như một tờ giấy bị xé rách vang lên bên tai, mũi kích còn đến trước cả khi Giang Hồ dự đoán.

Tay phải của Giang Hồ rơi trên mặt đất, nửa thân trên bên phải bốc hơi tỏa ra khói trắng, từng tia điện tử sắc nổ lộp bộp trên miệng vết thương. Gã đàn ông đau đớn cắn chặt răng, mồ hôi tuôn ra như tắm, không biết Vũ Linh Nhi làm như thế nào mà áo giáp tạo từ đấu khí của hắn chẳng có chút tác dụng cản phá nào cả.

“Lòe loẹt!” Vũ Linh Nhi nói, nở nụ cười gẩy gẩy cây kích, máu đỏ vương vãi khắp nơi, đoạn ả chạm tay lên đầu kích, quẹt một giọt máu rồi đưa lên miệng nhấm nháp.

Giang Hồ xanh cả mặt, khó khăn dùng tay trái cầm máu bằng cách đốt cháy da thịt tại chỗ vết thương, thanh máu trên đầu chỉ còn lại một phần ba. Tuy kỹ năng Rìu Bổ Củi Chữ Thập không phải tuyệt chiêu mạnh nhất của hắn nhưng hắn đã quá coi thường con ả này mà không hề cảnh giác phòng bị.

Vũ Linh Nhi thắng thế không buông, lần nữa cầm kích xông đến, một cái quét ngang nặng nề, đấu khí hóa thành đao gió hình bán nguyệt kèm theo lôi điện.

Nếu trúng chiêu này thì chắc chắn Giang Hồ sẽ phải chết.

“Keng!” một bóng người xuất hiện, nhẹ nhàng đỡ chiêu, đao gió bị người nọ chẻ thành hai nửa, xoẹt qua hai bên đánh xuống mặt đất tạo thành hai cái hố to lớn.

“Lùi lại đi! Đến phiên tôi.”

Kẻ xuất hiện có ID Lãng Khách, tạo hình y xì đúc samurai Nhật Bản, giáp nhẹ đen tuyền như kết hợp từ lụa và kim loại, một cái mặt nạ dữ tợn che kín dung nhan, tay phải cụt, cầm kiếm bằng tay trái, khí thế nội liễm, phảng phất như bóng tối vô hình vô chất nhưng luôn hiện hữu và sẽ nuốt chửng kẻ nào dám bước vào.

Vũ Linh Nhi không dám khinh thường, kẻ trước mắt ả cũng có đẳng cấp ba trăm, chỉ nhìn từ bề ngoài thì có vẻ trông mạnh hơn Giang Hồ.

Lãng Khách không nhiều lời, lập tức tấn công, hắn cầm thanh Katana dài xông đến, bộ pháp trở nên linh động huyền ảo. Hàng chục cái bóng đột nhiên xuất hiện rồi sử dụng các kỹ năng khác nhau đồng thời chém về phía Vũ Linh Nhi. Nếu chỉ nhìn bằng mắt thường thì tuyệt đối không thể nào phân ra thật giả.

Vũ Linh Nhi vung kích, mặc kệ một đống chiêu thức chém đến, ả chuẩn xác bắt được thân ảnh của Lãng Khách khi tên này đang vòng ra phía sau.

Lãng Khách thấy ánh mắt của ả ngục trưởng biết mình đã bị lộ liền đỡ chiêu, sau đó thuận thế nhảy về phía sau.

Ánh kiếm xộc đến, đám ảo ảnh chém lên thân Vũ Linh Nhi rồi cứ thế biến mất, sát thương dù nhỏ bé song cũng đã để thanh máu của cô ả xuất hiện. Cây máu dài dằng dặc vắt ngang bầu trời, còn gấp đôi Hỗn Thiên Ma Hầu lúc trước.

Lãng Khách thấy thế không chút chùn chân, gã tiếp tục tấn công.

Lần này samurai sử dụng độc kỹ Bóng Đêm Che Giấu, lấy bản thể làm tâm, không gian xung quanh xuất hiện những luồng khói đen, trong chốc lát đã bao phủ cả Lãng Khách cùng Vũ Linh Nhi vào bên trong. Ánh sáng trên bầu trời cũng không thể xuyên thủng.

