Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

SONG TU ĐẠI PHÁP

Phiên bản Dịch · 4561 chữ

Tiểu Khai lúc này mới có chút khiếp sợ nói : “ Các ngươi như thế nào đối phó ?”.

Tùng Phong đạo trưởng cười nói :” Hoàng Sơn chúng ta và Lam chưởng môn của Lưu Vân Thủy Tạ thật ra không có quan hệ mấu chốt, đến lúc đó chỉ có thể ra tay ngăn một thiên lôi, nhưng là Côn Lôn, Nga Mi, Thục Sơn, Thanh Thành bốn phái lại có thể xuất thủ một bộ siêu cấp đại trận, uy lực đại trận này chưa chắc đã mạnh, nhưng lại cố tình có thể tránh được thiên khiển, cho nên bộ trận pháp này do các môn phái lập ra, liền được tu chân giới xếp vào kỳ tích lớn nhất, trừ chưởng môn các phái, không người nào biết được ”.

Tiểu Khai thật ra có chút hiếu kỳ : “ Vì cái gì lại như vậy ?”.

Tùng Phong đạo trưởng mỉm cười, không nói gì, Tuyết Phong đi lại, tiếp lời nói : “ Bởi vì năm đó, bốn phái chúng ta vốn đều là thuộc phái Thục Sơn .”

“ Ách....” Tiểu Khai mở rộng miệng ra.

Thế giới Thục Sơn như thế thần kỳ, lại như thế rộng lớn, hiện tại mặt khác lại có thể ngang vai cùng năm đại môn phái, hiển nhiên là không hợp lý, sự thật đã nhiều năm trước không thể khảo chứng được, Thục Sơn từng là siêu cấp đại phái duy nhất cả tu chân giới, cả tu chân giới hơn phân nửa cao thủ đều đến từ Thục Sơn, cái gọi là tu chân giới cơ hồ chính “ nhà thiên hạ ”là phái Thục Sơn .

Nhưng là nguyên nhân chính là vì Thục Sơn quá cường thịnh, nhân tài cũng quá nhiều, cho nên liền bắt đầu phân hóa thành bốn chi, bốn chi này tổ chức cùng phát triển, xúc tiến lẫn nhau, mỗi một chi đi ra đều là tiêu chuẩn cao nhất của tu chân giới, hơn nữa người nhiều, lòng người tư biến, cùng nhau ở trong một môn phái bất quá cảm thấy có chút ẩn.

Cho nên, bởi vì một số nguyên nhân thực ngẫu nhiên, Thục Sơn quyết định phân nhà, lần chia ra này, liền phân ra ba chi bên ngoài, mà ba chi ngoài này lại đều là chi cường đại của Thục Sơn.

May mắn các chi Thục Sơn thái độ vẫn còn tốt, cho nên ba chi ngoài rất hòa bình dù chia lỉa ra ngoài, ly khai thế giới Thục Sơn, ra ngoài tìm kiếm danh sơn đại xuyên chính mình, khai sơn lập phái, vì thế có Côn Lôn Nga Mi cùng Thanh Thành tam đại môn phái.

Thế sự xoay vần, thời gian qua nhanh, thời gian ung dung trôi qua, sau này ba chi vô luận tu chân pháp môn, luyện khí thủ pháp đều tự mình sáng tạo, cùng công pháp thân mình của Thục Sơn cơ bản hoàn toàn tìm không thấy điểm giống nhau.

Nhưng là có một môn công pháp, tứ đại phái cho tới bây giờ không có quên, năm đó vì một toàn “ Luân Hồi trận ” kia của Phái Thục sơn.

Tương truyền Luân Hồi trận là có thật, có thể thay đổi lục đạo luân hồi, điềm này tứ đại phái sống chết cũng không lĩnh ngộ được, nhưng là luân hồi trận có thể trốn tránh thiên khiển, đối kháng thiên ý, điềm này bọn họ thật ra sớm lĩnh ngộ ra, hơn nữa là cơ mật nhất trong các môn phái, từng thế hề truyền lại.

