Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nói thẳng ra

Phiên bản Dịch · 3752 chữ

Chương 3583: Nói thẳng ra

Tâm Ấn Bí Thuật từ sau khi bị tái giá đến Ôn Thần Liên, Dương Khai liền không còn bị nửa điểm kiềm chế, ngược lại là Ngọc Như Mộng vẫn còn nhiều trói buộc, không thể phủ nhận, bí thuật này uy lực cực kỳ cường đại, lại để cho hai người nam nữ xa lạ tự sinh tình cảm với nhau, hơn nữa còn là sinh tử gắn bó không rời.

Nhưng bí thuật mặc dù cường đại cỡ nào, đó cũng vẫn chỉ là bí thuật, không phải là tình cảm thật sự, trước kia Dương Khai không quan tâm, thậm chí lợi dụng điểm này với Ngọc Như Mộng, nhưng giờ đã khác trước, bí thuật này có tồn tại hay không đã không còn tất yếu rồi.

Ngọc Như Mộng đôi mắt dễ thương nhìn hắn: “Phu quân ngươi không sợ sau khi bí thuật bị cởi bỏ, tâm tính ta sẽ có biến hóa, sau đó gây bất lợi với ngươi?”

Nếu như không thấy được Ôn Thần Liên thì cũng thôi, mấu chốt là trong thức hải Dương Khai có Ôn Thần Liên, bảo vật mà cũng khiến cho Ma Thánh phải ngấp nghé động lòng, một khi cởi bỏ Tâm Ấn Bí Thuật, Ngọc Như Mộng nếu tâm khởi ý đồ xấu, Dương Khai tuyệt không có lực phản kháng.

Nơi này là Mị Ảnh đại lục, là bàn Ngọc Như Mộng, Dương Khai dù thân phụ không gian thần thông, cũng mơ tưởng dưới mí mắt nàng mà quấy lên bọt nước gì.

Nghe nàng hỏi như vậy, Dương Khai nhẹ nhàng cười cười: “Ta nói, ngươi giờ đã là nữ nhân của ta, bây giờ vậy, sau khi cởi bỏ bí thuật vẫn vậy, nếu tâm tính ngươi thật sự biến hóa, ta đây cũng sẽ nhận.”

Ngọc Như Mộng nhếch cặp môi đỏ mọng nói: “Vậy phu quân thật sự muốn ta cởi bỏ sao?”

“Toàn bộ là chính phu nhân tâm ý.” Dương Khai khẽ cười nói.

Ngọc Như Mộng cũng cười, đôi mắt dễ thương thẳng tắp nhìn hắn: “Để ta hoàn toàn làm chủ đúng không?”

Dương Khai gật gật đầu: “Đúng.”

“Vậy thì không giải khai đou.” Ngọc Như Mộng thở phào một hơi, không đợi Dương Khai nói thêm, nàng liền tiếp tục nói: “Mặc dù ta có thể cởi bỏ Tâm Ấn Bí Thuật, nhưng sẽ phải trả giá một ít, hơn nữa, thuật này cả đời ta cũng chỉ có thể thi triển một lần, đã dùng trên người ngươi, vậy cứ để đó đến khi chết a.”

Dương Khai nói: “Phu nhân không sợ tình cảm bây giờ của ngươi đối với ta chỉ là do bí thuật, mà không phải là bản thân tình nguyện?”

Ngọc Như Mộng cười nói: “Rốt cuộc là vì bí thuật, hay là bản thân tình nguyện, trong lòng ta tự biết rõ.” Ban đầu xác thực là do bí thuật, làm cho nàng đối với Dương Khai có cảm tình vô cùng sâu đậm, nhưng đã đến hôm nay, phần cảm tình này đã không đơn giản chỉ là do bí thuật gây nên rồi, cho nên Tâm Ấn Bí Thuật kia, giải hay không cũng không còn quan trọng, nếu không có như thế, hơn một năm trước, nếu nàng thật sự không có ý, Dương Khai tuổi gì mà chiếm được nàng.

“Vậy cũng tùy ngươi.” Dương Khai gật gật đầu, sau khi nói xong, bỗng nở nụ cười, cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm.

