Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nam Thiên Vân Xuất Thủ , Ý Cảnh A.

Tiểu thuyết gốc · 3019 chữ

"Chết đi! Vũ Luyện Kiếm Pháp."

Vũ Thần phản công kiếm chiêu tung ra thân kiếm khí tự trong mà ra ,cũng không đợi hỏa sư phản ứng nhanh phẳng phất như vũ bao cắt ngang không khí khi đi trảm đến cái chân của nó.

Xoẹt...Phốc...

Một âm thanh vang lên máu bắn tung tóe xung quanh , kiếm của Vũ Thần nay đã xuyên được lớp da cứng cáp đó như trẻ tre không một vật cản , Huyền Cấp Thượng Phẩm vũ khí trên tay Vũ Thần khó khăn cũng không còn , trực tiếp trảm đứt một cách tay nó.

Gào Gào...

Hỏa bắt đầu rống lên từ âm thanh cũng có thể biết được nó đâu từng nào , nhất thời xung quanh hơi nóng rực thêm , mắt hỏa sư không con thanh tịnh hữu thần nay tựa là vô thần bất định chuyển đỏ.

Vũ Thần cũng hơi kinh nhưng rất nhanh liền bình tĩnh , yêu thú luôn có một dạng cuồng bạo mãnh hoang khi tức giận hay vì lý do nào đó , vốn bán bộ hậu thiên yêu thú hỏa sư vẫn có chút linh trí tuy chưa thông suốt nhưng cũng là có trí , nay do cuồng bạo lý trí cũng mất.

Bây giờ hỏa sư không còn có chút hiểu biết nào về khống lực , cơ thể cuồng bạo phát ra không thu tay , lực lượng phiên sơn đảo hải từ bàn tay đến móng vuốt cuồng nộ , thanh thể tuy mất một bên trước cánh chân như vẫn linh động vô cùng , thân nhanh như sấm hướng Vũ Thần nhảy.

Vũ Thần cũng hơi kinh , khi nay tuy hỏa sư đánh chúng kiếm nhưng chưa dùng toàn lực bây giờ thêm cường bạo mô thức thực lực ắt phải tăng gấp mười , tuy đạp không đủ gãy kiếm hắn nhưng cũng đủ truyền lực đến khiến hắn nội thương rồi không phải nói giỡn.

Vũ Thần hắn đâu có ngu mà đỡ thân thể nganh tránh né , nhảy đi bên khác không để hỏa sư đạp trúng.

Đùng Ầm Ầm...

Một âm thanh to lớn vang trùng thiên động địa lần này hỏa sư đạp xuống không còn là những lỗ nhỏ nữa mà nay đến là lỗ to khủng bố gió lực tựa như cuồng bạo phóng đi tứ phía , một lỗ với những mảnh nát hiện ra trước mắt khoảng nghìn trượng phương viên lấy nơi hỏa sư đánh xuống làm trung tâm nổ lớn.

Cây cối trong phương viên nghìn trượng cũng rơi đổ xuống đất vốn là một khoảng trống nhỏ trong khu rừng nhanh liền như vậy mở rộng hơn năm bảy trăm trượng là lan ra bên ngoài còn lại là ở bên trong , gió đá bay thành phong thạch rồi a.

Vũ Thần theo phong mà bị quấn bay đi không thương tiếc , một bay là trăm trượng xa không rớt ra nước mắt , cũng không kinh ngạc về điều đó dù sao hắn không chơi phương viên nhưng cũng chơi một đường cắt lớn bằng kiếm , thể và kiếm đấu nhau lại khác , hơi lạnh sống lưng thực lực này đã đạt đến hậu thiên sơ kỳ rồi.

Tuy nói hậu thiên có thể bao trùng mười dặm chả nhìn một mắt nhưng đó chỉ là khi dãn ra khí lực phạm vi thôi chứ ít phải nhỏ gấp mười mới lực lượng cao.