Luân Hồi trận kỳ thật là một loại trận pháp siêu việt của tu chân giới, nó không nên tồn tại ở tu chân giới, nhưng là năm dó Thục Sơn thật sự quá cường đại, cách ba năm liền có mấy người phi thăng tiên giới, cho nên lúc trên tiên giới là bang phái cường đại nhất đều kêu là “ Phái Thục Sơn”

Cho nên, phái Thục Sơn được biết đến là một loại kinh thế hãi tục, liền có thể lý giải. Ít nhất tại lúc Tiểu Khai cứu Tiểu Trúc Luân Hồi trận là không thể thiếu.

Nghe xong lời giải thích này, Tiểu Khai cuối cùng có chút khiếp sợ.

Nhưng là Tùng Phong đạo trưởng nói rõ ràng mọi người không ngớt kinh sợ, hắn lại nói : “ Luân Hồi trận cố nhiên lại khả ngộ mà không thể cầu, nhưng là có một khó khăn, cũng không vì Luân Hồi trận ”.

Tiểu Khai bất đắc dĩ nói : “ Ngươi nói đi ”.

Tùng Phong đạo trưởng nói: “ Tuy theo lý luận mà nói, Bích Thiểm Thừ, và Huyết Ngọc Hình Người có thể làm cho song phương giao hợp đạt tới thể cảm trạng thái và linh cảm trạng thái, nhưng là thật muốn đạt tới trạng thái này, ngươi phải luyện thành một môn công phu... ách ... tương đối khó luyện ”.

“ Công phu gì ?”.

Tùng Phong đạo trưởng thở dài nói : “ Nó là một môn công pháp cho tới bây giờ không có nghe nói có người luyện thành tên là thiên hạ đệ nhất song tu đại pháp ”.

Tiểu Khai nhất thời kêu to lên : “ Thiên hạ đệ nhât song tu đại pháp ? cái này như thế nào có thể học !”.

Tiểu Khai thật sự là vội vàng, thân chính là đồng nam mới hai mốt tuổi, nói đến kỹ xảo giao hợp loại đó, hắn giống như phải chịu áp lực, lần này mở miệng chính là “ thiên hạ đệ nhất ” Tiểu Khai trên tràn mồ hôi liên tục chảy xuống.

“ Đúng, ngươi không biết, ta cũng không biết, sự thật căn bản không ai biết ” Tùng Phong đạo trưởng đưa ra biện pháp : “ Cho nên, ngươi tự mình nghĩ biện pháp luyện công ”.

Vùng giữa giữa lông mày gắt gao tập trung một chỗ : “ Ngươi đây là lừa ta ?”.

“ Đương nhiên không có ”.

Tùng Phong đạo trưởng liên tục lắc đầu : “ Thiên Yêu vốn là khó đối phó, hiện tại Thiên Yêu chiếm cứ thân thể Tiểu Trúc cô nương mười phần mất chín, vốn chính là mệnh đề căn bản không có lời giải, chúng ta sáu đại phái cũng không giết được, nếu có biện pháp chúng ta hà tất nhất định phải diệt trừ Tiểu Trúc cô nương ? Nhưng là ngươi lại nhất định muốn cứu người, lão đạo cũng là đem ngựa chết cứu sống lại, biện pháp này tự nhiên thập phần khó khăn, sự thật là phái Hoàng Sơn ta có bản ghi chép của vị tổ sư nào đó dưới dạng dã sử, vốn nói không rõ ràng ”.

“ Đúng vậy ” Thanh U tán nhân cũng gật đầu nói : “Trong điển tịch phái Thanh Thành ta cũng có bản ghi giống vậy, đối với Thiên hạ đệ nhất song tu đại pháp này cũng chỉ có cái tên ”.

Hắn nói lời này, Tuyết Phong và Lục Mi tiên sinh cũng đều gật đầu, tỏ vẻ đồng ý .

Lúc này đây Thục Sơn tổn thất có thể nói là thảm trọng trước không có, Lục Mi tiên sinh lông mi vốn là trắng giờ phút này thực sự có chút lục, mặc dù đang gật đầu nhưng là cặp mắt kia trừng nhìn Tiểu Khai, đã lửa giận hừng hực, lục quang thiểm diệu.

Tiểu Khai mày nhíu càng khẩn trương: “ Nhưng là .... nhưng là .... thiên hạ đệ nhất song tu đại pháp... nên như thế nào luyện a ?”.

