Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngũ Sắc Bảo Tháp

Phiên bản Dịch · 2192 chữ

Lôi Đình hừ khẽ, nhưng cũng buông tay ra, nhàn nhạt nói: - Nghe nói trước đó ngươi cũng đánh qua với tên đó, cũng không chiếm ưu thế?

Sắc mặt Tiêu Thần ngưng trọng hỏi lại: - Vừa rồi ngươi cũng đánh qua, thực lực của hắn như thế nào chẳng lẽ ngươi không nhìn ra?

Thần sắc Lôi Đình nghiêm lại, nghĩ một hồi, gật đầu: - Người này là kẻ địch mạnh!

Tiêu Thần nói: - Đáng ghét hơn, là dường như Huân nhi có vài phần chú ý tên này, cho nên Lôi Đình, chuyện giữa hai ta trước tiên buông xuống, liên thủ đuổi người này khỏi Huân nhi mới là đúng đắn!

Lôi Đình cười xì: - Liên thủ? Ta còn cần liên thủ với ngươi? Đúng là chuyện cười.

Tiêu Thần nói: - Ngươi dám nói chuyện với Huân nhi không? Ngươi dám nhìn vào mắt nàng không?

Một thân khí thế của Lôi Đình chợt tắt lụi, ngập ngừng hồi lâu mới không cam lòng nói: - Ai mà không có nhược điểm chứ.

Tiêu Thần cười lạnh: - Ngươi thậm chí không có dũng khí dám nhìn, dám nói chuyện với Huân nhi, nếu Huân nhi ở cùng hắn, vậy ngươi đối phó thế nào!

- Vậy ngươi nói phải làm sao đây? Lôi Đình căm tức.

Tiêu Thần mỉm cười, làm như nắm chắc trí tuệ: - Mấy ngày nữa sẽ mở ra Ngũ Sắc Bảo Tháp, hai ta nhất định phải đi vào, kỳ hạn 1 tháng, còn sợ không tìm được cơ hội sao? Một khi tìm được cơ hội, vậy cho hắn bài học khó quên cả đời, đến lúc đó hắn không còn mặt mũi nữa.

- Liên thủ đánh hắn một trận? Lôi Đình có chút chần chờ. - Chuyện này không tốt? Chúng ta không nên lấy đông hiếp ít.

Tiêu Thần nói: - Hoặc ngươi có thể đơn đấu với hắn, ta phụ trách cầm chân Huân nhi, không cho nàng quấy rầy ngươi.

Lôi Đình nghe thế, ngẫm nghĩ một hồi, gật đầu: - Ừ, như vậy thì được.

Vỗ mạnh vào vai Tiêu Thần, nói: - Vậy chuyện Huân muội muội do ngươi phụ trách, tên kia để ta xử lý!

- Vậy ngươi đồng ý hợp tác với ta? Tiêu Thần toát ra nụ cười bí ẩn.

- Hợp tác hợp tác, sư đệ đã nói vậy rồi, làm sư huynh tự nhiên phải phối hợp với ngươi. Lôi Đình cười ha ha, tâm tình vô cùng sảng khoái.

Tiêu Thần sầm mặt nói: - Lười nói chuyện sư huynh sư đệ với ngươi... Chỉ cần có thể luôn ở bên công chúa điện hạ là được, còn sợ không có cơ hội gần quan được lộc sao? Còn tên ngu xuẩn ngươi, diệt trừ ngoại địch là được rồi, còn lại không cần phải quan tâm.

Thương lượng xong, hai người chia ra trở về, nghỉ ngơi dưỡng sức.

..............

Từ sau hôm Lôi Đình đến gây chuyện, liền không còn ai đến Nam Đẩu Phong gây sự nữa. Toàn bộ Tinh Thần Cung đang bận chuyện mở ra Ngũ Sắc Bảo Tháp, ngay cả Lam Huân cũng không đến tìm Dương Khai. Khó có được mấy ngày nhàn rỗi, Dương Khai liền đóng cửa khổ tu trên Nam Đẩu Phong, thuận tiện luyện hóa 3 viên Long Huyết Đan của Kê Anh luyện chế.