Hậu Thiên lực bạt sơn hà phiên sơn đảo hải chi lực không phải nói cho có tên đâu mà thực tồn tại a , chỉ kẻ không đạt đến cảnh giới mới không biết nó cao bao nhiêu nha.

Hai nữ bách hợp tông người cũng không tốt , nãy mê say đắm nhìn trai quá nên đã không chú ý kình lực của hỏa sư , bây giờ cũng bị cuồng phong nâng bay không biết sẽ đáp nơi nào , lòng hai nàng vẫn chìm đắm trong sự mê trai ảo tưởng không gian chưa thoát ra.

Nam Thiên Vân gần đó cũng không tốt đến bao nhiêu cả như mặt vẫn lãnh đạm không chút nào hoảng hốt mắt chớp chớp liên tục tục không biết nghĩ gì , cũng không động đậy mặc kệ thân thể đang bị cuồng phong cuốn đi , thân thể tự do bay đi a.

. . . . .

Bên ngoài xa xa phương hướng nào đó Vũ Huyên Âm đang ngồi trên cây nhìn về khu lớn trống rỗng mắt hiện lên sự lo lắng muốn xông đi vào nhưng nghĩ đi nghĩ lại mình cũng không thể làm được a.

Thân thể đành ngồi đó lòng lo lắng đệ đệ của mình như lại bị chèn xuống bởi một thân ảnh khác một khuôn mặt tuấn lãng mà nàng mới gặp không bao lâu nhưng nhanh in sâu vào lòng không chút trở ngại.

Mặt nàng khi nghĩ cũng không khỏi đỏ lên lắc đầu lẩm bẩm :" Tại sao người đó lại in vào lòng ta sâu như thế nhỉ , không không chỉ là do hắn muốn cứu đệ mình mới nhớ thôi."

Nàng lắc đầu muốn xóa tan đi đoạn khuôn mặt đó nhưng xóa không được ngược lại phản tác dụng đi , khuôn mặt đó càng thêm hiện rõ trong đầu vĩnh tựa không thể xóa nhòa a.

Không thể làm gì hơn nàng chỉ đành mặc niệm đệ đệ an bình đẩy hình ảnh vào trong tim nhưng cũng không nói thầm cầu cho người đó.

Mắt nhìn phương viên trống rỗng không biết có tâm tư gì.

. . . . .

Cuồng phong lên lâu dài nhưng rất nhanh cũng tịnh lại vô phong , những thứ đã bay lại rơi xuống đất nhưng lại lộn xộn lẫn nhau , đồ không ra đồ vật không ra vật , không ít yêu thú cũng bị bay khi rơi xuống không chết chí ít cũng trọng thương.

Vũ Thần khi rơi xuống đáp rất là nhẹ nhàng dù sao một thân thể như vậy không luyện chút kinh nghiệm sao chiến đấu , uyển chuyển vô cùng không một chút không cân đối cả.

Hai bách hợp tóc thiếu nữ cũng đáp đất rất được nhưng lại dùng linh khí để đáp , tuy có lực lượng khi luyện thể nhưng nàng là nữ nhân a , không thể bằng nam nhân được nên đành dùng chân khí bọc thân thể đáp xuống.

Nam Thiên Vân khỏi nói cách đáp đất cũng gần như Vũ Thần như nháy mắt đa biết mất vô ảnh , dù sao người tu luyện ngũ giác rất mạnh không cẩn thận có thể bị phát hiện.

Nhưng Nam Thiên Vân không tận lực tránh tại vừa nãy hắn biết hai người bách hợp tông thiếu nữ đã bị đệ thê Vũ Thần của hắn cướp đi tâm hồn thiếu nữ rồi khỏi hỏi cũng biết nên hắn cũng không tránh dù sao là đến giúp không gặp mặt hắn một lần thì hồi sao gặp mặt nói với Vũ Huyên Âm sao được.

