Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị cự tuyệt

Phiên bản Dịch · 849 chữ

Hộp đêm. Phòng VIP888, đây là phòng mà Hoắc Đông Thành thường bao.

Ánh đèn trong hộp mờ ảo và có phần mơ hồ, trong không khí nồng nặc mùi rượu, mùi thuốc lá, mùi nước hoa của phụ nữ ... Những mùi này quyện vào nhau khiến người ta không khỏi muốn đắm chìm. .

Trong góc phòng, một người đàn ông với vẻ mặt lạnh lùng ngồi lặng lẽ, tay áo sơ mi trắng được xắn lên hai lần, khuy măng sét kim cương lấp lánh chói mắt, hai chiếc cúc trên cổ được cởi ra, lộ ra hầu kết gợi cảm và quyến rũ.

Những ngón tay của người đàn ông đẹp đẽ, thon dài, với những đốt ngón tay rọ ràng, ly rượu nhẹ nhàng đung đưa giữa các ngón tay. Một vòng, lại một vòng.

"Hoắc thiếu gia, uống một mình thật cô đơn biết bao! Em uống cùng anh." Người phụ nữ vừa nói là Tiết Mạn Y, thoạt nhìn khoảng 24, 25 tuổi, chiếc váy đen bó sát tôn lên dáng người lồi lõm.

Trên mặt trang điểm vừa tinh xảo vừa quyến rũ, đặc biệt là đôi mắt ngấn nước, chỉ cần liếc nhìn một cái là như muốn nhấn chìm một người trong đó.

Hoắc Đông Thành ngẩng đầu, lạnh lùng liếc nhìn người phụ nữ đang đi tới, ánh mắt sắc như dao. Đột nhiên đụng phải một đôi mắt đen như vậy, Tiết Mạn Y trong lòng không khỏi hồi hộp, trong tiềm thức muốn trốn tránh. Nhưng, phú quí trong nguy hiểm mà.

Nếu có thể dính tới Hoắc Đông Thành, lúc đó tài nguyên của cô nhất định rất thịnh vượng, thay vì chết như bây giờ, cô không có kiên nhẫn đợi năm năm mười năm nữa.

Tiết mạn Y sửa sang tâm tình lại một chút, thân mật nắm lấy cánh tay của Hoắc Đông Thành, không e dè mà lấn người lên, "Hoắc thiếu gia, anh đừng có nhìn em bằng ánh mắt như vậy, em sợ lắm!"

Cô ấy nói với một giọng ỏn ẻn, quyến rũ mà không một người đàn ông nào có thể cưỡng lại được.

Một giây tiếp theo, ngay khi Tiết Mạn Y cho rằng đã thành công, thì đã thấy Hoắc Đông Thành đứng lên.

Cô chưa kịp định thần lại thì giọng nói lạnh đến mức gần như đông cứng lại của Hoắc Đông Thành vang lên bên tai cô, không nhẹ cũng không nặng, nhưng lại khiến người ta không dám chất vấn: "Ai mang vào? Tự mình mang ra."

Trong phòng vốn dĩ đang sôi nổi bỗng trở nên yên tĩnh, mọi người kinh ngạc đến mức không dám thở mạnh, ngơ ngác nhìn nhau.

Một người đàn ông mặc áo sơ mi hoa vội vàng chạy tới, bế Tiết Mạn Y lên, vội vàng cúi đầu xin lỗi Hoắc Đông Thành: "Thực xin lỗi! Hoắc Thiếu, Mạn Y không hiểu quy củ, tôi đưa cô ấy đi ngay."

“Tôi không muốn gặp lại cô ấy!” “Đúng, phải, Hoắc Thiếu, tuyệt đối sẽ không có lần sau.

...

Khúc nhạc dạo rất nhanh liền kết thúc nhưng cũng khiến mọi người toát mồ hôi hột, "Tâm trạng của Hoắc Thiếu tối nay rất không ổn, có người xúc phạm anh ấy sao?

Dưới ánh mắt bàn tán và lo lắng của mọi người, Lục Phong cầm một chai bia đi tới, ngồi xuống bên cạnh Hoắc Đông Thành. Anh ta không nói ngay mà lười biếng ngả người ra sau, nhàn nhạt nhìn Hoắc Đông Thành, hết lần này đến lần khác cau mày.

Trong chốc lát, bộ dáng kia thật chua xót và cay đắng.

Hoắc Đông Thành không nói gì, liền để cho anh ta thoải mái quan sát.

Một lúc sau, Lục Phong dường như nhận ra mình không nhìn ra chuyện gì nên cau mày hỏi: "Tôi nói, Đông Thành, đêm nay cậu làm sao vậy? Từ khi cậu vào đến giờ tổng cộng nói không quá năm câu. chỉ ngồi nhìn uống rượu".

“Trông mặt như ai thiếu nợ cậu rất nhiều tiền vậy.” “Đông Thành, tôi không nói gạt cậu, tôi suy nghĩ thật lâu, nhưng tôi không thể hiểu ra được, đây rốt cuộc là ai chọc tới cậu. "Hoắc Đông Thành lạnh lùng trợn mắt," Quản nhiều thật! "

Lục Phong nghe vậy lập tức không vui, đặt tay lên vai hắn, cau mày nói: "Cái gì gọi là ta quản được nhiều! Đông Thành, quan hệ của chúng ta, ta không nên phụ trách chuyện của cậu sao?"

Hoắc Đông Thành không thèm để ý đến anh, một mình tiếp tục uống rượu. "Này, Hoắc Đông Thành, nếu cậu muốn uống rượu, tôi sẽ uống cùng với cậu! Cậu có ý gì! Đến! Đêm nay chúng ta không sai không về."

"Chỉ là tửu lượng kia của cậu còn đòi không say không về!"

Ta tửu lượng như thế nào? Hoắc Đông Thành, tôi nói cho cậu biết, tối nay tôi khẳng định đem cậu uống gục."

...

Bạn đang đọc Vợ Trước Rất Ngang Tàng của Thu Ý Muộn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LamLinhNgoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.