Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trường Bạt Kiếm Khách

Tiểu thuyết gốc · 2387 chữ

Chương 2: Trường Bạt Kiếm Khách

Phạm Cửu Lão vừa chọn xong quốc gia, hệ thống tiếp tục gợi ý:

"Bước cuối cùng, mời bạn lựa chọn chức nghiệp của mình. Lưu ý, chức nghiệp ảnh hưởng đến chiêu thức, vật phẩm và phong cách chiến đấu của người chơi sau này, không cách nào hoán đổi, bạn hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi ra quyết định."

Hệ thống nói xong, bảng chọn lập tức thay đổi, hàng loạt chức nghiệp cơ bản hiện lên.

Vạn Thế Đế Vương lấy phong cách kiếm hiệp làm chủ đạo, về sau khi người chơi đi đến giai đoạn Đạp bước Tiên châu mới xen lẫn yếu tố tiên hiệp. Vì thế các chức nghiệp cơ bản chỉ bao hàm phàm phu tục tử nghề nghiệp, tất cả có chín nghành:

Kiếm khách, Thương khách, Đao khách, Võ khách, Cung thủ, Đại phu, Thuỷ quân, Thuẫn binh, Học giả.

Trong chín ngành này còn phân chia ra thành nhiều nhánh chức nghiệp nhỏ. Tỉ như Thương khách còn có Trường Thương khách, Trường Mâu khách, Phương Thiên Họa Kích, Trường Côn khách, Trường Giáo khách, 5 loại chức nghiệp với điểm mạnh điểm yếu khác biệt.

Trường Thương công thủ toàn diện, công kích 6 điểm, cơ động 4 điểm. Trường Mâu thì ngược lại cơ động hơn nhưng sát thương ít hơn đôi điểm. Phương Thiên Hoạ Kích có điểm số rơi vào toàn lực công kích, nhưng nặng nề thiếu cơ động, Trường Giáo ngược lại có thể đâm nhanh như khoái kiếm, nhưng sát thương rất yếu, lợi thế hơn kiếm là ở độ dài.

Thương Khách và Kiếm Khách nếu cùng một trình độ, tỉ thí trực diện thì Thương khách thua, nhưng giao thủ trên ngựa thì Kiếm khách không cách nào chiến thắng.

Điều này chỉ ra rằng không có chức nghiệp nào mạnh nhất, chỉ có tương sinh tương khắc với nhau. Kẻ tướng tài là kẻ biết dụng binh đúng pháp, dụng binh như thần thì có thể lấy ít địch nhiều, dĩ hạ chế thượng, trăm trận toàn thắng.

Riêng chức nghiệp Học giả, đây là con đường quan văn, chiến lược gia, quân sư. Tay trái nắm kinh thương, tay phải nắm binh pháp, mặc dù không trực tiếp lãnh quân như các nghề khác nhưng có thể xưng quyền khuynh triều dã, chỉ vài câu nói có thể thay đổi thế cục.

Tuy nhiên, để đi được con đường học giả, đòi hỏi phải bỏ ra vô vàng thời gian và tâm huyết dùi mài sử sách, tinh thông kỳ thư, kèm theo đó là cơ duyên may mắn, như thế mới mong từ trong trăm nghìn học giả trở thành Quân Sư chân chính.

Kiếp trước Phạm Cửu Lão chọn chức nghiệp Thương Khách, dựa vào kinh nghiệm chiến đấu thực tế và cái đầu lạnh mài dũa từ xã hội, gã từng bước một vực dậy, giết ra tiếng thơm. Được người đời tung hô là Thương Thánh, uy danh hiển hách, gã độc lai độc vãng trên chiến trường, không một ai dám ngăn cản.

Kiếp này với thiên phú Bậc Thầy Vũ Khí, Phạm Cửu Lão sẽ không tiếp tục chọn thương khách, gã sẽ tận dụng hết ưu thế của mình bằng chức nghiệp Kiếm khách - Trường Bạt Kiếm Khác, cái chức nghiệp gần như không ai chọn của Vạn Thế Đế Vương!

Nguyên nhân do đâu ít người theo đuổi con đường Trường Bạt Kiếm Khách như thế?