Về với bóng tối, Lãng Khách có cảm giác như rồng về biển lớn, sự nhạy cảm của hắn thoáng chốc đã xác định được mục tiêu đang ở đâu. Ả ta không ngờ chẳng thèm di chuyển, cứ đứng tại chỗ như chờ hắn đến.

Lãng Khách mặc kệ sự coi thường trần trụi, rất kiên nhẫn từ từ di chuyển, trong lòng không hề buông xuống cảnh giác.

Khoảng cách của hai bên được kéo gần, thanh katana cùng bộ trang phục đen tuyền làm cho Lãng Khách không khác gì một bóng ma lặng lẽ, chầm chậm bước đến chém cổ con mồi.

Cuối cùng đã vào khoảng cách có thể công kích, Lãng Khách vận dụng đấu khí hệ hắc ám đặt một vài cái bẫy ngay trước mặt, cẩn thận không bao giờ thừa thãi. Đến khi mọi chuyện đã ổn, Lãng Khách phát động tấn công.

Không một tiếng động nào vang lên ngay cả tiếng xé gió. Thanh katana cứ như vậy nhẹ nhàng cắt đến, xuyên qua bóng tối đánh đến vị trí trái tim của Vũ Linh Nhi.

Trong Vô Tận Chiến luôn có kiểu tính sát thương nếu đánh trúng chỗ hiểm, và dù cho con quái vật có mạnh như thế nào nếu bị đánh trúng tim cũng sẽ phải chết.

Đấy là nói NPC hoặc quái vật thông thường, Vũ Linh Nhi dù sao cũng là một tu sĩ, mắt cũng chẳng phải thứ duy nhất ả ta dùng để “nhìn”.

Một tiếng xé gió mơ hồ vang lên, ánh sáng màu tím hiển hiện tạm thời xua tan bóng tối.

Trong lúc đang công kích Lãng Khách mơ hồ cảm nhận được nguy hiểm, giác quan của một sát thủ nhắc nhở hắn nên rút lui.

Lãng Khách cắn chặt răng, khuôn mặt hiện lên nét tái nhợt nhưng vẫn tiếp tục, lần đầu tiên hắn sống đúng với huyết tính của một con người, chẳng biết có phải vì Ý Biến của Cửu Sát đã ảnh hưởng đến hắn chăng?

Trong khoảnh khắc tưởng chừng như hai bên va chạm thì Vũ Linh Nhi hơi nhích người qua một bên khiến thanh katana sượt qua, chỉ để lại trên chiến giáp màu tím một đường ngấn mờ ảo, còn cây kích của ả lại hơi nhếch lên, điều chỉnh thẳng đến đầu của Lãng Khách.

“Bụp!” âm thanh rất khẽ vang lên trong bóng tối mờ ảo, chẳng một ai biết điều gì thật sự diễn ra bên trong.

Đột nhiên, khói bụi tán đi, ánh sáng xua tan bóng tối mờ mịt.

Vũ Linh Nhi vẫn đứng thẳng với nụ cười tươi rói, cây kích chống trên đất, sự oai hùng mạnh mẽ đã đạt đến đỉnh điểm, áo choàng của ả bay phấp phới, từng tia lôi điện xoẹt đùng đùng xung quanh.

Lãng Khách đã gục dưới chân ả, mặt nạ vỡ tan lộ ra dung nhan tái nhợt, một nửa khuôn mặt be bét máu, đến giờ phút này mọi người mới nhận ra Lãng Khách lại là nữ.

Vũ Linh Nhi cũng không hề muốn giết người bởi vì còn cần phải giải cứu Thần, nếu cả đám người chơi đều chết hết thì ả đi đâu để tìm kẻ thế vào.

Giang Hồ giận sôi máu khi chứng kiến thảm trạng của Lãng Khách, gã sử dụng cái tay còn lại vung rìu xông đến, cốt yếu để giải cứu người bạn.

Con ả ngục trưởng lạnh lùng vung kích hất bay Giang Hồ như một thứ rác rưởi, sau đó ả nhìn xung quanh, mở miệng nói: “Trong này tao là bố, bọn mày còn không ngoan ngoãn đầu hàng.”

