Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chú muốn là ba của cháu.

Phiên bản Dịch · 2044 chữ

Dịch :Phàm Ka

Nhóm dịch :Asia Group

links page:https://www.facebook.com/Asia-Group-LNtruy%E1%BB%87n-ch%E1%BB%AF-108603390724434

------------------------------------------------------------------------------

'' Thật không ngờ Trương Hy Vân này lại là con gái của Trương thúc. Thật là có phúc mà. ''

Trần Nhiên trước đó thật sự không ngờ đến, mặc dù đều là họ Trương, nhưng không có bất kỳ sự liên quan nào thì ai mà có thể liên hệ ra được chuyện này chứ.

Chủ nhiệm Trương lập tức thở dài: '' Phúc khí gì chứ, mặt đều không gặp được mấy lần, khi còn học đại học thì kỳ nghỉ nó cũng rất ít khi có mặt ở nhà, hiện tại thành minh tinh rồi một năm bốn mùa đều ở bên ngoài, mỗi lần về nhà cũng đều chỉ vội vội vàng vàng, tôi thà cho nó làm minh tinh còn hơn. ''

'' Đây không phải vấn đề là minh tinh hay không phải minh tinh, Trương thúc chú nhìn con xem, nhà ở Gia Thị, khi bận thì cũng không phải hai tháng cũng khó về nhà được một lần thôi. ''

Trần Nhiên từ lúc xuyên việt đến nay thì mới chỉ về nhà một lần, hơn nữa còn là xuất viện nên nhanh chóng về nghỉ ngơi, nhưng sau đó có hạng mục mới bận thì không có thời gian nữa.

Chủ nhiêm Trương lắc lắc đầu không nói, đây không phải là vấn đề công việc. con trai và con gái không giống nhau, con trai ở bên ngoài nhưng dù sao thì vẫn sẽ về bên cha mẹ, đây chính là nhà của họ.

Còn con gái thì không giống như vậy, một cô gái xinh đẹp như vậy ở bên ngoài chắc chắn sẽ bị người ta nhớ thương, hiện tại về nhà ít, chung quy rồi sẽ về nhà, đây là nhà cô ấy. Nhưng một khi bị người ta câu đi mất, ở bên ngoài có một cái nhà nữa vậy thì càng ít về nhà hơn.

Hơn nữa điều mà chủ nhiệm Trương lo lắng chính là việc hôn nhân của cô, cả ngày chẳng gặp ai, không có bọn họ quan tâm đến thì căn bản là không yên tâm.

Nếu con gái có thể sống một cuộc sống hạnh phúc, làm cha mẹ mà nói cho dù không thoái mái nhưng cũng vui mừng thanh thản, nhưng giới giải trí hiện tại thực sự là không ra sao cả, đại minh tinh gặp nhau thì ít mà xa nhau thì nhiều, rất dễ xảy ra vấn đề.

Vợ chồng hai người cũng đã thương lượng qua, họ kiên quyết không cho con gái mình kết hôn với minh tinh cho dù bị con gái oán trách cũng được.

Trần Nhiên nói chuyện cùng chủ nhiệm Trương, trong phòng bếp cũng đang nói chuyện.

'' Trương Phồn Chi, con là có ý kiến gì đối với mẹ và ba con sao? '' Dương Vân nghiêm mặt hỏi.

Trương Phồn Chi nghiêng đầu: '' Không có. ''

Dương Vân nói: '' Hơn một tháng không về nhà, về đến nhà liền trưng ra bộ mặt nhăn nhó này còn nói không có. Ba mẹ đối xử tệ với con, không tốt với con? ''

'' Không có. ''

'' Nói chút câu khác đi. '' Dương Vân trách mắng.

'' Tâm tình không tốt. ''

Dương Vân hắng nhẹ nói: '' Tâm tình không tốt liền đem về nhà lấy ba mẹ ra để tức giận sao? Bản lĩnh con được đó! ''

''…''

Trương Phồn Chi không lên tiếng chỉ lặng lẽ lấy đồ ăn từ trong nồi hấp ra ngoài.

Dương Vân biết tính cách của cô nói nhỏ: '' Mẹ nói cho con, đợi lát nữa ra ngoài nếu như con vẫn còn bộ mặt như vậy thì con đừng trách ba mẹ không giữ mặt mũi cho con. ''

Trương Phồn Chi quay đầu ngó ngó ra ngoài, Trần Nhiên và chủ nhiệm Trương đang nói chuyện vui vẻ, cô không nhịn được mà nhếch nhếch môi.