Kiếm được xưng "Vua của binh khí" vốn dĩ lấy chí nhanh chí cương làm cốt lõi tạo nên bản chất của kiếm, vừa nhanh, vừa mạnh, thiên biến vạn hoá.

Trường Kiếm khách có công kích và tốc độ toàn diện, kiếm pháp vô số, biến hoá khôn lường. Thích Khách lấy nhanh vi tôn, duy nhanh bất phá, chuỷ thủ nhanh như thiểm điện, giết người không thấy máu. Trọng Kiếm khách có bá lực vô song, một chém mở núi, cảnh giới thượng thừa còn có thể huy kiếm nhẹ như lá đa. Ngoài ra còn có Trọng Giản và Trọng Tiên hai chức nghiệp lấy tấn công làm chủ, Giản không bén, nhưng một đập chết Lân, Tiên không sắt, nhưng một đập chết Rồng.

Còn Trường Bạt Kiếm Khách, thân là kiếm khách lại từ bỏ ưu thế tốc độ. Trường Bạt Kiếm, lưỡi kiếm rộng 8cm, dài 1m2, điểm đặc biệt là chuôi kiếm cũng dài 1m. Nói kiếm không phải kiếm, nói trường đao cũng không phải trường đao.

Luận công kích, trường bạt kiếm 7 điểm, trường kiếm 6 điểm, chuỷ thủ 4 điểm, giản 10 điểm, tiên 9 điểm.

Luận tốc độ, trường bạt kiếm 3 điểm, trường kiếm 5 điểm, chuỷ thủ 10 điểm, giản 3 điểm, tiên 4 điểm.

Nhìn chỉ số có thể nhận ra trường bạt kiếm có công kích hơn trường kiếm thông thường 1 điểm nhưng tốc độ lại chỉ ngang bằng với giản, trong khi đó giản có công kích tối cường trong hàng ngũ kiếm khách.

Như thế cần dùng trường bạt kiếm để làm gì? Lợi thế duy nhất của nó là chiều dài.

Trường bạt kiếm tuy là kiếm nhưng dài như thương, mà đã dài như thương vì sao không dùng thương?

Đó là nguyên nhân khiến cho trường bạt kiếm trở thành chức nghiệp ít lựa chọn nhất của Vạn Thế Đế Vương. 7 tỷ người tham gia, nhưng chỉ có 1.000 người chọn trường bạt kiếm.

Phạm Cửu Lão nhếch môi cười. Phàm là vũ khí, đều có điểm mạnh điểm yếu, cho dù là súng cũng phải có lúc nạp đạn, huống chi một thanh kiếm. Kẻ khác không biết trường bạt kiếm có gì lợi hại, nhưng gã biết rõ.

"Bạn đã quyết định chọn Kiếm khách - Trường Bạt Kiếm Khách, chọn/suy nghĩ lại?"

"Quyết định."

Phạm Cửu Lão bình thản đáp.

"Thiết lập nhân vật hoàn tất, sau 10 giây đếm ngược sẽ bắt đầu truyền tống đến Đại Việt quốc, vùng Lam Sơn. Kể từ giờ phút này, hệ thống sẽ không hướng dẫn bạn nữa, tất cả sẽ do bạn khám phá, trước khi lãnh địa của bạn bị giặt đánh tới trong 2 tháng nữa, hãy cố gắng tìm kiếm nhiệm vụ để thăng tiến sức mạnh. Chúc bạn lên đường bình an, chơi game vui vẻ."

10...

9...

8...

...

2...

1...

Đếm ngược kết thúc, trời đất quay cuồn, cảnh vật trước mặt Phạm Cửu Lão lần nữa thay đổi.

Trời xanh, mây trắng, nắng trong.

Làng quê, mái ngói, trẻ con nô đùa.

"Vùng đất Lam Sơn, làng Đại An, thuộc phủ Ứng Hoà." Một giọng nói trầm ấm vang lên trong đầu Phạm Cửu Lão.

Làng Đại An có địa thế gần núi, kiến trúc dân giã, giữa làng có một dòng sông chảy xuôi, tre già mọc hai bên dòng, đi theo thượng lưu con sông này sẽ dẫn tới Đầm Giao.

"Làng Đại An?"