Lam Điền Ngọc ôn nhu nói :” “ Môn chủ, về thiên hạ đệ nhất song tu đại pháp, ta thật ra có biết một chút ”.

Tiểu Khai ánh mắt lập tức liền sáng lên.

Lam Điền Ngọc sắc mặt có chút đỏ lên : “ Lưu Vân Thủy Tạ chúng ta, đối với song tu thuật có thể giải thích, nhưng có điều kém hơn nhiều, tuy nhiên không rõ ràng lắm như thế nào mới chân chính gọi là thiên hạ đệ nhất song tu đại pháp, nhưng là ta từng xem qua bút ký của lịch đại sư tổ Thủy Tạ, đọc qua một quyển sách nhỏ rất kỳ quái, mặt trên chính xác nhắc tới thiên hạ đệ nhât song tu đại pháp, thứ ở mặt trên... thập phần dâm uế không chịu nổi, Điền Ngọc thật sự nói không nên lời, hay là môn chủ tự mình xem đi ”.

Tiểu Khai bất chấp cái gì dâm uế không chịu nổi, mừng rỡ nói : “ Vậy mời Lam chưởng môn đem quyển sách nhỏ cho ta đi ”.

Lam Điền Ngọc gật đầu nói : “ Đợi lát nữa ngươi theo ta cùng nhau về Thủy Tạ ”.

Nói tới đây, cơ bản nên nói đều nói rõ ràng, năm vị chưởng môn đương trường tiêu trừ cấm chế trên người Tiểu Trúc, nhưng là kính chiếu yêu kia lại còn không thu hồi lại, bởi vì Tiểu Trúc trong cơ thể đã hơn phân nửa là hồn Phách của Thiên Yêu, dựa vào mặt gương này áp chế nếu là thu gương lại Tiểu Trúc lập tức sẽ bị Thiên Yêu khống chế tâm thần.

Một khi đã như vậy, Tiểu Trúc liền chỉ có thể tiếp tục ở lại Thục Sơn, Thanh U tán nhân cùng môn hạ đệ tử của hắn cũng phải lưu lại làm công việc bình thường chống đỡ kính chiếu yêu.

Kính chiếu yêu này thân là một trong mười đại tiên khí, dùng luyện yêu rất tốt nhưng là hiện tại thân phận Trì Tiểu Trúc thật sự mẫn cảm, lại phải khống chế được Thiên Yêu trong cơ thể hắn, lại không thể đem nàng đi luyện hóa, khó khăn kia liền rất lớn, Thanh U tán mặt như quả mướp đắng, với Tiểu Khai bất mãn từ biệt, liền nói một từ.

Tiểu Khai an bài xong hết thảy sự việc, lúc này mới trở lại đài cao, những người khác nhìn hắn đi lên, biết hắn và Tiểu Trúc có chuyện muốn nói, đều tránh đi xa, Tiêu Vận và Hoàng bội cũng kéo nhau tránh đi mấy chục thước.

Tiểu Khai lần này trải qua thiên tân vạn khổ, ngàn dặm xa xôi tới cứu Tiểu Trúc, không nghĩ tới lúc này mới gặp không bao lâu, cũng không hề muốn rời đi, hai người bốn mắt nhìn nhau, chỉ cảm thấy thiên ý khó dò, tạo hóa trêu người, thật là làm cho người ta giống như vô ngữ, Tiểu Khai thở dài bỗng nhiên nhớ tới Tiểu Quan trong sách thật lâu trước kia nói cho mình và Tiểu Trúc một đoạn lời : “ Ngươi cùng nàng tuy nhất định hữu duyên nhưng phải vượt qua bát tự khế ước, có thể ngược lại thiên đố, cho nên xuất điều ngoài ý muốn, sai khác nhỏ cũng là rất có thể ...”

Ngày đó, chính mình đem lời này xem như trò đùa, nhưng là hôm nay xem ra lại thực có điểm ứng nghiệm, sinh ly tử biệt như vậy canh cánh trong lòng, , thật làm cho người ta thần thương hồn đoạn, nếu là vài lần như vậy tự mình thật không hiểu có thể hay không chịu được.

