Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

liên hoàn trảm

Phiên bản Dịch · 2000 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Khi cửa hầm ngầm vừa mở ra, Lâm Duệ nghe thấy thanh âm nói chuyện bên ngoài.

- Cửa vào bí mật thật, nếu không phải được vị kia chỉ cho trước thì chúng ta cũng phải tốn sức mới tìm ra được. Quái lạ thật, sao cảnh sát không tìm thấy nơi này chứ? Bọn họ vô năng đến mức ấy à? Nếu như là ta sẽ dùng máy móc kiểm tra một lượt toàn bộ biệt thự.

Thanh âm khác hơi sắc nhọn vang lên:

- Bọn họ đương nhiên có thể tìm được, nhưng vì sao không tìm thấy à, tự ngươi nghĩ đi.

Giọng tên kia sang sảng vang lên:

- Ý ngươi là gì? Chẳng lẽ có nội gián trong sở cảnh sát giúp đỡ? Rất khó a, chẳng lẽ tên kia nắm quyền rất cao, có thể một tay che trời?

- Không đến mức như vậy. Được rồi, đừng hỏi lung tung nữa, đây không phải chuyện ta và ngươi nên biết. Chúng ta không nên ở lại đây lâu, mau lấy máy lưu trữ rồi biến thôi.

Lâm Duệ nghe vậy thì trái tìm dần trầm lãnh bình tĩnh. Nghe hai người này nói chuyện thì đối phương hẳn có liên quan đến hung thủ giết đại tá Tiết, và trong sở cảnh sát còn có người phối hợp với bọn họ nữa! Nhưng bọn họ cần máy lưu trữ làm gì, chẳng lẽ hình ảnh hung thủ bị máy giám sát ghi lại à? Nếu như hắn bị hai người này phát hiện thì hậu quả rất thảm! Dù là sát thủ hay nội ứng trong sở cảnh sát đều có thể dễ dàng bóp chết hắn!

Lâm Duệ cúi đầu nhìn phần eo nơi chiến giáp Huyền Vũ, ở đó có treo một thanh chiến đao. Hắn lẳng lặng cầm chuôi đao, khẽ vận khí chuẩn bị sẵn sàng. Nhưng đúng lúc này, trong đầu hắn xuất hiện tin tức.

Nhắc nhở: chiến linh số 1 rất hổ thẹn với hoàn cảnh hiện tại của ngươi, hắn quyết định tặng ngươi năng lực “liễm tức thuật” cấp tông sư và một phút “phụ thể” miễn phí, ngươi có thể chọn sử dụng hoặc không.

Liễm tức thuật và phụ thể? Lâm Duệ khẽ nhướng mày, lập tức chọn nhận liễm tức thuật cấp tông sư. Một lượng lớn thông tin nháy mắt truyền đến cho hắn, Lâm Duệ cũng nháy mắt hiểu ra công dụng của liễm tức thuật. Đây là một bí pháp đặc biệt, thu lại khí huyết, thần thức, khí tức, dùng để lừa gạt ngũ giác và linh giác của người khác. Lâm Duệ càng lúc càng hiếu kỳ, vị đại tá Tiết này xuất thân đội đặc chủng nào vậy? Hay là hắn có lai lịch khác?

Ngay khi Lâm Duệ dùng liễm tức thuật giấu đi khí tức bản thân xong xuôi, hai người kia đã vào trong phòng. Bọn họ vô cùng cẩn thận, nhìn quét một lượt xung quanh.

Một người chừng ba mươi tuổi, vóc người cao gầy còn cố ý đi tới giữa phòng, nhìn cẩn thận từng góc một. Khi ánh mắt người này quét qua bộ chiến giáp Huyền Vũ, Lâm Duệ theo bản năng muốn lao ra, nhưng hắn kịp nhớ bản thân đã ẩn giấu kỹ càng nên kiềm chế lại không hành động.

Lâm Duệ phát hiện tâm trạng của mình có chút không đúng. Hắn hiện giờ không chỉ không còn hồi hộp hay sợ hãi nữa, mà lại tràn đầy sát ý, rất muốn giết chết hai người kia! Điều này hẳn là bị chiến linh ảnh hưởng.

Nam tử cao gầy kia đương nhiên không phát hiện được Lâm Duệ, ánh mắt hắn đảo một vòng rồi dừng lại ở máy lưu trữ, sau khi kiểm tra thì hắn đầy đau đầu xoa trán nói:

- Mã hóa dữ liệu rồi, không lấy ra được. Đây là hệ thống mã hóa của cục Liên Bang, rất khó, không chỉ cần mật mã còn cần vân tay, võng mạc và gen của Tiết Bá Cao nữa.