Cửu Lão nghe vậy nhíu mày, thôi động trí nhớ. Người khác chắc chắn không biết điều này, khi có thể triệu hồi thủ hạ, thì việc tướng của mình có thuộc tính thế nào sẽ liên quan trực tiếp đến địa phương người triệu hồi đang đứng.

Ví dụ như ở vùng Lam Sơn có mãnh tướng Đinh Lễ, vùng khác lại không bao giờ có Đinh Lễ.

Suy nghĩ một hồi, Phạm Cửu Lão mỉm môi cười. Gã đã nhớ ra ở làng Đại An này có thể xuất hiện cơ duyên nào rồi, nếu có như thế mà chẳng thể nhớ ra thì gã thật không xứng danh bách khoa toàn thư của Vạn Thế Đế Vương.

Đúng lúc này, xung quanh Phạm Cửu Lão liên tục xuất hiện những chớp sáng, kèm theo đó là thanh âm bàn tán sôi nổi của những người chơi vừa xuất hiện.

"Woa! Đây là game sao? Mức độ chân thật còn hơn cả thực tế!"

"So với thế giới thực còn trong xanh hơn vô số lần."

"Tuyệt vời! Tôi sẽ tranh thủ làm nhiệm vụ, phải nhanh chân trở thành đệ nhất cao thủ."

"Đó là cây tre sao? Thật xanh tốt."

"Giữa làng còn có một con suối chảy ngang kìa mọi người, mau nhìn!"

"Ôi chú choa mạ ơi, đây là Việt Nam cổ đại hay sao thế hả? Cảnh vật đẹp đến xao xuyến lòng người mà!"

"Bớt ngắm cảnh, tranh thủ làm nhiệm vụ đi."

Lục tục có người chơi mới xuất hiện, họ vui vẻ tận hưởng bầu không khí trong lành của làng Đại An, ai nấy cũng trầm trồ trước vẻ đẹp của thế giới mới. Sau đó, kẻ này người nọ nối đuôi nhau đi tìm nhiệm vụ, sợ mình trễ nảy dẫn đến thua thiệt.

Mặc dù địa điểm xuất phát ban đầu là ngẫu nhiên, địa đồ rộng lớn, nhưng chung quy số người chơi quá nhiều, làng Đại An bây giờ người đông như lá thu, dòng người xô bồ chen chúc.

Phạm Cửu Lão không nôn nóng, gã mở bảng thuộc tính lên xem.

Tên: Phạm Cửu Lão

Cấp: 1

Kinh nghiệm: 0/100

Cảnh giới: Nhất Quân

Thiên Phú: Bậc Thầy Vũ Khí

Môn phái: Không

Danh Vọng: 0

Danh Hiệu: Không

Chiêu thức: Không

Tướng: Không

Khí huyết: 50/50

Thể lực: 20/20

Lực đạo: 2

Tốc độ: 2

Thể chất: 2

Phòng ngự: 2

Tự do thuộc tính: 0

Bảng thuộc tính tương đối chi tiết, chỉ có điều thông số thấp trũng. Trong trò chơi này không có pháp lực, cho nên năng lượng được quy hoạch thành thể lực.

Phạm Cửu Lão tắt bảng thuộc tính, "Đến lúc chiếm tiên cơ rồi." Gã thì thầm, sau đó hướng nhà thợ rèn trong làng chạy đi.

Hiện tại nhà thôn trưởng đã vây kín người, bởi vì theo quan niệm của quần hùng, nhiệm vụ đầu tiên chắc chắn xuất phát từ NPC Thôn Trưởng.

Điều đó chắc chắn đúng, nhưng Phạm Cửu Lão có hướng đi riêng.

Khi đi đến trước nhà NPC Thợ Rèn Đống Công Trường, gã phát hiện người thợ rèn này đang mặt ủ mày chau luyện khí, tay không ngừng đập búa xuống thanh sắt đỏ hỏn trên bàn, tựa hồ không mấy vừa lòng.

Phạm Cửu Lão bèn hỏi:

"Đống đại sư, ông đang gặp khó sao?"

Đối với gã hỏi, Đống Công Trường không có trả lời mà chỉ tập trung nện búa. Thấy vậy, Phạm Cửu Lão bình tĩnh bước tới nắm lấy thanh búa tạ trên bàn, giúp người thợ rèn huy đập.

Bang!

Beng!

Bang!

Beng!

