Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nam Dạ Nguyệt , Tam trọng trận pháp

Tiểu thuyết gốc · 2778 chữ

Nam Thiên Vân nghe nàng kể cũng hơi đồng cảm giác...

Một tay cũng vỗ lưng nàng an ủi...

. . . . .

Kiếp trước hắn mặc dù là Tông Sư trẻ tuổi , nhưng ai có hiểu lòng của hắn...

Vốn là cô nhi được sư phụ thu nuôi , sinh ra không có tình thương yêu cha mẹ như những đứa trẻ khác...

Bị các đồng bạn giễu cợt , trêu đùa . Đó là một trong nghịch lân của hắn...

Sư phụ là người thầy nhưng Nam Thiên Vân trong lòng cũng coi nàng là người mẹ của mình...

Ở kiếp trước nếu có người hỏi hắn...

Ngươi được thành tựu là nhờ bản thân sao ?

Đáp án của hắn sẽ là...

Không

Bởi vì hắn được thành tựu như vậy là nhờ người sư phụ mỹ nhân thích thần thần bí bí đó...

Mặc dù đúng có phần thiên phú và kiên cường tư nhỏ nhưng hắn không thể không thừa nhận rằng mặc dù hắn cũng là thiên tài nhưng không thể thành tựu nhanh như thế ở một thế giới linh khí vào mạt pháp thời đại được...

Không chỉ nhưng viên đan mà nàng cho , mà còn là những cách luyện tập riêng biệt...

Nhưng Nam Thiên Vân cảm thấy mỹ nữ đầy bí mật , dù hắn đột phá Tông Sư như chưa bằng một ngón tay của nàng...

Sư phụ phụ nuôi hắn hai mấy năm , mà dung nhan không đổi...

Thêm thân thể xinh đẹp tuyệt trần tràn đầy bí ẩn , khiến hắn hơi nghi hoặc . Dù đã hỏi nhưng nàng không nói...

Vốn thề sẽ tìm ra bí mật của nàng...nhưng...

Chưa tìm được đã bị thiên phạt đánh cho thân tan hồn thoát đi đến đây...

. . . . .

Quay lại với bây giờ...

Nam Thiên Vân ánh mắt đồng tình đã sớm biết mất , trong đầu không khỏi hiện lên thân ảnh xinh đẹp tuyệt trần của mỹ nữ sư phụ ở kiếp trước...

Không biết nàng ấy bây giờ ra sao ?

Đúng , Nam Thiên Vân thật có tính sư đồ luyến ái , thiên luân đạo lý hắn không quan tâm miễn thích là được...

Hắn cực kỳ chán nản , vốn đã ngâm được nàng chuẩn bị tiến bước tiếp thì...

Mẹ nó cái thiên lôi đánh cho bay rồi...

Thoát khỏi suy nghĩ lung tung Nam Thiên Vân đặt Tiểu Niên xuống cái ghế đá gần đó ,Nam Thiên Vân cũng ngồi bên cạnh...

Thấy thương thế của nàng đã khỏi hẳn. Từ trong túi đồ hệ thống lấy ra một bộ quần hác bào phục của hắn...

Còn tại sao lại ở trong túi đồ hệ thống , phải nói sao , tất nhiên là móc ra nhẫn trữ vật bỏ vào hệ thống rồi...

"Ngươi đi bên kia tắm đi" Nam Thiên Vân cười tay chỉ bên trái nhẹ nhàng nói...

"Vâng" Tiểu Niên gật đầu liên tục nhìn rất khả ái lẩm bẩm nói xong rồi chạy hướng trái đi đến...

Nhà của Nam Thiên Vân cũng không lớn dài rộng ba mươi mét . Có ba bốn phòng ngủ , một phòng tăm và một phòng bếp còn ngoài là sân nhà . Đề là kiến trúc thời cổ nói thẳng là không bằng được hiện đại kiếp trước của hắn...

Trên sấn từ cửa đi vào là một cây xanh hơn một trượng , bên cạnh là một bàn ghế đá tròn...

Nói sao hắn Nam Thiên Vân không biết tả , kiếp trước hắn chỉ học cách tán gái , tả mỹ nhân thôi...

"Vân nhi ngươi về rồi à" .Một thân ảnh từ phòng Nam Thiên Vân đi ra , dáng người uyển chuyển , mặt xinh trên có vết nhăn...

Không phải giả mẫu thân Nam Thiên Vân - Bạch Tuyết Ngọc chứ là ai nữa...

Nam Thiên Vân vốn đi ra ngoài để Bạch Tuyết Ngọc nghỉ ngơi dù sao chăm lo cho hắn hai hôm chắc nàng cũng mệt rồi...

