Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

yêu ma và Luyện Ngục

Phiên bản Dịch · 1649 chữ

Lâm Duệ nhìn mấy tờ truy nã còn lại, vừa xem vừa lén liếc nhìn thiếu nữ áo đỏ đang đứng cách hắn mấy chục mét. Huyết đao cơ kia vẫn đi theo sau hắn!

Hắn không chút cảm xúc, thi thoảng mới liếc nhìn nàng một cái! Nữ nhân này định làm gì vậy? Muốn giết cứ giết, muốn tra tấn cứ tra tấn, Lâm mỗ này nếu nhíu mày một cái thì theo họ của người! Hắn đã sớm mặc kệ nên thu hồi tầm mắt:

- Đám yêu ma này cũng thật đáng thương, ngươi xem con bách lao ma này, vì bị bệnh lao nên bị đuổi khỏi thanh lâu, tài sản, tiền tích cóp đổ hết vào hiệu cầm đồ, hiệu thuốc, kết quả là gần chết dưới gió đông rét lạnh.

Vương Sâm thầm nghĩ chuyện vốn là như vậy mà? Hắn còn cảm giác mấy người bách lao ma hại chết cũng có phần đáng chết.

Nhưng đây là điểm đặc thù của Thiên Cực tinh, phần lớn yêu ma là do người thường, võ tu ma hóa, bọn họ hoặc ẩn giấu huyết thống mạnh mẽ, hoặc dục vọng mãnh liệt, oán hận cùng cực làm tinh thần mất khống chế, thân thể nhiễu sóng biến thành yêu ma. Vì thế yêu ma phần lớn đều có hoàn cảnh bi thảm lúc làm người…

Biến dị yêu ma có nhiều kiểu, đa phần là biến dị một phần trên thân thể. Ví như thiên ti ma, biến dị ở tóc, bách lao ma thì tập trung biến dị phổi. Đám yêu ma này là tai nạn, là ác mộng đối với người Thiên Cực tinh, nhưng lại là may mắn với Liên Bang. Chính vì yêu ma tồn tại, người Thiên Cực tinh mới bị trói chặt ở tinh cầu này, chưa lao ra thời đại khám phá tinh cầu.

Đối với người Thiên Cực tinh, uy hiếp lớn nhất với bọn họ là “yêu ma” và “luyện ngục”, còn có chính bọn họ nữa!

Lâm Duệ chỉ tờ truy nã nói:

- Tiếp theo là con bách lao ma này, hiện tại đang treo thưởng 180 ma ngân, chúng ta đi xem thử xem, không đánh được thì chạy, đánh thắng được thì siêu độ cho nàng. Xem tình huống của nàng, hẳn là không muốn hại người nữa, chịu chút thống khổ, chúng ta giúp nàng ngủ yên.

Hắn đã giải quyết hết đám yêu ma cấp 2, giờ chỉ còn lại yêu ma cấp 3, có chút khó chơi. Nhưng từ tình huống giao đấu với ác tửu quỷ, Lâm Duệ cảm giác bọn họ có thể đánh được.

Sức chiến đấu của Vương Sâm rất tốt, không hổ là kiểm tra thực chiến xếp thứ 213, đã đến cấp 2 đỉnh, lại rất thuần thục. Ngoài ra để hắn thêm tự tin là điểm hồn lực, kết quả sử dụng tốt đẹp ngoài dự tính! Hắn còn có con át chủ bài là đại tá Tiết phụ thể nữa, nên thầm nghĩ dù đối mặt yêu ma cấp 3 đỉnh, cũng có thể tự bảo vệ, dù cho đến hiện giờ hắn chưa từng thử phụ thể!

Vương Sâm nghe vậy thì hơi chột dạ, con bách lao ma kia ở cấp 3 sơ kỳ, nhưng rồi hắn nhanh chóng bình tĩnh lại. Lâm Duệ không phải đã nói rồi sao, đánh không lại thì chạy. Một con yêu ma cấp 3 mà treo thưởng tận 180 ma ngân, huyện Ngân Nguyệt không hổ nằm trên đường chính, giàu có quá đáng.

Nhưng lúc này, Lâm Duệ cảm giác yêu bài bên hông hơi nóng lên, đây là có người muốn đưa tin cho hắn.

Văn minh Thiên Cực tinh dừng lại ở thời cổ đại, nhưng khoa học kỹ thuật của bọn họ rất khá. Đặc biệt là cơ quan thuật và bùa chú, có năng lực vô cùng thần kỳ, đến nay Liên Bang vẫn kiêng dè mấy phần, dồn lực nghiên cứu.

Tám trăm năm trước, hạm đội Liên Bang thất bại thảm hại ở đây, hài cốt chiến hạm để lại thúc đẩy cơ quan thuật và bùa chú ở Thiên Cực tinh lên một tầng cao mới. May mắn là, người Thiên Cực tinh đa phần xem thường khoa học kỹ thuật của Liên Bang. Điều này cũng dễ hiểu thôi, nào có người thắng coi trọng kẻ thua chứ?

Bùa chú chế tạo khó khăn, không thể phổ cập quy mô lớn, không thể mang ơn đến bình dân bách tính, chỉ có tầng lớp trung lưu trở lên ở Thiên Cực tinh mới được hưởng lợi.

Yêu bài phó bộ đầu trong tay Lâm Duệ là thành quả của một vị đại sư nghiên cứu khoa học kỹ thuật tạo thành, có năng lực thông tin từ xa, công dụng gần giống với điện đàm. Bởi vì chế tạo khó khăn, giá cả cao, cả huyện chỉ có hơn trăm cái, địa vị như là điện thoại di động những năm 1990 vậy, tượng trưng thân phận cao quý!