Từ sau khi Tâm Ấn Bí Thuật bị tái giá, Dương Khai mỗi khi trước mặt Ngọc Như Mộng liền phải một mực cẩn thận từng li từng tí, e sợ mình lộ ra sơ hở gì làm cho nàng nghi ngờ, hiện tại tốt rồi, chuyện cũng đã nói rõ ràng, về sau cũng không cần lại giả vờ giả vịt, cảm giác giống như trong lòng một tảng đá rơi xuống, bớt rất nhiều áp lực.

Chợt Dương Khai dùng ngữ khí nhẹ nhàng nói: “Phu nhân, có chuyện cần ngươi hỗ trợ.”

Ngọc Như Mộng hỏi: “Chuyện gì?”

Dương Khai cân nhắc tìm từ một chút, mới mở miệng nói: “Phu nhân đã là Ma Thánh, chắc hẳn cũng cảm nhận được Ma vực không ổn, toàn bộ Ma vực đang dần tan vỡ, vô số đại lục dần biến mất, chỉ sợ không còn bao lâu, Ma vực sẽ triệt để hủy diệt, chắc đây cũng là nguyên nhân các ngươi phát động lưỡng giới chi tranh a?”

Ngọc Như Mộng gật đầu nói: “Đúng vậy, trước khi Ma vực triệt để tan vỡ, chúng ta cần phải tìm một đường ra, mà Tinh Giới, là Đại Thế Giới duy nhất liên thông Ma vực, chuyện này, tại thật lâu trước đó cũng đã có mưu đồ rồi, ta tấn chức Ma Thánh thời gian không lâu lắm, trước đó, việc này đã đang được trù bị, chỉ chờ lưỡng giới thông đạo mở ra.”

Dương Khai gật gật đầu, hắn ở bên trong Thiên Huyễn Mộng Cảnh trải qua thời kỳ Thượng Cổ Nhân Ma đại chiến, tự nhiên minh bạch điểm này.

“Nếu là có một Ma vực mới, có hay không có thể kết thúc trận chiến này?”

“Ma vực mới?” Ngọc Như Mộng nhíu mày một cái, ngạc nhiên nhìn Dương Khai: “Ngươi cũng đừng nói cho ta biết ngươi tìm được một Đại Thế Giới khác.”

Dương Khai cười cười: “Đại Thế Giới mới, ta không tìm thấy, nhưng ta có thể sáng tạo ra, tạo ra được một cái mới.”

“Sáng tạo!” Ngọc Như Mộng nghe vậy cả kinh, nếu không phải đã rất tin tưởng Dương Khai, chỉ sợ thật không thể tin nổi lời này, sáng tạo một Đại Thế Giới, đây là chuyện không hợp thói thường bực nào, mặc dù thân là Ma Thánh, nàng cũng không có năng lực này.

“Ta có một không gian bí bảo có thể chứa vật còn sống, điểm này phu nhân cũng biết.”

Ngọc Như Mộng gật gật đầu, tồn tại của Huyền Giới Châu, nàng biết, bởi vì có rất nhiều lần, lúc Dương Khai triệu hoán pháp thân ra, nàng đều ở bên cạnh. Chỉ có điều đối với Huyền Giới Châu, nàng cũng không hiểu rõ chi tiết lắm.

“Nó chẳng những có thể chứa vật còn sống, bên trong còn tự thành một phương thiên địa.”

“Tiểu Thế Giới?” Ngọc Như Mộng hai mắt sáng ngời.

“Có thể nói như vậy, nhưng Huyền Giới Châu của ta không giống Tiểu Thế Giới bình thường, nó còn có thể thôn phệ đại lục, lớn mạnh bản thân, hơn nữa có thể chứa thiên pháp tắc cùng năng lượng những đại lục kia...”

Dương Khai còn chưa dứt lời, Ngọc Như Mộng liền thần sắc trì trệ: “Tiểu Thế Giới kia có thể dung hợp Ma vực các đại lục?”

Rốt cuộc là Ma Thánh, phản ứng vô cùng nhanh chóng, Dương Khai chỉ dăm ba câu, nàng liền đã minh bạch ý định của Dương Khai.

“Đúng vậy, có thể dung hợp, hơn nữa dung hợp càng nhiều, pháp tắc bên trong càng kiên cố.”

Ngọc Như Mộng nghiêm nghị nói: “Ngươi muốn thôn phệ toàn bộ Ma vực, Biến nó thành một Ma vực mới!”

