Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2761 chữ

Chương 3789: Hết Thảy Đều Kết Thúc

Dương Khai nhiều lần thi triển Không Gian Pháp Tắc tới gần Hư Thiên Đỉnh đều bị Giáp Long thi pháp chấn ra, sắc mặt hắn trong lúc nhất thời có vẻ vô cùng khó coi.

Giáp Long mặc dù không tinh thông lực lượng không gian, nhưng Hư Thiên Đỉnh ở ngay đằng kia, Dương Khai muốn đoạt Nguyên Thiên Quả thì nhất định phải tới gần Hư Thiên Đỉnh, hắn chỉ cần tạo áp lực lan ra bốn phía là được.

Đông đảo Ngụy Đế Tinh Giới không có cách nào đột phá lớp phòng ngự của các Bán Thánh, không thể tiếp cận được Nguyên Thiên Quả. Tại thời điểm cuối cùng này, mấy người thêm ra của Ma tộc lại trở thành mấu chốt chiến thắng.

Thời gian trôi qua, tranh đấu không ngừng diễn ra, nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn đông đảo Bán Thánh tiếp cận Hư Thiên Đỉnh mà mình lại bất lực, rất nhiều Ngụy Đế nóng lòng như lửa đốt.

Khi đến thời khắc cuối cùng, cảm thấy mình có thể chạm tay đến Hư Thiên Đỉnh, Giáp Long khẽ quát một tiếng: "Cản bọn họ lại!"

Nói xong, hắn quay người phóng về phía Hư Thiên Đỉnh, giơ ra đại thủ, muốn chộp lấy Nguyên Thiên Quả. Ánh mắt hắn dâng lên một trận lửa nóng, chỉ cần chiếm được Nguyên Thiên Quả này, vậy thì hắn sẽ trở thành kẻ thắng lợi cuối cùng. Chẳng những có thể khiến cho Tinh Giới bên này mất cả chì lẫn chài, còn có thể giúp cho Ma tộc nhiều thêm một vị Ma Thánh. Đến lúc đó, Tinh Giới sẽ không còn sức lực mà phản kháng.

Nhưng đúng lúc này, một thanh âm trầm thấp bỗng nhiên chậm rãi vang lên: "Phá Thiên. . . Nhất Kích!"

Thần niệm kinh khủng ầm ầm tràn ra, công kích thần hồn vô ảnh vô hình kia giờ phút này lại hóa thành một thanh đoản mâu có thể thấy được bằng mắt trần, phóng thẳng vào đầu của Giáp Long.

Dương Khai bỗng nhiên trợn tròn mắt, quay đầu nhìn về phía người ra tay, chỉ thấy bên kia có một tên nam tử trung niên mỉm cười với mình, ánh mắt hắn tràn đầy vẻ giảo hoạt.

Dương Khai nhận ra tên nam tử trung niên này, nhưng không quen thuộc, hắn chính là một trong tứ đại quân sứ của Ma Thiên Đạo - Hỏa Quân.

Trước đó tại thời điểm tiến vào Huyền Thiên điện, Dương Khai còn đặc biệt chú ý tới người này. Dù sao hắn cũng là nhân loại duy nhất đứng trong trận doanh Ma tộc, thật sự là có hơi giống như hạc giữa bầy gà, muốn người ta không chú ý cũng khó a.

Thế nhưng, trong Thiên Địa Bí Cảnh và Huyền Thiên điện, Dương Khai lại không hề gặp được đối phương, cũng chưa từng quen biết, hỗn chiến vừa rồi có ngẫu nhiên giao thủ mấy lần, nhưng trong tình huống tất cả mọi người đều có điểm lưu thủ, hắn cũng không thể dò xét được sâu cạn của đối phương.

Ai ngờ vào giờ phút này, hắn lại bỗng nhiên làm loạn, hơn nữa đối tượng công kích còn là Giáp Long!

Cử động này của hắn quá mức khiến cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn. Cũng giống như trước đó Dương Khai đột nhiên ra tay với Thương Mạt, Ma tộc bên kia e rằng cũng không nghĩ tới chuyện tên Hỏa Quân của Ma Thiên Đạo này lại có lá gan đi ám toán tên Bán Thánh mạnh nhất của Ma tộc.

Duy chỉ có Dương Khai hai mắt tỏa sáng, vừa ngạc nhiên lại vừa mừng rỡ.

Nếu như Hỏa Quân không nói một lời nào, hắn có lẽ cũng sẽ không rõ rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra, sẽ chỉ suy đoán tên Hỏa Quân này vốn mang ý đồ xấu, có ý đồ cướp đoạt Nguyên Thiên Quả. Nhưng khi bốn chữ Phá Thiên Nhất Kích kia vang lên, hắn sao lại không nhận ra nữa cơ chứ.