Đối diện với ánh mắt đầy tính uy hiếp của ả, những người chơi cùng NPC đều quật cường nhìn thẳng mà không hề cúi đầu, lửa giận trong lòng họ càng thêm sôi trào, càng thêm thiêu đốt.

Bạo lực đừng hòng áp chế được trái tim mạnh mẽ.

Máu tươi cùng sát khí đừng hòng khiến bọn họ lùi bước.

Ngay lúc này, hai luồng sáng trắng trút xuống từ bầu trời, pháp thuật hồi phục được phóng ra từ một người chơi cấp cao có chức nghiệp mục sư với tên gọi Nguyệt Quang. Thanh máu của Giang Hồ và Lãng Khách được cô ta kéo lên một đoạn dài.

Giang Hồ chật vật đứng dậy, ánh mắt nhìn chằm chằm Vũ Linh Nhi, hắn lại muốn động thủ thêm một lần nữa.

Đấu khí hệ hỏa xông lên trời cao, uy thế của Giang Hồ bắt đầu kéo lên, tay trái siết chặt lấy vũ khí.

“Hỏa Thần Nộ!”

Trên đầu Giang Hồ hiển hiện một bóng hình mờ ảo rồi từ từ trở nên ngưng thực như một sinh vật sống, thứ đó trông rất giống Giang Hồ, chỉ có điều nó được tạo ra hoàn toàn từ đấu khí và to hơn gã gấp năm lần.

“Hỏa Thần” gầm lên, đôi rìu chiến phóng lớn, sau đó cùng với Giang Hồ xông đến.

Áp lực cùng nhiệt độ khủng khiếp làm mặt đất dường như tan chảy, một luồng nhiệt khí khổng lồ tỏa khắp không gian khiến mọi thứ vặn vẹo.

Hai cây rìu đồng thời quét ngang, lưỡi rìu tỏa sáng rực rỡ, để lại trong không trung một đường cong màu đỏ tuyệt vời, chiêu thức này vừa nhanh lại vừa mạnh mẽ.

Vũ Linh Nhi thu hồi lại sự khinh thị, chăm chú cảnh giác. Đối diện với kỹ năng Hỏa Thần Nộ, ả ta vội sử dụng thân pháp nhanh như điện để né tránh. Đầu tiên là nhảy lùi về phía sau, rồi lại lập tức di động xung quanh giống như khiêu vũ, dưới chân lấp lóe ánh chớp tím, nhìn từ đằng xa thì đặc biệt vui mắt.

Hỏa Thần đuổi theo tấn công, hai cây vũ khí to lớn chặt xuống liên tục khiến mặt đất chấn động uỳnh uỳnh, tuy nhiên chừng đó là chưa đủ để tóm được Vũ Linh Nhi.

Giang Hồ cắn răng bởi vì Vũ Linh Nhi đang di chuyển xung quanh Lãng Khách khiến cho gã có chút bó tay bó chân, gã bèn thi triển thêm một kỹ năng gọi là Dây Xích Lửa, chiếc rìu chiến vốn trong tay gã xuất hiện thêm sợi xích dài gắn vào chuôi, ngay sau đó gã nắm chắc sợi xích, cây rìu quay vù vù theo hình tròn một nhịp rồi phóng ra ngoài, mơ hồ phong tỏa không gian di động của Vũ Linh Nhi.

Mục đích của Giang Hồ từ đầu đến đuôi vẫn chỉ có một, hắn muốn cứu Lãng Khách.

Đột nhiên, ả ngục trưởng thực hiện một hành động khó tin, trong lúc né tránh ả đột ngột phóng thanh kích ra ngoài.

Thanh vũ khí dài bao bọc trong đấu khí màu tím phóng đến, chuẩn xác đâm sầm vào rìu chiến khiến nó bay sượt qua một bên và âm mưu của Giang Hồ thì đã thất bại, gã đấu giả đành phải thu hồi vũ khí bằng cách kéo sợi xích.

Trong khoảnh khắc đó, cây kích tưởng chừng như hết tác dụng, sắp rơi xuống đất thì Vũ Linh Nhi lại nở một nụ cười tà rồi hất tay. Thanh kích dài chịu sự điều khiển của linh niệm, thuận thế đâm tới phía trước, mục tiêu dường như là trái tim của Giang Hồ.

