Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thái Nhất Thần Thủy

Phiên bản Dịch · 2107 chữ

Cuối cùng một lọ 3 viên Thái Vi Luyện Hồn Đan này được một lão giả áo bào đỏ trả 5 triệu nguyên tinh thượng phẩm thu vào túi.

Lão nhân áo bào đỏ này là tông chủ tông môn tam đẳng, họ Sinh, cụ thể

tên gì thì Dương Khai cũng không nhớ, hôm nay Ôn Tử Sam dẫn hắn đi

mời rượu cũng có chào lão nhân áo bào đỏ này, nhưng dù cho trí nhớ của

Dương Khai không kém, một ngày cũng không nhớ được tên họ cả trăm Đế Tôn Cảnh. Cũng có thể nói là lười ghi nhớ.

Tiếp theo, Cừu Nhiễm lại lấy ra hai loại bảo vật, cũng như Thái Vi Luyện Hồn Đan, đều là đấu giá nguyên tinh, để các Đế Tôn Cảnh tranh giành một trận, cuối cùng được một nam một nữ chia nhau trả giá cao mua lấy.

Sau 3 món bảo vật, không khí Hội Giao Lưu đã được khởi động. Đợi cho Cừu Nhiễm lui xuống, lão nhân áo bào đỏ đã mua Thái Vi Luyện Hồn Đan là người đầu tiên lên đài, chắp tay một vòng cười híp mắt, nói:

- Tiểu lão nhi bêu xấu. Nói rồi, tay vừa lật, trong tay xuất hiện quả mọng màu đỏ sẫm, lên tiếng:

- Bích Huyết Xích Long Quả 3000 năm tuổi, đổi một phần linh dược thuộc tính thủy cùng giá trị, hoặc là Đế đan. Bích Huyết Xích Long Quả vừa xuất hiện, trong đại điện liền lan tỏa mùi hương kỳ lạ, làm người ta hít vào tâm trí nhẹ nhàng thoải mái, tinh thần chấn động.

Các Đế Tôn Cảnh ở đây đều là hạng người ánh mắt không kém, tự nhiên biết Bích Huyết Xích Long Quả là hàng quý giá khó gặp, liền không ít người động lòng, nhất là những võ giả tu luyện công pháp hay bí thuật thuộc tính hỏa, thần sắc càng nhiệt tình.

Lập tức có 4-5 cái nhẫn im lặng ném ra. Lão nhân áo bào đỏ nhận lấy, lần lượt tra xét, thần sắc cân nhắc, cuối cùng giữ lại một cái, trả lại những chiếc khác, đi xuống đài cao, đưa Bích Huyết Xích Long Quả cho người trao đổi.

Có lão nhân áo bào đỏ mở đầu, tiếp theo trao đổi càng thêm náo nhiệt, tần suất cũng rất nhanh. Một Đế Tôn Cảnh đi xuống, lập tức có người khác lên thay, lấy ra bảo vật, đưa ra điều kiện trao đổi. Ngoài một số ít người đòi hỏi quá cao hay điều kiện quá khắc nghiệt, những người khác đều cơ bản đổi được vật mình muốn. Dương Khai ngồi dưới đài, tạm thời không có ý tham dự vào, nhưng lại xem đến say sưa.

Hiện tại hắn có gia tài khổng lồ, chướng mắt bảo vật bình thường, nhưng bảo vật có thể đưa lên Hội Giao Lưu, mỗi một thứ đều được các Đế Tôn Cảnh cất kỹ, các loại bảo bối kỳ lạ cổ quái làm cho Dương Khai mở rộng tầm mắt, mở rộng kiến thức, về sau coi như không gì không biết.

Ngay cả Trần Thiến cùng Địch Nhung, hai vị trưởng lão Thanh Dương Thần Điện này cũng đều ra tay một lần, trao đổi vật mình cần với các Đế Tôn Cảnh. Trao đổi kiểu này, có thể có người chịu thiệt thòi nhỏ, nhưng cũng không ảnh hưởng toàn cục, nếu giá trị hàng hóa trao đổi thật chênh lệch quá nhiều, vậy chỉ cần dùng nguyên tinh bù vào, những người ở đây đều có ánh mắt không chênh bao nhiêu, sẽ không cho người khác kiếm hời lớn, muốn vớ bẫm ở chỗ này là chuyện không thể nào.

- Không có gì cần sao? Cao Tuyết Đình chợt truyền âm hỏi.

Dương Khai lắc đầu, đáp: - Xem rồi tính sau.

- Có gì cần cứ nói với Trần sư tỷ, Trần sư tỷ quản lý kho hàng Thần Điện, giúp ngươi đổi vài món cũng được, coi như một chút quyền lợi cho ngươi vừa làm trưởng lão Thần Điện.

