Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kinh Lôi Tuyệt Trảm!

Phiên bản Dịch · 1926 chữ

Dịch: Tâm Tro Ý Nguội

- Cảm ngộ một phần? Vậy có thể sử dụng đúng không?

Phí Vân Lai chắp tay sau lưng, hai mắt lấp lánh hưng phấn nói. Hắn cảm thấy Lâm Duệ đây là đang tự đánh mặt! Lúc trước hắn tu vi đến cấp trung tá, để học đến nhập môn chiêu này cũng mất 4 tiếng. Lâm Duệ sao có thể chỉ nhìn ba đao đã hiểu chứ? Không thể được!

- Để em thử!

Lâm Duệ nắm chặt đao bên hông, hơi trầm tư. Hắn cẩn thận suy ngẫm lại, chỉnh hợp nội dung, suy nghĩ nên chém ra đao này như nào. Chốt lát sau, mọi người thấy một tia sét tím lóa mắt!

Tia sét này bắt nguồn từ đao của Lâm Duệ, mảng sét lóe lên rồi biến mất không thấy đâu. Nhưng chớp mắt sau, phía trước Lâm Duệ hơn 10m, cây cột ở góc đông nam lôi đài đột nhiên bị chém xuống một vết đao sâu chừng một mét. Cây cột này được chế tạo theo tiêu chuẩn đón đỡ được đòn của thực trang võ tu cấp trung tá, thế mà bị Lâm Duệ chém vào một đao sâu hoắm.

- Kinh Lôi Tuyệt Trảm!

Dư Phỉ Thúy hô lên kinh ngạc. Lâm Duệ làm được!

Đám người dưới đài thần sắc khác nhau, Vương Sâm thì đơn giản là khâm phục. Lâm Hi thì mờ mịt nhìn bên trên, trước kia thiên phú Lâm Duệ cũng tốt nhưng không đến như này được. Nàng lại không tự giác nghĩ đến sau khi anh trai bị bắn nổ đầu thì chuyện gì đã xảy ra?

- Lợi hại!

Nạp Lan Uy khẽ cười tán dương, rồi nghiêng đầu nhìn Lữ Phương nói:

- Ngươi nếu không phục thì mau khiêu chiến hắn đi.

Tên này đúng là may mắn thấy được đao này, nếu không chắc chắn sẽ bị đả kích tâm lý nặng nề.

Lữ Phương im lặng không lên tiếng, hắn đã khiêu chiến và thua rồi. Một đao kia của Lâm Duệ làm tắt đi dũng khí khiêu chiến lại trong hắn.

Triệu Ngạn bên cạnh thì nắm chặt nắm đấm, mặt ửng đỏ hưng phấn. Đúng là Kinh Lôi Tuyệt Trảm! Như vậy Triệu Ngạn hắn vẫn còn có hy vọng tiến vào giai đoạn thi đấu tranh giải giữa các trường đại học! Năm nay thì không thể rồi, nhưng sang năm, trước khi hắn tốt nghiệp, rất có thể họ sẽ vào được vòng này!

Sắc mặt Phí Vân Lai thì cứng đờ lại, sững sờ khó mà tin nổi! Đây là thiên phú cấp thánh điện sao? Bí chiêu đao pháp trung giai, cấp S+ mà chỉ cần nhìn 3 lần là học được? Phí Vân Lai không khỏi hít thật sâu để mau chóng bình tĩnh. Rồi hắn lại tự huyễn hoặc, lúc mình học chiêu này không biết Xích Lôi đao và Lôi Hỏa thung công, đương nhiên cũng chưa học Tử Diệu Lôi đao và Lôi Cực Thần Diệu thung… cho nên ngộ tính đôi bên chênh lệch không lớn, chắc chắn chênh lệch không lớn.

- Không sai! Ngươi học rất nhanh, thiên phú rất tốt, ta thấy có thể đứng trong top 10 anh kiệt đương thời rồi. Về sau nhớ siêng năng luyện chiêu đao kia, nếu ngươi luyện tốt chiêu này, dù gặp Thập Kiệt cao hơn ngươi một cấp cũng chưa chắc thắng được ngươi.

Dư Phỉ Thúy cũng nhảy lên lôi đài nói:

- Anh Phí, anh thấy võ đạo xã đoàn của em thế nào?

- Cũng được, thiên phú tốt, tương lai đáng mong chờ. Chờ đám năm đầu trưởng thành, năm sau có thể tiến vào giai đoạn đấu tranh hạng.

