Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần Kinh Vu Có Chút Không Bình Thường

Phiên bản Dịch · 2127 chữ

Trong một khe núi, Dương Khai cùng đoàn người Vũ lặng lẽ mai phục.

Vũ chỉ về phía trước nói: - Chúng ta muốn đào Ngưng Tuyết Hoa ở phía trước, mấy con Thực Cốt Lang cũng ở đó.

Dương Khai nhìn tới, phát hiện bên đó thật có để lại dấu vết chiến đấu, mặt đất còn vũng máu lớn, màu đỏ rực, trên tuyết còn đầy dấu chân lộn xộn.

- Vu Ngưu, lát nữa chúng ta cùng xông lên, ta bỏ thêm Vu thuật cho tộc nhân, ngươi phụ trách bên trái, ta phụ trách bên phải. Thực Cốt Lang dù có đến 6 con, nhưng thật không khó đối phó, chỉ cần cẩn thận đừng bị cắn là được, trước đó chúng ta cũng...

Vũ nhìn chằm chằm phía trước, thần sắc nghiêm túc thảo luận phương án tác chiến với Dương Khai, nhưng nói được một nửa chợt phát giác không đúng, quay đầu lại, Vu Ngưu vừa nãy còn ở bên cạnh đã biến đi đâu không biết.

- Đâu mất rồi? Vũ cả kinh, quay sang hỏi tộc nhân.

Các tộc nhân giống như mới phản ứng lại, mờ mịt nhìn quanh, một chiến sĩ Man tộc bỗng trợn mắt chỉ về phía trước: - Hắn hắn hắn....

Vũ nhìn theo hướng chỉ, lập tức biến sắc: - Tên ngu xuẩn này!

Vu Ngưu này lại ngông nghênh đi tới, một khi kinh động mấy con Thực Cốt Lang, vậy nhất định phải lâm vào một trận ác chiến, vốn nàng còn muốn hợp tác với đối phương, đánh lén giết 2 con rồi tính sao. Nhưng giờ xem ra, kế hoạch tác chiến này căn bản không thể áp dụng.

Đang muốn gọi Dương Khai trở lại, liền thấy Dương Khai bỗng đứng ở khe núi, giang rộng hai tay, như muốn ôm trọn cả thiên địa, hít sâu một hơi, tràn đầy nhiệt tình hô to:

- Những người bạn thân ái, ta đến đây!

Xoạt xoạt xoạt...

Âm thanh vang vọng trong khe núi, tuyết bám trên cây cũng bị chấn rơi xuống.

Mấy con Thực Cốt Lang ngửi được mùi người sống liền nhẹ nhàng nhảy vọt ra khỏi chỗ ẩn nấp, nhe răng trợn mắt, nước miếng chảy qua khóe miệng, trong mắt lóe lên hung tàn. Vũ xưa nay vẫn luôn điềm tĩnh, khóe miệng bỗng co giật.

- Đại nhân, chúng ta làm sao đây? Một tộc nhân hỏi.

- Rút lui! Vũ lập tức quyết đoán.

Vu Ngưu này có chút thần kinh không bình thường, sao trước đó không nhìn ra? Nếu nhìn ra sớm, nói cái gì Vũ cũng sẽ không theo hắn đến nơi này. Giờ hay rồi, không có bất cứ chuẩn bị gì liền chọc dẫn ra 6 con Thực Cốt Lang, cho dù hắn là Vu Sĩ cũng chết là cái chắc.

Dù nói hắn có ơn cứu mạng tộc nhân của mình, nhưng thân là lãnh tụ của tộc nhân, Vũ tự nhiên không thể điên theo hắn. Bây giờ chỉ có đi trước tính sau, còn ơn cứu mạng, đợi các tộc nhân nghỉ ngơi dưỡng sức một hồi, quay lại báo thù rửa hận, coi như bàn giao cho hắn.

Mấy người hành động như gió, Vũ vừa dứt lời, các chiến sĩ Man tộc liền theo nàng dẫn đầu chuẩn bị rút lui. Quay đầu lại, Vũ thương hại liếc nhìn Dương Khai. Mấy con Thực Cốt Lang xuất hiện cũng không dừng lại, chia nhau lao tới như cơn gió, há to miệng máu có thể nuốt cả con dê.

Sau đó Vũ liền nhìn thấy cảnh tượng chấn động. Chỉ thấy Vu Ngưu thần kinh không bình thường kia cười ha ha, trái một đấm phải một đấm, trái một đấm phải một đấm...

Từng chùm hoa máu nở rộ trên không trung, cùng tiếng đầu lâu nổ tung và tiếng rên rỉ ngắn ngủi dồn dập của Thực Cốt Lang. Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, 4 con Thực Cốt Lang bị đánh bay, thân hình ở trên không trung, đầu đã vỡ tung.