Giờ phút này, Tiểu Trúc ở trước mặt, thân thể yếu đuối khẽ run, vai gầy yếu, thần sắc lại đủ mọi sắc thảm thiết, chỉ cảm thấy trong lòng đủ mọi nhu tình, hận không đương trường đem Tiểu Trúc ôm vào trong lòng ngực được một lần, nhưng là thanh quang trong ngoài lại thoáng như thiên nhai hắn căn bản đều không dám đụng Tiểu Trúc một chút, loại cảm giác này, thật sự buồn bực đến hộc máu, ngây người sau nửa ngày, mới nói : “ Tiểu Trúc ”.

“ Ân ?”.

“ Em tin tưởng ở ta không ?”

“ Em đương nhiên tin tưởng anh ”.

“ Em phải bảo trọng ”.

“ Ân ”

“ Chờ ta trở lại ”

“Ân ”

“ Chúng ta nhất định sẽ ở bên nhau ”.

" Đúng vậy, nhất định."

“ Như vậy ... ngoắc tay ? ”.

Tiểu Trúc cười, nụ cười trên mặt kia sáng lạn pha lẫn nước mắt, như vậy thanh lệ, như vậy kiều mị, không sao tả xiết : “ Được, chúng ta ngoắc tay !”

Hai ngón tay nhỏ một trong thanh quang một ngoài thanh quang đồng thời giơ lên, gập khúc thành hai nửa vòng tròn nhỏ—tuy nhiên da thịt không tiếp xúc, nhưng lời thề khoảnh khắc này lại lâu như trời đất.

Tiểu Khai chỉ cảm thấy một cổ chất lỏng trong khoảnh khắc này liền xuất ra, hắn quay nhanh người sang chỗ khác, thanh âm có chút nghẹn ngào : “ Ta đi đây, Tiểu Trúc ”.

Tiểu Trúc không có khóc, nàng cười thật vui vẻ : “ Đi đi, sớm đi sớm về ”.

Thần thái kia, ngữ khí kia phảng phất giống như tiểu nữ nhân mới cưới phải đưa tiễn trượng phu lên đường.

Xa xa Tùng Phong đạo trưởng cũng lắc đầu thở dài : “ Ảm đạm mất hồn, giải tán đi thôi ”

Hoàng Bội tuy là cùng Tiểu Khai đến, nhưng là một khi đã gặp Tuyết Phong, tự nhiên là theo sư phụ đi, Tiêu Vận và Tiểu Khai cùng nhau ngồi trên Thất Bảo Kim Thuyền, đi đến Lưu Vân Thủy Tạ, để lấy quyển sách nhỏ “ Thiên Hạ đệ nhất song tu đại pháp ” .

Cho đến giờ còn có chút xấu hổ, còn nhớ rõ một ngày trước, Tiểu Khai và Khinh Hồng hai người ngồi thuyền đi Côn Lôn, dọc đường đi cười nói vui vẻ, rất náo nhiệt, lúc này đây, Khinh Hồng như cũ ngồi phía trước, một bộ ba ba đáng thương, một câu cũng không dám cùng Tiểu Khai nói, Lam Điền Ngọc tuy muốn nói một chút gì, nhưng là dù sao cũng vừa mới đánh nhau qua, tốt nhất để điều chỉnh lại đã, Tiêu Vận hôm nay lần đầu tiên thấy Tiểu Khai đại phát lôi đình, trong lòng rung động đến giờ phút này không có tiêu trừ, cho nên cũng yên lặng cúi đầu không nói một lời, không biết suy nghĩ cái gì. Tiểu Khai tâm loạn như ma, trong chốc lát liều mạng suy nghĩ về thiên hạ đệ nhất song tu đại pháp, trong chốc lát lại nghĩ về bích thủy thiềm thừ hoàn toàn không biết manh mối, trong chốc lát lại muốn mình đi Côn Lôn tìm Phi Hạc thượng nhân hỗ trợ bày trận, thật sự là nhiều việc, nghĩ đến đau đầu, làm sao còn có thể nói chuyện ?.

