Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tầng Một , Lăng Thiên Tuyết tuyệt sắc mỹ mạo tiên thiên

Tiểu thuyết gốc · 2706 chữ

Nam Thiên Vân với thiên phú yêu nghiệt của mình trong nháy mắt lĩnh ngộ hết quyển vận chuyển theo cách Thiên Dung Địa Hợp Thuật, theo từng lần vận chuyển vào tách vô cực chân khí thành nhiều loại khác nhau...

Rốt cuộc Nam Thiên Vân cũng lại một dòng Nguyên Lực nhỏ trên ngón tay hắn đây chính là kết hợp tám loại nguyên tố vạn vật khác nhau tụ thành , chỉ thấy nó có màu xanh đậm đà...

Nam Thiên Vân ngón tay dùng nguyên lực bắn mạnh , lam sắc chân khí bắn mạnh dài ra nháy mắt phá không mà đi nhưng lại đến nửa trượng không gian quang lại méo xoáy đi một lỗ nhỏ hư không bằng ngón tay Nam Thiên Vân nháy mắt nuốt nguyên lực đi vào...

Nhìn đến đó Nam Thiên Vân trong lòng cũng thốt lên hai từ 'Kinh Khủng' a...

Quá mạnh mẽ , tuy Nam Thiên Vân nhờ lực lượng cơ thể vẫn dễ dàng trốn vào hư không ẩn nấp và đi như các kim đan kỳ nhưng ở khí tu hắn lại chưa làm được dù có làm được phải hao tổn tuy không lớn nhưng chỉ làm nứt thôi...

Không thể như nguyên lực một đòn nhỏ đã có phá nắt không gian xông hư không tuy nhỏ như như có võ a huống chi đây không phải cực hạn của cảnh giới bây giờ của Nam Thiên Vân a...

Nam Thiên Vân thấy môn công pháp này là một loại tiềm nằng cực lớn vượt sức tưởng tưởng , nếu là người bình thường sẽ không như thế nhưng Nam Thiên Vân là một trường hợp đặc biệt không thể đặc biệt hơn nữa...

Như vô cực chân khí có thể chuyển đổi vạn khí , mà vạn ở đây là vô hạn a ,rất không thích hợp với lẽ thường cũng có thể nói hắn có thể ngừng tăng mạnh nguyên lực a...

Nam Thiên Vân thấy môn công pháp này cũng không hoàn thiện bởi vì người tạo ra nó đã đến cảnh giới nhất định rồi chết bỏ lại quyển này đang giang dở giữa chừng thì ngừng...

Nam Thiên Vân não hiện ra tầng một của công pháp...

Tầng Một , Tạo Điền - Tụ Nguyên...

Đây mới là pháp quyết thực sự Nam Thiên Vân ban nãy chỉ là cưỡng ép dùng phương pháp tụ ra nguyên lực thôi chỉ là tạm thời cũng không phải vĩnh viễn...

Nam Thiên Vân cũng không vội tu Thiên Dung Địa Hợp Thuật bởi thời gian còn dài cũng chưa nghiêm cứu quá sâu đến rồi sẽ biết a dục tốc bất đạt...

Nam Thiên Vân cảm thấy hơi sai sai a , lão để truyền thừa vô danh ở đâu rồi nhỉ , Nam Thiên Vân suy nghĩ nghĩ khi lão đi quên hỏi về nơi cất dấu rồi như hắn cũng không quan trọng hóa vấn đề lên...

Nam Thiên Vân chắc chắn rằng lão đã biết hắn sẽ làm gì trước nên mới không nói a , để sau ngươi cũng biết nói sớm cũng không chẳng sao mà muộn cũng không sao cả a...

Rất đơn giản chính là Nam Thiên Vân đọc xong sẽ làm gì tiếp theo a , chính là giải khai phong ấn cho con lão và muội lão a chứ gì nữa không thể khác lạ hơn được nữa...

Thế là Nam Thiên Vân từng bước một tiến dần đến quan tài phong ấn , gần từng bước nhẹ nhàng không nói với hai tỷ muội lâm gia để các nàng yên tĩnh ngộ võ mà tự mình đến cạnh quan tài...

Nam Thiên Vân cảm thấy quan tài cao gần cổ hắn là tầm mét năm mét sáu a , đủ hẳn là có hai tầng với phân chia cho hai người nhỉ...