Thanh niên lùn sang sảng nói:

- Có thể phá giải không?

- Rất khó! Chỉ có hacker cấp cao mới làm được. Nhưng không sao, nhiệm vụ của chúng ta là phá hủy dữ liệu, xong ngươi vác cả cái máy lưu trữ này đi, không thể để lại chút dấu vết nào được.

Thanh niên lùn kia nhún vai nói:

- Đơn giản, dù sao nhiệm vụ của ta là làm culi. Nhưng ta vẫn thấy quái lạ, vị sát thủ giết được đại tá Tiết phải là sát thủ cấp cao, sao lại bị máy thu hình quay được nhỉ? Sát thủ cấp bậc đó chỉ cần một ý nghĩ cũng đủ đánh nổ máy thu hình!

Lâm Duệ càng thêm chăm chú, đây cũng là điều hắn muốn biết, chân nguyên lôi hỏa tụ tập càng nhiều trên trường đao trong tay hắn.

- Là do Tiết Bá Cao, máy thu hình đó được Tiết Bá Cao che sau lưng. Mà lúc đó cũng có cao thủ khác đúng lúc đi ngang qua, sát thủ không dám ở lại lâu, vội vã rời đi.

Nam tử cao gầy nói tới đây thì giật mình nhớ ra điều gì đó, hắn quay sang nhìn chăm chú chiến giáp Huyền Vũ, ánh mắt của hắn dừng lại ở vỏ đao bên eo chiến giếp, chỉ có vỏ đao! Miệng vỏ đao lại rất sạch sẽ, không chút bụi bặm nào… Như vậy rất có thể có người vừa mới rút đao ra!

Nam tử cao gầy da đầu tê dại vội nói:

- Không đúng, Vương Lực, ngươi mau nhìn nơi đó, không đúng!

Lâm Duệ hiểu bản thân không che giấu được nữa, tình thế bây giờ không cho phép hắn tiếp tục chần chừ nữa. May mắn chính là hai người này không có dấu vết gì đã cấy “chiến giáp”, cấp bậc hẳn chỉ là cấp úy.

Hắn không lựa chọn Tiết Bá Cao phụ thể, mà thân hình như báo, vội nhào về phía nam tử lùn hơn. Hắn thấy trong hai người, người cao gầy ra lệnh là chính nên hẳn võ lực cao hơn tên lùn.

Tên lùn không kịp phản ứng lại, mãi đến khi đao của Lâm Duệ chém đến gần đến mới rống lên:

- Muốn giết ta, nằm mơ à!

Keng! Thanh âm kim loại va chạm bén nhọn vang lên, tia lửa lóe lên làm ba người cùng híp mắt lại.

Thanh niên lùn tuy chặn được một đao súc thế từ lâu của Lâm Duệ nhưng trường đao trong tay hắn bị đánh văng, lảo đảo lùi lại phía sau.

Tay trái Lâm Duệ lúc này bùng nổ năng lượng lôi đình, xích diễm.

- Xích Lôi Xà Thủ!

Lâm Duệ thôi thúc bí chiêu này đến tận cùng, thừa cơ đối phương sơ hở, không kịp đỡ đòn lấy thế như sét đánh đập chưởng lên lồng ngực đối phương.

Ầm một tiếng vang vọng! Lồng ngực thanh niên lùn như lún xuống, cả người bắn mạnh đập cái rầm vào tường phía sau.

Lâm Duệ dùng bí chiêu Xích Lôi Xà Thủ có thể đánh nổ trọng giáp giả số 2, thanh niên lùn này tuy cấp thiếu úy nhưng thân thể máu thịt sao so sánh được với hình nhân mặc giáp hợp kim chứ!

Nam tử cao gầy thấy vậy thì vừa sợ vừa giận:

- Ngươi là ai thế?

Hắn rút trường kiếm bên hông, kiếm như rắn độc đâm tới Lâm Duệ.

Đôi bên chỉ vừa giao thủ, Lâm Duệ đã biết đối phương ở cấp trung úy, dù là lực lượng, tốc độ hay chân khí đêu hơn hắn một bậc. Cũng may là thanh đao trong tay Lâm Duệ rất tốt, kết cấu kỳ dị, giúp tăng 60% đao uy và 40% đao tốc, giúp hắn có thể chính diện chống lại thanh niên cao gầy.