Bất chi bất giác, liền đến Lưu Vân Thủy Tạ,

Tiêu Vận tuy vào tu chân giới sớm hơn Tiểu Khai rất nhiều, dù trước một vài năm nhưng là trước trình độ hiểu biết nửa chừng nửa vời, có thể nói cái gì cũng chưa gặp qua, lúc này đây đi theo Tiểu Khai được mở rộng tầm mắt, Thục Sơn kết giới, Thập Vạn Thiên Hỏa, Thập Vạn Huyền Băng, thập vạn lưu sa, Nhược Thủy, Hãm Không đảo, Ngưng Hương bảo châu, mạt trượt đại trận, từng dạng từng dạng tu chân giới khó gặp, tất cả những thứ trước mặt biểu diễn một lần, nàng đều thẩm mĩ có chút kiệt sức, lần này nhìn Lưu Vân Thủy Tạ như vẩy cá, lại cũng không cảm thấy có bao nhiêu ngạc nhiên, chính là nhàn nhạt thoáng qua, mắt liền nhìn xuống.

Lam Điền Ngọc không nói nhiều, bảo Bạch Lộ dẫn mọi người đi mật thất trước, nàng tự mình đi ra ngoài không bao lâu sau cầm một quyển sách nhỏ đã ố vàng , lập tức đem quyển sách nhỏ đưa cho Tiểu Khai, nói : “ Thủy Tạ chúng ta tu chân giới điển tịch chính quy đều dùng bạch ngọc giản ghi lại, có thể vạn năm không hư hại. Mà bút ký của lịch đại tổ sư cùng các loại tạp kí bình thường đềy tùy ý viết, bởi vì mấy cái bản ghi chép trong có nhiểu thứ không xác định, còn có rất nhiều thứ quan hệ riêng tư, cho nên đại bộ phận đều bị bọn họ tự mình tiêu hủy, bảo tồn về sau chỉ có số ít, hoàn toàn không nguyên vẹn không đầy đủ, nguyên quyển sách này cũng đã hủy phân nửa, chỉ có một bộ phận còn đầy đủ, chúng ta vận khí cũng được một đoạn trong giữa bản ghi , vừa lúc quan hệ vói Thiên hạ đệ nhất song tu đại pháp , môn chủ tự mình xem đi ”.

Tiểu Khai khẽ gật đầu, thuận tay mở sách ra, nhất thời mùi mốc xông lên mũi.

Nguyên lai quyển sách này quả nhiên đã bị hủy hoại thật sự nghiêm trọng, qua trang thứ nhất từng tờ từng tờ đểu là đen thui, mặt trên lại là tro bụi che mắt, cho đến hơn mười trang mới có thể nhìn thấy chữ viết, Tiểu Khai liếc mắt nhìn lại, nhịn không được” phốc xích ” cười thành tiếng.

Đoạn lời thoại trước mắt , viết rất là thú vị : “ Phiêu Vũ không cần ta, chê ta không đứng đắn, nhưng là hắn không biết, ta rõ ràng là vì cùng hắn cùng nhau thưởng thức thú vị song tu a, ta tự mình làm thí nghiệm mà thôi, ta một mực cảm thấy mình là một nhà khoa học, nhưng là hắn nói ta là sắc lang, ai ....”

Người này tự mình viết cũng được, nhưng là từng chữ trong lúc đó, tràn ngập phóng đãng hương vị không kềm chế được, bút tích kia kết cấu bề ngoài bay bổng, cho nên mỗi chữ đều lớn, quyển sách nhỏ này so với Vô Tự Thiên Thư còn lớn hơn một ít, nhưng là một trang lại viết có mấy chục chữ,là đã hết.

Tiểu Khai lại dở qua một trang khác, mặt trên lại viết : “ Song tu là thiên địa chí lý , điểm này sớm đã có kết luận, nhưng là song tu công pháp của Thủy Tạ quá mức nghiêm túc, hạn chế dưới bức tường danh môn chính phái, mà song tu là một sự việc trời sinh liền hoang đường phóng túng, cho nên ta cho rằng, Lưu Vân Thủy Tạ không coi là song tu thuật chính thống, cho nên ta tự mình nghiên cứu .”

Tiểu Khai nhịn không được ngẩng đầu nhìn Lam Điền Ngọc nói : “ Bút ký này, giống như không phải của tiền bối Lưu Vân Thủy Tạ để lại ”.