Hai người đang nói, chợt trên đài truyền ra dao động kỳ dị. Mọi người đều chú ý tới, chỉ thấy trên đài cao, một nam nhân trung niên nâng bình sứ trong suốt, bên trong có chất lỏng đung đưa, dao động lực lượng kỳ dị chính là phát ra từ nước đó.

-Đó là... Ánh mắt Dương Khai sáng ngời, mơ hồ cảm thấy mình đã gặp qua thứ này ở đâu rồi, đang hồi tưởng, bên tai phát ra tiếng hô kinh hãi:

- Thái Nhất Thần Thủy! Các Đế Tôn Cảnh đều kinh hô, ánh mắt sáng lên, yên lặng nhìn chất lỏng trong bình sứ.

Quả nhiên là Thái Nhất Thần Thủy, lúc này Dương Khai cũng nhớ ra. Quả thật hắn đã thấy qua thứ này, năm đó ở Tứ Quý Chi Địa, Tuế Nguyệt Thần Điện, từng xuất hiện một giọt Thái Nhất Thần Thủy, nhưng cuối cùng bị Mộ Dung Hiểu Hiểu lấy đi, hiện tại không biết có dùng hết chưa.

Trong Tinh Giới, ba đại thần thủy: Tẩy Hồn Thần Thủy, Sinh Mệnh Quỳnh Tương, Bất Tử Nguyên Dịch, mỗi một loại đều đoạt thiên địa tạo hóa mà thành, có tác dụng cực lớn đối với võ giả. Dương Khai đã có hết 3 loại thần thủy, nhưng còn một loại thần thủy khác, dù không nằm trong ba đại thần thủy, nhưng mặc kệ giá trị hay hiệu quả, đều hơn chứ không kém ba đại thần thủy.

Đó chính là Thái Nhất Thần Thủy! Bởi vì tác dụng của vật này là thúc đẩy sinh ra linh dược, không có bao nhiêu tác dụng với bản thân võ giả, cho nên mới không được xếp vào hàng ba đại thần thủy, nhưng không ai phủ nhận nó quý giá.

Một cây linh dược, nếu được một giọt Thái Nhất Thần Thủy tưới mát, như vậy có thể rút ngắn rất lớn thời gian trưởng thành, một năm có thể phát triển đến dược linh mấy trăm năm, hơn nữa không hề có hại, giống như trưởng thành tự nhiên.

Thái Nhất Thần Thủy cũng là thần thủy mà các luyện đan sư mong muốn nhất. Thử nghĩ xem, một gốc linh dược quý giá còn phải mấy trăm năm mới trưởng thành, nhưng nếu có một giọt Thái Nhất Thần Thủy, vậy có thể chỉ cần sang năm liền nở hoa kết trái, có thể dùng để luyện đan.

Trong dược viên Tiểu Huyền Giới của Dương Khai, chứa vô số trọng thổ, cũng không thiếu Địa Mạch Châu, cũng có tác dụng thúc đẩy sinh ra linh dược, rất nhiều linh dược phát triển trong dược viên Tiểu Huyền Giới, 1 năm ngang với trăm năm bên ngoài, tác dụng cũng tương tự Thái Nhất Thần Thủy, tuy nhiên Dương Khai vẫn mong mỏi Thái Nhất Thần Thủy không thôi.

Bởi vậy cây Thương Thụ kia, có thể sẽ cần dùng đến Thái Nhất Thần Thủy thúc đẩy sinh ra lực lượng phong ấn. Thương Thụ hai màu vàng bạc, tích lũy lực lượng phong ấn có thể phong ấn ma khí thượng cổ trong người Dương Khai, nhưng nếu Dương Khai thi triển thủ đoạn nhập ma, vậy sẽ phá vỡ phong ấn, đến lúc đó phải cần mượn lực lượng Thương Thụ phong ấn ma khí, bằng không sẽ trở thành ma nhân.

Trong tay nam nhân trung niên trên đài không nhiều Thái Nhất Thần Thủy, tối đa cũng chỉ vài ba giọt, rơi vào tay người khác, cũng chỉ thúc đẩy sinh ra vài gốc dược liệu quý giá, nhưng vào tay Dương Khai, đến lúc mấu chốt có thể cứu mình một mạng. Trong lòng cân nhắc, Dương Khai đã có tính toán.

Nam nhân trung niên trên đài nhìn quanh một vọng, cười khẽ nói: - Danh tiếng Thái Nhất Thần Thủy, hẳn không cần tại hạ giải thích nhiều, các vị tự xem ra giá, nhưng ta không cần nguyên tinh, nếu có thứ thích hợp thì sẽ trao đổi.

