Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cường Đại Ngoài Dự Đoán

Phiên bản Dịch · 1528 chữ

Càng làm cho ba người đau đầu là kiếm chiêu của Mục Vân, dù chỉ có ba kiếm nhưng dưới ba kiếm này, từ đầu đến cuối, bọn hắn lại không cách nào phá giải.

Phanh...

Đột nhiên, trong lúc chiến đấu giằng co, cách đó không xa truyền đến một tiếng phanh vang dội.

Thân hình của Lâm Minh hơi có vẻ gầy gò, từ trên trời giáng xuống, phịch một tiếng, rơi vào đến phía dưới trong lòng đất.

- Lâm sư huynh!

Nhìn thấy Lâm Minh bị thua, khóe miệng hắn phun ra một tia máu tươi, Thiệu Minh lập tức hoảng loạn.

- Hừ, Linh Huyệt cảnh nhất trọng, không gì hơn cái này, Lâm Minh đúng không, nếu như ngươi lại dám xuất hiện ở Bắc Vân thành, ta nhất định sẽ khiến ngươi cả đời hối hận!

Thân ảnh của Tần Mộng Dao chậm rãi rơi xuống, sắc mặt nàng lạnh lẽo nói.

- Rút.

Giờ khắc này, Lâm Minh nói không nên lời đã trôi đến ngoài miệng lại bị chặn lại, hắn chỉ có thể cúi đầu quát to một tiếng, lập tức bỏ chạy.

Hắn dùng Linh Huyệt cảnh nhất trọng, lại không phải đối thủ của Tần Mộng Dao, quả thực khiến hắn vô cùng nhục nhã.

Chỉ là hiện tại, đã không phải vấn đề sỉ nhục hay không sỉ nhục, mà có liên quan đến tính mạng.

Ba người kia nhìn thấy Lâm Minh chạy trốn như vậy, bọn hắn lại nhìn Tần Mộng Dao, giống như nhìn một huyết nữ sát thần cao ngạo lạnh lùng, trực tiếp vứt bỏ Mục Vân, nhanh như chớp theo sát Lâm Minh.

- Hừ, bọn gia hỏa này, thực lực chẳng ra sao cả, ngược lại chạy lại rất nhanh!

Tần Mộng Dao đi đến bên người Mục Vân, quệt mồm khẽ nói.

- Tiểu nha đầu, còn dám khoe khoang với ta, tranh thủ thời gian ngồi xuống, điều tức thân thể.

- Ta không sao......

Tần Mộng Dao còn muốn giải thích, chỉ là Mục Vân nhân lúc nàng phân trần, ngón tay của hắn đã trực tiếp bóp cổ tay của Tần Mộng Dao, khiến nàng lập tức nhịn không được đau đớn, rên lên một tiếng đau đớn.

- Thần quyết đoán lượng (phách lực) trong cơ thể muội cường đại, đủ để muội điều động sức mạnh của Băng Hoàng trong cơ thể, dẫn động huyệt hợp cốc (huyệt vị trên phần mu bàn tay người) quá mạnh, sau đó, muội đột phá đến cảnh giới Linh Huyệt cảnh nhất trọng, mà lại so với võ giả cảnh giới Linh Huyệt cảnh nhất trọng bình thường lợi hại hơn mấy phần, nhưng, điều này sẽ khiến cho huyệt hợp cốc của muội bị tổn thương, trong tương lai, nếu muội bước vào đến Linh Huyệt cảnh nhất trọng, thời điểm mở huyệt hợp cốc, sẽ bị thương nặng.

Mục Vân vừa nói, vừa đè Tần Mộng Dao xuống đất, bắt nàng khoanh chân ngồi xuống.

Ngay sau đó, hai tay của hắn bắt đầu di chuyển trên từng vị trí huyệt khiếu trên thân thể Tần Mộng Dao.

Ngay từ đầu, Tần Mộng Dao nhìn thấy Mặc Dương ở một bên, trên mặt nàng lộ ra tia thẹn thùng, vốn muốn từ chối.

Chỉ là dần dần, khi hai tay của Mục Vân không ngừng di chuyển, lực lượng băng hàn trong cơ thể nàng vốn có phần hỗn loạn, bình tĩnh lại như một dòng suối trôi đi, lúc này Tần Mộng Dao mới ngoan ngoãn ngồi yên.

Chỉ là tình cảnh này rơi vào trong mắt Mặc Dương đứng ở một bên, lại thật sự rất không thích hợp cho hài tử.

- Ừm hừ...

Cuối cùng, nương theo Tần Mộng Dao khẽ rên lên một tiếng hừ nhẹ, giữa hai tay nàng, hàn khí đột nhiên phun ra, bàn tay nàng vốn có phần sưng vù trắng bệch, dần dần khôi phục lại màu hồng nhuận.

- Lực lượng Băng Hoàng Thần Phách, quả nhiên cường đại, không hổ là thần thú!

Mục Vân thở ra một hơi, lại đưa bàn tay đặt ở sau lưng.

- Tiểu tử thối, đừng có nhìn mà cười trộm nữa, xoay người lại!

Mục Vân xụ mặt, nhìn Mặc Dương, khiển trách:

- Mấy chiêu kiếm thức vừa rồi của sư phụ, ngươi xem hiểu mấy phần?

- Ách... Một phần...

Sắc mặt của Mặc Dương đen lại nói.

