Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1231 chữ

Lạc Trường Sinh.

Tu vi: Đại Võ Sư Trung Kỳ.

Pháp Bảo: Đạm Lôi Thương.

Tài sản: Hơn 49tr Tinh thạch.

..................

Đang trầm tư suy nghĩ nên rời khỏi đây tìm kiếm địa phương khác, thì trước mắt bỗng loé lên tia sáng vụt ngang cực nhanh.

Tóc độ quá nhanh, Lạc Trường Sinh không nhìn rỏ vật gì đã không thấy bóng dáng.

Không lâu sau, 5 bóng người cũng chạy theo vệt sáng mà đến.

" Trương Minh huynh bên đó có người " Một nữ tử phía sau chỉ về phía Lạc Trường Sinh lên tiếng.

Nữ tử này ăn mặc một cách khiêu gợi, phô bày da thịt, không biết là tông môn ăn mặc vậy, hay là nàng cắt bớt vải.

Dẫn đầu là một nam thanh niên không kém tuổi hắn là mấy, tu vi Đại Võ Sư hậu kỳ, trên thân toả ra sức nóng, hẳn là một cái tu luyện hoả công pháp, phía sau là mấy cái Đại Võ Sư trung kỳ.

Năm người đều là Đại Võ Sư cấp bậc, thân mặc trang phục đỏ, có thể thấy bọn họ tới từ một gia tộc hay tông môn luyện công pháp hoả hệ.

Nam thanh niên tên Trương Minh dẫn đầu chạy tới Lạc Trường Sinh vị trí, không đầu không đuôi hét lớn: " Hướng Nào? "

Đối phương hỏi một câu không đầu không đuôi, lại dùng thái độ không xem ai ra gì, để Lạc Trường Sinh khó chịu, khó chịu là vậy, hắn cũng không thể hiện ra mặt.

" Bên kia " Lạc Trường Sinh chỉ tay về một hướng ngược lại vệt sáng nói

" Hừ " Trương Minh thanh niên kia hừ lạnh một tiếng, dẫn người đuổi theo hướng Lạc Trường Sinh chỉ.

Trước khi đi còn phất tay, một cầu lửa phóng tới Lạc Trường Sinh.

Hoả cầu nổ tung, Lạc Trường Sinh ngưng tụ chân khí thành lớp bảo vệ liền ngăn cản, Một kích này không thèm nhìn lại

Trương Minh kia không thèm để ý Lạc Trường Sinh sống chết.

Lạc Trường Sinh dùng công pháp ẩn tu vi, ở trước mặt bọn hắn, chỉ nhìn thấy Lạc Trường Sinh tu vi Võ Sư đỉnh phong mà thôi, tiện tay đều có thể bóp chết, nên sau một kích hoả cầu kia, liền không thèm nhìn lại.

Lạc Trường Sinh vốn không tính toán đến chuyện giết bọn chúng, chỉ là thấy tên Trương Minh kia quá xem thường người, nên hắn mới chỉ sai hướng vệt sánh đi, đấy xem như bài học.

Không ngờ Hứa Minh tên này lại ra tay dứt khoát mặt không đổi sắc, để cho hắn nổi lên sát cơ muốn bắt 5 người kia diệt trừ hậu hoạ.

Nếu không phải gặp được hắn mà là đám người Võ Sư cảnh giới của Vạn Đan Các, há phải là đã chết sau một chiêu đó.

Muốn diệt trừ hậu hoạ ý nghĩ là vậy, nhưng đuổi theo vệt sáng kia vẫn là quan trọng hơn.

Liền cấp tốc phóng về hướng vệt sáng đi qua.

Truy tìm vệt sáng, cuối cùng không thấy bóng dáng vệt sáng đâu chỉ tìm được một căn nhà gỗ to.

Vệt sáng phóng đi quá nhanh, lại cách một khoảng thời gian mới đuổi theo, mất dấu là điều không tránh khỏi.

Bây giờ hắn quan tâm chính là cái nhà gỗ này, hai ngày nay tiến vào đây cùng Vạn Đan người lục xục qua không ít ngóc ngách của khu rừng, dù không tìm hết nhưng cũng khó mà bỏ qua một căn nhà như thế này được.

