Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1481 chữ

Tiểu Anh gật gật tỏ vẻ hiểu, cô bé cảm giác Vũ Long không có dọa nạt mình mà là đang nói rất thật.

“Tại sao những điều anh kể cho em trước kia mẹ khi dẫn em đến đây không có kể à?” Tiểu Anh nói.

“Có lẽ mẹ thấy em còn nhỏ sợ kể cho em, em cũng không hiểu, có khi còn quên ngay sau khi nghe.” Vũ Long nói.

“Anh, đúng thật là em không hiểu gì mấy cái vừa rồi anh nói chỉ nhớ mỗi tên thôi à.” Cô bé mang vẻ mặt rất là ngây thơ nói.

Vũ Long không cảm thấy quá ngạc nhiên với câu nói của Tiểu Anh cô bé còn quá nhỏ đã làm sao hiểu hết được những thứ này. Vũ Long quyết định kể những chuyện này vì nghĩ khi lớn có lẽ con bé sẽ hiểu. Qua những ý nghĩa từ những cái tên của những kiến trúc tưởng như vô tri Vũ Long càng hiểu thêm về gia tộc mình, hiểu về tình cảm của những người còn sống dành cho những người đã mất. Cậu làm vậy là vì cũng sắp phải đi xa rồi và cậu không biết đến khi nào mới gặp lại em gái của mình.

“Tiểu Anh em có nhìn thấy ngọn tháp 5 tầng nằm trên núi đá phía ngoài lối nên cầu Thê Húc không?” Vũ Long vừa chỉ về phía ngọn tháp vừa nói: “Đó là Tháp Bút, tháp dựng trên ngọn núi do đá xếp thành có đường kính 12 m, cao 4 m. Tháp vuông có năm tầng, cao 28 m, đỉnh là một ngòi bút lông dựng ngược. Cả cán và ngòi bút cao 90 cm. Trên thân ba tầng dưới có khắc theo chiều dọc ba chữ Tả Thanh Thiên với ý “Viết lên trời xanh” nghĩa là muốn hướng đến cái cao cả, trong sáng. Trước khi đi lên cầu Thê Húc em sẽ phải đi qua một cái cổng mà sẽ nhìn thấy trên cổng có 2 chữ nghiễn đài nghĩa là đài nghiên. Chú ý ngước nhìn trên cao một chút em sẽ thấy một khối đá sẫm màu được tạc từ một tảng đá xanh, hình quả đào cắt bổ dọc, khoét lõm lòng chảo. Bề dài quả đào là 97 cm, bề ngang 80 cm, nghiên cao 30 cm, chu vi 2 m. Khối đá hình quả đào bổ dọc được đặt trên ba con cóc há miệng được khắc nguyên tảng liền khối với bệ gạch đó chính là nghiên mực. Bút Tháp cùng nghiên mực thể hiện cho việc lịch sử của gia tộc sẽ luôn được thế hệ sau viết lại.”

“Tiểu Anh em có biết là cứ sáng ngày mùng 5 tháng 5 khi mặt tròi mọc thì ngòi bút trên đỉnh Tháp Bút sẽ chấm đúng vào lòng nghiêng mực trên đài nghiên cùng lúc ý cánh cửa của Đắc Nguyệt Lâu cũng sẽ tự động mở ra và ngày tưởng niệm của gia tộc cũng sẽ bắt đầu vào ngày đó. Giờ em có thể không hiểu được ngày tưởng niệm của gia tộc có ý nghĩa như thế nào nhưng sau này có lẽ Tiểu Anh em sẽ hiểu sâu sắc về nó. Anh chỉ có thể nói với em là ngày tưởng niệm có ý nghĩa rất quan trọng đối với ông nội, với cha mẹ với tất cả nhưng ai đang sinh sống trong cái sơn cốc này.”

“Còn cái tháp mà nắm sát ven đường kia là Tháp Hòa Phong” Vũ Long lại tiếp tục chỉ về phía xa nói: “Tháp xây theo hình vuông có 3 tầng cao 6 m. Tầng 1 to và cao hơn hai tầng trên cùng, được xây bằng gạch không trát có 4 cửa mở về 4 hướng theo lối vòm cuốn nên còn gọi là “tứ môn tháp” cửa tháp theo 4 hướng Đông – Nam – Tây – Bắc chính giữa có cửa vòm thông sang nhau, trên 4 vòm cửa là tên của từng cửa: Báo Ân môn (cửa báo ơn), Báo Nghĩa môn (cửa báo nghĩa), Báo Đức môn (cửa báo đức) và Báo Phúc môn (cửa báo phúc). Tầng hai có tô hai chữ phạm và hình bát quái, bốn góc xây trụ vuông đặt 4 con nghê đều quay đầu về phía đông. Tầng thứ ba trên mặt Đông – Tây có ghi tên tháp là “Hòa Phong” nhưng 2 mặt Bắc – Nam lại ghi “Báo Thiên tháp” nghĩa là “tháp trả ơn trời”, trên đỉnh tháp nhô cao có trang trí hình bầu hồ lô tượng trưng cho bầu trời thu nhỏ. Tháp Hòa Phong có ý nghĩa sâu xa anh cũng không hiểu nhiều nắm về Tháp Hòa Phong. Lần ông nội nói chuyện với anh cũng chỉ nói cho anh biết những gì mà anh vừa nói cho em. Ông nội nói sau này lớn lên dần dần rồi con cũng sẽ hiểu được ý nghĩa 4 cửa: Báo Ân môn, Báo Nghĩa môn, Báo Đức môn và Báo Phúc môn của Tháp Hòa Phong.”