- Thấy ngươi thức thời, hãy từ bỏ suy nghĩ mình lĩnh ngộ kiếm ý, thì chính là thiên tài, ngươi phải biết, toàn bộ Nam Vân Đế Quốc, thậm chí toàn bộ Thiên Vận đại lục, ngay cả thế giới càng rộng lớn hơn, kiếm khách lĩnh ngộ kiếm ý, nhiều vô số kể, nhiều vô số kể.

- Sư phụ dạy rất đúng!

Điểm này Mặc Dương không dám phản bác.

Từ khi Mục Vân dạy bảo hắn luyện kiếm, dạy bảo Tề Minh luyện khí, dạy bảo Diệu Tiên Ngữ luyện đan, Mặc Dương phát hiện, kiến thức của Mục Vân thực sự quá phong phú.

Như chỉ có chuyện hắn hỏi không ra được, chứ không có chuyện Mục Vân không biết.

- Đến lúc trở về rồi!

Tay của Mục Vân cầm Phong Linh Thảo, thực hiện lời hứa.

Lần này, hắn lấy được Phong Linh Thảo, để cầu luyện chế Phong Linh Đan, lại thêm Trúc Linh Đan, chữa khỏi cho Tề Ngự Phong.

Mà bây giờ, không những đạt được Phong Linh Thảo, ngược lại hắn còn ngoài ý muốn thu hoạch được Phong Thiên đỉnh của Thánh Đan tông.

Phong Thiên đỉnh này, có thể biến lớn nhỏ tùy thích, mà lại có thể luyện chế linh đan, lại có thể luyện chế thần binh, quả thực là đồ vật làm ra riêng cho hắn.

- Đi!

Ba bóng dáng cùng nhau rời đi...

Mục gia, ở Bắc Vân thành!

- Ha ha... Vân nhi, ngươi cũng đã biết, lần này, Điêu gia và Uông gia, hai nhà này đã tổn thất bao nhiêu người không? Hơn mười vị nhục thể cửu trọng, cường giả cảnh giới thập trọng, thậm chí là trưởng lão Linh Huyệt cảnh, võ giả cấp bậc chấp sự, cũng bị tổn thương!

Nhìn thấy Mục Vân trở về, Mục Lâm Thần cười ha ha, trong lòng hắn rất vui.

Lần này, hắn nghe theo đề nghị của Mục Vân, khiến cho Mục gia dường như không có bị thiệt hại gì.

Mà hắn cũng căn dặn Tần Thì Vũ Tần lão thái gia, Tần gia tổn thất cũng không lớn.

Ngược lại là Uông gia và Điêu gia, tư thái như cuối cùng mình cũng đoạt được bảo bối, cuối cùng lấy giỏ trúc mà múc nước công dã tràng, thậm chí còn ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, tổn thất không ít cường giả.

Mục Vân nhìn thấy bộ dáng vui vẻ của nghĩa phụ, nghĩ đến, nếu như mình nói cho hắn biết, hắn mới là người đạt được bảo bối chân chính, không biết nghĩa phụ sẽ biểu hiện như thế nào.

- Tiểu tử ngươi, hiện tại nên giải thích cho ta, giải thích vì sao ta nghe Tần lão thái gia bên kia nói, ngươi căn bản không có ở cùng với bọn họ?

- A? Khụ khụ... Chuyện này, ngươi đi hỏi Dao nhi đi, ta ở cùng với nàng mà!

Mục Vân cười ha hả, lập tức né tránh Mục Lâm Thần, tiến vào trong phòng luyện đan của Mục gia.

- Tiểu tử thối, còn Dao nhi... Chẳng lẽ...

Mục Lâm Thần nhìn thấy dáng vẻ Mục Vân xấu hổ, cười ha ha một tiếng, mấy ngày nay, lo lắng trong lòng hắn cũng đã bị quét sạch.

Tiến vào trong phòng luyện đan, Mục Vân lập tức lấy ra Phong Thiên đỉnh, bắt đầu cẩn thận quan sát.

Cấu tạo Phong Thiên đỉnh này đều không giống với lò luyện đan với lò luyện khí bình thường.

Mặc dù cấu tạo rất giống nhau nhưng bên tron lò đan lại có có bố trí trận pháp xảo diệu, khiến cho lò luyện đan này có thể thay đổi căn cứ vào các thuộc tính cho vào khác nhau.

- Như dự đoán của ta, đây cũng là Vân Kim Chi Thiết, không nghĩ tới, trên Thiên Vận đại lục lại tồn tại Vân Kim Chi Thiết, còn có người luyện chế nó thành lò luyện đan khí khéo như thế.

Luyện chế ra một đỉnh không chỉ có thể luyện đan, còn có thể luyện khí, Mục Vân cũng không phải không thể làm được.

Chỉ là thực lực bây giờ của hắn quá thấp, mà lại căn bản không có vật liệu thích hợp.

- Đáng tiếc Vân Kim Chi Thiết này lại luyện chế thành lò luyện đan vừa luyện khí như vậy, thực sự là quá đáng tiếc... Nhưng vẫn có thể chấp nhận được.

Mục Vân hơi thu lại tâm trạng, hắn bắt đầu dẫn động lửa.

Lần này, hắn áp dụng đan hỏa yêu đan của yêu thú, mà cũng không phải ngọn lửa bình thường.

Bạn đang đọc Vô Thượng Thần Đế (Bản Dịch) của Oa Ngưu Cuồng Bôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HámThiênTàThần
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 204

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.