Vấn đề là đối phương đã cấy luân mạch nhân tạo, khí mạch lâu dài, tốc độ khôi phục chân khí và sức chịu đựng hơn xa hắn. Dưới tình huống như vậy, đánh lâu sẽ rất nguy hiểm mà còn có nguy cơ làm đội tuần tra bên ngoài chú ý nữa.

Lâm Duệ đành thay đổi chú ý quyết tốc chiến tốc thắng, chân khí của hắn đột nhiên bạo phát, dùng trọng đao đẩy lùi đối phương một chút. Ngay sau đó, lôi hỏa song xà quấn quanh tay phải hắn, trườn lên đến tận mũi đao. Thanh đao kia lập tức nhanh như chớp chém liên tục về hướng thanh niên cao gầy.

Keng! Keng! Keng! Keng!

Đây là Xích Lôi Cửu Trảm! Nam tử cao gầy nhanh chóng nhận ra đao chiêu của Lâm Duệ, hắn vừa đón đỡ vừa lùi bước, đến đao thứ tư thì bị ép vào tường không thể lùi lại được nữa. Hắn lập tức cắn răn, dùng bí pháp: “Huyết Thần Bí Tàng!”.

Nam tử cao gầy dùng bí pháp dùng máu đổi lấy nguyên khí, giúp lực lượng và tốc độ bản thân tăng vọt. Ánh mắt của hắn như lưỡi đao nhìn chằm chằm Lâm Duệ.

Nam tử cao gầy này đã nhận ra thực lực của Lâm Duệ nằm giữa thiếu úy và trung úy, nhưng chưa có luân mạch, nhờ luyện thành thạo trụ cột võ đạo và một thanh đao tốt mới đối kháng được với hắn.

Xích Lôi Cửu Trảm có chín đao, chỉ cần chịu được chín đao này, sau đó là thời điểm hắn giết ngược đối phương. Chỉ là khi đao thứ chín qua đi, hắn chuẩn bị phản kích thì Lâm Duệ lại chém tới một đao nữa, đao này vẫn liền mạch không kẽ hở, thành thạo nước chảy mây trôi.

- Gì thế?

Nam tử cao gầy thấy vậy giật mình kinh hãi. Đối phương có thể chém ra đao thứ mười! Nghe đồn thực trang võ tu tu vi rất cao, hoặc là thiên tài luyện đến đăng phong tạo cực, có thể tăng thêm số đao chém ra. Cái tên trước mặt hắn còn chưa có luân mạch là thiên tài yêu nghiệt sao?

Nam tử cao gầy cắn chặt răng, hai mắt lồi ra tràn ngập tơ máu, gầm gừ như dã thú:

- Ngươi đừng hòng! Để ta xem ngươi có thể chém ra mấy đao!

Hắn quyết tâm đổi máu thành chân khí, liều chết đến cùng. Nam tử cao gầy vẫn phòng ngự được đao thứ mười một và mười hai nhưng đến đao thứ mười ba thì…

Keng!

Kiếm trong tay nam tử cao gầy gãy đôi văng ra ngoài, sắc mặt hắn tái nhợt như người chết.

Đối phương dùng đao thế công sắc bén, sau mười ba đao mạnh mẽ chém đôi kiếm của hắn!

Chỉ chớp mắt sau, trường đao của Lâm Duệ chém xuống, gọn gàng nhanh chóng chém vào cổ đối phương!

Sau khi giết đối phương, Lâm Duệ bắt đầu há mồm thở dốc liên tục nhằm giảm bớt áp lực lên phổi và cảm giác mệt mỏi ở tứ chi. Chỉ là mùi máu tanh sộc vào mũi thêm vào hình ảnh hai thi thể khủng bổ làm hắn nhận rõ bản thân vừa giết người! Lâm Duệ lập tức che miệng lại, mạnh mẽ dùng chân khí trấn áp dạ dày. Hắn không thể nôn mửa ở đây được, tuyệt đối không thể để lại chút dấu vết nào được.

Nhưng giờ việc đau đầu cũng theo đến, làm sao xử lý hai thi thể này và dấu vết chiến đấu đây? Nếu không xử lý tốt thì sẽ để lại phiền phức không ngớt. Hắn vốn tưởng rằng tra xét hiện trường hung án là chuyện dễ như ăn cháo, nhưng suýt thì bỏ lại mạng nhỏ ở đây rồi.

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.