Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mị Lực Bức Nhân , Tiểu Thí Luyện Tháp Hoàng Kim

Tiểu thuyết gốc · 2568 chữ

"Biết"

Hai người Uyển Dung mỹ nhân và Tố Tình tiểu mỹ nhân điều gật đầu nhìn , ánh mắt long lanh như ngọc thạch nhìn hắn...

Nam Thiên Vân cười cười , xoa xoa cái đầu nhìn hai người . Nhãn thần quét qua hai một lát rồi nói...

"Khảo nghiệm thứ hai là...."

"Đúng vậy , vòng khảo nghiệm thứ hai chính là khảo nghiệm lòng người"

Uyển Dung cướp lời Nam Thiên Vân nói nhanh chóng...

Nam Thiên Vân cảm thấy nữ nhân quá trực tiếp a , từ từ vội làm gì , đằng nào cũng biết...

"Không đó chỉ là một phần thôi , kế hoạch của lão chủ nhân ở đây chính là khảo nghiệm đánh thú lấy điểm , rồi càng vô trong gặp nhau ai sẽ lộ ra bản chất , khảo nghiệm triệt để con người , nói thẳng là khảo cách chiến đấu và lòng người "

Nam Thiên Vân như đeo kinh conan , mặt nghiêm túc giải thích cho hai mỹ nhân , mặt cứ nhìn Uyển Dung một hồi rồi đổi sang nhìn Tố Tình...

Hai người Uyển Dung, Tố Tình mắt sáng lên , chủ nhân nơi này kế hoạch đúng là tinh vi không tì vết mà. Đồng thời ánh mắt nhìn Nam Thiên Vân càng thêm nhu tình , vốn có hảo cảm lại tăng thêm mạnh...

Thật ra không trách hai người , dù có tu vi mạng đi nữa nữ nhân gặp lão làng bụi hoa như Nam Thiên Vân cũng phải đổ , tu vi cao không chứng tỏ được được mình giỏi nhiều phương diện đều là tình trường thái điểu mà thôi...

"Vậy , kế hoạch đúng hoàn mỹ vô khuyết mà"

Uyển Dung hai mắt phượng mắt hàm xuân nhìn hắn nhẹ nhàng ngọt ngào nói...

Nam Thiên Vân là lão đạo tình trường không , sao không biết hai nàng đã có tình ý với mình...

Lòng thầm nghĩ , đáng chết cái mị lực này...

Mặt ngoài vẫn ôn tồn lễ độ , tay hướng trung tâm khu rừng nói...

"Vậy chúng ta phải giết được nhiều yêu thú đã , hai vị cô nương mời "

"Ừm"

Hai nàng đồng thời đáp...

Nam Thiên Vân dẫn đầu tiên phong đi trước , nam nhân phải dẫn đội cho nữ nhân...

Hai người mỗi bước đi , ánh mắt đều chú ý nhất cử nhất động của hắn , mắt hàm tình quang nhìn hổ khu mạnh mẽ cao thẳng của hắn...

Nam Thiên Vân đi trước cũng hơi túng ,hai đôi mắt hàm ý nhìn hắn thì cũng không sao , nhưng nhìn hắn cứ thấy ngại ngại sao sao...

Mặt cười hướng hai người nói...

"Hai vị cô nương , đến rồi chúng ta chia nhau chọn yêu thú mà đánh"

Chỉ thấy trước mạnh khu rừng rậm tràn đầy yêu tức tầm luyện khí cảnh đỉnh phong , đầy rẫy cả một khu rừng tầm vài ba ngàn trượng khoảng cách , mỗi con đều nước sông không phạm nước giếng sống chung ôn vui...

Nam Thiên Vân hơi cau mày , bình thường yêu thú không sống gần nhau như thế , ít phải cách nhau tầm vạn trượng rồi nay sống chung như thế ít nhất chủ nhân nơi này đã có thủ pháp nào đó...

"Hai vị cô nương không sao chứ , có cần tại hạ giứp không"

Nam Thiên Vân ra sức hỏi , khí tức cũng tăng lên luyện khí cảnh viên mãn...

Hai người từ suy nghĩ tỉnh lại , thấy khí tức hắn mạnh lên hơi kinh ngạc nhưng cũng rất nhanh biến mất , các nàng đã hiểu hắn cũng có thế lực sau lưng...