Bí thuật thần hồn này hắn cũng biết, hơn nữa người dạy hắn bí thuật này, chính là Thiên Diễn mà hắn từng gặp được trong Thần Du Kính bên trong Thanh Dương Thần Điện.

Thiên Diễn sinh ra trong Thần Du Kính, lớn lên trong Thần Du Kính, bởi vì không có nhục thân, cho nên tu vi tạo nghệ trên phương diện thần hồn cực kì khủng bố. Thần Du Kính kia cũng là một phương thế giới, cho nên tu vi tạo nghệ trên phương diện thần hồn của Thiên Diễn tuyệt đối đã đạt đến cấp độ Đại Đế.

Về sau Dương Khai cơ duyên xảo hợp lấy được Sinh Thân Quả, luyện chế ra Sinh Thân Đan, giúp Thiên Diễn tạo nhục thân, trợ giúp hắn thoát khỏi gông cùm xiềng xích của Thần Du Kính, hiện thế ở giữa thiên địa này.

Chỉ có điều Thiên Diễn lúc ấy nhục thân vừa thành, thực lực còn thấp, phải đợi ở Thanh Dương Thần Điện một đoạn thời gian. Sau khi hơi trưởng thành thì liền đi ra ngoài vân du.

Sau đó không có tin tức của hắn nữa. Dương Khai đã từng muốn đi dò hỏi tin tức của hắn, thế nhưng Ma tộc xâm lấn, Tinh Giới đại loạn, hắn đâu còn phần tinh lực này nữa.

Thật không ngờ, vị tiền bối mất tích nhiều năm kia, thế mà ở ngay trước mắt mình, hơn nữa còn trở thành một trong tứ đại quân sứ của Ma Thiên Đạo, hỗn được vào trong Huyền Thiên điện, tại thời điểm này đào ngũ đánh ra một kích.

Dương Khai không biết những năm gần đây Thiên Diễn rốt cuộc đã trải qua chuyện gì, lại làm cho hắn vốn bắt đầu từ số không, tu vi tiến thẳng tới cảnh giới Ngụy Đế. Bất quá nghĩ lại thì cũng không quá kỳ quái, hắn vốn có nội tình Đại Đế, chỉ là không có nhục thân mà thôi. Đến khi Dương Khai tương trợ hắn tạo nhục thân, tất cả những thứ liên quan tới cảm ngộ Võ Đạo đều có sẵn, chỉ cần an tâm tu luyện từng bước một, tu vi tất nhiên sẽ có thể cấp tốc tăng lên, không như những võ giả khác, phải chịu đủ loại hạn chế, gông cùm xiềng xích và các loại bình cảnh.

Về phần tướng mạo hắn phát sinh biến hóa, cũng hẳn là do vận dụng bí thuật gì đó mà thôi.

Tu vi thần hồn của Thiên Diễn vốn thuộc cấp bậc Đại Đế. Mặc dù có rất nhiều hạn chế, không có cách nào phát huy ra toàn bộ lực lượng, nhưng một kích này cũng không thể khinh thường được.

Thần Hồn Chi Mâu bằng mắt trần có thể thấy được đánh vào đầu của Giáp Long trong tình huống hắn không có chút phòng bị nào. Thân thể khôi ngô của Giáp Long khẽ giật mình một cái, lập tức trì trệ tại chỗ, không thể động đậy, trong khi bàn tay chộp lấy Nguyên Thiên Quả của hắn chỉ còn cách Thất Thải Thần Quả không tới một thước.

Vẫn chưa hết, Thiên Diễn đột nhiên gây khó dễ ở đằng sau, nhìn cũng không nhìn Giáp Long, hai tay hợp lại, rồi bỗng nhiên đẩy ra hai bên.

Vòng lửa to lớn lấy hắn làm trung tâm, ầm ầm khuếch tán ra. Vòng lửa kia ẩn chứa lực lượng nóng rực, khiến cho rất nhiều Bán Thánh Ma tộc vội vàng không kịp chuẩn bị, bị đánh cho người ngã ngựa đổ, trận hình vốn chặt chẽ cũng trong nháy mắt này lộ ra một kẽ hở khổng lồ.

"Còn không động thủ!" Nhìn thấy Dương Khai vẻ mặt vui mừng không thôi, Thiên Diễn khẽ cười một tiếng.

"Đa tạ tiền bối!" Dương Khai nói xong liền vội vã lắc lư thân hình, thuận theo lỗ hổng do Thiên Diễn xé mở kia, nhanh chóng xông tới, trong nháy mắt liền bay tới trước mắt Hư Thiên Đỉnh.