Lời này quá gian xảo, không đưa ra điều kiện trao đổi gì, lại làm người ta có cảm giác đòi hỏi nhiều, khiến các Đế Tôn dưới đài đều khó chịu. Nhưng mà đồ của người ta, đổi hay không là chuyện của người ta, ngay cả trong lòng khó chịu, cũng phải nhắm mắt chấp nhận. Yên lặng một hồi, từng chiếc nhẫn không gian bay lên đài, ném về phía nam nhân trung niên, bên trong đều là vật trao đổi.

Dương Khai cũng bỏ ít thứ vào trong nhẫn không gian, hơn nữa tuyệt đối đủ thành ý! Trong tay hắn có nhiều thứ tốt, không để ý một chút tổn thất này, chỉ cần đổi lấy Thái Nhất Thần Thủy, bỏ ra một chút là đáng giá. Nam nhân trung niên lần lượt tra xét nhẫn không gian, lại lần lượt trả xuống đài, làm không ít Đế Tôn Cảnh toát ra thất vọng, thầm nghiến răng, cảm thấy người này lòng tham không đáy.

Bọn họ tự cho rằng đồ trong nhẫn đã đủ trao đổi Thái Nhất Thần Thủy, vậy mà vẫn bị trả lại. Đến lượt nhẫn của Dương Khai, nam nhân trung niên liếc qua cũng không trả lại ngay, mà trầm ngâm một hồi, cầm trong tay, tiếp tục xem những nhẫn khác. Chi tiết này làm Dương Khai khẽ động, hiểu được nhẫn của mình thỏa mãn yêu cầu của hắn, chỉ là còn chưa hạ quyết định.

Một hồi, khi hắn trả xét một chiếc nhẫn khác, ánh mắt liền sáng lên, không chút do dự liền trả lại nhẫn không gian của Dương Khai. Sắc mặt Dương Khai tối sầm, cầm lại chiếc nhẫn, thần sắc buồn bực. Hắn tự cảm thấy mình đã đủ rộng rãi, người khác không thể trả giá cao hơn mới phải, nhưng chủ nhân Thái Nhất Thần Thủy cố tình lại không chọn mình.

Như vậy, chỉ có 2 khả năng, một là người ta trả giá cao hơn, khả năng này không cao lắm, Dương Khai ngồi đây, dám xưng gia tài thứ hai, vậy không ai dám xưng hạng nhất! Như vậy còn một khả năng khác... đối phương đưa ra vật trao đổi chính là thứ mà nam nhân trung niên đang cần, lập tức nghiêng sang một phía.

- Cám ơn các vị ủng hộ, tại hạ quyết định trao đổi với vị này. Nam nhân trung niên tra xét xong toàn bộ nhẫn, liền mỉm cười, ném bình sứ Thái Nhất Thần Thủy xuống đài. Một người đưa tay nhận lấy, cất vào nhẫn không gian. Dương Khai liếc người kia, lặng lẽ ghi nhớ hình dạng.

Hội Giao Lưu vẫn tiếp tục, thỉnh thoảng có thứ tốt xuất hiện, dẫn tới mọi người tranh giành, nhưng ở đây đều là cường giả Đế Tôn Cảnh, tự nhiên không thể nào rối loạn, bởi vậy mặc kệ tràng cảnh sôi động cỡ nào, nhưng vẫn luôn trật tự. Trên cơ bản người nào cũng có thể trao đổi được vật phẩm mà mình hài lòng, chỉ có số ít người thất vọng ra về.

Sau 1 canh giờ, một lão giả thấp nhỏ đi lên, mỉm cười hòa ái, làm người ta sinh ra hảo cảm, lên tiếng:

- Lão hủ cũng không có thứ gì tốt lắm, nhưng nếu đã đến, vậy không thể ra về tay trắng, hiện có một vật, mời các vị cùng thưởng thức.

Vừa nói, lấy ra một vật như hộp son phấn. Hộp son này không lớn, chỉ cỡ bàn tay, chế tạo tinh xảo, mặt ngoài lấp lánh, rất là hoa lệ, không ít nữ nhân ngồi đây đều sáng mắt lên. Nhưng mọi người đều biết, cái hộp này không phải đựng son phấn gì, có thể do Đế Tôn Cảnh lấy ra thì nào phải vật phàm. Từng đạo thần niệm quét qua, tra xét hư thật, một hồi, không ít Đế Tôn Cảnh thần sắc trở nên cổ quái.

- Mời các vị xem! Lão giả mỉm cười, đặt tay lên nắp hộp.

Sau đó, tiếng đinh đang nhẹ nhàng truyền ra, hợp thành nhạc luật đơn giản thần ký, âm thanh còn ẩn chứa lực lượng kỳ lạ, hóa thành bàn tay ngọc vô hình vuốt dịu nỏng náy gấp gáp trong lòng người, khiến tâm tình người ta trở nên bình thản.

Bạn đang đọc Vũ Luyện Điên Phong (2726 to up) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hung261220
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.