Phí Vân Lai nói đến đây rồi cười hỏi:

- Phỉ Thúy, em thật sự muốn nhờ anh liên hệ với Thiên Kinh Vũ Đại và Vị Lai Khoa Đại sao? Nói thật, bọn em hiện giờ còn kém họ xa, thậm chí còn không bằng đội dự bị của họ.

- Em muốn mời đội dự bị của họ đến luyện tập cùng. Anh cũng thấy điểm yếu lớn nhất ở đây rồi đấy.

Dư Phỉ Thúy cười khổ trả lời.

- Điểm yếu lớn nhất là không đủ kinh nghiệm thực chiến. Anh hiểu, hai nhà này sẽ cho anh mặt mũi, hơn nữa điều kiện huấn luyện ở đây cũng đủ tốt. Nhưng chắc chắn các em sẽ bị họ bắt nạt đấy, lúc đấy đừng có trách anh, nhất là hai thằng nhóc kia, có tiếng không nể nang ai, chắc chắn không nhường đâu.

Lâm Duệ nghe hai người nói chuyện thì có chút hiểu ra. Triệu Ngạn và Nạp Lan Uy dưới đài thì biến sắc ngưng trọng nhìn nhau.

Thiên Kinh Vũ Đại là trường đứng đầu căn cứ số 1, Vị Lai Khoa Đại là trường đứng đầu căn cứ số 2, đều là những trường mạnh, nổi danh trong thi đấu! Nghe đồn đội dự bị của họ còn mạnh hơn đội chính thức của nhiều trường, danh tiếng của họ trên internet rất lớn.

- Anh cứ liên hệ đi, bọn em chịu được.

Dư Phỉ Thúy nói tiếp:

- Hôm nay đến đây thôi. Mọi người về nghỉ đi. Lâm Duệ và Vương Sâm ở lại, hôm nay Phí thượng tướng tới đây có ý tìm hai người, muốn nhờ liên hệ với giáo sư Hàn của hai ngươi.

Lâm Duệ nghe Dư Phỉ Thúy nói để bọn hắn ở lại thì đang nghĩ đến liệu có phải là thiên vị không, nhưng khi nghe đến câu cuối thì liếc nhìn Vương Sâm. Quan hệ đến giáo sư Hàn? Nhưng vấn đề là họ và giáo sư Hàn chỉ có danh nghĩa thầy trò, từ khi giáng lâm dị thể chưa từng liên lạc với nhau. Ở Thiên Cực tinh, hiện giờ thiết bị trung chuyển thông tin lượng tử bị phá hủy nên rất khó nhắn tin.

Sau khi mọi người rời đi, Dư Phỉ Thúy hai tay ôm ngực, tò mò hỏi:

- Anh Phí, hình như anh rất coi trọng Vương Sâm?

Vương Sâm cũng hơi chờ mong, hắn vừa rồi nhận ra vị thượng tướng này đối xử với hắn tốt hơn mọi người một chút.

- Ta thấy đứa nhỏ này rất giống ta, đều giãy dụa từ tầng dưới chót đi lên, không dễ chút nào, cố lên! Ta cọi trọng ngươi.

Phí Vân Lai mỉm cười, giơ ngón cái với Vương Sâm:

- Các ngươi không cần khẩn trương, ta biết rõ tình huống giáo sư Hàn, cũng biết tình huống hai ngươi, nhưng hẳn dị thể của các ngươi giáng lâm gần quận Vọng Thành đúng không?

Hắn thấy Lâm Duệ hơi chần chừ rồi gật đầu thì nói tiếp:

- Giữa thầy trò các ngươi chắc chắn có biện pháp liên hệ đặc thù. Ta muốn nhờ hai ngươi chuyển tám chữ này cho giáo sư: tình thế không đúng, tạm dừng kế hoạch! À, thêm đấy là cạm bẫy nữa.

Dư Phỉ Thúy sững sờ hỏi:

- Vì mấy câu này, anh không nói trực tiếp cho giáo sư Hàn được à?

Nàng vốn không biết Phí Vân Lai tìm đến Lâm Duệ vì việc gì.