“Phải!” Dương Khai trọng trọng gật đầu, “Khi ta chữa trị giữ gìn giới môn, đã tìm được những đại lục biến mất kia, hơn nữa đem chúng toàn bộ đều cắn nuốt, ta còn cắn nuốt một khối Thiên Võ Đại Lục trên địa bàn Bắc Ly Mạch, sự thật chứng minh, biện pháp này có thể thực hiện.”

Nghe vậy, Ngọc Như Mộng biểu lộ cổ quái nói: “Ngươi cắn nuốt Thiên Võ Đại Lục? Chuyện khi nào?”

Dương Khai nhếch miệng cười cười: “Trước khi quay về.”

“Bắc Ly Mạch cũng không có tìm ngươi liều mạng sao?” Ngọc Như Mộng vẻ mặt kinh ngạc.

Theo nàng biết, Bắc Ly Mạch cũng không phải là người dễ nói chuyện, Dương Khai làm xằng làm bậy trên bàn của nàng như vậy, có thể còn sống trở về quả thực là kỳ tích. Đứng trên lập trường của Bắc Ly Mạch, Ngọc Như Mộng tuyệt đối muốn đem Dương Khai bầm thây vạn đoạn.

“Ha ha!” Dương Khai cười lớn một tiếng: “Bắc Ly Mạch, sau này ta sẽ nói cho ngươi, ta trước tiên là nói về kế hoạch của ta...”

Ngọc Như Mộng cười khổ nói: “Kế hoạch của ngươi ta hiểu được, nhưng trên cơ bản lại không thể thực hiện được.”

“Vì sao?” Dương Khai khẽ giật mình.

“Ta bên này thì tự nhiên sẽ giúp ngươi, nhưng các Ma Thánh khác chắc chắn sẽ không thể đơn giản tin ngươi, cho ngươi toàn bộ địa bàn của bọn hắn mà thôn phệ.” Ngọc Như Mộng nhìn hắn nói: “Huống chi, ngươi là chủ nhân Huyền Giới Châu kia, Huyền Giới Châu cắn nuốt các đại lục, trở thành một Ma vực mới, đây chẳng phải là nói tồn vong của các Ma Thánh thậm chí toàn bộ Ma tộc đều phụ thuộc vào ngươi? Bọn hắn sao có thể cam tâm đem tương lai của mình giao đến trên tay ngươi?”

Nghe vậy, Dương Khai cười nói: “Điểm này ta tự nhiên đã nghĩ tới, cho nên cũng không trông cậy vào bọn hắn sẽ đơn giản mà đồng ý, ta chỉ muốn ngươi có thể đáp ứng giúp ta là được rồi, về phần các Ma Thánh khác, từ từ giải quyết không muộn.”

Ngọc Như Mộng vẫn lắc đầu nói: “Bằng lực lượng một mình ta, căn bản không bảo hộ được ngươi, ngươi kế hoạch này nếu bị bộc lộ ra... Nguy rồi!” Nói đến đây, nàng biến sắc, “Ngươi gióng trống khua chiêng trên địa bàn Bắc Ly Mạch, việc này sợ là không thể dấu diếm nữa rồi!”

“Khục...” Dương Khai nắm tay ho nhẹ, “Phu nhân, ta còn có một bí mật muốn nói cho ngươi.”

Ngọc Như Mộng ngẩn ngơ, sau đó oán trách trừng mắt liếc hắn một cái: “Nói đi, còn có bí mật gì?”

“Về Bắc Ly Mạch...”

Dương Khai vừa dứt lời, Ngọc Như Mộng liền cắn răng nói: “Nghe nói một năm trước ngươi sau khi đi liền tới Ngạo Tuyết đại lục, sau đó từ Bắc Ly Mạch mượn lấy 50 vạn Ngạo Tuyết băng vệ? Nàng còn phái ra Bá Nha đi theo ngươi, bảo hộ ngươi?”

“Phu nhân tin tức thật đúng là linh thông.” Dương Khai vội vàng vỗ mông ngựa.

Ngọc Như Mộng cắn răng, thanh âm càng vang lên: “Ngươi đừng nói cho ta, ngươi cùng tiện nhân kia có chỗ liên quan!”

“Có liên quan thì đúng, nhưng cũng không phải như phu nhân nghĩ.” Dương Khai tranh thủ giải thích, “Ngươi còn nhớ sau Trụ Thiên chi chiến, ta chạy trốn đến tận đẩu tận đâu, kết quả tại Vân Ảnh đại lục bị Bắc Ly Mạch chặn lại hông? Trước khi ngươi tới, ta cùng nàng đã có giằng co.”

