Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1385 chữ

Trên các con đường có rất nhiều người đi lại đa phần họ mặc các loại trang phục nho nhã, có ít người thì khoác trên mình những bộ chiến giáp, có người thì mặc những bộ quần áo kì quặc Vũ Long cũng không biết nó là cái lọai quần áo gì nữa.

Vũ Long vẫn đang quan sát quang cảnh hai bên đường lúc này bị tiếng kêu của tiểu Ngao làm cho cậu giật mình nhìn lại. Cậu thấy tiểu Ngao đang bị một đứa trẻ khoảng 9 tuổi cùng 2 con linh thú cấp 2 chắn phía trước không cho đi, Tiểu Ngao vẫn luôn được Vũ Long nhắc nhở không được tự ý công kích trong thành nên nó không có phản kháng lại cậu thiếu niên mà chỉ cất tiếng tru kêu gọi Vũ Long.

Vũ Long cùng tiểu Thiên xoay người quay lại, đi đên gần cất tiếng hỏi một thiếu niên tầm tuổi mình đang chặn tiểu Ngao lại. “Xin hỏi cậu bạn này sao lại chặn linh thú của ta?”

Cậu bé đó cũng không có để ý câu hỏi của Vũ Long mà lớn tiếng nói: “Sói nhỏ ngoan đi theo ta về nhà làm linh thú cho ta, ta cho người ăn thật nhiều thịt yêu thú còn cho người linh thạch nữa, chỉ cần mỗi ngày ngươi để ta cưỡi mang ta đi khắp nơi chơi là được rồi. Người mà không nghe lời, ta sai đám linh thú của ta bắt ngươi lại đấy.”

Vũ Long thấy cậu ta nói vậy cũng không có nổi nóng vì nghĩ cậu ta chỉ là yêu thích yêu thú của mình thôi. Cậu tiếp tục từ tốn nói: “Cậu bạn nó là linh thú của ta làm sao mà theo cậu về nhà được, ta đang có việc mong để cho linh thú của ta đi chúng ta còn có việc.”

Cậu bé khi nghe những lời nói của Vũ Long thì lại nổi cáu quay về phía Vũ Long lớn tiếng nói: “Ta không biết, ta muốn chúng, chúng phải trở thành linh thú của ta. Ta cho ngươi linh thạch là được chứ gì?”

Vũ Long vẫn còn đang choáng váng với lời nói của cậu thì nghe thấy tiếng kinh hô.

“Thiếu gia, thì ra người ở đây làm ta đi tìm mãi.” Một người dáng người mập mạp dẫn theo 4 người chạy tới trước mặt người chặn lại Tiểu Ngao.

“Chú Trương người tới đúng lúc nắm ta muốn hai con sói này của hắn chú mang linh thạch đưa cho hắn đi rồi chúng ta dẫn chúng về, ta muốn mang chúng về để chúng ở bên cạnh ta. Chú Trương người nhìn chúng xem, chúng thật đẹp và uy dũng làm sao.”

Vị họ Trương nghe cậu chủ của mình nói vậy quay ra nhìn Vũ Long rồi nhìn hai con sói. Nhìn đến hai con soi thì làm cho vị họ Trương này giật mình không ngờ hai con yêu sói này là yêu thú có tiếng Tuyết Lang Vương hiếm gặp. Một chút thất thần nhìn hai con sói xong vị họ Trương này bắt đầu cảm thấy đau đầu, người mà có hai con yêu thú quý hiếm Tuyết Lang Vương hầu hết là người có tiền. Họ sẽ đem bán yêu thú quý hiếm như vậy sao? Nhưng không làm cũng không xong tiểu gia hỏa hắn phải hầu hạ cũng không có vừa à. Độ ngang ngược thì khỏi phải nói muốn cái gì thì không bao giờ chịu từ bỏ đến khi có được mới thôi ai bảo hắn là cháu của thống lĩnh vệ binh ngoại thành tây Gia Định chứ.

Vị họ Trương này tên đầy đủ là Trương Quan vốn là một tên chuyên lừa bán các loại đan dược chất lượng kém ngoài đường rồi được thống lĩnh vệ binh khu ngoại thành tây là Hà Liễu thu nhận do thấy hắn có mồm mét lại biết cách chiều lòng người khác lúc ý hắn đang đau đầu vì đứa cháu Hà Thư Kiên lại thấy tên Trương Quan này có chút bổn sự lên để cho hắn thử theo hầu Thư Kiên không ngờ từ ngày có tên Trương Quan này Hà Liễu cũng không còn bị đứa cháu làm phiền nữa. Trương quan rất khôn khéo lên có thể thỏa mãn được hết nhưng sở thích của tên nhóc quái đản Thư Kiên nên Thư Kiên cũng không đến kiếm Hà Liễu nhõng nhõe nữa.