“ Đúng Vậy ” Lam Điền Ngọc khẽ gật đầu nói : “ Bút ký này vốn cũng không giống bút ký của lịch đại tổ sư, mà là ta tại Bạch Nguyệt cấm địa nhặt được, có lẽ chủ nhân bút ký thuận tay để lại trong cấm địa .”

Tiểu Khai mở ra một trang tiếp tục xem : “ Ta làm nhiều thí nghiệm, dùng lời nói của Phiêu Vũ gọi là hoang dâm vô đạo, ngày ngự mười nữ nhân, qua mười năm không ngừng, hại vô số nữ nhân trong sạch, ta phân tích hàng loạt số liệu thí nghiệm, cuối cùng có một chút mơ hồ kết luận ”.

Tiểu Khai thấy ấm thấm nóng lên, dựa theo bản ghi người này, trong mười năm đó lại không ngừng đình chỉ qua “ thí nghiệm ” mỗi ngày ít nhất phải giao hợp mười lần, như vậy tính trải qua mười năm qua hơn ba vạn nữ tử, nếu hắn không nói quá, như vậy đích xác có thể tính “ hại vô số nữ nhân trong sạch ” phải biết rằng tử cổ chí kim nữ tử đều rất coi trọng trinh tiết, hắn hại nhiều nữ tử trong sạch như vậy, đã tính là đồ hung ác cùng cực.

Lưu Vân thủy tạ vô luận như thế nào cũng là danh môn chính phái, hắn như vậy hung ác cùng cực, cũng khó trách đệ tử Phiên Vũ kia của Lưu Vân Thủy tạ không nguyện ý cùng hắn.

Hắn một bên cảm thán, một bên mở một trang ra, nhất thời bị mấy chữ to trước mặt làm cho sặc.

Nguyên lai trên mặt viết : “ Vì nghiên cứu chưa hoàn thiện, cho nên cự tuyệt công khai ”.

Tiểu Khai vội vàng dở đến trang sau , trên mặt lại viết : “ Hôm nay gặp một nữ tử ở Giang Nam tên là Tô Vân, thật sự là băng cơ ngọc cốt, thủ cảm cực tốt...”

Tiểu Khai rất là xấu hổ, vội vàng lại dở qua vài trang, mặt sau liên tục vài trang lại là viết về Tô Vân, nữ tử dáng người đấy đặn như thế nào, giỏi về giao hợp như thế nào, thật sự là thông thiên ô ngôn uế ngữ, đem so với tiểu thuyết khiêu dâm trên inte cũng không kém, Tiểu Khai vẻ mặt nhất thời đỏ, chỉ vào trang giấy lắp bắp nói : “ Cái này... cái này ” .

Lam Điền Ngọc sắc mặt cũng có chút đỏ lên, hiển nhiên mấy cái bản ghi chép nàng sớm xem qua cười nói : “ Môn chủ đừng vội, bút ký trải qua mười năm, vị tiền bối này có lòng lại sau công khai ”.

Tiểu Khai “ Nga ” một tiếng, liền dở qua rất nhiều trang, tóm lại cũng đến đến chính văn.

Mấy cái này hiển nhiên là tâm huyết tâm đắc của vị tiền bối này ngưng tụ, cho nên trong này, kiểu chữ cũng nhỏ, bút tích cũng cẩn thận, một chút lộn xộn xen vào cũng biến mất, Tiểu Khai một đường xem tiếp, nhưng thật ra rất ăn khớp.

“ Đối với so tu đại pháp mỗi giới đều tự mình có lý giải, mà mỗi giới đều cho rằng lý giải của mình mới là song tu chính thống, đối với ta lại cho rằng, mỗi một giới song tu thuật kỳ thật đểu là không toàn vẹn , chân chính song tu chính thông phải dung hợp tam giới chi thuật thành một thể.”

“ Trước tiên nói về song tu của Lưu phái, thuần bằng thần thể đem dâng tặng, để cảnh giới không ngưng tăng lên, mà thế nhân tuân theo bản năng sinh vật mà giao hợp thường không nói đến nhiều, có thể nói trong thiên địa nói đến Lưu phái là chúng ta biết Lưu Vân Thủy Tạ trong tu chân giới công nhận là môn phái song tu, cho nên tự nhiên là chính thống, mà bên trong yêu ma, hồ tộc lại cho rằng song tu của chúng là kỹ năng thiên phú, dựa theo lẽ thường phàm là kỹ năng thiên phú, đều giống như đạo lý căn bản nhất của thiên địa không bàn mà đúng, cho nên hồ tộc đồng dạng tự cho song tu của mình là chính thống”.