"Hỗn trướng!" Cho tới thời khắc này, Giáp Long mới hồi phục hồi lại tinh thần, cố nén sự đau đớn đến tận xương tủy trong đầu mình, đại thủ đưa ra biến thành quyền, đánh tới phần eo của Dương Khai.

Dương Khai ngoảnh mặt làm ngơ, trong mắt hắn chỉ có khỏa Nguyên Thiên Quả kia. Trong chớp mắt khi nắm đấm của Giáp Long tiếp cận thân thể của hắn, hắn liền thi triển Hư Vô bí thuật, trục xuất mình vào hư không.

Một quyền hủy diệt tràn ngập lực lượng này xuyên qua thân thể của Dương Khai, mặc dù không đánh ra toàn bộ uy lực, nhưng lực lượng chấn động hư không của nó vẫn khiến cho Dương Khai kêu lên một tiếng đau đớn.

Giáp Long biến sắc, còn muốn quấy nhiễu, nhưng đã chậm. Khi hắn quay đầu lại, chỉ thấy Dương Khai đã lẻn đến bên cạnh trên cây nhỏ kia, một tay bắt lấy Nguyên Thiên Quả, nhẹ nhàng hái xuống Thất Thải Thần Quả kia bỏ vào trong túi.

Giáp Long triệt để điên cuồng, gầm rống tức giận lao tới chỗ Dương Khai.

Dương Khai ngưng thần mà đợi, trong lòng thầm nghĩ lúc này e rằng đã tới thời điểm phân sinh tử. Trước đó bởi vì muốn cướp đoạt Nguyên Thiên Quả, mọi người cũng đều có lưu thủ, nhưng hiện tại Nguyên Thiên Quả bị mình cướp đi, đông đảo Bán Thánh Ma Vực sao lại cam tâm? Đứng trên lập trường của bọn hắn, coi như liều chết cũng không thể để cho Dương Khai mang Nguyên Thiên Quả đi ra ngoài được.

Công kích giống như cuồng phong bạo vũ, từ bốn phương tám hướng đánh về phía Dương Khai.

Hơn mười vị Bán Thánh liên thủ, làm cho sắc mặt của Dương Khai trở nên vô cùng ngưng trọng.

Nhưng mà đúng vào lúc này, một tiếng ầm ầm vang lên, bên ngoài Hư Thiên Đỉnh dâng lên một màn sáng trong suốt, không đợi cho những công kích kia kịp đánh tới trước mặt Dương Khai, liền ngăn cản toàn bộ ở bên ngoài.

Dương Khai ngơ ngẩn, Giáp Long ngơ ngẩn, tất cả Bán Thánh cùng Ngụy Đế đều giật mình.

Đại điện chợt biến thành một mảnh tĩnh mịch, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm về phía Dương Khai đang tránh ở trong Hư Thiên Đỉnh, nhưng thần sắc của mỗi người lại không giống nhau.

"Ha ha ha ha ha!" Dương Khai nhịn không được mà bật cười ha hả, tinh thần căng cứng trong nháy mắt này liền triệt để trầm ổn lại. Hắn cũng không ngờ, sau khi chiếm được Nguyên Thiên Quả, Huyền Thiên điện thế mà còn có một tầng cấm chế bảo vệ như thế này.

Nhưng trong lúc thoải mái như vậy, hắn cũng có một tia cảm giác nghĩ mà sợ, may mắn vừa rồi Thiên Diễn tiền bối kịp thời xuất thủ, nếu không lỡ như tên Giáp Long kia chiếm được Nguyên Thiên Quả, vậy thì vào giờ phút này, người đứng ở bên ngoài lo lắng sẽ là mình rồi.

Tiếng cười lớn không ngừng quanh quẩn trong đại điện trống trải, sắc mặt của rất nhiều Bán Thánh Ma Vực đều trở nên khó coi muốn chết. Đông đảo Ngụy Đế Tinh Giới tuy có một chút không cam lòng, nhưng kết quả hiện tại vẫn nằm trong phạm vi có thể tiếp nhận được. Khi mọi người tiến vào nơi này, ranh giới lớn nhất chính là không thể để cho Ma tộc đoạt được cơ duyên.

Bây giờ mặc dù không phải mình cười đến cuối cùng, nhưng Dương Khai tốt xấu gì cũng là người trong Tinh Giới.

Dương Viêm thở phào một hơi, hồi tưởng lại lời căn dặn của Lý Vô Y trước khi lên đường, bỗng có một loại cảm giác giống như trút được gánh nặng. Lý Vô Y hi sinh, gần 20 vị Ngụy Đế vẫn lạc, rốt cuộc không có uổng phí, cuối cùng tên gia hỏa Dương Khai chỉ có tu vi Ma Vương thượng phẩm này vậy mà lại là người đạt được thành tựu mà cả một thế hệ mộng tưởng suốt đời.