Vì để tránh mất thời gian , Nam Thiên Vân quyết định chính hắn sẽ kết liễu hỏa sư này dù sao đợi Vũ Thần cái này đệ thê rất là lề mề chẳng quyết đoán nào cả , thân tỷ phu không thể không giải quyết giùm a kha kha.

Nam Thiên Vân rút kiếm ra một kiếm đã được súc tích kiếm khí lâu ra rất cuồng bạo nhưng Nam Thiên Vân khống chế rất chuẩn không ra quá nhiều thừa thải kiếm khí ra thậm chí là áp súc vào mạnh càng thêm mạnh.

Xoẹt...

Một đường kiếm khí đi ra hướng thảng người hỏa sư mà cắt không để ý mọi vật cản một kiếm thẳng tắp không cong đường đi đất là lún xuống vài tấc mạnh mẽ xuyên đi.

Không để chi hỏa sư một chút phải ứng nào cả , không chỉ hỏa sư phản ứng chính ba người Vũ Thần và hai thiếu nữ bách hợp tông cũng không kịp phản ứng nào cả kiếm khí đã xuyên thẳng đến hỏa sư không chút giảm tốc.

Phốc...

Hỏa sư với thân thể gần như tứ chuyển sinh sinh như thế bị kiếm khí cắt ngang , đủ thấy kiếm đáng sự đến mức nào không đơn giản là những chiêu kiếm phổ thông , đặc biệt khi chém xong không chút dư thừa nào tự biến mất vô tăm , độ không chế không nói cũng biết đẳng cấp chơi là thượng thừa đạt đến loại đăng phong tạo cực , máu ở hai bên hỏa sư bị cắt ra máu chảy ra tứ tung.

Hỏa sư chết không nhắm mắt , thậm chí là không biết đến cùng là ai đã ra tay , vô tung vô ảnh một kiếm giết yêu ngàn dặm không lưu hành kiểu nhưng rất nhanh ba người đang kinh ngạc vô cùng nhìn vết cắt không khỏi cảm khái.

Kiếm khí không đơn giản là như thể tuy cùng là kiếm khí nhưng Vũ Thần biết tự lượng sức mình, kiếm khí này rất tinh thuần và đã tích súc đến một mức độ kinh khủng , hơn nữa Vũ Thần cũng hơi cảm nhận được đối phương người chém tu vi lại bằng mình thì càng khiến hắn kinh ngạc hơn.

So kiếm khí thì không cùng một đẳng cấp , Huyền Cấp trở lên mới cắt đứt da ngoài yêu thú bây giờ lại bị trảm bằng kiếm khí thì mức kinh khủng hắn không so sánh được.

Nếu nói Vũ Thần kiếm khí là tật phong kiếm khí dũng mãnh nhưng thiêng về tốc độ thì của Nam Thiên Vân lại là kiếm khí tinh thuần không tạp chất cũng chẳng lây nhiễm hệ thuộc tính nguyên tố gì cả đơn giản là chỉ kiếm khí thuần túy tinh khiết thôi nhưng ẩn chứa trong đó là một lực lượng ám kình bá đạo trên từng hạt gạo , mạnh mẽ vô biên.

Hắn cũng nhận ra đây là tiêu chuẩn của kiếm trung tông sư , tựu trảm đạt thì tan , kiếm xuyên thiên phân địa , nơi qua bất vật cản.

Chính Vũ Thần kinh ngạc vô cùng , lòng cũng không khỏi suy nghĩ cùng là tu vi như thực lực lại cách xa vạn dặm như vậy thật bi ai a cũng có chút ghen ghét , dù sao thực lực mạnh cũng sẽ khiêu gợi rất nhiều cái tâm chú ý kèm theo thất tình kiểu nào chẳng có.

"Kiếm rất đẹp nhỉ , chuẩn không ?."

