Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mưa Gió Sắp Đến

Phiên bản Dịch · 2028 chữ

Vu Ngưu kia không biết quan hệ giữa Vũ cùng Lộ và Vu Vương đại nhân, nhưng đội trưởng vệ đội lại quá rõ.

Đại chiến sắp tới, giao Vũ cùng Lộ cho một tên Đại Vu Sư, làm sao an toàn bằng đi theo cạnh Vu Vương đại nhân?

Vu Đãng lạnh nhạt nói: - Đi theo hắn, mới có hy vọng tiếp tục sống.

Đội trưởng vệ đội nhíu mày, rõ ràng không quá đồng ý quan điểm này, nhưng ở trước mặt Vu Vương, hắn cũng không thể biểu hiện quá rõ ràng, đành phải im lặng.

Ngoài Vương thành, Dương Khai dẫn cặp sinh đôi đi tới chỗ đóng quân của mình, một lát sau chợt quay đầu hỏi: .

- Các người ai là Vũ, ai là Lộ?

Hai nàng dừng chân, người bên trái lên tiếng: - Ta là Vũ!

Bên phải nói: - Ta là Lộ.

Dương Khai nhếch miệng cười, gật đầu:

- Ta nhớ rồi. Ừm, Vu Vương đại nhân nói từ nhỏ các cô đã tu luyện ở Vu Thần Điện, Vu Thần Điện... có gì hay không?

Cặp sinh đôi nhíu mày, Vũ trầm giọng nói:

- Vu Thần Điện là chỗ trọng yếu nhất toàn Man tộc, chỉ có Vu xuất sắc nhất mới có tư cách đi vào, hầu hạ Vu Thần, đó không phải chỗ chơi đùa.

Lộ tiếp lời: - Xin đại nhân nói chuyện cẩn thận.

Dương Khai nhún vai, mơ hồ nắm được tính cách hai Vu Sư này, cũng không nói nữa, đi trước dẫn đường.

Không lâu sau trở về chỗ đóng quân, một đám chiến sĩ Man tộc đang thao luyện cùng các Vu nhìn thấy hắn ra ngoài một chuyến, lại dẫn một cặp sinh đôi xinh đẹp trở về, đều không khỏi kinh ngạc.

Dương Khai vỗ tay, tập trung chú ý của mọi người, lớn tiếng nói:

- Hai vị Vu Sư này là Vũ cùng Lộ, là Vu Vương đại nhân cố ý phái xuống Vu Ngưu Bộ ta, hiện tại mọi người quen biết, mong rằng sau này các vị có thể sống hòa thuận, đồng tâm hợp lực, cùng chống lại Ma dân!

Mọi người cùng hô theo, một đám Man dân ánh mắt tràn đầy kinh diễm nhìn cặp sinh đôi, nếu không phải thân phận Vu Sư của Vũ cùng Lộ quá cao quý, nhất định sẽ có không ít người lên bắt chuyện.

Các Vu Đồ cùng Vu Sĩ lại cung kính đi lên, hành lễ bái kiến hai vị Vu Sư.

Vũ cùng Lộ chỉ nhàn nhạt gật đầu, ánh mắt có chút thẩm tra, quét qua người Vu Ngưu Bộ.

- Tiếp tục thao luyện đi.

Dương Khai phất tay, rồi nói với cặp sinh đôi:

- Các cô cũng đi theo bọn họ, Vu Thần Điện chỉ dạy các người tu luyện Vu thuật, hẳn là không dạy các cô phát huy năng lực trong chiến tranh như thế nào? Nhân mấy ngày này làm quen, đừng tới lúc lên chiến trường lại luống cuống tay chân.

Cặp sinh đôi gật đầu.

Dương Khai quay chỗ khác thổi tiếng huýt, sau đó Ưng Vương nằm rạp dưới đất như nghe được mệnh lệnh, ngẩng đầu lên, phát ra tiếng kêu to.

Đám chim ưng trên không trung đều đáp lại, nhanh chóng chở các xạ thủ quay về, đáp xuống mặt đất.

Không ít xạ thủ sắc mặt tái nhợt, xuống lưng chim ưng liền chạy đi ói òng ọc, có người lảo đảo, ngã ngồi xuống đất.

- Đại nhân! Có gì căn dặn?

A Hoa lưng đeo trường cung, hiên ngang đi tới, sắc mặt dù hơi tái nhợt, nhưng so sánh với những người khác thì đã khá hơn nhiều, ít ra bước chân cũng không lơ mơ.

Dương Khai trầm giọng nói: - Vừa rồi có lệnh của Vu Vương đại nhân, muốn ta chia ra 25 chim ưng sang Vương thành.