Mẹ con hai người chuẩn bị xong thì cùng bê đồ ăn lên.

Tay nghề của Dương Vân rất tốt, đồ ăn rất phong phú, hương vị rất thơm.

Hai vợ chồng chủ nhiệm lần lượt ngồi xuống, Trần Nhiên ngồi bên cạnh Trương Phồn Chi.

Một mùi hương thanh dịu thoảng qua khiến Trần Nhiên hơi mất tự nhiên không tự giác mà hơi dịch chuyển sang bên cạnh.

Chủ nhiệm Trương gắp đồ ăn cho Trần Nhiên: '' Nào, thử xem tài nấu ăn của dì Vân cậu, không phải chú khoe khoang, nhưng mấy món ăn này so với ở trong mấy tiệm cơm còn ngon hơn. ''

Dương Vân đụng đụng vào tay chồng cười nói: '' Đừng nghe chú cậu nói, chỉ là làm tạm tạm, Trần Nhiên cậu ăn tạm nhé. ''

Trần Nhiên ăn một miếng, hương vị rất ngon: '' Trương thúc nói rất đúng, tay nghề nấu ăn của dì Vân rất tốt, so với đồ ăn bên ngoài ngon hơn nhiều. ''

Chủ nhiệm Trương cười nói: '' Xem đó, Trần Nhiên đã nói như vậy bà cũng đừng khiêm tốn nữa. ''

Trương Phồn Chi bĩu môi một cái, cô cảm thấy mình thật dư thừa.

Dương Vân gắp một miếng thịt kho tàu mập mạp bỏ vào bát cho Trần Nhiên, : '' Thích thì ăn nhiều một chút, gần đây con cũng tăng ca nhiều, phải ăn nhiều một chút mới chịu được chứ. ''

Trương Phồn Chi im lặng nhìn ba mẹ mình, nhìn rồi lại nhìn ba mẹ mình đang nói chuyện với Trần Nhiên, ai mới là con ruột của hai người vậy ạ…

Trần Nhiên miệng không ngừng, nãy giờ vẫn luôn được hai vợ chồng chủ nhiệm gắp đồ ăn cho.

Từ chối thì không được, không từ chối thì ăn không nổi nữa.

Cuối cùng Trần Nhiên ợ một tiếng, lúc này hai vợ chồng mới ngừng tay không gắp nữa.

Trần Nhiên có một chút quá no, cậu giúp thu dọn bát đũa xong rồi mới trở về sofa ngồi không muốn động gì nữa.

Dương Vân đang rửa bát đũa, Trần Nhiên và hai cha con chủ nhiệm Trương ngồi trong phòng khách, chủ nhiệm nói: '' Hai đứa các con cùng tuổi, hai con mau tìm cách liên hệ với nhau đi, sau này nên qua lại nhiều hơn. ''

Trần Nhiên nhìn Trương Phồn Chi một cái, có thể có được cách liên hệ với đai minh tinh, việc này thật sự là mới mẻ.

Trương Phồn Chi không có động tác gì, chủ nhiệm Trương đẩy đẩy tay cô ấy, lúc này cô mới không tình nguyện đem điện thoại ra và cùng Trần Nhiên kết bạn.

'' Nhất chi độc tú…''

Trần Nhiên nhìn thấy cái tên tài khoản wechat này khóe miệng giật nhẹ một chút.

Tài khoản của cậu thì rất đơn giản, chỉ có một chữ Nhiên.

Sau thi thêm wechat rồi nhưng Trần Nhiên cảm thấy không có khả năng cùng Trương Phồn Chi nói chuyện.

Hai người bọn họ ngoại trừ chỗ chủ nhiệm thì căn bản không có bất kỳ liên quan gì khác, tính cách của Trương Phồn Chi như vậy nói chuyện với cô ta được mới lạ.

Trương Phồn Chi nhận lại một chiếc điện thoại liền đi vào trong phòng để lại hai người Trần Nhiên và chủ nhiệm Trương.

'' Trần Nhiên, cậu có ấn tượng như thế nào với Chi Chi? '' Chủ nhiệm Trương nhỏ giọng hỏi.

'' Dạ? '' Trần Nhiên không biết vì sao chủ nhiệm Trương đột nhiên hỏi như vậy mà cậu cũng không biết nên trả lời như thế nào.