Đúng như Nam Thiên Vân nghĩ trên giữa ỷung tâm quan tài là một chiếc nhẫn ngọc lục bích hai bên đối diện nhau chính là long gầm và phượng hót đều chỉ vào chiếc nhẫn mà đối lập nhau màu hoàng kim rực rỡ...

Nam Thiên Vân cũng không vội giải phong ấn thả người ra mà bàn tay đưa tới bắt lấy chiếc nhân lục bích đó ngắm nghía , nhẫn này có bán kính hơn một ngón tay to nhất của Nam Thiên Vân nhìn không đơn giản a...

Nam Thiên Vân bỏ nhẫn đeo vào ngón giữa vủa tay phải , trong nháy mắt đi tận cùng ngón tay Nam Thiên Vân cảm thấy bàn tay như tê tê bị muỗi cắn mà còn hơn thế nữa , tuy vậy nhưng không thấm đau quá mức như lột da kiếm đâm...v..v...đâu...

Nam Thiên Vân chỉ là trong khoảng thời gian đó chiếc nhẫn hiện chảy những mạch máu xung quanh , hắn cảm nhận đó là huyết mạch vủa mình bị rút ra hèn gì như muỗi cắm a...

Cùng đồng thời đó Nam Thiên Vân cảm nhận được mình với chiếc nhẫn đã hình thành một sự liên kết khó dò nào đó , Nam Thiên Vân biết đó chính là chiếc nhẫn đã nhận chủ , trở thành một bảo vật tuyệt thế tuy chưa biết công năng của hắn...

Chiếc trên tay Nam Thiên Vân đã biến mất không thấy đâu nhưng Nam Thiên Vân biết nó đã ẩn hình là chức năng vốn có của nhẫn này...

"Hiện"

Nam Thiên Vân nhất niệm một cái chiếc nhẫn lại hiện với màu xanh bích lục đó Nam Thiên Vân cảm thán từng này đã đủ không người biết rồi a...

"Ẩn"

"Hiện"

"Ẩn"

"Hiện"

.....

Qua vài lần thí nghiệm rất cuộc hắn cũng chơi chán đến tận xương cổ não bộ thật a...

Nam Thiên Vân cảm thấy vẫn còn những chức năng khác nhưng hắn cũng không tìm , tại sao , tại lười a . Nói chung là hắn sẽ tìm sau bây giờ thực hiện mong muốn của lão thất phu kia đã nha...

"Rắc"

Nam Thiên Vân bóp nát ngọc bội ở bàn tay , một luồng ánh sáng từ đó chui ra hướng Nam Thiên Vân đi đến vượt mắt thường có thể nhận biết...

Nam Thiên Vân nhận thấy trong đều hiện lên một pháp quyết xếp từng chữ thành tạo nên một quyển 'Phong Nhân Ấn Khai Pháp' với hai nghìn chữ...

Nam Thiên Vân lĩnh ngộ nhanh một chút , cũng không quan trọng hóa vấn đề pháp thuật giải phong này...

Thì ra cái phong ấn này chính là do trận pháp tạo thành một thời không loạn lưu nhưng cực yếu nhưng nơi đó không có thời gian không gian gì cả nên có thể phong ấn trong đó a...

Mà Thời Không loạn lưu này chỉ là tiểu loạn lưu siêu siêu nhỏ luôn , nhưng trong đó không gian và thời gian trộn lại không có khai niệm không gian cũng như thời gian , ngàn vạn năm như giây lát...

Phong Ấn này cũng rất tốn nha nói chinh là cấp cao ở đó mới gom đủ a , nên chỉ có cấp lão tổ mới được dùng được không thì tài sản như thế không phài ai cũng hưởng được đâu a rất quý nha...

Nam Thiên Vân cảm thán lão già này vẫn giàu nha không hổ danh là người ta tưởng là nhân vật chính bảo vật gì cũng có đáng tiếc lại ra đi quá sớm hưởng thọ trăm tuổi a...

Đáng lẽ tuổi đó đối với kim đan kỳ là hậu bối mà lão Lăng Thiên Tà ra đi sớm thế không thể sớm hơn được...

Nam Thiên Vân bỏ đi tâm tình phức tạp niệm tay bắt đầu như naruto kiếp hai tay đụng nhau múa vũ liên hồi không ngừng tạo thành vòng tròn với những nét viết trong...

Rầm...

Nam Thiên Vân ra tay nhấn vòng tròng vào giữa trung tâm của quan tài hắc kim có họa tiết cực kỳ đầu tư a...