Ả ta rất khéo léo che giấu ý đồ thật sự, bởi Hỏa Thần vẫn chém như điên nên cát bụi thốc lên khắp nơi, trong nhất thời không một ai ý thức được hoặc nhận ra ý nghĩ không quá quang minh của ả.

Thanh Kích len lỏi trong lớp bụi mịn bay đến, âm thanh xoèn xoẹt của nó hoàn mỹ được những tiếng uỳnh uỳnh che giấu.

Lúc này, Giang Hồ đã thu hồi được rìu, hắn đang muốn tiếp tục phát động tấn công thì bỗng lông tơ dựng đứng báo hiệu sự bất thường. Gã lựa chọn tin tưởng vào giác quan của mình, xoay cây rìu ngay trước ngực để bảo vệ vị trí hiểm yếu.

Thanh kích lộ ra khỏi lớp bụi, quang mang màu tím lóe lên, tốc độ xông đến chỉ tăng không giảm.

Giang Hồ nhận ra ý đồ của Vũ Linh Nhi, thân thể thoáng lùi lại, đồng thời vận lực xoay sợi xích. Trong lúc đó ý niệm của gã ra lệnh cho Hỏa Thần mạnh tay hơn.

Kích chạm vào rìu, không có một âm thanh nào vang lên bởi vì nó đã hóa thành hư ảo. Thanh vũ khí tím rịm dễ dàng xuyên qua lớp lá chắn của Giang Hồ, đâm thẳng vào ngực gã.

“Đệch!” Giang Hồ chửi thề, trước ngực đau nhói, thanh máu trên đầu nháy mắt chảy cạn, cơn đau khủng khiếp bủa vây trong tâm trí gã.

Ngay sau đó, vị đấu giả cấp cao đăng xuất khỏi trò chơi bằng những điểm sáng mơ hồ, trong đầu hắn chỉ đọng lại duy nhất một ý nghĩ là “không thể nào!”

Hỏa Thần cũng ngừng tay, gầm lên rất không cam lòng rồi thân hình đồ sộ cũng tan vỡ thành những điểm sáng mờ ảo.

Kết quả đã có, tỷ số 1 - 0 tạm thời nghiêng về phía Vũ Linh Nhi.

Ả ta cười rộ lên, bình thản ngoắc ngoắc ngón trỏ khiến thanh kích bay lên rồi lần nữa lọt vào tay ả.

“Cứ lên đi! Chúng mày quá non!”

Nói đoạn ả mạnh mẽ dẫm lên đầu Lãng Khách khiến cô ta cũng hẻo nốt, máu thịt bầy nhầy văng khắp nơi.

Nguyệt Quang đứng ở đằng xa sắc mặt tái xanh, trong lòng giận muốn điên, không ngờ con ả này quá quyết liệt, cô ta còn chưa kịp sử dụng thêm phép bổ trợ thì hai người chơi đã phải đi bán muối.

Cô ta lại nhìn về phía những chiến trường khác, kết quả cũng chẳng khả quan là mấy.

Bảo Bình, Bò Cạp, Sư Tử cùng Kim Ngưu tổ hợp thành một chiến trận bốn người. Kim Ngưu trâu chó là một tanker hợp cách, thu hút hết toàn bộ công kích ùn ùn của người chơi, thân thể cứng cỏi cùng ống máu dài vãi chưởng khiến cho hắn xông đến xông lui trong vòng vây, ai chạm vào đều sẽ bị con trâu điên hất tung lên trời.

Bảo Bình có thể xưng là ma pháp sư mạnh mẽ, cô ả được Bò Cạp bảo vệ nên thoải mái phóng phép thuật, từng quả cầu hình tròn có cánh tỏa ra bốn phương tám hướng khiến cho đám người chơi khổ không thể tả, đừng nhìn chiêu thức tuy rất xinh đẹp nhưng sát thương lại chẳng thể khinh thường.

Cũng có những người chơi tự nhận là thông minh tính móc lốp Bảo Bình nhưng đều bị Bò Cạp chặn đứng, sợi dây xích màu tím của cô ả như có trí khôn, bất cứ tên nào nằm trong phạm vi công kích của nó đều bị phát hiện và được cô ả chăm sóc rất nhiệt tình.