“ Như vậy, phải chăng cả hai là ngọn nguồn của song tu a? Ta cho rằng không như vậy đơn giản . ”

“ Nếu như ta chỉ là một người tu chân bình thường, như vậy kiến thức của ta có lẽ liền dừng lại, nhưng là ý tứ bất hảo, ta lại không phải là tu chân bình thường, mà là do song tu nhập đạo, đạt đến cảnh giới không thể tư nghị tán tiên cấp cao nhân cho nên ta trùng hợp biết phía trên tu chân còn có tiên giới, mà dưới còn có yêu ma. Tiên giới có một bộ song tu thuật thực sự nổi danh, tên là Nghê Thường Vũ Y Vũ, ma giới cũng có một bộ song tu thuật rất nổi danh, tên là Thiên Ma Điệu Vũ ”.

“ Phải biết rằng, tiên giới và ma giới là tồn tại cao hơn tu chân giới, như vậy, có phải song tu thuật của họ liền cao hơn tu chân giới cùng yêu quái a ? Thông qua tiếp xúc một tiên nữ và một ma nữ, ta có thể xác minh cho ngươi một kết luận : không phải ”

“ Có đôi khi, cao thâm nhất hoàn toàn là đơn giản nhất, trụ cột nhất cũng chính là căn nguyên nhất, ta thông qua nghiên cứu các loại song tu Lưu phái, rốt cục phát hiện trong thiên địa huyền bí nhất, mở ra song tu thuật căn bản nhất ! ”.

“ Kỳ thật rất đơn giản, song tu thuật Lưu Vân Thủy tạ là do tinh thần nhập đạo, mà hồ tộc thiên phú song tu thuật cũng do tham muốn nhập đạo, hai điều này, lối đi vừa lúc là hai đại bộ phận song tu, chỉ cần đem hai điểm nảy kết hợp lại, chính là thiên hạ đệ nhất tu chân đại pháp ”.

“ Nhưng là ngàn vạn lần đừng tưởng rằng ta nghiên cứu trăm năm uổng phí, đừng tưởng rằng kết luận này đơn giản, bởi vì chân chính phức tạp cũng không là kết luận này, mà là như thế nào hoàn thành điểm này, như thế nào đem hai chủng cực đoạn song tu thuật kết hợp lại, sáng tạo thiên hạ đệ nhất tu chân đại pháp từ xưa đến nay !”

“ Phương pháp nảy chỉ có ta biết !.”

Tiểu Khai thấy kích động, tim phanh phanh muốn nhảy ra, tay run rẩy mở ra trang tiếp theo, nhất thời liền mở rộng miệng.

Nguyên lai quyển sách này có thể xem một phần, đã toàn bộ xem hết rồi, trang sau tất cả đều một mảnh đen thui, rốt cuộc nhìn không thấy chữ viết.

“ Ta kháo !” Hiện tại ở đây tất cả đểu là mỹ nữ, Tiểu Khai cũng nhịn không được văng tục : “ Mẹ hắn không phải lừa ta sao chứ ?”.

Lam Điền Ngọc một bộ hình dáng không dám cười, nhịn lúc lâu mới bình tĩnh lại, có chút ngượng ngùng nói : “ Môn chủ đừng nóng, về tu luyện bộ song tu đại pháp này phía trước có nhắc tới ....l”

Hắn xuất ngọc thủ mảnh mai, đem quyển sách lấy đi, liền mở qua vài trang trước, vừa lúc một đoạn khiêu dâm kia miêm tả, lấy tay chỉ vài chữ bên trong e thẹn nói : “ Môn chủ mời xem ”.

Tiểu Khai vừa mới đối với mấy trang này đều trực tiếp bỏ qua, một lát này không thể không thật sự xem lại, nguyên lai ở bên trong quả nhiên là có chút ghi chép.

Bạn đang đọc Vô Tự Thiên Thư của Closeads
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 83

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.