Uyển Dung và Tố Tình cảm thấy hắn quan tâm mình lòng ngọt như nếm mật , hai mắt xuân ý bắn thẳng vào hắn , điều muốn đap lại hắn . Uyển Dung trước một bước nói...

"Không sao đâu , tỷ muội ta không làm phiền công tử "

"Đúng vậy "

Tố Tính nhanh chóng khả ái nói...

Hai người đồng thời tỏa ra luyện khí cảnh viên mãn khí tức , Nam Thiên Vân cũng bình tĩnh bởi hắn biết sau các nàng được có một thế lực lớn bồi dưỡng , không có gì lạ hai người điều là song linh căn và tu vi bây giờ...

Ba người chia ba hướng khác nhau mà đi , hai người tỷ muội điều tin vào muội muội (tỷ tỷ) của bản thân có thể vượt cấp giết địch , đi hướng khác nhau...

Nam Thiên Vân chọn hướng giữa mà đi , bởi con yêu thú mạnh nhất đang ở đó...

Hai người giống như biết nam nhân trước mắt đang làm việc nặng nhất , liếc mắt đưa tình lần nữa nhìn hắn , nhu tình hàm trong đôi mắt ngọc...

Uyển Dung hướng bên trái mà đi , còn Tố Tình cũng chọn hướng bên phải đi...

Nam Thiên Vân cũng không lo lắng hai nàng , mặc dù chỉ mới quen biết nhưng Nam Thiên Vân cảm thấy được bồi dưỡng ở thế lực lớn không có chút bản sự sao được gọi là thiên tài...

Thậm chí Nam Thiên Vân cảm thấy át chủ bài của nàng rất nhiều...

Bỏ đi tạp niệm trong đầu , hắn hướng trung tâm không chế kiếm , nắm lấy chuôi kiếm nhẹ nhàng rút ra...

"Rút Kiếm Thuật - Rút Kiếm "

Chiêu thức xong , kiếm khí hoành vạn dặm, chỉ thấy kiếm khí cắt ngang cây đến khí cuối cùng hết mảng không gian mới tiêu tan , nhưng kiếm vẫn ảo huyễn ra sức mạnh khó lường , tất cả yêu thú , cây cối lẫn tiểu sơn điều bị cắt ngang , kiếm trảm ra bá khí tuyệt luân , thế thả chấn thiên nhân...

Nam Thiên Vân mặt bình tĩnh , độ khống chế hắn cực chuẩn chỉ chém ở trung tâm không liên lụy đến hai bên...

Thanh kiếm vẫn bọc kiếm khí được Nam Thiên Vân nhanh chóng đưa vào lại vỏ...

Nhưng hình tượng vẫn không tiêu thất...

Hai mỹ nhân đang chiến đấu không khỏi mê ly thân ảnh tuấn tú đó , lòng không biết khi nào đã in sâu thân ảnh đó vào lòng...

"Diễm Thiêu Vạn Trượng"

Hai người điều dùng võ kỹ giống nhau , hỏa sức mạnh ra , nhanh chóng đốt hết vạn vật , diễm cuồng bạo như rồng , quét ngang hết thảy , hai bên khu rừng bị cháy khét...

Võ kỹ này tuy không rút hết hết linh lực của hai ngưòi những cũng khiến chín linh lực biến mất , nhưng đổi lại là hai ngàn trượng còn lại của trung tâm khu rừng đã bị thiêu rụi cháy....

Hai người thở dốc không ngươi run run muốn ngã xuống , trán đầy mồ hôi , thân thể mềm mại đã vô lực , dùng sức đi lại gần Nam Thiên Vân...

Hai người dùng hết linh lực trong cơ thể thì cũng đi được gần Nam Thiên Vân trăm trượng...

Nam Thiên Vân nhìn hai nàng muốn gố gắng như vậy cũng không đành lòng nhìn các nàng như thế , Tiêu Dao Thiên Hạ thân pháp khởi , thân ảnh quỷ mị biến mất...

Nam Thiên Vân đang đi với tần sóng âm thanh đến gần Uyển Dung ôm eo thon bên trái , rồi lại hướng Tố Tình ôm eo thon của bên phải...