Đột nhiên một âm thanh vang lên bên tai khiến Vũ Thần từ trong ảo diệu suy nghĩ của mình tình lại giật mình tránh ra , tốc độ rất nhanh xoay đầu lại nhìn thù thấy một thanh niên tuấn tú ít hơn mình vài tuổi mặt vô lại cười như không cười nhìn mình khiến hắn hơi nghi.

Nhưng rất nhanh lấy lại não miệng không khỏi chạy nhanh kiểu vội vàng trợn tròn mắt nhìn thanh niên trước mắt nói nhưng lại chẳng ra cái câu gì cả :

"Ngươi..Ngươi....."

"Ngươi là ai ?."

Vũ Thần hơi tiếp ổn định tâm lý dật mình hỏi , hắn cũng kinh với tốc độ của thiếu niên này , thật nhanh nha. Tuy có một phần là hắn đang rơi vào suy nghĩ như cũng không phải không có cảnh giác a , thanh niên không quá mười tám trước mắt lại như quỷ ma đi gần đến mà hân không biết đích thực là kinh ngạc a.

"Còn là ai không phải chính ngươi đã biết a."

Nam Thiên Vân cũng không trả lời mà lái qua việc khác nhưng lại nối liền với câu trả lời mà Vũ Thần cần , dù sao trực tiếp như vậy thì không quá thú vị ngược kiểu chút cũng chẳng sao a , quan trọng là vui là được chứ.

"Ngươi là người đó."

Vũ Thần vốn giật mình mình càng thêm giật mình hơn lòng khỏi kinh hãi , dù sao kiếm đó cũng quá mạnh kinh thế độ không chế ít nhất là kiếm trung tông sư mới chém được mà thiếu niên này bao nhiêu mới chưa mười tám a đã có kiếm trung tông sư cảnh là thế nào kinh động thiên hạ.

Nếu mà nói ra thiên hạ đại loạn là không khỏi tránh khỏi , kiếm trung tông sư không phải thế dễ đạt đến , cho dù nghìn năm lão quái mới đến đó mới là kiếm trong thiên phú cực cao a , đủ thấy muốn đạt đến bao nhiêu , không biết bao người muốn đạt đến kiếm chi tông sư mà mắc kẹt ở kiếm trung đại sư.

Kiếm cảnh cũng có phân chia nha , đơn khong chủ là độ kiếm khí mà còn uy lực phát ra nữa theo là Kiếm Đồ -> Kiếm Sĩ -> Kiếm Khách -> Kiếm Sư -> Đại Kiếm Sư -> Kiếm Trung Tông Sư....

Không chỉ độ không chế kiếm mà còn là độ có thể bao bọc kiếm khí vào đan điền , không thấy Vũ Thần có kiếm khí nhưng lại ít chút không ngoại phóng được sao đó là độ chênh lệch nha.

Nếu trước kia có người nói chưa mười tám đạt kiếm trung tông sư thì Vũ Thần tuyệt đối sẽ cho hắn một vả tay , dù sao kiếm trung tông sư không nên nói dỡn cẩn thận thân chết lúc nào chẳng biết nhưng bậy giờ sự thật ở ngay trước mắt hắn không tin cũng phải tin.

Nhất là hắn cảm nhận được thanh niên trước mắt tu vi bằng mình thân còn đeo kiếm , xuất hiện xuất quỷ nhập thần khó biết nên mới tin không thì tùy tiện nói hắn sẽ tin không a.

Lượng thông này quá mức khủng lồ tuy có không quá mười chữa nhưng ý nghĩa trong lại tất khiến thiên hạ chấn kinh , tuy kiếm trung tông sư không chỉ là cường giả mới đạt hay lão quái nhưng thiên phú tuyệt đỉnh vẫn có a , vì dù sao trong nhận biết của hắn nghìn năm đạt kiếm trung tông sư đã là kỷ lục rồi.

Kiếm tu đây không phải nói về tu vi mà về độ mạnh kiếm khí hay độ không chế , bây giờ chính Nam Thiên Vân cũng chưa bộc phát được sức mạnh thật sự nhưng tuyệt đối vượt cấp là vẫn được.