“Chuyện phát sinh ngay trước khi ngươi đến...” Dương Khai biết rõ hiểu lầm này mà không giải thích rõ, hậu viện chắc phải nổi lửa, nào dám có chỗ lãnh đạm, vội vàng đem chuyện xảy ra lúc ấy nói một lần...

Chương 3584: Đều có điều kiện

“Huyền Băng muốn đoạt xá, lại rốt cục không thành công, bị Bắc Ly Mạch cắn nuốt thần hồn, chỉ là trước đó, Huyền Băng đã chủ động để ta gieo xuống lạc ấn trong thần hồn của nàng, nàng chết, lạc ấn liền tái giá đến Bắc Ly Mạch.”

“Đợi một chút...” Ngọc Như Mộng đưa tay dừng lại Dương Khai, biểu lộ cổ quái nhìn hắn nói: “Ngươi nói trong thức hải Bắc Ly Mạch có lạc ấn của ngươi?”

“Đúng!” Dương Khai gật đầu.

Ngọc Như Mộng nháy mắt mấy cái, sau đó che miệng kiều nở nụ cười, được một hồi liền cười run rẩy hết cả người.

Thần hồn lạc ấn là cái gì, có công hiệu gì nàng đương nhiên rất tinh tường, thân là Ma Thánh, càng là Mị Ma Ma Thánh, vốn là nhân vật đứng đầu trên lĩnh vực thần hồn, loại thủ đoạn để võ giả khống chế người khác này, nàng đã sớm chơi chán rồi, hôm nay nàng, căn bản khinh thường dùng loại thủ đoạn thấp kém này đi khống chế người khác.

Nhưng nếu đối tượng khống chế là một Ma Thánh a...

“Tiện nhân kia cũng có hôm nay.” Ngưng cười, Ngọc Như Mộng nhẹ nhàng hừ một tiếng, hai vị Ma Thánh bởi vì địa bàn liền nhau, cho nên cho tới nay quan hệ cũng không phải quá tốt, trước khi lưỡng giới chi tranh phát sinh, thủ hạ Bán Thánh cùng Ma Vương hai bên càng có nhiều ma sát, chinh chiến không ngừng, chợt nghe được một cái tin tức phấn chấn nhân tâm này, Ngọc Như Mộng nào có thể che dấu vui sướng trong lòng, “Ta muốn nhìn xem nàng gặp lại ta sẽ là cái biểu lộ gì.”

Làm như nghĩ tới ngày sau gặp lại Bắc Ly Mạch, Ngọc Như Mộng làm thế nào cũng không thể che nổi vui sướng trên mặt. Đây chính là một chuyện cực kỳ cực kỳ khủng khiếp, từ xưa đến nay, cường giả Ma Thánh nào có ai từng bị khống chế qua?

Dáng tươi cười vừa thu lại, Ngọc Như Mộng nói: “Nhưng tu vi của ngươi cùng nàng chênh lệch quá lớn, nàng muốn phá giải lạc ấn cũng không phải là không có biện pháp, ngươi cần lưu ý nhiều thêm tình huống lạc ấn.”

Dương Khai gật đầu nói: “Điểm này ta biết rõ, cho nên một năm trước lúc rời đi, ta liền trực tiếp tới Ngạo Tuyết đại lục, sau đó thoáng gia cố thần hồn lạc ấn, hơn nữa ngày đó ta còn thu một phần thần hồn ấn ký của nàng, có hai thứ bảo hiểm này, Bắc Ly Mạch không đủ gây sợ.”

Hơn một năm trước, tu vi thần hồn Dương Khai tăng vọt, mặc dù không đạt tới tiêu chuẩn Ma Thánh, nhưng đã vượt qua Bán Thánh rất nhiều, gia cố thần hồn lạc ấn, Ngọc Như Mộng đoán chừng Bắc Ly Mạch muốn phá giải lạc ấn, tối thiểu nhất cũng phải nhiều năm không ngủ không nghỉ mới được.

“Nói như thế, tiện nhân kia cũng có thể trở thành trợ lực cho ngươi?”.