Dương Viêm vì đó mà vui mừng, quay đầu nhìn Thanh Vũ Trúc một chút, phát hiện nàng sau khi hơi chần chờ một chút, hình như cũng buông xuống được thứ gì đó, lộ ra vẻ mỉm cười.

Một lát sau, tiếng cười vừa thu lại, Dương Khai lạnh lùng nhìn chằm chằm Giáp Long đứng cách mình vài thước, tung tung Nguyên Thiên Quả trên tay mình, âm trầm nói: "Đợi bản tọa luyện hóa xong cái quả này, liền giết chết từng người các ngươi!"

Giáp Long muốn rách cả mí mắt, gân xanh nhảy loạn trên trán, gần như đưa tay ra là có thể đụng đến Dương Khai. Lúc này hắn đã chân chính cảm nhận được cái gì gọi là Chỉ Xích Thiên Nhai.

Có tầng cấm chế kia tồn tại, bất kể hắn làm thế nào cũng không có khả năng làm gì được Dương Khai, mà câu nói này của Dương Khai, cũng làm cho hắn không khỏi sinh ra một tia cảm giác nguy cơ.

Thực lực của tiểu súc sinh này trước đó vốn đã không thể khinh thường được, sau khi hắn luyện hóa Nguyên Thiên Quả thì sẽ còn trưởng thành đến mức độ nào? Đến lúc đó, Ma Tộc Bán Thánh sẽ còn là đối thủ của hắn sao?

Còn Dương Khai sau khi nói xong, lại thật sự há miệng ra, đem Nguyên Thiên Quả nhét vào trong miệng, bắt đầu nhồm nhoàm nhai nuốt, trong khi đôi mắt vẫn gắt gao trừng Giáp Long, điệu bộ phải lập tức làm cho đối phương đẹp mặt thì mới chịu được.

Giáp Long biến sắc, vào thời khắc này, mặc dù hắn không cam lòng, nhưng cũng không thể làm được trò trống gì nữa. Nguyên Thiên Quả kia đã bị Dương Khai ăn, chẳng lẽ còn có thể làm cho đối phương phun ra sao. Hơn nữa nếu còn tiếp tục nán lại đây, đối đến khi tên kia luyện hóa xong Nguyên Thiên Quả, lúc đó muốn chạy cũng không được.

Vừa nghĩ đến đây, Giáp Long liền bắt đầu sinh ra thoái ý, khẽ quát một tiếng: "Đi!"

Nói xong, hắn dẫn theo hơn mười vị Bán Thánh Ma tộc, chầm chậm lùi về phía sau.

Khuôn mặt của đám người Ngụy Đế Tinh Giới hiện lên một chút do dự, cuối cùng vẫn chọn lựa không ngăn cản. Bây giờ hết thảy đều đã kết thúc, nhân số hai bên không sai biệt nhiều lắm, tiếp tục tranh chấp cũng chẳng mang lại kết quả tốt gì, không bằng dứt khoát chờ đợi Dương Khai luyện hóa xong Nguyên Thiên Quả, thực lực đại tăng, đến lúc đó thu thập bọn họ cũng không muộn.

Dương Khai bên kia, Nguyên Thiên Quả sau khi vào miệng hắn nhanh chóng tan thành một cỗ dịch ngọt, chỉ trong giây lát liền từ yết hầu lăn xuống bụng, cảm giác ấm áp trong nháy mắt lan tràn ra, làm cho tinh thần căng cứng của hắn không tự chủ được mà trầm tĩnh lại, thậm chí còn có hơi buồn ngủ.

Cùng lúc đó, các loại huyền cơ hiện lên trong thức hải Dương Khai, làm cho hắn nhìn thấy rất nhiều điều huyền diệu.

"Huyền Thiên điện sắp đóng lại." Ráng chống đỡ lấy tinh thần, Dương Khai nhìn qua đám người trước mặt. Hắn cũng không rõ vì sao mình biết những chuyện này, thật sự là không giải thích được. Toàn bộ tình cảnh trong Huyền Thiên điện, giờ phút này hắn đều nắm rõ mồn một.

Đám người nghe thấy vậy thì giật mình, bất quá rất nhanh liền bình phục lại.

Bây giờ Nguyên Thiên Quả đã bị Dương Khai nuốt, vậy Huyền Thiên điện này cũng không nhất thiết phải tồn tại nữa, đóng lại cũng là chuyện đương nhiên.

Bạn đang đọc Vũ Luyện Điên Phong (Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xemayoi2872
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 97

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.