Vũ ngây dại, sững sờ đứng đó, giống như bị Vu Vương vô hình thi triển Định Thân Thuật, miệng nhỏ há ra, con mắt sắp lọt xuống đất.

- Đại nhân! Các chiến sĩ Man tộc nhanh chóng rút lui chợt phát hiện Vu nhà mình không đi theo, đều vội quay đầu lại.

Sau đó, các chiến sĩ Man tộc này đều bị chấn động sững sờ.

- Xảy ra chuyện gì vậy?

- Sao dưới đất có xác 4 con Thực Cốt Lang?

- Vì sao đầu của chúng đều vỡ tung? Trong nháy mắt bọn họ xoay người, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Ở trong chiến trường, 4 đồng bạn tử vong cũng không khiến Thực Cốt Lang còn lại lùi bước, mà kích hoạt hung tính của chúng, 2 con còn lại chạy nhanh, nhảy vọt lên cao, một trái một phải nhào tới cắn lấy Dương Khai, thân thể to lớn như đạn pháo đụng tới.

Dương Khai lật tay một đấm đánh nổ đầu con Thực Cốt Lang bên trái, óc văng tung tóe, nháy mắt bỏ mạng, tay phải lại bị một con Thực Cốt Lang khác cắn trúng. Rắc một cái, phát ra tiếng thứ gì vỡ vụn.

Dương Khai còn chưa có động tác, một thứ lạnh băng bắn tới, cắm thẳng vào hốc mắt con Thực Cốt Lang cuối cùng, đâm sâu đến ba tấc. Cuối cùng Vũ cũng phản ứng lại, ở xa xa chi viện một cái Băng Lăng Thuật, một đòn đơn giản lại thể hiện rõ nội tình mạnh mẽ cùng kinh nghiệm chiến đấu phong phú của Vu Sĩ thượng phẩm như Vũ.

Thực Cốt Lang ư hử một tiếng, nhả tay của Dương Khai ra. Dương Khai bước lên, hai đấm vung lên, liền đập chết nó. Hít vào một hơi, Dương Khai toát ra biểu tình khinh thường.

- Ngươi bị cắn, mau giải độc! Vũ vội bước lên, không kịp hỏi Dương Khai làm sao sáng tạo kỳ tích, đã vội nhắc nhở. Nhưng nói xong, nàng lại ngẩn ngơ, bởi vì cánh tay phải bị cắn của Dương Khai lại nguyên vẹn như không.

Sao lại thế này, rõ ràng là nàng thấy hắn bị cắn, với lực lượng khủng bố của Thực Cốt Lang, làm sao hắn chống đỡ nổi? Nghĩ kỹ lại, tiếng rắc kia vang lên không giống tiếng xương gãy, mà là... âm thanh của khiên Vu thuật bị cắn vỡ.

Thì ra là thế! Nhất định là trong nháy mắt bị cắn, hắn bỏ thêm một cái khiên Vu thuật cho bản thân, tốc độ phản ứng thật nhanh!

- Đừng qua đây! Dương Khai chợt quát lên, trong mắt lóe lên tia sáng hưng phấn, nhìn sâu vào trong khe núi, liếm môi nói: - Còn một tên bự con nữa.

- Cái gì? Vũ không rõ ràng, vô tình liếc qua nhìn bên đó, lập tức cảm giác cả người rét run, tay chân lạnh băng, thất thanh hô lên: - Thực Cốt Lang Vương!

Bên kia, một con Thực Cốt Lang hình thể còn lớn hơn một vòng so với đám vừa rồi đang bước về phía bên này, khí tức mạnh mẽ làm cho Vũ cũng khó thở.

Sao lại có Thực Cốt Lang Vương ở chỗ này? Sói là động vật quần cư, mặc kệ dã thú hay Man thú đều như vậy, dù nói chỗ này có 6 con Thực Cốt Lang tụ tập, nhưng quy mô như vậy căn bản không đủ để sinh ra Lang Vương!

Nhưng Vũ nhanh chóng hiểu được, bởi vì con Thực Cốt Lang Vương này có vẻ như bị trọng thương, trên người đầy vết thương lớn nhỏ, nhìn miệng vết thương, có lẽ là trong 1 tháng gần đây. Lang Vương này, bởi vì thua trận chiến trong tộc đàn, mới bị đày tới đây.

Lang Vương bị đánh bại, sẽ không còn là vua của tộc đàn, sẽ bị Lang Vương trẻ khỏe hơn thay thế. Nhưng như vậy vẫn là tồn tại mà Vu Sĩ không thể chống đỡ, Thực Cốt Lang Vương, đó là Man thú hùng mạnh sánh ngang với Vu Sư! Dù cho nó trọng thương chưa khỏi, nhưng vẫn còn oai phong.

- Chạy mau! Vũ hét lớn với Dương Khai, trong lòng hết sức hối hận vừa rồi không lập tức rút lui.