Long Huyết Đan quả thật rất tốt, luyện hóa xong 3 viên linh đan, Dương Khai phát hiện tố chất thân thể tăng lên một chút, dù không tính là nhiều, nhưng đến trình độ như hắn, tăng lên một tia cũng là đáng quý.

Nếu còn có Long Huyết Đan, nói không chừng sẽ tăng thân thể lên tầng mới. Đáng tiếc chỉ có 3 viên mà thôi. Nhưng Kê Anh có nói Long Huyết Đan có công hiệu tinh thuần huyết mạch Long tộc, Dương Khai lại không cảm nhận được.

Ngẫm lại, mình không phải Long tộc chân chính, chỉ là có được lực lượng căn nguyên Kim Thánh Long mà thôi, công hiệu tinh thuần huyết mạch Long tộc tự nhiên không liên quan tới mình

5 ngày sau, Dương Khai vừa luyện hóa xong viên Long Huyết Đan thứ ba, cảm nhận tố chất thân thể tăng lên, còn chìm trong mừng rỡ, liền nhận ra có người ngoài bay vào.

Sau đó, tiếng của Lam Huân truyền vào: - Dương sư huynh!

Dương Khai đứng lên, đi ra điện phủ.

Lam Huân nói: - Hôm nay mở ra Ngũ Sắc Bảo Tháp, Dương sư huynh đã chuẩn bị xong chưa?

- Không có gì phải chuẩn bị!

- Vậy mời đi theo ta. Lam Huân nói rồi, đi trước dẫn đường.

Ngũ Sắc Bảo Tháp, là một chỗ lịch lãm trọng yếu nhất của Tinh Thần Cung, là một bí cảnh quy mô vô cùng khổng lồ, từ Hư Vương Cảnh đến Đế Tôn Cảnh, võ giả các tầng thứ đều có thể lịch lãm trong đó, nhận được lợi ích không tưởng. Nghe đồn không gian phong ấn trong Ngũ Sắc

Bảo Tháp là một mảnh thế giới vỡ vụn, cho nên võ giả ở trong đó dễ dàng cảm ngộ được pháp tắc thiên địa. Dù cho pháp tắc thiên địa vỡ nát, nhưng dễ dàng tìm hiểu, cũng có hiệu quả đặc biệt đối với võ giả.

Tồn tại của Thần Du Kính, làm cho lực lượng thần hồn của cường giả Thanh Dương Thần Điện vượt qua võ giả cùng cấp một đoạn, còn Ngũ Sắc Bảo Tháp tồn tại cũng làm cho võ giả Tinh Thần Cung tìm hiểu pháp tắc thiên địa vượt xa một bước. Cảm ngộ pháp tắc thiên địa càng sâu, tu vi lại càng tinh thuần, tu luyện cũng nhẹ nhàng hơn. Có thể nói, Ngũ Sắc Bảo Tháp là gốc rễ của Tinh Thần Cung.

Có điều ngay cả Tinh Thần Cung cũng không thể tùy tiện mở ra Ngũ Sắc Bảo Tháp, mỗi một lần mở ra đều tiêu tốn rất nhiều sức người sức của, chẳng những phải cần mấy đại trưởng lão đồng thời ra tay, Thần Cung cũng tiêu hao vô số thiên tài địa bảo.

Trên cơ bản, cách 3 năm Tinh Thần Cung mới mở ra Ngũ Sắc Bảo Tháp một lần, tuyển chọn đệ tử đi vào. Nhân số đi vào cũng có hạn chế, đệ tử Thần Cung các tầng vì tranh giành cơ hội đi vào đó tu luyện, thường phải tiến hành luận võ quy mô lớn cách đó nửa năm, giành được thứ hạng nhất định mới có tư cách đi vào Ngũ Sắc Bảo Tháp.