Kiếm tu mỗi cảnh giới chính là vượt cấp tồn tại nhưng càng về sau lại càng khó tu , cần phải ngộ kiếm của mình nghe nói kiếm trung tông sư trên phải ngộ ra gọi cái ý cảnh mới được.

Cái gì là ý cảnh , có rất nhiều ý cảnh do thiên tài ngộ ra với hệ thuộc tính với công pháp hay được tiền bối chỉ dạy nhưng chung vẫn cần thiên phú tốt để ngộ , nhiều loại như kiếm ý , hỏa ý , phong ý ,...v..v...

Riêng kiếm loại đã nhiều vô kể thì chứ không nói đến những loại ý cảnh khác nhiều thế nào.

Nhưng ý cảnh nói thì là ngộ nhưng không tốt vậy ngộ a cần có cái gọi là thời cơ hay cơ duyên , không phải tự nhiên mà ngộ được.

Trong lịch sử thiên nam đại lục người ngộ được ý cảnh được đếm trên lòng bàn tay , đủ hiểu khó thế nào.

Nhưng đó là sự việc sau này không liên quan đến hiện tại , nghĩ nghĩ quá hơi lạc đường đi nha.

"Huynh đệ này thật cao nha , thật sự cảm ơn huynh đệ."

Vũ Thần mặt tươi sáng cũng không dám tùy tiện phát ngôn a cũng nói cảm ơn thêm chút khen ngợi cho hào cảm tăng cao chứ không tụt xuống hắn chẳng muốn mất lòng người ta cho Vũ gia một tên kình địch a.

Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt.

"Không sao , nhận lời tỷ tỷ ngươi thôi , không cần cảm ơn."

Nam Thiên Vân hơi phất phất tay dứt khoát nói ra lý do , hắn cũng không phiền nhưng hắn không thích môn lưỡi mồm lắm dù sao kiếp trước ở địa cầu hắn trang bức đến mòn thú thậm chí nghe đến mòn tai.

"Vậy hả , cảm ơn huynh đệ dùm nha."

Vũ Thần tâm càng thêm tốt cũng thở phào một hơi tốt lên hơn , biết là tỷ tỷ cầu người giúp hắn nhanh chóng đáp , ân tình tuy không quá lớn nhưng cũng không dễ như thế bỏ.

Bách hợp tông khi nhìn Nam Thiên Vân thì mắt cũng hơi sáng lên nhưng rất nhanh liền ảm đạm , nếu mới sử dùng hoán tính phù mà gặp Nam Thiên Vân thì đã si mê rồi nhưng hai nàng đã coi trọng Vũ Thần rồi nên không quá chú ý.

Hai nàng cũng không nhanh không chậm đi đến gần đó mặt thanh đạm , cũng không có quá nhiều nhanh.

"A!Trần cô nương! Ngô cô nương."

Vũ Thần bây giờ mới chú ý tới hai cô nàng này , vẫy vẫy cái tay kêu gọi.

Nam Thiên Vân hơi giật giật hắn cũng mới biết họ a dù sao cũng chẳng quen chờ đợi Vũ Thần tiểu tử này giới thiệu.

"Huynh đệ đây là Ngô Uyển , Đây là Trần Linh , hai người là Bách Hợp Tông đệ tử."

Vũ Thần giới thiệu sơ còn tưởng hắn chưa biết tông môn hai nàng sau cùng lời nói lên a.

"Chào hai cô nương."

Nam Thiên Vân tuy không nguyện ý nhưng vẫn lễ phép nói , mắt nhìn không ra cái gì cả rất thanh đạm.

.....

Bạn đang đọc Vũ Trụ Phi Thăng sáng tác bởi VạnGiớiTiêuDao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VạnGiớiTiêuDao
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 10
Lượt đọc 110

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.