Nàng vốn muốn chạy, nhưng xoay người nhìn thấy kỳ tích xảy ra, liền không nhịn được chạy trở về, ai biết một bước này liền rơi vào bùn lầy. Lần này thật sự xong rồi, đám người mình chỉ sợ đều sẽ chết ở chỗ này.

Hiện tại nàng cũng không thể nào trách được Dương Khai nữa, chỉ tự trách mấy người mình đến đây không tra xét rõ tình hình, ngay cả một con Thực Cốt Lang Vương trốn ở đây cũng không phát giác ra. Lang Vương uy áp cực mạnh, khủng bố như thực chất, Vũ cảm giác người mình đang khẽ run lên.

Đối mặt tồn tại khủng bố như thế, Vu Ngưu kia thần sắc lại trào phúng khinh thường, chỉ thấy hắn duỗi tay duỗi chân, tiếng răng rắc truyền ra, làm người ta dở khóc dở cười. Mà hành động này rõ ràng chọc giận Thực Cốt Lang Vương, há to miệng, một quả cầu độc xanh biếc bắn như mũi tên về phía Dương Khai.

Dương Khai giơ tay, nhiệt độ không khí chợt tăng vọt, quả cầu lửa lớn bằng chậu rửa mặt bắn ra.

Oành, quả cầu lửa cùng quả cầu độc đụng giữa không trung, phát ra tiếng vang dội, sau đó lửa bay tung tóe, chất độc văng ra, rơi xuống đất phát ra tiếng xẻo xèo, tuyết bị ăn mòn nhanh chóng tạo ra những lỗ lớn.

Trong khi đám người Vũ sững sốt, Dương Khai thừa dịp Lang Vương chưa chuẩn bị, người lao tới triển khai vật lộn tay đôi với Lang Vương.

Đám người Sương Tuyết Bộ nhìn ngây người. Vũ cũng hai mắt đăm đăm. Đây là Vu sao? Đây thật là Vu sao? Sao mà mặc kệ đối thủ nào, đều dũng mãnh xông lên như thế?

Vừa nãy đối mặt 6 con Thực Cốt Lang như vậy, bây giờ đối mặt Thực Cốt Lang Vương cũng thế! Sao lại có Vu như thế được! Vũ cảm giác nhân sinh quan của mình sắp bị lật đổ, tu luyện mấy chục năm cùng lý niệm kiên trì nháy mắt sụp đổ, nàng chưa từng nghĩ tới phương thức chiến đấu của Vu lại có thể dã man tàn bạo như vậy, còn cao hơn một bậc so với những dũng sĩ mạnh mẽ nhất bộ lạc.

Có thể nhìn ra, kỹ xảo vật lộn cận chiến của Vu Ngưu vô cùng thuần thục, rõ ràng không phải lần đầu làm thế, mà hắn chẳng những có dũng khí cùng cẩn thận của dũng sĩ hùng mạnh nhất, còn có được bản lĩnh của Vu. Khi vật lộn, các loại Vu thuật đơn giản thực dụng đều thuận tay mà làm, nhưng vào lúc mấu chốt lại phát huy tác dụng không tưởng, nhất thời đánh khó phân cao thấp với Lang Vương ngang ngửa Vu Sư.

- Đại nhân... chúng ta, giờ làm sao? Đã không phải lần đầu tộc nhân Sương Tuyết Bộ hỏi Vũ điều này, chỉ là những gì trước mặt quả thật vượt ngoài nhận thức của bọn họ, làm bọn họ mất hết sức phán đoán.

Vũ chỉ do dự trong nháy mắt, liền quyết đoán: - Hỗ trợ!

Dứt lời, nàng hát vang ngôn ngữ cổ xưa, bỏ thêm Thị Huyết Thuật, Khinh Doanh Thuật, Cốt Giáp Thuật cho các dũng sĩ Man tộc, hình thể các chiến sĩ này đột nhiên phình to, hai mắt đỏ sẫm, trong điên cuồng mà vẫn tỉnh táo, nhìn nhau, đều ngầm hiểu tới gần chiến trường.

Vũ hít vào một hơi, khoát tay, một cây băng lăng lớn hiện ra. Ở trong hoàn cạnh lạnh buốt này, Vu thuật hệ băng của nàng được thiên địa ban ơn, uy lực càng mạnh thêm, thả ra càng dễ hơn.

Vù, băng lăng to lớn run lên, biến mất như tia chớp, khi xuất hiện đã đánh trúng Thực Cốt Lang Vương đang quấn lấy Dương Khai, đâm vào thịt ba tấc. Lang Vương gầm rú, người rung lên, liền chấn vỡ băng lăng.

Lúc này, các chiến sĩ Man tộc từ hai bên bao bọc, ra sức vung vũ khí chém vào Lang Vương, mỗi một đòn uy lực mạnh mẽ.

Bạn đang đọc Vũ Luyện Điên Phong (2726 to up) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hung261220
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.