Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Túy Hoa lâu

Phiên bản Dịch · 1880 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

Trong phòng bếp, mùi canh thịt nồng nặc, Trương Thiên Thường tiện tay nhấc nắp nồi canh, bên trong lộ rõ đầu một đôi nam nữ, hai cánh tay và chân đứt gãy.

Mùi canh thịt càng nồng hơn, mấy vị bộ khoái xung quanh vội vàng chạy ra nôn thốc nôn tháo.

Vương Sâm tiến vào báo cáo:

- Bộ đầu, hai đứa nhỏ nhà này vẫn còn sống, bị trói ở trong phòng chứa củi.

Hắn ngàn vạn lần không nên tò mò nhìn vào nồi canh thịt kia… Vừa nhìn thấy đã vội bụm miệng rồi chạy ra ngoài nôn như vòi rồng. Đáng thương cho hắn, từ khi giáng lâm đến giờ, dị thể đã ăn uống gì đâu.

Lâm Duệ thấy cảnh này thì mặt không cảm xúc, không chút phản ứng. Hắn đang đọc tin tức trong đầu.

Lưu ý 7: đeo Chiến Linh giới giết chết yêu ma và võ tu ma biến thu được hồn lực của bọn họ.

Nhắc nhở: điểm hồn lực có thể dùng để chữa trị Chiến Linh giới, có thể đổi skill với chiến linh, thôi diễn võ học, tăng hiệu suất tu luyện thung công, có thể tăng cường uy lực chiêu pháp và lực lượng tinh thần trong thời gian ngắn.

Lưu ý 8: hiện tại độ hoàn chỉnh của Chiến Linh giới là 12,15%. Nếu đạt đến 20% sẽ mở ra ô chiến linh thứ 2, có thể thu được chiến linh thực lực mạnh hơn.

Lâm Duệ kinh ngạc rồi đầy hứng thú, Chiến Linh giới hắn đang đeo là bị tổn hại? Giết chết yêu ma và võ tu ma hóa thu được điểm hồn lực, có thể dùng để chữa trị Chiến Linh giới?

Lâm Duệ thầm nghĩ quá tốt rồi, độ hoàn chỉnh 20% có thể thu được chiến linh mạnh hơn, là mạnh đến đâu? Là thiếu tướng, thượng tướng hay nguyên soái? Chiến linh Tiết Bá Cao đã lợi hại như vậy rồi, để hắn học được võ công cấp tông sư, vậy cấp thiếu tướng, thượng tướng hay nguyên soái sẽ mạnh như nào chứ? Ngoài ra, điểm hồn lực còn có thể tăng hiệu suất thung công, đổi skill, nói đơn giản là giết chết yêu ma bằng với mạnh mẽ hơn! Lâm Duệ thầm nghĩ vận may của mình cũng quá nghịch thiên rồi! Vương Sâm đề nghị hắn là bộ khoái, thật quá đúng chỗ.

Phương Nhiễm Nhiễm và Dư Phỉ Thúy muốn hắn ở đây hỗn ăn hỗn uống, nhưng từ tình huống trước mắt mà xem, hắn sợ là không thể làm người bình thường được! Dù là ở Thiên Cực tinh hay ở Liên Bang, hiện tại đều là cường giả đứng đầu, giờ có cơ hội trở nên mạnh hơn, hắn đương nhiên phải xông lên chứ!

Trương Thiên Thường lúc này hơi kinh ngạc nhìn hắn:

- Lâm Thập Nhị ngươi là người mới đúng không, ta nhớ ngươi mới gia nhập nha môn được 3 tháng đúng không?

Hắn thấy bất ngờ vì tên tiểu tử này thấy nồi canh thịt người mà không buồn nôn, tố chất tâm lý quá tốt so với người mới.

Lâm Duệ nghe vậy thì nhớ lại ngày Tiết Bá Cao hóa thi, hắn không chỉ từng thấy, thậm chí còn “tận tay” làm nhiều việc buồn nôn hơn nhiều.

- Thưa bộ đầu, thuộc hạ vừa nhậm chức được 3 tháng. Trương bộ đầu có biết thiên ti ma kia là như nào không, sao lại hại người vậy, đây hẳn là con trai và con dâu của nàng.