Thế là Nam Thiên Vân tay ôm tay ấp , hương diễm tình tiết cứ thế mà xảy ra...

Lần nữa Nam Thiên Vân ngồi ở thân cây đã bị chính hắm trẳm đứng , hai tay ôm eo mỹ nhân áp sát cơ thể hắn , hai đôi gò bông đào mèm mại ép sát ngực hắn...

Hai nàng bị hắn ôm thẹn không nói lên lời , cứ việc được ôm eo khiến các nàng vừa thẹn vừa mừng , được hắn giúp lòng như nếm mật đào...

Hai nàng khuôn mặt tuyệt trần hồng hồng ửng đỏ , mặt cúi xuống không dám nhìn hắn...

Nam Thiên Vân cảm thấy tình cảnh thật lãng mạng làm sao , muốn thêm chút dầu vào lửa...

Môi dương khí hôn trán hai nằng một người một phát , miệng điệu đầy ôn nhu nói...

"Các nàng muốn làm gì ta biết , ta không cần hai nàng cho thấy cái gì cả , miễn sao sức khỏe tốt là được , biết lỗi chưa..."

Nghe được âm thanh nhu hòa khiến hai người như hòa tan , thấy hắn lo cho mình lòng ngọt ngào vốn lại thêm ngọt ngào , các nàng muốn thể hiện thấy mình cũng không phải bình hoa , mà thật sự có thực lực giúp hắn...

Nam Thiên Vân cũng lo nha , với độ linh lực của hắn thì phải mạnh hơn các nàng vạn lần , gần như vô hạn , cũng có thể tự hấp thu chuyển hóa thành chân khia , chút từng đó linh lực đối với hắn là con trâu nhổ cọng lông...

Nhưng các lại là khác , các nàng linh lực là có hạn , không thể cứ vì thể hiện mà gây thương tích cho thân thể được...

"Ưm"

Hai ngưòi đồng thanh nhận lỗi , mặt đầy xấu hổ...

"Được rồi , một lần thôi kholng lần sau đâu nha"

Nam Thiên Vân an ủi...

Vốn định giới thiệu nhau thì...

"Chúc mừng ba ngươi đã hoàn thành khảo nghiệm vòng hai" Một âm thanh khô khan già nua chậm rãi truyền đến tai ba người...

"A"

Ba người đang trong vòng tình lãng mạng nhìn đến thiên hoang địa lão , nghe thấy âm thanh thì giật thột lên kêu to...

Không biết lúc nào trước mặt Nam Thiên Vân, lão già hướng dẫn đã xuất hiện trước mắt hắn , ánh mắt như hồ ly thấy hiểu ba người , miệng nhếch đầy thâm ý , lòng thầm nghĩ :" Tuổi trẻ thật hảo"...

Uyển Dung và Tố Tình hai người từ đùi hắn đi xuống mặt mũi xấu hổ thẹn thùng vô tận không dám nhìn ai hết...

"HaHahaha "

Lão già thấy vậy cười lớn đầy thâm ý nhìn ba người...

"Khảo nghiệm thứ hai mới chỉ là bắt đầu còn hai khảo nghiệm nữa"

Lão già mắt sắc bén nói , tiết lộ cho ba người ít thông tin...

Thứ nhất , hai khảo nghiệm vừa rồi chỉ là cơ sở nhỏ thôi.Từ khảo nghiệm ba trở lên mới là khảo nghiệm thật...

Thứ hai là còn hai khảo nghiệm nữa , tổng là bốn khảo nghiệm...

Suy nghĩ một chút cũng tốt , thật là chờ mong a...

"Các ngươi sẵng sàng chưa nào"

Lão già cười nhẹ nói...

"Rồi"

Ba người đồng thanh nói...

Lão già mỉn cười không ý kiến...

Dưới chân ba người lại hiện lên truyền tống trận , ba người cũng biết mất kèm theo đó là thân ảnh của Lão già cũng biến mất theo bọn họ...

. . . . .

Đây là căn phòng với diện tích hai mươi trượng , toàn là một màu tối ban đêm , trung tâm giữa là một tiểu tháp ba tầng...

Tòa tháp màu vàng kim tỏa ra ánh quang chiếu rọi vào căn phòng tối...