“Nàng không thể không đáp ứng.” Dương Khai mỉm cười, “Còn có Trường Thiên tiền bối, ta cùng hắn cũng đã thương nghị thỏa đáng.”

“Trường Thiên...” Ngọc Như Mộng nhẹ gật đầu, Trường Thiên đáp ứng nàng cũng không thấy bất ngờ, thằng này đối với Dương Khai vốn đã có vài phần kính trọng, thậm chí sớm định để cho hắn tiếp quản cơ nghiệp của mình, hơn nữa một khi kế hoạch của Dương Khai thành công, chẳng khác gì đã đánh vỡ cách cục dưới mắt của Ma vực, với hắn mà nói có chỗ tốt rất lớn, hắn có thể đáp ứng là hợp tình lý, nghĩ đến đây, Ngọc Như Mộng nghĩ, kể từ đó, tăng thêm cả mình, đó chính là có ba vị Ma Thánh đứng về phía Dương Khai, mặc dù trên nhân số so với những Ma Thánh còn lại còn rất không bằng, nhưng đã có tư cách bắt đầu kế hoạch này, dù sao, sau lưng Dương Khai còn có toàn bộ Tinh Giới, còn có rất nhiều Đại Đế.

“Ngươi đã có thể làm đến mức này, ta đây cũng chỉ có thể lấy chồng theo chồng gả cho chó theo chó thôi.” Đáp ứng hắn, cũng không phải chỉ là bởi vì quan hệ giữa hai người, mà là tương lai Ma Vực xác thực rất tối tăm, cho dù lưỡng giới chi chiến Ma vực có thể là kẻ thắng lợi cuối cùng, khẳng định cũng phải trả ra một cái giá cực lớn, hơn nữa Tinh Giới là Tinh Giới, Ma vực là Ma Vực, đã đoạt Tinh Giới thì phải làm thế nào đây? Thiên địa pháp tắc bất đồng, Ma tộc ở bên kia sinh hoạt cũng không được tự nhiên, còn không bằng sinh tồn tại một Ma vực mới.

Dương Khai sắc mặt vui mừng: “Phu nhân cũng đã đáp ứng?”

Ngọc Như Mộng nói: “Ta có một điều kiện.”

Sao cũng có điều kiện! Trước đó Trường Thiên cùng Bắc Ly Mạch cũng có lời này, chỉ là Ngọc Như Mộng cũng không giống bọn họ, cho nên Dương Khai cũng sảng khoái gật đầu: “Phu nhân có điều kiện gì cứ nói, đừng nói một cái, là ngàn cái trăm cái cũng theo ngươi.”

“Cũng đừng nói chắc trước như vậy.”

Dương Khai cười hì hì nói: “Phu nhân chẳng lẽ còn có thể đưa ra điều kiện gì để ta khó xử sao?”

“Không để ngươi khó xử há có thể gọi là điều kiện.” Ngọc Như Mộng khẽ hừ một tiếng, liền nói: “Ta muốn làm Dương gia đại phụ!”

Dương Khai há to miệng, mặc hắn thông minh tuyệt đỉnh, tâm tư linh hoạt, cũng không nghĩ tới Ngọc Như Mộng lại ra điều kiện như này.

Không đợi hắn mở miệng thêm, Ngọc Như Mộng liền nhẹ nhàng cắn răng nói: “Ngươi có bao nhiêu nữ nhân, trong lòng ta rất rõ, những nữ nhân kia so với ta cũng sớm đã quen biết ngươi, cùng ngươi có chung nhiều hoạn nạn, ta cũng không có đạo lý kêu ngươi đuổi các nàng ra khỏi cửa. Theo lý mà nói, tất cả mọi người đều là tỷ muội, không cần phân lớn nhỏ cái gì, nhưng phàm là chuyện dù sao cũng phải có một quy củ, về sau Dương gia ngươi dù sao cũng phải có một người quản sự a, luận tu vi thực lực, luận kiến thức lịch duyệt, ta nghĩ không ai có tư cách hơn ta a? Nhưng ngươi cũng yên tâm, việc này ta không cần ngươi nhúng tay, đến lúc gặp mặt các tỷ muội, ta tự có bản lĩnh làm cho các nàng cam tâm tình nguyện gọi ta một tiếng đại tỷ.”