Một giây nối màu vàng lấy vòng và tay Nam Thiên Vân làm trung tâm hướng đi bốn phương tám hướng mà chạy tạo ra các tia nối vàng sắc linh khí cực kỳ đẹp đẽ...

Rắc...rắc...

Những tiếng động như thủy tinh vỡ lại như tiếng mở hộp , Nam Thiên Vân thấy một cái quan tài to đã chia đôi ra thành hai quan tài bằng nhau nó như có linh trí tự đọng hướng bên xếp hàng , hai quan tài giống như ruột luôn không khác gì mấy...

Nam Thiên Vân ngầm nghiễn chút lại chú ý chữ viết trên đó . Bên trái chữ nhưng long bay phượng múa đặc sắc vô hình năm câu 'Muội Muội Lăng Thiên Tuyết' như đầy nồng đập tình thân.Bên trái chữ cũng không kém như như sông non núi biếc cứng ráp như sơn lại mềm mại như nước viết lên hai chữ đầy tình thương của người cho với con 'Nữ Nhi Lăng Hàn Y'. Hai chữ sáng chói như trời đêm tối minh nguyệt...

Nam Thiên Vân rất nhanh cảm thấy Lăng Thiên Tà cũng thật kỳ công phí sức trọng việc chuyển bị phong ấn nha hắn lại điệp trong phong ấn lên a như hai phong ấn lại bị bao bọc bởi một phong ấn nói thật chính là rất kỳ công a dù chỉ sai một tí cũng đủ toang hết việc rồi...

Không chỉ vật liệu làm quý giá khó tìm và phải người cẩn thận từng chút một mới được đo là vì sao ở vũ trụ chỉ có lão tổ mới được dùng đây không rau bán chợ muốn mua thì mua đâu , mà phải là một quá trình a...

Nam Thiên Vân cũng không quá vội mà mở , từ từ vận Phong Nhân Ấn Khai Pháp , vàn tày hiện vòng tròn màu lam sắc thái hướng đi muội muội Lăng Thiên Tà mà đi , đúng vậy Nam Thiên Vân dự định khai cho nàng trước rồi lại khai cho nữ nhi hắn sau a...

Kẽo kẹt...

Quan tài vang lên từng âm thanh mở ra gì đó nghe quen mà cũng không hay , Nam Thiên Vân tập trung cao độ đặt bàn tay giữ ở trung tâm những tia vàng sắc sợi vẫn từ đó hướng bốn phương tám hướng đi đến khai mở quan tài...

Nam Thiên Vân chuyển một hồi lâu cảm thấy nắp quan tài đã buông lỏng hẳn là đã mở ra xong.Nam Thiên Vân tay nắm lấy nắp vứt sang bên cạnh trống...

Nắp quan tài dần dần được mở ra...

Một mỹ sắc cảnh hoa đập vào mắt Nam Thiên Vân như thiên lôi giáng trần khiến hắn không hỏi thất thần ngẩn ngơ mà nhìn mãi không thôi...

Trong quan tài là một đại mỹ nhận tuyệt đẹp nhắm mắt lại , bàn tay thon gọn ngọc ngà đặt ở giữa bụng người nằm thẳng gọn gằng hợp lý a...

Thân hình uyển chuyển thon gọn mà tinh xảo vô cùng , tay chân như từ ngọc khắc thành sống động lòng người...

Thân mặc lam bạch y bào phục xen kẽ lẫn nhau từ thân tỏa ra một hàn khí như tòa băng sơn mỹ nhân đang ngủ , chiếc mũi cao thẳng xinh xắn , đôi tai trắng mượt nhỏ nhỏ tinh xảo , mắt nhắm thật chặt như cũng có thể thấy đo là mắt phượng liễu mi , hai má hồng hào kiều diễm , đôi môi tươi hồng mềm mại...

Làn da trắng tuyết như băng hàn vạn năm , mũi nhỏ cứ thổ khí như lan , mái tóc đen tuyền óng ánh như suối chảy xuống xỏa tung hai bên vai thon uyển chuyển, mặc dù không thấy rõ sau lưng nhưng hắn vẫn biết cặp mông rất căng mịn tròn trịa...

Trên ngực hai gò bông đào mềm mịn sữa căng mọng mà có quy mô hơn tay người trưởng thành , cổ trắng nõm như thiên nga , bụng nhỏ xinh xinh tuy cách lớp vải nhưng vẫn có thể thấy được nó rất mềm mịn nhỏ , eo nằm thẳng vững trãi không quá mềm cũng không quá cứng...