Lần này Ngũ Sắc Bảo Tháp mở ra, ban đầu là đặt ở nửa năm sau. Có điều bởi vì Dương Khai, cho nên phải dời sớm. Đương nhiên, nếu như Tinh Thần Cung cứ muốn nửa năm sau mới mở ra, vậy Dương Khai cũng đành chịu, chỉ có thể chờ, nhưng Thần Cung là trụ cột chống đỡ Nam Vực, trước giờ một lời ngàn vàng, sẽ không làm chuyện tổn hại danh dự. Lần này mở ra sớm, làm cho Tinh Thần Cung tiêu hao sức người sức của gấp bội.

Dương Khai đi vào Ngũ Sắc Bảo Tháp một lần, năm đó mới tới Phong Lâm Thành, Tiêu Vũ Dương từng mở ra cửa vào từ xa, để cho tất cả võ giả Hư Vương Cảnh Phong Lâm Thành đi vào lịch lãm. Dương Khai cũng được lợi không nhỏ, vẫn còn nhớ rõ về bí cảnh thần kỳ này.

Sở dĩ hắn chọn vào Ngũ Sắc Bảo Tháp lịch lãm 1 tháng, mà không chọn hỏi 3 vấn đề với Đại Đế, cũng là vì có kinh nghiệm lần trước. Trong Ngũ Sắc Bảo Tháp tràn đầy rất nhiều pháp tắc thiên địa vỡ vụn, chẳng những giúp ích rất nhiều cho hắn tu luyện, còn có thể hoàn thiện Huyền Giới Châu.

Huyền Giới Châu tuy rằng tự thành một phương tiểu thiên địa, nhưng pháp tắc thiên địa bên trong còn chưa hoàn chỉnh, nhiều năm qua vẫn không thể sửa chữa, lần trước vào Ngũ Sắc Bảo Tháp, Huyền Giới Châu hấp thu không ít pháp tắc thiên địa vỡ vụn, làm cho thiên địa Tiểu Huyền Giới được hoàn thiện không nhỏ. Về sau ở Toái Tinh Hải, Huyền Giới Châu lại hấp thu được rất nhiều căn nguyên vỡ vụn, càng tiếp cận hoàn mỹ. Nếu lần này vào Ngũ Sắc Bảo Tháp hấp thu đủ pháp tắc thiên địa vỡ vụn, thậm chí hấp thu được lực lượng pháp tắc hoàn chỉnh, Huyền Giới Châu rất có khả năng trở nên hoàn mỹ.

Huyền Giới Châu hoàn mỹ, vậy sẽ là một mảnh thiên địa chân chính, không khác gì thiên địa Tinh Giới, có lẽ sẽ mang tới kỳ diệu không tưởng! So với hỏi Đại Đế 3 vấn đề, Dương Khai càng muốn cho Huyền Giới Châu giành được cơ hội này. Điều này có ý nghĩa không tưởng cho tương lai hắn cảm ngộ lực lượng thiên địa, bước lên Đại Đế.

Ở trong Phong Lâm Thành, Tiêu Vũ Dương liên hợp mấy Đế Tôn Cảnh, chỉ là cách xa mở ra cửa vào Ngũ Sắc Bảo Tháp, Dương Khai còn chưa nhìn thấy thực thể của nó. Nhưng lần này, lại may mắn được gặp. Ngũ Sắc Bảo Tháp quả thật là một ngọn tháp, cao tận mây, năm màu lưu chuyển, tỏa ra khí tức huyền diệu. Khi Lam Huân dẫn Dương Khai đến đây, liền thấy gần Ngũ Sắc Bảo Tháp đã tụ tập không dưới ngàn người.

Trong 1000 người này, có đủ từ Phản Hư Cảnh đến Đế Tôn Cảnh, hơn nữa mặc kệ tu vi thế nào, mỗi người đều có khí tức ổn định, rõ ràng là trụ cột tương lai của Tinh Thần Cung. 1000 người này, chính là đệ tử sẽ vào Ngũ Sắc Bảo Tháp lịch lãm lần này.