Lâm Duệ chắp tay cung kính đáp, chỉ về thi thể bà lão còn đang cháy ở bên ngoài hỏi.

- Là phân tranh gia đình. Theo ta được biết, bà lão này khi còn trẻ đối xử hà khắc với con dâu, đến khi về già bị con trai con dâu ghét bỏ. Con dâu kia cũng không phải dạng vừa, mấy lần đuổi bà lão ra khỏi nhà. Bà lão nhất thời nổi tâm ma, huyết mạch của nàng cũng rất mạnh, ai! Đúng sai trong này khó mà nói rõ, cũng may bà Trương còn chút lương tâm, không ra tay với cháu mình.

- Ra là như vậy.

Lâm Duệ thầm cảm khái, người Thiên Cực tinh cũng là người, cũng có mâu thuẫn gia đình, cũng có chuyện nhà. Hai đứa nhóc kia mới thật đáng thương, còn bé như vậy đã thành mồ côi, không cha không mẹ.

Trương Thiên Thường thì đang quan sát Lâm Duệ, bởi vì Lâm Thập Nhị mới nhậm chức, bình thường đối phương không thu hút chú ý nhiều, nhưng hôm nay, dù là đao pháp hay tâm tình trấn tĩnh tàn nhẫn khi đối địch đều làm hắn ngạc nhiên.

Trương Thiên Thường theo bản năng nghĩ đến vực ngoại thiên ma, đề phòng vực ngoại thiên ma thẩm thấu cũng là việc của nha môn. Nhưng theo kết quả thăm dò, vừa rồi Lâm Thập Nhị không có chút nào khả nghi, ra tay toàn lực với bà Trương, không có chút ý chột dạ hay bảo lưu thực lực.

Trương Thiên Thường bất động thanh sắc nói:

- Đi thôi, chuyện này để quan văn xử lý nốt, chúng ta đi Túy Hoa lâu, đừng để huyện lệnh đại nhân chờ lâu.

Hắn vỗ vỗ vai Lâm Duệ:

- Ngươi là bộ khoái tốt! Tranh thủ lập thêm công lao, ta sẽ đề nghị ngươi lên làm bộ khoái đai đen, hiện tại ngươi đã đến Thông Mạch, thiên phú võ đạo và sức chiến đấu đủ tư cách đảm nhiệm rồi.

Đám bộ khoái ở đây không nhận ra được nhưng Trương Thiên Thường có thể đoán ra thiên phú huyết mạch của Lâm Duệ, rất có thể là thần quyền và thiên lực. Ngoài ra từ thi thể đang bốc cháy chưa tắt ngoài kia, có thể còn có thiên phú hỏa diễm mạnh mẽ nữa.

Cả đám bộ khoái đều quay qua nhìn Lâm Thập Nhị. Bộ khoái đai đen là tinh anh trong bộ khoái, địa vị chỉ kém phó bộ đầu. Nhưng biểu hiện của Lâm Thập Nhị hôm nay quả là xứng đáng, tiểu tử này ngấm ngầm đã luyện đến Thông Mạch rồi!

Trước khi Lâm Duệ rời đi, hắn lặng lẽ đưa 5 đồng ma ngân cho hai đứa bé.

Dị thể hành giả trước khi giáng lâm Thiên Cực tinh, cục quản lý dị thể đều sẽ tặng 5 đồng ma ngân để làm tài chính khởi đầu. Ngoài ra, nếu dị thể hành giả lệ thuộc công ty hay tổ chức, còn thu được một khoản nữa. Đại học Minh Đức ra tay cũng hào phóng, cho bọn họ 20 đồng ma ngân. Lâm Duệ còn kế thừa 12 đồng ma ngân ở nhà Lâm Thập Nhị nữa. Ma ngân rất có giá, sức mua ở Thiên Cực tinh rất tốt, cục quản lý dị thể thu mua là 1000 đồng Liên Bang đổi 1 đồng ma ngân, công ty dị thể thì mua 1100 đến 1200.

Lâm Duệ đây là động lòng trắc ẩn, hai đứa bé này quả thật rất đáng thương. Khi được Vương Sâm thả ra thì ngơ ngác không hiểu sao cha mẹ thì chết, thi thể bà nội thì cháy hừng hực giữa sân. Dù đối phương là người Thiên Cực tinh thì cũng quá đáng thương. Hắn thấy Vương Sâm cũng lén lút cho hai đứa bé ít tiền, không ngờ tên béo này tâm tư tỉ mỉ như vậy. Nhưng ngoài cách dùng ma ngân trợ giúp ra thì bọn họ không thể giúp nhiều hơn.