Lâm Duệ nắm lấy yêu bài, ấn nút thu tin, thanh âm Trương Thiên Thường truyền đến:

- Thập Nhị, các ngươi làm gì vậy, sao gây ra tiếng nổ lớn vậy?

Lâm Duệ nghe vậy thì nhìn về vụ nổ, nhanh chóng giải thích:

- Chúng thuộc hạ đến Lâm Duyệt tửu lâu, vây bắt ác tửu quỷ, kỳ quái là con yêu ma này uẩn nhưỡng rất nhiều túy tiên nhưỡng, vì không đề phòng nên nảy sinh nổ lớn.

Túy tiên nhưỡng là tên người Thiên Cực tinh gọi loại rượu nồng độ cao.

Trương Thiên Thường cũng hơi nghi ngờ vấn đề này nhưng nhanh chóng đổi đề tài:

- Túy tiên nhưỡng? Nổ lớn như vậy, một con sâu rượu không uống rượu, lại tinh luyện nhiều túy tiên nhưỡng như vậy để làm gì chứ? Thập Nhị, ta nghe nói ngươi đã giải quyết vô diện quỷ và ma dực quỷ?

- Vâng.

Lâm Duệ nhàn nhạt trả lời, đồng thời ánh mắt nghi ngờ nhìn quanh, hắn còn chưa về nha môn nhận thưởng, sao Trương Thiên Thường đã biết chứ?

Lâm Duệ lập tức hiểu ra, nhìn hướng tầng 5 Túy Hoa lâu, đó là kiến trúc cao nhất nơi này, có thể quan sát toàn thành. Hắn hơi dùng điện từ kích thích thần kinh hai mắt, có thể mơ hồ nhìn thấy một bóng người đang đứng ở đó quan sát. Hình như là huyện lệnh?

Hóa ra là vậy, chính mình chăm chỉ được thủ trưởng ghi nhận! Đây là chuyện tốt! Lâm Duệ nảy sinh mấy phần hảo cảm với vị huyện lệnh trẻ tuổi này, hóa ra đối phương cũng không định đẩy hắn vào chỗ nguy hiểm.

- Đứa nhỏ này, ta không biết phải nói gì với ngươi cho tốt. Ngươi vừa mới nhậm chức, tốt nhất là kiềm chế chút, làm theo khả năng là được.

Đối với chiến tích của Lâm Thập Nhị, Trương Thiên Thường vừa mừng vừa lo. Thuộc hạ năng lực hành động tốt, vừa nhậm chức không tới nửa ngày đã bắt được ba con yêu ma cấp 2, nhưng giờ này trong thành cuộn trào sóng ngầm, kích động như Lâm Thập Nhị rất dễ bị người tính kế.

- Thuộc hạ đã rõ. Bộ đầu tìm thuộc hạ có phải có chuyện khác?

- Ngươi đoán đúng rồi. Nhà Triệu viên ngoại ở phía nam đường Liễu Thụ có người đến nha môn báo án, nói là trong nhà có một con yêu ma cấp 2 quấy phá, hại chết mấy mạng người rồi. Ta đã điều động hai đội quân binh đến đó vây nhốt, các ngươi hiện tại qua đó, tùy tình hình mà hành động.

Lâm Duệ nghe vậy nhướng mày, yêu ma cấp 2? Hắn có chút cụt hứng nhưng vẫn lập tức trả lời:

- Thuộc hạ đã hiểu, giờ qua đó ngay.

Muỗi dù nhỏ thì cũng là thịt.

- Đến đó nhất định phải lưu ý thái độ. Triệu viên ngoại hàng năm đều quyên góp cho nha môn, đừng để huyện lệnh đại nhân khó xử đấy.

Trương Thiên Thường tiếp tục dặn dò:

- Triệu viên ngoại này giao thiệp rộng, hiểu quy củ, ra tay cũng hào phóng. Các ngươi đến đó là biết, nhưng nhớ làm theo năng lực, có thể giải quyết thì giải quyết, không thể thì để Triệu viên ngoại dọn sang nhà khác ở tạm, bọn họ có tiền, có bất động sản, ở nơi khác đơn giản.

Trương Thiên Thường thầm nghĩ một con yêu ma cấp 2 mà thôi, Lâm Duệ hẳn có thể xử lý được, nhưng không hiểu sao hắn vẫn thấy bất an. Lâm Thập Nhị biểu hiện càng tốt thì hắn càng yêu quý, càng không hi vọng đối phương gặp chuyện gì.

Lâm Duệ thì phiền đối phương nói nhiều nhưng vẫn nhẫn nại nghe hết, rồi mới ấn nút tắt yêu bài:

- Đi thôi, xem ra chúng ta phải tới đường Liễu Thụ rồi.

Vương Sâm chỉ khẽ lắc đầu trào phúng trong lòng, đấy là thân sĩ! Nếu như là bách tính bình dân, với tình huống nha môn thiếu người hiện giờ thì chắc chắn là bỏ mặc. Chỉ có thân sĩ có tiền như Triệu viên ngoại là ngoại lệ, lập tức có hai đội quận binh đến! Nhưng dù là Liên Bang thì cũng như vậy mà thôi, đa số tài nguyên xã hội nằm trong tay những người có tiền và chính khách!

Chỉ là Vương Sâm nghe hiểu lời Trương Thiên Thường, hắn hiểu Trương Thiên Thường ám chỉ bên kia có tiền lì xì, mà còn không nhỏ. Như vậy tốt hơn đi trêu chọc yêu ma cấp 3 nhiều!

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.