Trên treo bảng tên 'Tiểu Thí Luyện Tháp' như rồng bay phượng múa , uy vũ kinh thần , như ẩn như hiện là thiên địa đại thế , lại tức mãnh bạo như phong , yên tĩnh như vân...

Trước cửa vào tháp , ba bóng người từ truyền tống trận hiện đến , nhìn tòa thấp thần tình kinh ngạc...

Tòa thấp uy nghiêm thần thánh , thiên đại địa thế đập vào mắt bọn hắn...

"Thế nào , thật uy nghiêm thần thánh đúng không"

Đột nhiên một âm thanh già nua đắc ý khiến bọn hắn giật thột...

Ba người này chính là Nam Thiên Vân, Uyển Dung và Tố Tình...

Ba người bọn hắn cũng bực bội và bất đắc dĩ nha , lão già này thật là , toàn chọn lúc không đâu mà nói , bộ đợi chút là chết à...

"Xì , tưởng gì chứ , tòa tháp uy nghiêm thần thánh nhưng lão già như ngươi thì làm được , chết toi vào lòng lòng đất à , dù tháp ngoài đẹp không biết trong có được hay không mới nói , chớ đắc ý quên hình"

Nam Thiên Vân mặt mũi khịt khịt khinh bỉ nhìn lão già miệng phản bác lại...

"Khụ...khụ..."

Lão già bị hắn phản bác như thế lúng túng kho khan...

Nam Thiên Vân cảm thấy mình làm thế là đúng , ai bảo lão ta cứ như hoàn khố tử đệ toàn chơi võ mồm...

"Được rồi , đây chính thí nghiệm tháp dành ở khảo nghiệm ba nha , các ngươi đi nhanh đi"

Lão già mặt nhăn xúi dục nói , lão muốn chúng đi cho nhanh , nhất là tên tiểu tử trời đất không sợ này , không lão không tan thì cũng tàn...

"..khà...khà..."

Nam Thiên Vân cảm thấy lão già kia chính là ác cảm mình , thầm nghĩ hồi cho lão dẹp mặt , tỏa tháp này khai tay cũng oke con dê đó chứ...

Nam Thiên Vân cũng không phản bác lão , tay ôm eo hai mỹ nhân đi vào...

Hai mỹ nhân bị hắn ôm eo như thế , lòng ngọt ngào như nếm đào , mắt phượng hàm xuân nhìn hắn ôn nhu...

Lão già :"....."

Tiểu tử đây là vừa hưởng thụ vừa chém tâm lão đây mà như muốn nói với lão , lão già tuổi ông nội rồi mơ mà như ta , nhất tiễn song điêu thật hỏa tiểu tử , lão đây phải nhìn không lương thì lại là cẩu tiết , gặm vải mà phát tiết a...

Trước cửa vào chính là ba tầng bậc thang hoàng kim...

Nam Thiên Vân từng bước chút một đi lên không nhanh cũng không chậm , nhanh làm gì cuộc sống cứ từ từ , vội làm chi khẻo chết sớm...

Nam Thiên Vân bước hết , hiện ra ra trong mắt hắn cũng là cánh cửa vàng kim láp lánh rộng một trượng cao hai trượng , khắc rồng bay cửu thiên , hổ gào thái sơn . Hai bên là tượng kỳ lân cũng tô vàng sắc óng ánh , tuyệt mỹ vô cùng...

Nam Thiên Vân cảm thấy chủ nhân nơi này cũng thật là , cái gì cũng hoàng kim lấp lóe chói mắt như muốn mù mắt chó của hắn , tựu hồ sợ thế nhân không biết sự giàu có của hắn...

Lòng thầm nghĩ :"xì , lão già kia đúng là chủ nhân tiểu không gian này"

Bởi sao , bởi cái tính như vậy thì lão không sang trọng muốn làm sáng mắt cho hậu bối nhìn ấy mà , không thấy lão kia đắc ý quên hình không có uy nghiêm tiền bối gì cả...

Xì , lão ta như phế vật hoàn khố tử đệ muốn lấy thế áp người mà...

Bạn đang đọc Vũ Trụ Phi Thăng sáng tác bởi VạnGiớiTiêuDao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VạnGiớiTiêuDao
Thời gian
Lượt thích 16
Lượt đọc 265

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.