Nhịp búa đều đặn phát ra, có Phạm Cửu Lão tham gia, thanh sắt nham tương trên bàn nhanh chóng biến hoá, hai mắt thợ rèn Trường ngày càng sáng tỏ. Được một lúc, thể lực của Cửu Lão quay về 0 điểm, mồ hôi đầm đìa, cuối cùng thanh kiếm cũng thành hình.

Thợ rèn Đống Công Trường mừng rỡ cười to, ông vui vẻ nói:

"Hoá ra là thiếu một chút lực đạo, nếu không phải tên đệ tử của ta ra ngoài thu thập nguyên liệu thì đã sớm thành hình rồi."

Nói đoạn, ông ta hướng Phạm Cửu Lão cảm kích nói tiếp:

"Cảm ơn thiếu niên, nếu không có cậu giúp đỡ thì ta đã không luyện được nó." Vừa nói, Đống Công Trường vừa với tay lấy một thanh trường bạt kiếm trong giá trưng bày đưa đến trước mặt Phạm Cửu Lão, khẳng khái nói:

"Cậu cầm đi, đây là phần thưởng cho cậu. Nếu rãnh rỗi, cậu có thể giúp ta ra rừng Tre phía sau thu thập 10 phần Thanh Heo về không?"

[Thanh Đề]

Loại: Trường bạt kiếm

Phẩm chất: Trắng

Thuộc tính: Lực đạo +3

"Tất nhiên rồi."

Phạm Cửu Lão thản nhiên đáp.

"Bạn nhận được nhiệm vụ tuyến phụ: Thu thập 10 Nanh Heo. Phần thưởng: 10 Đồng, 20 Kinh Nghiệm, 1 thư tín gia nhập tông môn."

Nghe vậy, Phạm Cửu Lão mỉm cười vừa lòng. Người khác làm nhiệm vụ của thợ rèn Đống Công Trường sẽ nhận được thanh vũ khí, muốn nhận được Thư tín gia nhập tông môn như gã thì phải thực hiện thao tác như vừa rồi. Đương nhiên, để họ tự mò mẩm đi.

Cửu Lão trang bị vũ khí lên, lực đạo lập tức thành 5 điểm. Để sử dụng vũ khí này có nhiều thế, nhưng thông thường thì tay sẽ nắm gần lưỡi kiếm để đâm, hai tay cầm cả chuôi kiếm để chém.

Nắm múa cho thuận tay một hồi, Phạm Cửu Lão mới xuất phát chạy ra rừng Tre, trên đường đi, rất nhiều người chú ý đến gã.

"Ghê vậy? Đại ca, anh lấy cây đao đó ở đâu ra chỉ em với!"

Một người kinh hô.

"Không phải chứ, tôi sếp hàng chờ cả buổi trước nhà thôn trưởng mà còn chẳng lấy được nhiệm vụ."

"Đại lão, kéo em với!"

Một em gái la với theo.

"Nhà các NPC khác cũng có nhiệm vụ phụ, mọi người đừng tranh."

Một người khác vội hô.

Bỏ lại quần hùng phía sau, Phạm Cửu Lão chạy vào rừng Tre, ở đây cũng có vô số người chơi đang kết bé kéo bạn đánh quái. Quái vật chủ yếu là Heo Rừng, chúng chiếm địa bàn hơn 1 km phía trước rừng Tre, sâu bên trong mới đổi mới loại hình quái khác.

Ngay khi Phạm Cửu Lão đặt chân đến đây, hệ thống trong đầu gã bắt đầu giới thiệu:

"Giết quái vật loại hình không phải người thì bạn sẽ nhận được các vật phẩm và điểm kinh nghiệm. Hạ được quái vật thuộc loại hình người thì bạn sẽ thu thập được số lượng binh lính tương ứng."

Điều này Phạm Cửu Lão đã rất quen thuộc cho nên không cần lưu ý. Nói tóm lại là quái hình người khi hạ được sẽ trở thành binh lính phục tùng gã, đây còn được gọi là Lính dã ngoại.

"Chị Vân, cẩn thận!"

Đúng lúc này, bên tai Cửu Lão truyền tới một tiếng hét.

Bạn đang đọc Võng Du Vạn Thế Đế Vương sáng tác bởi YếnThanhThiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YếnThanhThiên
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.