Riêng về Sư Tử, cô ta xứng đáng là công kích chính của tổ đội, mỗi khi thanh trọng kiếm to tướng quạt tới trước thì thế nào cũng có một đám người chơi chết như ngả rạ, sức sát thương tuyệt đối là siêu to khổng lồ. Chẳng những thế, mỗi khi có người chết thì hình như công kích của Sư Tử càng thêm cao, đấu khí màu cam nhuộm đỏ cả một vùng.

Nguyệt Quang nhíu mày, ánh mắt nheo lại, sắc mặt càng thêm tái. Cô ta vốn dĩ là một mục sư nên phải quan sát xung quanh để giúp đỡ mọi người. Lúc nãy vì bên phía chiến trường phụ sắp sửa tan vỡ nên cô ta mới không kịp cứu hai người Giang Hồ, tình hình càng lúc càng trở nên tồi tệ.

Vũ Linh Nhi là một con quái mà có lẽ không một ai có tự tin đơn đấu, tuy nhiên người chơi cấp cao thật sự không hề nhiều, tính cả cô và hai người đã chết cũng chỉ có tám người, ngay lúc này bốn người trong số đó đang khổ chiến với đám Kim Ngưu, chỉ còn lại cô và một người chơi tên Huyết Niệm là đang đứng trước mặt Vũ Linh Nhi.

“Khoan đã! Vẫn còn các NPC.” - nhớ đến điều này, Nguyệt Quang chợt quay đầu thì phát hiện các NPC tù nhân đến hiện tại vẫn chưa hề ra tay mà đều đứng cảnh giới xung quanh Cửu Sát - người đã giải cứu tất cả mọi người.

“Cửu Sát! Cô đang làm gì?” Nguyệt Quang cảm thấy tò mò nên lên tiếng trong kênh đoàn đội.

Cửu Sát không trả lời lại, hắn đang tập trung hết toàn bộ tinh thần để mở ra một cánh cổng.

“Mau bảo các NPC động thủ, chúng ta sắp thua đến nơi rồi.” Nguyệt Quang nói tiếp bởi vì thấy Cửu Sát vẫn đang nhắm tịt mắt, miệng thì cứ lầm rầm những câu chữ tối nghĩa mà không rõ là ngôn ngữ gì.

Thời gian chậm rãi trôi đi, Nguyệt Quang càng lúc càng nóng ruột, đến hiện tại người chơi tên Huyết Niệm đang ra sức đấu tay bo với Vũ Linh Nhi, mặc dù anh ta rất mạnh nhưng thua cuộc chỉ còn là vấn đề thời gian.

Huyết Niệm nắm giữ chức nghiệp Tu La, người mạnh nhất bên trong toàn bộ tù nhân, anh ta nửa thân trên để trần, phần dưới mặc quần đen, trên cơ thể cường tráng là những hình xăm chằng chịt tỏa ra mùi máu nồng nặc cùng sắc màu đỏ tươi quỷ dị, chúng không có tạo hình cố định mà luôn di chuyển, nghe đồn khi giết càng nhiều người thì hình xăm lại càng thêm dày đặc. Gương mặt của Huyết Niệm lại trông rất khôi ngô, mái tóc dài đỏ rực tung bay, nụ cười thì khá tà môn, miệng còn mọc cả răng nanh.

Người đàn ông hiện tại đang cố gắng chống đỡ thế công của ả ngục trưởng, anh ta nhanh nhẹn huy vũ thanh đao đỏ sẫm, chém về cả bốn phương tám hướng để đỡ đòn, huyết đấu khí bùng lên dữ dội nhưng kết quả lại là thanh máu của anh ta đang tuột dốc không phanh.

Mặc dù đa số chiêu thức của Vũ Linh Nhi đều bị cản lại nhưng nên nhớ rằng ả ta vốn rất mạnh, sát thương từ mỗi đòn đánh là không thể coi nhẹ.

Âm thanh keng, keng, cang, cang vang lên với tần suất mỗi lúc một dày đặc, Nguyệt Quang dù rất cố gắng chữa trị cho Huyết Niệm nhưng cuối cùng cũng không thể đuổi theo được sự tiêu hao của anh ta, thanh máu vừa chớm kéo lên chút xíu thì lại tụt xuống một khoảng gấp đôi.

Bạn đang đọc Vô Tận Chiến sáng tác bởi kaikai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kaikai
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.