“Anh, em không muốn nghe mấy chuyện này nữa đâu, em muốn đi bắt Hoàng Điệp cơ.” Cô bé túm lấy tay Vũ Long lắc lư nói.

Tiểu Anh còn bé vậy, nói mấy chuyện này đúng là làm khó nó mà, cứ để nó sống hồn nhiên của tuổi thơ đã, nghĩ đến đây Vũ Long bế Tiểu Anh lên rồi lại đặt lên lưng Tiểu Thiên.

Hai anh em cưỡi linh thú tiếp tục phi về phía sâu trong cốc trả mấy chốc đã đến bên 1 cánh rừng với những cây cổ thụ to lớn. Men theo con đường mòn trong rừng hai anh em tiến sâu vào trong cánh rừng. Tiếng nước chảy làm cho Tiểu Anh trở lên hưng phấn vì cô bé biết sắp đến tháp nước rồi. Đây cũng là nơi gần với nơi đàn Hoàng Điệp cư trú.

Từ xa nhìn có thể thấy một thác nước từ độ cao hơn 200 m đổ xuống do thác cao cộng với những cơn gió nhiều giọt nước từ trên thác chưa kịp đổ xuống cái hồ bên dưới thì đã bị gió cuốn đi tạo thành những đám mây sương mỏng trôi nổi.

“Anh nhìn thác nước kìa.” Tiểu Anh lớn tiếng hô, trong khi đó mắt cô bé nhìn chăm chú về phía thác nước phía xa. Đập vào mắt cô bé không phải là hình ảnh thác nước trắng xóa bọt nước mọi khi cô vẫn nhìn mà là một thác nước đầy màu sắc. Những làn hơi nước mỏng manh giờ là những màn sương mỏng đầy màu sắc như cầu vồng vờn lượn quanh thác nước, rực sáng trong màu của ánh nắng mặt trời. Chúng như được thác nước rót xuống, khiến quang cảnh trở lên thật huyền ảo.

Cô bé Tiểu Anh đang ngây dại chăm chú ngắm nhìn quang cảnh huyền bí đó. Trong giây lát những màu sắc đó đột ngột tan biến mất không báo một tiếng. Cũng với đó là sự ngỡ ngàng của Tiểu Anh.

“Anh…những màu sắc đó đâu rồi chúng biến mất đi đâu rồi.” Cô bé hoảng hốt nhìn về phía Vũ Long hỏi?

Vũ Long không trả lời câu hỏi của Tiểu Anh mà bắt đầu nói: “Lần đầu tiên nhìn thấy quang cảnh này anh cũng giống em vậy nhưng sau này anh biết được những màu sắc đó là do ánh nắng mặt trời kết hợp cùng những hơi nước tạo thành. Việc này chỉ diễn ra rất ngắn khi mà ánh mặt trời bắt gặp hơi nước trong các màn sương mỏng quanh thác trong một điều kiện nào đó thì chúng sẽ sinh ra hiện tượng như vừa rồi mà em nhìn thấy. Sau này em sẽ còn gặp lại cảnh tượng như vậy nên không cần phải thất vọng, cảnh tượng như vậy thi thoảng trong một năm cũng diễn ra vài lần.”

“Chỉ có vài lần thôi sao?” Tiểu Anh nói với giọng điệu không hài lòng cô bé muốn mỗi ngày đều có thể nhìn thấy cảnh như vậy.

“Anh chúng ta nhanh đến thác nước đi em muốn chơi bên mấy cái hồ dưới thác.” Tiểu Anh thúc dục Vũ Long.

Trả mấy hai anh em đã đi đến gần thác nước, bên dưới thác nước có vài cái hồ nhỏ nước trong hồ có màu sắc khá khác nhau từ xanh nhạt cho tới xanh đậm điều này là do các khoáng chất trong hồ tạo thành. Màu xanh của hồ kết hợp với bọt nước trắng xóa giống như một dải lụa trắng của thác nước, sự thơ mộng quyến rũ này thật thu hút lòng người.

Bạn đang đọc Vũ Long sáng tác bởi Black-Rain
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Black-Rain
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.