A Hoa cả kinh: - Chia ra 25 con chim ưng? Vậy chẳng phải...

Vốn có 75 con chim ưng, mỗi con tương ứng một xạ thủ, nếu chia ra 25 con, vậy nghĩa là sẽ có 25 người mất tư cách không kỵ, đây là điều không thể tiếp thụ đối với bất cứ xạ thủ nào.

Các xạ thủ bọn họ, đều là tinh nhuệ của Vu Ngưu Bộ, được chọn lựa kỹ càng đi ra, nói về bắn cung, không ai kém hơn ai.

- Bởi vậy cho các người một ngày, sau 1 ngày, 25 người biểu hiện kém nhất quay về đội ngũ, hiểu chưa?

A Hoa trầm ngâm một lát, gật đầu: - Hiểu rồi!

Dương Khai phất tay: - Đi đi, chuyện này giao cho cô xử lý. - Rõ!

A Hoa tâm tình phức tạp quay người đi, ngẩng đầu, 74 đôi mắt chiến ý ngập tràn nhìn về phía nàng. Không cần nhiều lời, mọi người đều nghe được Dương Khai nói, bởi vậy muốn ở lại trên lưng chim ưng, chỉ có thể biểu hiện tốt hơn những người khác trong ngày cuối cùng này.

Không lâu sau, 75 con chim ưng đồng loạt bay lên không trung, tràng cảnh đồ sộ.

Dương Khai quay về nhà gỗ, dùng một viên nội đan yêu thú tu luyện.

Sau 1 ngày, A Hoa đi vào báo cáo tình huống không kỵ, trải qua Dương Khai quyết định, rút ra 25 xạ thủ biểu hiện tương đối kém, đưa chim ưng dội ra sang Vương thành.

Những ngày tiếp theo không có gì khác, Vu Ngưu Bộ tổng cộng 12 đội ngũ bắt đầu huấn luyện đột kích, theo thời gian, phối hợp với nhau ngày càng thông suốt.

Nhất là có Vũ cùng Lộ gia nhập, các Vu thi triển Vu thuật đã bao phủ toàn bộ 3000 người, đây là điều trước đó không làm được.

Trước kia muốn làm được như thế, nhất định phải có Dương Khai hay Điệp hỗ trợ mới được, nhưng hiện tại có Vũ cùng Lộ, Dương Khai cùng Điệp hoàn toàn không cần xen vào.

Càng tiếp xúc với cặp sinh đôi Vũ Lộ, các Vu càng phát hiện các nàng mạnh mẽ, không hổ là Vu Sư đi ra từ Vu Thần Điện, hai nàng nắm giữ, hiểu biết, thả ra Vu thuật đều khác với người thường.

Các Vu Sĩ cùng Vu Đồ được các nàng chỉ điểm, tiến bộ thần tốc.

Tính tình cặp sinh đôi dù lạnh nhạt, nhưng không thờ ơ, thật ra nếu chủ động một chút, các nàng rất dễ ở chung, cho nên qua vài ngày, các Vu Sĩ Vu Đồ đều làm quen với nàng. Nếu có vấn đề gì cần hỏi, các nàng sẽ chỉ dạy tỉ mỉ, không chút che giấu.

Qua vài ngày, hai nàng gây dựng được uy vọng không nhỏ trong Vu Ngưu Bộ.

Dương Khai vui vẻ nhàn rỗi, cả ngày ở trong nhà gỗ, cố gắng tu luyện.

Nội đan bậc chín đã không đủ mạnh với hắn, Dương Khai dứt khoát bắt đầu cắn nuốt nội đan bậc mười.

Ngắn ngủi 3 ngày, liền từ Đại Vu Sư hạ phẩm vọt lên một bậc, đạt đến Đại Vu Sư trung phẩm.

Một ngày, bình tĩnh cuối cùng bị phá vỡ.

Khi Vương thành vang lên tiếng kèn trầm thấp, tất cả Man tộc đang bận rộn liền yên tĩnh lại, hàng ngàn ánh mắt nhìn về phía Vương thành, tiếng kèn trầm thấp mang theo khí tức mưa gió sắp tới.

Từng bóng người bay lên, tiến về phía Vương thành.

Không lâu sau, các Đại Vu Sư liền chạy tới chỗ cung điện lần trước.

Lần này Đại Vu Sư còn nhiều hơn trước phân nửa, dù sao lần trước còn rất nhiều Đại Vu Sư đang trên đường tới, chưa đến được Vương thành. Hiện tại, tất cả Đại Vư Sư Nam Man Bộ đã tụ tập nơi này.

Ở đây cơ bản có thể coi như phần lớn tinh nhuệ.