Chủ nhiệm Trương nói tiếp: '' Chú và dì Vân, chúng ta cảm thấy con người cậu không tồi, tính tình lại tốt, tâm địa cũng tốt, hơn nữa năng lực cũng không tồi. Chi Chi con bé tuổi cũng không còn nhỏ nữa, muốn tìm cho con bé một đối tượng, ngay lần đầu tiên là nghĩ đến con luôn. ''

'' Hôm nay muốn con đến chính là cho hai đứa các con gặp mặt lẫn nhau, còn xem có hay không có thể trở thành người một nhà. ''

Trần Nhiên ngại ngùng nói: '' Trương thúc, chúng ta hiện tại không phải giống như là người một nhà rồi sao. ''

Chủ nhiệm Trương lắc đầu: '' Cái này không giống, con hiện tại gọi ta là chú nhưng ta muốn là ba của con. ''

Trần Nhiên lúng túng.

Cậu gọi Trương thúc là chú, mặt khác còn xem chú như một người bạn mà đối đãi.

Hiện tại chủ nhiệm vậy mà muốn cậu làm con rể của ông, nhất thời đầu óc của cậu có chút không biết nên làm như thế nào.

'' Làm sao, cậu đối với Chi Chi là không vừa ý sao? '' Chủ nhiệm Trương nhíu mày nói.

Trần Nhiên vội đáp: '' Con không có ý đó, Trương tiểu thư điểm nào cũng tốt, người lại xinh đẹp, hơn nữa còn là một đại minh tinh, ai dám nói cô ấy không tốt chứ. ''

Chủ nhiệm Trương nói: '' Vậy thì chính là tại tính khí của con bé? Chú nói con nghe, Chi Chi con nha đầu này ngoài lạnh trong nóng, chỉ cần cậu quen rồi thì cậu sẽ biết được rằng tính cách của con bé cũng không tệ. ''

''…''

Nếu như Trần Nhiên không nhìn thấy một màn đụng xe ở dưới lầu vừa xong còn thật sự sẽ tin lời của chủ nhiệm.

Đương nhiên cũng không phải vấn đề tính cách hay không tính cách, chủ yếu chỉ là việc này quá đột ngột rồi!

Dễ nghe mà nói chính là đến nhà ăn một bữa cơm, tại sao bây giờ lại thành xem mắt rồi?

Khó trách chủ nhiệm cho cậu nghỉ phép nửa ngày để cậu đi chỉnh trang ăn diện, vậy mà còn nói là cùng nhau ăn một bữa cơm đoàn viên, thì ra là có cái ý định này.

'' Trương thúc, con và con gái chú mới lần đầu gặp mặt, hai bên vẫn còn chưa hiểu lẫn nhau, nói việc này có hơi sớm rồi ạ. '' Trần Nhiên tiếp tục kiên trì nói.

Con gái xinh ai mà không thích, Trần Nhiên cũng không ngoại lệ, Trương Phồn Chi lại rất xinh đẹp, nếu có một cô bạn gái như vậy, dù là ai thì cũng sẽ nguyện ý.

Nhưng việc lấy vợ này là việc liên quan đến cả đời, không thể vì việc cô ấy xinh đẹp mà không biết xấu hổ theo đuổi người ta. Đầu tiên là tính cách phải phù hợp, lần gặp đầu đã định chuyện chung thân, đó là nhìn bề ngoài mà đánh giá, là việc làm không suy xét.

Chủ nhiệm Trương kẹp hai ngón tay, vừa muốn hút thuốc nhưng lại nhớ ra đang ở nhà nên hậm hực mà thu tay lại, '' Là tôi có chút gấp gáp, chủ yếu là cảm thấy cậu con người tốt, cùng Chi Chi cũng khá xứng đôi, Chi Chi dù sao thì cuối cùng cũng phải gả đi, chúng ta không thể cho người ngoài chiếm lợi được. ''

'' Con nghĩ thử xem, nếu Chi Chi gả cho người khác, ai mà biết được người ta có ý đồ gì, có khả năng một năm bốn mùa không cho nó về nhà một lần. Nhưng con thì không giống vậy, con là người có long hiếu thảo, sau này chúng ta già rồi con nhất định sẽ chăm sóc. ''

'' Trương thúc đối với con cũng đủ tốt chứ, cậu không thể mở to mắt mà nhìn Trương thúc với dì Vân cậu cứ như vậy cô độc đến già chứ? ''

Trần Nhiên nhếch nhẹ khóe môi,

Trương thúc, chú nói đùa nhiều rồi.

Hơn nữa, con chỉ là một người bình thường, cùng Trương Phồn Chi nhìn làm sao cũng không hợp, chú nhìn như thế nào mà ra xứng đôi vậy ạ.

Bạn đang đọc Vợ tôi là đại minh tinh của Ngọc Mễ Chử Bất Thục
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Issei99999999
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.