Trương Quan đang không biết phải làm thế nào thì Thư Kiên đã quát mắng: “Chú Trương người còn đứng ngây ra đó làm gì mau đưa linh thạch cho hắn rồi chúng ta về thôi.”

Trương Quan thấy Thư Kiên thúc giục không biết làm thế nào liền tiến lại gần Thư Kiên nhỏ giọng nói lại chuyện mình lo lắng: “Người ta có gia cảnh mới có thể sở hữu Tuyết Lang Vương không thể dùng lịch thạch ép mua được đâu là trái quy tắc đó mà dù người ta có muốn bán chúng ta cũng không đủ linh thạch để mua.”

Trương Quan nói xong những lời này Thư Kiên vẻ mặt có chút ảm đạm buồn rầu. Lúc Thư Kiên nhìn thấy Vũ Long đang ngơ ngẩn cùng hai con yêu lang đi môt mình ngắm nhìn đường phố cậu nhận ra hai con sói là Tuyết Lang Vương yêu thú mà cậu vẫn hằng mong muốn không chỉ một mà tận hai con, vì vậy Thư Kiên không còn biết gì nữa cậu đã trở nên mất đi lý trí.

“Xin lỗi công tử, thiếu gia nhà ta đam mê huấn luyện linh thú mong vị thiếu gia bỏ quá cho.” Trương Quan lo lắng xin lỗi Vũ Long vì hành động của Thư Kiên.

Vũ Long thấy Trương Quan xin lỗi cũng khách sáo nói: “Không có gì. Nếu không có vấn đề gì nữa thì ta đi được chứ ta còn có việc.”

Công tử không trách phạt thật tốt bụng không biết quý tính đại danh công tử là gì?

Vũ Long thấy Trương Quan hỏi thành khẩn cũng đáp lại lời, ta họ Chấn tên Long gọi là Chấn Long.

Họ Chấn trong ngoại vi và nội thành Gia Định Trương Quan biết khá dõ hắn chưa bao giờ nghe thấy có gia tộc nào họ Chấn cả nghĩ đến đây hắn hỏi tiếp “Cậu hình như không phải người ở đây?”

Vũ Long không có cảm thấy kỳ quái, nghi kị gì trả lời: “Ta theo sư phụ đến đây không phải người ở vùng này.”

Trương Quan khi nghe thấy Vũ Long nói liền cảm thấy kì lạ. Vũ Long chỉ là một Võ Đồ có thể dẫn theo hai con linh thú Tuyết Lang Vương, vị sư phụ của cậu rốt cuộc là người thế nào? Mà đồ đệ lại có đến hai con Tuyết Lang Vương yêu thú quý hiếm như vậy?

Trương Quan tiếp tục cẩn thận dò hỏi “Vậy không biết cao tính đại danh sư phụ của cậu là gì? Người có một đồ đệ như cậu chắc không phải là một người tầm thường rồi?”

“Sư phụ ta à cái này không tiện nói, người không cho phép ta nói khi không được cho phép của người.”

“Cái này không làm khó cậu được. Không biết sư phụ của cậu đi đâu mà lại để cậu đi một mình vậy? Tuy đây đã là vùng nằm dưới sự quản lý nhưng với một người trẻ tuổi như cậu cũng thật nguy hiểm. Trong khu vực này vẫn có rất nhiều kẻ lừa gạt, nơi này tuy không được trắng trợn cướp đoạt nhưng âm mưu lừa lọc thì là vẫn có kể dám làm, miễn là không để vệ binh tra xét ra chứng cớ là được. Không may cậu gặp phải họ, bị họ dẫn dụ đi nơi khác thì thật nguy hiểm. Tốt nhất cậu vẫn nên ở gần sư phụ cậu.” Trương Quan nói những lời như vậy nhằm làm Vũ Long giảm cảm giác với hắn giúp cho Trương Quan thuận tiện thăm dò thông tin từ Vũ Long.

Bạn đang đọc Vũ Long sáng tác bởi Black-Rain
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Black-Rain
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.