Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1372 chữ

“Việc này cũng không có bắt buộc không sao cả. Vậy Chấn Long cậu vào thành Gia Định làm gì?”

Chấn Long nói: “Ta vào thành tham gia cuộc thi tuyển vào học viên Lôi Chấn.”

“Đệ muốn ra nhập vào Lôi Chấn học viên sao?”

Vũ Long gật đầu mà không có trả lời.

Ta không hiểu lý do tại sao sư phụ của cậu lại muốn cậu vào học viện Lôi Chấn. Việc này không nằm trong sự quản lý của ta nhưng ta với tư cách từng là một học viên Lôi Chấn ta hoan nghênh cậu .

“Thật ra thì sư phụ có việc phải đi xa không tiện mang ta theo bên người lên muốn ta gia nhập một học viện nào đó để có chỗ dựa mà đúng lúc ta đang tìm hiểu công pháp lôi thuộc tính nên sư phụ muốn ta vào học ở Lôi Chấn học viện điều này nói cho Lý Quách đại ca biết cũng không sao.”

Lý Quách nghe đến đây cảm thấy Vũ Long nói rất hợp lý có thể giải thích được tại sao Chấn Long mang theo hai linh thú Tuyết Lang Vương lại một mình đi đến đây như vậy.

Lúc này tên vệ binh được Lý Quách sai đi đã quay lại chạy đến bên Lý Quách nói nhỏ những gì hắn thu thập được ở ngoại thành tây cho Lý Quách biết.

Lý Quách khi nghe xong hiểu ra Vũ Long làm sao mà có thể đi được một mình tới tận đây.

Thư Kiên của Hà gia nuốt quả đắng thua bẽ bàng. Tin tức này lan rất nhanh. Hà Trung Đức chạy đến xử lý khôn khéo trách mắng đứa con của mình, xử phạt đám thuộc hạ. Điều này làm các thống linh khác không còn quá nhiều cớ để công kích Hà gia với thành chủ.

Lý Quách nói: “Chấn Long cậu có thể vào nội thành rồi. Tuy nhiên vẫn phải đợi một lúc để ta làm thẻ đi lại, do cậu lại lịch không được rõ ràng nên cậu chỉ nhận được thẻ màu cam mà thôi thẻ này là thẻ thân phận của cậu nó ghi một số thông tin liên qua đến bản thân của cậu cũng như khu vực cậu được phép đi lại trong thành việc hạn chế đi lại này do thân phận không minh bạch, cậu được vào thành là do đến tham gia kỳ thi tuyển đào tạo của các học viện nên mới được cho phép vào nội thành. Tuy nhiên thời gian cậu được đi lại ở trong nội thành Gia Định không được quá 5 ngày mà 5 ngày sau cũng là ngày kết thúc của tất cả các kỳ thi cậu cũng không còn lý do gì để ở lại trong nội thành nữa.”

Một vệ binh mang đến một chiếc thẻ bài màu cam cho Lý Quách. Lý quách cầm lấy thẻ bài có chút trầm ngâm nhìn Vũ Long nói: “Đây là thẻ đi lại Chấn Long cậu cầm lấy nhớ là không được làm mất nếu như làm mất để đội tuần tra trong thành phát hiện cậu sẽ bị trục xuất khỏi nội thành, còn điều này cậu cũng lên nhớ khi tiếp xúc đến gần khu vực hạn chế thẻ bài sẽ phát ra cảm báo nhắc nhở lúc đó cậu lên dừng bước và chọn khu vực khác để đi thì hơn.”

Vũ Long thấy Lý Quách cung cấp cho mình nhiều thông tin như vậy không có nói thêm gì nữa, cậu chào Lý Quách một tiếng rồi đi vào phía trong nội thành.

“Tiểu đoàn trưởng chúng ta không thu phí của cậu nhóc đó sao?” người vệ binh mang thẻ đi lại đến cho Lý Quách hỏi.

Lý Quách thanh nhiên trả lời: “Cậu ta chỉ là kẻ gián tiếp có khả năng gây ra các bất ổn mà thôi. Cậu nghĩ sao ta lại cấp thẻ cam cho một cậu nhóc chứ? Cậu không nhớ quy định sao?”