- Không thể. Toàn đội giáo sư Hàn đều ở trạng thái giáng lâm, không thể đọc tin nhắn của anh. Mà thiết bị trung chuyển thông tin lượng tử ở Sa Châu bị phá hủy… Ài, Sa Châu gần đây cũng náo nhiệt, mấy ngày này, tổng đốc Sa Châu phá hủy ba chiến hạm của quân đội, giết hơn 60 quản lý dị thể hành giả của quân đội. Quân đội cũng không nhịn được, dẹp yên Vọng Thành Đô quản lý ba quận trả thù. Hiện hai bên đã giết đỏ mắt, có xu thế chiến tranh toàn diện. Quân đội đã lấy danh nghĩa chiêu mộ quân dự bị, cưỡng chế dị thể hành giả các công ty dị thể tham gia, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.

Lâm Duệ nghe vậy thì không khỏi nhướng mày.

Vọng Thành Đô là bị quân đội san phẳng sao? Tổng đốc Sa Châu đã phá hủy 3 tinh hạm, giết 60 nhân viên quân đội cấp quản lý? Đôi bên đã chạm đến lằn ranh của nhau, sắp bộc phát chiến đấu sao?

Về phần tin tức Phí Vân nhờ chuyển, hắn thấy rất đơn giản. Lý Lập khóa trên có để lại phương thức liên lạc với đội của giáo sư Hàn, có một cách rất đơn giản là để lại ám hiệu ở khách sạn Vân Lai.

Dư Phỉ Thúy sắc mặt nghiêm trọng:

- Anh nói thật chứ, tình thế hung hiểm vậy sao?

Vọng Thành nơi Lâm Duệ giáng lâm cách thành chính Sa Châu không xa.

Phí Vân Lai thấy thần sắc của Dư Phỉ Thúy, nhanh chóng hiểu ra, cười lơ đễnh

- Vô cùng hung hiểm, đại chiến rất căng thẳng. Em lo cho Lâm Duệ Vương Sâm à? Bọn họ không sao đâu, bọn họ mới giáng lâm, chỉ cần không để lộ thân phận, thành thành thật thật thì vấn đề không lớn. Quan phủ Đại Tống không lãng phí nhân lực đi tra xét từng chút một đâu, mà quân đội cũng không nhờ vào tân binh đâu. Hơn nữa gần đây anh cũng sẽ đến Vọng Thành gặp giáo sư Hàn, đến lúc đó, anh sẽ cho dị thể hai đứa này một cơ duyên nhỏ.

Dư Phỉ Thúy nghe đến đây thì thở phào yên tâm.

Ánh mắt Lâm Duệ thì có chút cổ quái, hắn giờ đã là phó bộ đầu, có thể trốn tránh thế sự được sao? Không đúng, hắn chỉ là trảm yêu, giữ gìn trị an địa phương, làm tròn chức trách phó bộ đầu thôi, hẳn vẫn ở trong phạm vi thành thành thật thật. Còn về cái gọi là cơ duyên của thượng tướng thì hắn không chút để tâm. Bỗng hắn nhận được tin nhắn của Dư Phỉ Thúy.

Phỉ thúy chi tâm (Dư Phỉ Thúy): các ngươi truyền tin cho hắn là được rồi, tránh gặp hắn ở Thiên Cực tinh. Tên này là trọng phạm truy nã bảng vàng, cấp cao nhất đấy, các ngươi dính líu đến hắn là tự tìm đường chết!

Lâm Duệ và Vương Sâm lập tức nổi lên tôn kính với đối phương, vị thượng tướng này ở bảng vàng truy nã mà còn có thể trở về bản thể, nhảy nhót tưng bừng như này.

Phí Vân Lai hoàn toàn không biết họ lén nhắn tin cho nhau, nói:

- Đã liên lạc xong, huấn luyện viên Thiên Kinh Vũ Đại và Vị Lai Khoa Đại đều đã đáp ứng sẽ tới, chắc mấy ngày nữa, thời gian cụ thể thì em tự liên hệ.

Sau đó hắn cười vỗ vỗ vai Lâm Duệ:

- Cố lên a Lâm Duệ, trong hai đội ngũ này cũng có hai tiểu yêu nghiệt thiên phú thánh điện như em, tuổi tác cũng chênh lệch không nhiều, đều đã đến cấp luyện huyết. Bọn họ đều rất hứng thú với em, đến lúc đó đừng thua quá thảm nhé.

Phí Vân Lai có chút cười trên nỗi đau của người khác. Vừa rồi Lâm Duệ để hắn bất ngờ thất thố, nhưng trên thế giới này có nhiều thiên tài thiên phú không thể nói lý, bọn họ cũng sẽ biểu diễn thiên phú cấp thánh điện cho Lâm Duệ xem!

Bạn đang đọc Vô Thượng Thiên Tôn (Dịch) của Khai Hoang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TamTroYNguoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.