Không lâu sau, bọn họ theo Trương Thiên Thường đi tới Túy Hoa lâu. Đây là thanh lâu nổi danh ở Ngân Nguyệt trấn, nằm ở đường Hàm Hoa phía nam trấn. Nhưng khi bọn họ đến đây, không thấy cảnh người xe tấp nập, yến yên oanh oanh khắp phố mà vô cùng hiu quanh. Không chỉ không một bóng người trên đường, mà cửa sổ nhà cửa hai bên đều cài then đóng chặt, không khí tĩnh lặng đến ngột ngạt.

Lâm Duệ để ý thấy vách tường hai bên và trên nền gạch xanh lát đường còn nhiều vết máu khô. Cả con đường chỉ có Túy Hoa lâu mở cửa, Lâm Duệ theo Trương Thiên Thường lên tầng hai, phát hiện có hơn 40 người đứng kín phòng. Trạng thái của bọn cũng không tốt chút nào, hoặc là mờ mịt, hoặc là tái nhợt, ánh mắt cúi cụp, thậm chí có người còn đang đeo băng, nói chung tinh khí thần đều kém.

Toàn huyện có 6 vị bộ đầu, đều cùng ngồi bên một bàn vuông chờ đợi. Tuy huyện Ngân Nguyệt cách quận Vọng Thành khá xa, nhưng giao thông thuận tiện, huyện nằm trên đường trục lộ chính, phía bắc là quận Thiên Nhạc phì nhiêu, nương tựa hồ Thiên Nhạc, phía nam nối với châu Sa Châu. Vì thế nhân khẩu đông đủ, tiền lương sung túc, cả huyện nuôi đến 8 vị bộ đầu, chia làm 8 ban bộ khoái.

Mấy vị bộ đầu ngồi vây quanh một vị trung niên tuổi chừng 40, là điển sử của huyện – Khương Hàm Chương. Lâm Duệ cố ý liếc nhìn đối phương một chút.

Quan chế Thiên Cực tinh khá gần với triều Đại Tống, điển sử phụ trách phụ tá huyện lệnh, chưởng quản truy bắt, lao ngục. Chức quan tuy nhỏ nhưng quyền cao, địa vị chỉ dưới huyện lệnh, huyện thừa và huyện úy!

Lâm Duệ phát hiện Khương Hàm Chương khi thấy bọn họ lên lầu thì ánh mắt sắc như đao lạnh lùng nhìn Trương Thiên Thường. Lâm Duệ nhanh chóng hiểu ra, xem ra quan hệ giữa thủ trưởng của mình và vị điển sử này không tốt!

Ngay khi Lâm Duệ đánh giá xung quanh, một thanh âm vang rền vang lên:

- Huyện lệnh đại nhân đến!

Theo tiếng hô này, một thanh niên cao hai mét bốn, dung nhan tuấn tú, theo sau là một lão nhân từng bước một tiến lên tầng hai Túy Hoa lâu.

Lúc này toàn bộ bộ khoái trong lầu đều ôm quyền làm lễ:

- Tham kiến huyện lệnh đại nhân!

- Miễn lễ!

Huyện lệnh đi tới chỗ bàn chính giữa, tư thế ngồi xuống không giống quan văn mà giống quan võ hơn, tràn đầy uy thế. Hắn cầm chén trà, hờ hững hỏi:

- Các ngươi có biết vì sao hôm nay ta triệu tập các ngươi lại đây không?

Một đám nha dịch nghe vậy thì mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, im lặng không dám nói gì.

Sắc mặt mấy vị bộ đầu và điển sử thì tái đi, yên lặng không nói.

Chỉ có Trương Thiên Thường đứng lên nói:

- Đại nhân triệu tập mọi người có phải là vì huyết đao cơ đang làm loạn phía nam huyện?

Lâm Duệ nghe vậy thì hiểu ra, Lâm Thập Nhị chính là bị huyết đao cơ kia chém đao gió quét phải, bị nội thương nghiêm trọng rồi tử vong.

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.