Lạc Trường Sinh vừa tiến đến nhà gỗ vừa quan sát xung quanh.

Bước vào nhà gỗ, bên trong có hai thân hình, quay người lại chính là Lưu Hào cùng Dương Cảnh.

" Lạc Đan Sư người cũng ở đây? " Dương Cảnh bất ngờ.

" Có phát hiện gì? "

" Không có, chỉ là căn nhà gỗ bình thường mà thôi " Dương Cảnh Lắc đầu.

Lạc Trường Sinh thở dài, đuổi theo dấu vết ánh sáng kia nữa ngày không được, tưởng phát hiện nhà gỗ liệu bên trong còn có gì tốt.

Kết quả không tìm thấy gì để hắn chán nản.

" Đúng rồi, khu rừng này tìm cũng hơn hai ngày rồi, ta tính đi xem khu vực khác, các ngươi quyết định như thế nào? " Lạc Trường Sinh nói.

" Lạc Đan Sư cứ đi trước, bọn ta tìm kiếm thảo dược thêm vài ngày rồi đi ngay " Dương Cảnh tiếp lời.

Lạc Trường Sinh chợt thấy kỳ lạ, nghĩ thầm không phải đám người này đến đây bảo vệ ta sao, sao lại ham dược liệu quên nhiệm vụ rồi.

Cứ tưởng bọn họ đòi đi theo rồi một trận tiếc nuối khu rừng đầy dược liệu, không ngờ lại dễ dàng như vậy.

Lạc Trường Sinh quay người đi, ngừng lại ngay cửa ngẩm nghĩ gì đó.

" Chút nữa là lừa được bổn toạ rồi đấy "

Lạc Trường Sinh lời chưa dứt, xuất ra thiết côn bí bảo trên tay, xoay thân hình một gậy quét ngang Dương Cảnh cùng Lưu Hào.

Thiết côn quét ngang, lực đạo đại phóng, quét qua cả ngôi nhà. Một côn tay như tùy ý vung, nhưng lại để dư chấn cực lớn.

Trúng lấy thân hình hai người cùng ngôi nhà, nhưng lại không có lấy một tiếng đau đớn hay sụp đổ ngôi nhà.

Dương Cảnh cùng Lưu Hào, bây giờ thân ảnh đang từ từ vặn vẹo mà biến mất, ngôi nhà cũng từ từ mà vặn vẹo biến mất cùng.

Nhìn xung quanh chỉ là bãi đất trống không, không lấy một bóng người, một ngôi nhà, Cây cối tứ phía bị đốn gãy, đây là từ cú quét gậy của Lạc Trường Sinh gây ra.

Lạc Trường Sinh nhìn chằm chằm vào một cái cây ngã nhách miệng cười.

Một vệt sáng từ góc cây ngã phóng ra.

" Còn muốn chạy " chưa kịp phóng đi thì đã bị Lạc Trường Sinh lách mình bắt lấy.

Vệt sáng yếu đi để lộ ra một cây hoa sắc đỏ, thân cây không cao chỉ tầm 1 gang tay, Trên thân chỉ có lấy hai cái lá hai bên như cánh tay, kèm theo hai chiếc rể trụ như đôi chân.

Nó đang nhảy nhụa như cố thoát ra từ lòng bàn tay Lạc Trường Sinh.

Lạc Trường Sinh ngạc nhiên.

" Vậy mà lại là thiên địa linh vật, linh dược thông linh "

Thiên địa linh vật loại vật này cực kỳ hiếm có, loại vật này cả đời võ giả chưa chắc đụng phải, chỉ có thể nghe nói truyền tai nhau.

Gióng như góc linh dược này, nhờ cơ duyên xảo hợp, từ một gốc linh dược bình thường vô tri vô giác, nay lại có thể di chuyển.

Loại này di chuyển phải nói là cực kỳ nhanh, thiên địa ban cho nó linh trí, cũng ban cho nó khả năng đào tẩu, cho nên gặp đã khó, nay bắt lại khó hơn.

Linh trí ban đầu không cao, theo thời gian mà trưởng thành, có loại còn giao tiếp với con người thậm chí chiến đấu.

..............

Bạn đang đọc Vô Tận Võ Cảnh sáng tác bởi ducmotgame
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ducmotgame
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.