Khi 2 người đến, 1000 đôi mắt đều chú ý tới, mỗi đệ tử nhìn Lam Huân, mặc kệ nam nữ đều toát ra thần sắc si mê, nhưng khi nhìn sang Dương Khai, không thiếu người toát ra hâm mộ đố kỵ hận, đối lập rất rõ ràng.

Dương Khai cũng không để ý tới ngàn đôi mắt này, nhưng có mấy ánh mắt lợi hại bức người, làm hắn không thể không nghiêm túc chú ý. Trước Ngũ Sắc Bảo Tháp, 4 người đứng hàng ngang, khí tức sâu như biển, đứng đó như trụ chống trời. Bốn người này, chính là bốn đại trưởng lão hiện tại của Tinh Thần Cung. Tiêu Vũ Dương cùng Tiết Chính Mậu mà Dương Khai quen biết cũng có mặt, hai lão già khác, một người mặt mày hồng hào, thân hình to khỏe, một người tóc trắng xóa, dáng vẻ khỏe mạnh.

Tiêu Vũ Dương hơi gật đầu với Dương Khai, còn Tiết Chính Mậu từng thua thiệt dưới tay hắn, thì khẽ hừ một tiếng.

- Người này chính là Dương Khai kia? Lão giả mặt mày hồng hào nhìn Dương Khai hỏi.

Tiêu Vũ Dương nói: - Ừ, hắn chính là Dương Khai!

- Cũng thật là rồng giữa loài người, nhưng mà chỉ là Đế Tôn nhất tầng cảnh, làm sao tổn thương được Tiết sư đệ? Lão giả khỏe mạnh nhíu mày

Tiết Chính Mậu có chút không được tự nhiên, nói: - Tiểu tử này tinh thông thần thông không gian, sư đệ nhất thời không chú ý, bị hắn đánh lén thành công.

Dù gì hắn cũng là cường giả Đế Tôn tam tầng cảnh, bị hậu bối như Dương Khai làm bị thương, quả thật mất mặt.

- Dù cho đánh lén, cũng rất giỏi rồi. Lão giả khỏe mạnh gật đầu.

- Đại trưởng lão quá đề cao hắn. Tiết Chính Mậu đầy khó chịu.

- Nếu thật đối đầu, trong vòng 3 chiêu là lão phu có thể lấy mạng hắn.

Lão giả khỏe mạnh cũng là Lôi Hồng đại trưởng lão Tinh Thần Cung, được xưng người đứng đầu Đế Tôn trong Nam Vực.

Lôi Hồng cười ha hả nói: - Không phải lão phu coi trọng hắn, chỉ là ngươi quên Đàm Quân Hạo chết như thế nào?

Tiết Chính Mậu hừ nói: - Không phải tin tức nói bên cạnh tiểu tử này có một vị Yêu Vương sao? Nhất định là Đàm Quân Hạo chết dưới tay Yêu Vương kia, có liên quan gì tới hắn!

Lôi Hồng lắc đầu, không nói nữa, hiểu Tiết Chính Mậu có chút khó chịu Dương Khai, nói nữa thì không chừng thẹn quá hóa giận. Đều là đồng môn, cùng là trưởng lão Thần Cung, không cần phải kích thích hắn nữa.

Nhưng mà người trẻ tuổi có thể tổn thương được Đế Tôn tam tầng cảnh, vậy thì thật lâu rồi chưa gặp. Tiêu Vũ Dương nhìn Dương Khai, lại nhìn Tiêu Thần, thở dài một tiếng. Tuy rằng cảm thấy con mình coi như không kém, nhưng so sánh với Dương Khai, lại trở nên thua kém không bằng.

Bạn đang đọc Vũ Luyện Điên Phong (2726 to up) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hung261220
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 51

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.