“Tiểu đoàn trưởng ta có chút quên. Mà tiểu đoàn trưởng ngài đi nghỉ ngơi đi những việc tra xét người vào thành ngài giao cho chúng ta là được rồi. Ngài đứng một bên qua sát là được, đâu cần tự mình làm.”

“Mấy ngày này các học viện thi tuyển sinh nên số lượng người ra vào nội thành tăng nhiều các anh em đều vất vả. Ta ngồi chơi không cũng cảm thấy nhàm chán làm chút việc giảm chút cường độ, áp lực công việc cho mọi người thôi mà.” Lý Quách nói.

“Trong các tiểu đoàn trưởng mà thuộc hạ biết thì ngài là tiểu đoàn trưởng duy nhất còn trực tiếp tra xét người vào thành, các tiểu đoàn trưởng khác chỉ đứng giám sát thôi những việc như vậy họ hầu như không còn trực tiếp làm nữa chỉ trừ trường hợp đặc biệt họ mới ra mặt.”

Lý Quách nói: “Một tiểu đoàn trưởng thì có gì ghê ghớm đâu. Ở cái cổng thành này cũng có đến hơn mười vị tiểu đoàn trưởng thay phiên nhau bảo vệ.”

“Sao lại không ghê ghớm chứ tiểu đoàn trưởng dưới trướng của ngài trừ đi hai vị phó tiểu đoàn trưởng cùng bốn vị tham mưu cũng có 1100 lính, là 100 tiểu đội đó. Bao giờ ta mới được uy phong như tiểu đoàn trưởng đây?”

“Làm một tiểu đoàn trưởng canh cổng thì có gì tốt chứ? Cơ hội thăng tiến khó khăn hơn rất nhiều so với một trạm trưởng vệ đội. Một trạm vệ đội sẽ do một tiểu đoàn trưởng đảm nhiệm cùng quân số của một tiểu đoàn không khác ta một tiểu đoàn trưởng giữ cổng này. Nhưng cơ hội tăng tiến trong sự nghiệp thì lại cao hơn ta nhiều. Họ còn có các sự vụ trên đường hay truy nã tội phạm giúp thăng chức chúng ta thì có việc gì đây để lập công? Có nhưng mà lại quá ít trong khi đó quân số đồn trú bảo vệ cổng thành lại quá nhiều, lập công chưa chắc đã đến lượt chúng ta. Đấy là còn chưa kể đến bốn trung đoàn kỵ binh và một trung đoàn không kỵ tuần tra khắp trong ngoài thành Gia Định.” Lý Quách nói với vẻ buồn bã không cam chịu.

“Chúng ta lại tiếp tục công việc tra xét phân phát thẻ đi lại cho người vào nội thành thôi. Những ngày này không thể có sơ suất được.” Lý Quách sau hồi buồn bã lấy lại tinh thần nói với cấp dưới.

Thẻ đi lại là một dạng giấy thông hành nhận dạng cung cấp thông tin cá nhân của một người không rõ thân phận, thông tin này chủ yếu do người muốn vào thành cung cấp một số ít là do vệ binh thành khai thác được từ các nguồn tin hay qua dò hỏi chính bản thân đối tượng đó. Các thông tin này nhằm giúp chính quyền quản lý người ra vào trong thành cũng như mức độ nguy hiểm mà họ có thể gây ra cho thành trì thành phố họ ra vào. Do trong lãnh thổ của bất kỳ quốc gia nào cũng có những người mà chính quyền không hề biết đến, cũng như không kiểm soát được đây là điều không một đất nước nào trên Lam Long đại lục hay các đại lục khác làm được. Đối với người cư trú trong khu vực chính quyền quản hạt, họ có thẻ căn cước không giống với thẻ đi lại mà Vũ Long được Lý Quách cấp. Vì là người sống trong khu quản hạt chịu sự quản lý của chính quyền thân phận của họ là công dân quốc gia đó, họ nộp các khoản thuế má cung cấp cho quốc gia, đóng góp vào ngân sách của quốc gia đó nên họ được chính quyền quốc gia đó bảo vệ cũng như được tự do đi lại mà không bị hạn chế trừ những khu vực quân sự nghiêm cấm người không phận sự.

Bạn đang đọc Vũ Long sáng tác bởi Black-Rain
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Black-Rain
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.