Trong đại điện không thấy bóng Vu Đãng, các Đại Vu Sư đến đây tự nhiên tụ tập nhiều nhóm, tham khảo chiến sự phát triển, chỉ là mấy ngày nay mọi người huấn luyện thủ hạ ở ngoài Vương thành, tin tức không thông, bởi vậy không rõ bên ngoài hiện tại thế nào, nói một hồi cũng không được gì, đành phải chờ Vu Đãng đến giải thích.

Một lát sau, Vu Đãng sắc mặt ngưng trọng đi ra.

Tiếng ồn ào chợt lặng xuống, nhiều ánh mắt lần lượt quay sang, vừa thấy sắc mặt Vu Đãng, không ít người trong lòng vừa động, thầm cảm thấy không ổn.

Quả nhiên, Vu Đãng vừa lên tiếng liền tung trời:

- Các Vu Thánh đại nhân mấy ngày trước xâm nhập vào khu Ma dân, huyết chiến với cường giả Ma dân. Sau trận chiến, 3 người trong thương, chìm vào ngủ say, chỉ có Hùng đại nhân may mắn thoát được, nhưng trong thời gian ngắn không có sức chiến đấu.

Lời này toàn trường kinh hãi, các Đại Vu Sư há to miệng, có thể nhét vào nắm tay, không khép lại được, đều kinh hãi tột đỉnh.

Khó trách mọi người biểu hiện như vậy, ở hiện tại không có Vu Thần, Vu Thánh chính là đại biểu mạnh nhất.

Toàn Man tộc cũng chỉ có 4 vị Vu Thánh mà thôi, mấy ngày trước nghe Vu Đãng nói bốn đại Vu Thánh đã hành động, nhiều người còn ôm hy vọng, mong mỏi bốn đại Vu Thánh có thể đuổi giết Ma dân.

Nhưng hôm nay nghe được tin tức chấn động như thế, mọi người mới biết, Ma dân... cũng không phải mềm yếu mặc cho người khác nhào nặn.

Bốn đại Vu Thánh đã ra tay, 3 người trọng thương chìm vào ngủ say, chỉ một người may mắn trốn thoát, trong thời gian ngắn không còn sức chiến đấu. Có thể đánh bốn vị Vu Thánh thành như thế, trong Ma dân đương nhiên không thiếu tồn tại sánh với Vu Thánh.

Ngay cả Vu Thánh cũng không phải đối thủ, nhân số phe mình có đông hơn thì sao chứ? Thoáng cái, không ít người sắc mặt tái nhợt.

Vu Đãng nhìn quanh, lớn tiếng nói:

- Nhưng các vị Vu Thánh đại nhân trả giá không phải vô ích. Theo Hùng đại nhân truyền tin về, mấy người mạnh nhất bên Ma dân cũng kẻ chết người bị thương, cho nên lần này chiến đấu tầng cao, chúng ta không hẳn đã thua.

Nghe hắn nói vậy, mọi người mới thở ra, bốn đại Vu Thánh ra tay, đây mới là kết quả có thể tiếp thu được.

- Các vị Vu Thánh đại nhân phải tịnh dưỡng, cường giả Ma dân cũng thế, đây là thời điểm mấu chốt, hướng đi chiến tranh đều nằm trong tay chúng ta. Chúng ta có thể thừa cơ hội này giết sạch Ma dân, sẽ có thể bảo toàn các bộ Man tộc! Nhưng nếu chúng ta thất bại, vậy mảnh đất này sẽ hoàn toàn thất thủ, cho nên chúng ta chỉ có một lựa chọn... Tử chiến!

- Tử chiến! - Tử chiến!

Trong đại điện, các Đại Vu Sư cùng hô to, nhiệt huyết sôi trào.

Vu Đãng hài lòng nhìn biểu hiện của mọi người, ấn tay xuống, làm mọi người yên lặng lại:

- Các vị Vu Thánh đại nhân trả giá làm Ma dân phải dừng bước chân xâm lấn, hiện tại bọn chúng lấy địa bàn 4 bộ làm gốc xây dựng phòng tuyến, nhiệm vụ của chúng ta, là giành lại địa bàn 4 bộ này, làm bọn chúng không còn chỗ chống đỡ.

- Đại nhân, cụ thể phải làm sao? Có người hỏi.

Vu Đãng nói: - Lại đây xem.

Nói rồi, vung tay lên, Vu lực tuôn trào, giữa đại điện xuất hiện bản đồ cấu tạo bằng Vu lực, bên trên có một mảng lớn màu đỏ, mọi người ngưng trọng nhìn vào.

Mọi người đều hiểu, đó là địa bàn 4 bộ bị Ma dân chiếm cứ.

Bạn đang đọc Vũ Luyện Điên Phong (2726 to up) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hung261220
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 46

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.