Khí chất cũng không tầm thường xen lẫn băng sơn hàn khí , mỹ phụ khí chất lại xen lẫn thành thục đoan trang không lớn cũng không nhỏ đây tuyệt đối là băng thanh ngọc khiết mỹ nhẫn cũng là mỹ nhân bên trong dương chi bạch ngọc a , vừa có mỹ mạo tiên thiên lại có thực lục cao cường a...

Thật là mỹ nhân bại hoại đã phát dục hoàn tất mạo diện như tiên thiên , thân thì cũng là đẹp khuynh quốc khuynh thành câu hồn đoạt phách tất cả nam nhân trong thiên hạ...

Nàng như một cô công chúa bạch tuyết đang đợi bạch mã hoàng tử của mình trao cho một nụ hôn đàm thắm nồng nhiệt hâm nóng tâm hai người khiến nàng ta thtỉnh...

Đây chính không phải muội muội tuyệt sắc mà Lăng Thiên Tà kể lại Lăng Thiên Tuyết ngoài nàng có thể là ai khác trong đây sao a...

Nam Thiên Vân nhìn mà có chút mê say , ánh mắt mang theo thưởng thức xen lẫn tính dâm tà và suy nghĩ tà tà mà dâm dâm trong não không ngừng huyễn tưởng như tên xử nam mới gặp mỹ nhân động tình đầu đời...

Nam Thiên Vân suy nghĩ tạp niệm hồi lâu mới thanh tỉnh lại quan sát tình hình cơ thể nàng , nàng đang trong thời gian ngủ đông hẳn mai sẽ dậy bởi vì trong thời gian loạn lưu khiến nàng như chỉ xích thiên nhai , xa tận chân trời mà gần ngay trước mắt , ở đó thời gian và không gian hỗn loạn không phân biệt nên phải có chút thời gian thích ứng lại với không gian thời gian này...

Nàng đây ít nhất là ngày hai ngày mới ổn định lại với không gian này , thế là Nam Thiên Vân cứ đặt nàng ở đó , nhìn mà dâm niệm nổi lên không khỏi rồi , cu cậu ở hạ thể đũng quần hơi , nhất là nhìn đấy đôi môi hồng kiều diễm như hoa hồng khiến mọi tên đàn ông say đắm muốn hôn phát sâu...

Nam Thiên Vân quay đầu không dám nhìn nữa hướng bên quan tài nữ nhi Lăng Thiên Tà đi , chỉ sợ dừng nhìn giây lát hắn sẽ không khăn nổi dâm dục chi niệm chiém giữ mà cưỡng hiếp mỹ nhân mạo diện thiên mà khí chất đúng gu hợp ý này mất a...

Nam Thiên Vân chuyển rời ánh mắt sang chỗ khác , lòng tâm thanh lại lạ thường xóa bỏ hoàn toàn tạp niệm và dâm dục chi ý ra khỏi đầu não , người như lão tăng cắt trọc tâm chỉ hướng phật thế gian hồng trần chỉ là phù vân a...

Không nghĩ đến chuyện bậy bạ nữa cơ thể vốn nồng nhiệt làn hỏa nóng đã dập tắt không thể tắt hơn được nữa a...

Nam Thiên Vân hướng bên cạnh đó quan tài mà đến , vốn là điệp tầng quan tài nay đã tách rời và cách xa nhau một trượng lận thật kỳ lạ a , nhưng Nam Thiên Vân cũng không quá hứng thú với điều đó , tu chân giới này kỳ hoa gì cũng sẽ xuất hiện cũng không thiếu cái lạ a...

Nam Thiên Vân đứng vẫn bên cạnh ngang quan tài , vận chuyển Phong Nhân Ấn Khai Pháp, bàn tay vẫn chính là rực rỡ vòng tròn linh khí xưa kia a , đặt ở trung tâm nháy mắt hàng loạt sợi hoàng sắc dây nhỏ gần như tơ hướng tứ phương tám hướng bắn mạnh mà đi...

Kẽo kẹt...

Kèm theo đó là âm thanh mở rộn ràng liên tục vang lên như mở nhốt của một con quái vật a...

Bạn đang đọc Vũ Trụ Phi Thăng sáng tác bởi VạnGiớiTiêuDao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VạnGiớiTiêuDao
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 13
Lượt đọc 238

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.