Ngọc Như Mộng nói bay bổng một phen, nghe không ra mạnh yếu gì, nhưng Dương Khai không khỏi có chút đổ mồ hôi, mấy nữ nhân trong nhà hiện tại ở chung coi như cũng được, đều lấy Tô Nhan cầm đầu, chỉ là Tô Nhan xưa nay đều tính tình lãnh đạm, Ngọc Như Mộng gặp các nàng, có lẽ để các nàng thừa nhận đại phụ vị cũng không khó.

Mấu chốt là trên Long đảo còn có Chúc Tình, Chúc Tình thế nhưng là Hỏa Cự Long a...

Liệu sau này gặp mặt, có đánh nhau hay không...

Thấy Dương Khai cúi đầu không nói lời nào, Ngọc Như Mộng hừ nhẹ nói: “Đương nhiên, nếu việc này khiến phu quân cảm thấy khó xử, vậy cứ coi như thiếp thân chưa từng nói gì a, xem ra thiếp thân cùng phu quân thời gian ở chung hơi ngắn, địa vị trong lòng phu quân không thể bằng được mấy vị muội muội kia...” Vừa nói, vành mắt nàng còn ửng đỏ.....

“Không làm khó dễ không làm khó dễ.” Dương Khai vội vàng khoát tay, “Vi phu cũng muốn ngày sau trong nhà có ngươi tọa trấn quản lý, chư vị phu nhân tỷ hữu muội cung, trong nội tâm rất là an ủi, hơi chút thất thần mà thôi, sao có thể khó xử.”

“Phu quân chớ miễn cưỡng chính mình.” Ngọc Như Mộng một bộ rất đau lòng nhìn hắn nói.

“Sao lại miễn cưỡng?” Dương Khai tiến lên nắm lấy tay Ngọc Như Mộng, nói cười yến yến, “Có thể được phu nhân ưu ái tương trợ, quả thực là phúc khí mười đời của vi phu, đừng nói một cái đại phụ, là cung ngươi trở thành tổ tông cũng không có vấn đề gì.”

Vốn muốn tâng bốc một chút, ai ngờ lỡ lời, Ngọc Như Mộng sắc mặt trắng bệch nói: “Phu quân đây là ghét bỏ ta quá già sao?” Nói xong, vành mắt càng đỏ hơn, cúi đầu nói: “Cũng phải, thiếp thân niên kỷ xác thực không nhỏ, phu quân ghét bỏ cũng là chuyện đương nhiên.” Nói xong, tay hơi hơi vùng vẫy, dường như là muốn rút tay mình ra khỏi tay Dương Khai.

Càn quấy rồi! Dương Khai vừa vội vừa giận, chẳng muốn nói thêm gì nữa, đưa tay kéo một cái, trực tiếp kéo Ngọc Như Mộng vào trong ngực mình, tay kia thì vừa vặn đặt ngay trên cái mông tròn trịa của nàng rồi vỗ một cái.

Một tiếng thét kinh hãi, Ngọc Như Mộng mặt đỏ rần.

Phải biết rằng đây chính là thần hồn Linh thể, bất luận cảm xúc gì đều mãnh liệt hơn vô số lần so với thân thể, giương mắt nhìn lên, chính thấy Dương Khai vẻ mặt cười tà nhìn xuống nàng, thấp giọng nói: “Phu nhân thần hồn bị thương chưa lành, trước hết không nên suy nghĩ nhiều, vi phu giúp ngươi chữa thương nhaaaaaa.”

Nói xong, cúi người chặn xuống cặp môi đỏ mọng của nàng.

Một lát sau, thức hải phiên cổn, trên bảo đảo, thần hồn linh thể hai người dây dưa, như muốn dung làm một thể, tà âm từ bảo đảo truyền đến, toàn bộ thế giới dường như cũng nổi lên phấn hồng chi sắc.

Ba ngày sau, trong mật thất, Dương Khai mở mắt ra, cười mỉm nhìn Ngọc Như Mộng đang ngồi trước mặt.

Ngọc Như Mộng sắc mặt ửng hồng, thở dốc không ngừng, thân thể càng không tự chủ được mà co rút run run.

Thần hồn giao hòa, mang đến cảm giác mãnh liệt xa so với thân thể kết hợp vô số lần, loại tư vị sâu tận xương tủy này, bất luận kẻ nào thử đều lưu luyến quên về, hận không thể cả đời đắm chìm trong đó.

Bạn đang đọc Vũ Luyện Điên Phong (Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 185

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.