Nhưng hắn thực sự coi thường cảnh giới của Bạch Tuyết Ngọc rồi , với nàng mà nói thức hai hôm không ngủ chả là gì cả , tinh thần vẫn như cũ , giống thùng đổ đầy nước hơi múc một xít thôi...

Cường giả không không ngủ vẫn tỉnh như mơ...

"Mẫu thân dậy rồi à ? " Nam Thiên Vân mặt nhếch lên chạy lại nhìn hai mắt , ôm nàng nói...

Mặc dù đã xác định quan hệ , nhưng nghe hắn ôm và gọi vậy không khỏi thẹn thùng ửng hồng , trong lòng hơi lung túng ánh mắt nhìn sang bên tránh thoát hai mắt đang nhìn thẳng của Nam Thiên Vân...

Thấy Bạch Tuyết Ngọc như thế thẹn thùng hắn cũng không nhìn nữa , thầm nghĩ tối nay sẽ ăn nàng cho mà xem , mặt ngoài mắt hơi híp khóe miệng vênh lên nở một nụ cười tà tính...

Bạch Tuyết Ngọc thấy hắn nhếch miệng cười tà hơi rùng mình lấy ôm cơ thể làm sao không biết hắn đang nghĩ gì...

" Hừ " Sự kiêu ngạo của nữ cường giả không thể không cho phép sợ , mắt trợn nhìn hắn một , mang ý cảnh cáo tối nay cấm đến...

Nam Thiên Vân đã khôi phục bình thường , nhìn Bạch Tuyết Ngọc trợn mắt hắn một cái , biết nàng hiểu ý mình , thậm chí là ngụ ý lại , biết nàng muốn nói gì...

Mặt chỉ cười cười không nói , miệng chui ra liếm môi nhìn nàng...

Thấy Nam Thiên Vân như vậy Bạch Tuyết Ngọc sao không biết ý của hắn gì , túc giận thở phì phò dậm chân bước hướng phòng mình muốn đi vào...

Nam Thiên Vân muốn giới thiệu Tiểu Niên , bắt lấy cổ tay trắng nõn hơi nhăn kéo nàng lại , đặt nàng xuông đùi bên phải...

"Ngươi...ngươi muốn làm gì"

Bạch Tuyết Ngọc bị hắn kéo vào cơ thể đầy nam tính không gọi là vân nhi nữa , trực tiếp gọi một cách xa lạ giọng run rẩy nỉn non...

"Ta muốn trái tim của nàng , đặt vào tâm ta " Nam Thiên Vân giộng điệu ngon ngọt dụ dỗ...

"Ngươi..." Bạch Tuyết Ngọc mặt cúi thấp ửng đỏ nói nhỏ như muỗi kêu . Nếu Nam Thiên Vân thính lực hơn siêu phàm thì chưa chắc nghe được...

Nam Thiên Vân nhìn vậy biết Bạch Tuyết Ngọc đã bước ra khỏi thân phận giả mẫu dối tử rồi...

"Nàng đi vào tim ta , khiến ta rung động như lòng biển lặng dần gợi sóng" Nam Thiên Vân thấy không đủ bắt đầu đổ dầu vào lửa , ánh mắt ôn nhu nặng tình nói...(mặc dù sau này gợi sóng không chỉ một người 🤗🤗🤗)

Thình..thịch..

Bạch Tuyết Ngọc nghe hắn nói vậy , tim đập thình thịch , lòng như ăn mật ngọt .Gan lớn nhiều lắm , nhắm mắt cúi đầu lên chủ động dâng đôi môi đỏ kiều diễm cho hắn...

Nam Thiên Vân thấy vậy cũng biết nàng muốn làm gì , miệng cũng cúi xuống hôn đóa hoa đỏ ấy...

Chụt...chụt...

Hai chặm nhau , Nam Thiên Vân nhấm nháp hương vị của hai cánh môi đỏ . Lưỡi phá cửa mà ra đâm thẳng mà ra , chặm đến hàm răng như bắp...

Bạch Tuyết Ngọc cảm nhận cái lưỡi nam tính muốn đâm cửa đi vào , hàm răng khẽ mở . Lưỡi Nam Thiên Vân như hồng thủy tràn vào , nhấm nháp hương vị ngọc dịch đậm đà của Bạch Tuyết Ngọc...

Nếu hương vị ngọc dịch của Nam Tiểu Tiên là mát lạnh trong biển trời , thì hương vị ngọc dịch của Bạch Tuyết Ngọc là một hũ rượu nóng rực trong ngày lạnh rét...

Bạch Tuyết Ngọc cảm thấy lưỡi nóng đang càn quét ngọc dịch của mình...

Nam Thiên Vân lưỡi đi tìm và quấn chặt cái lưỡi ướt át thon gọn tràn đầy hương vị...

Chất dịch trên lưỡi của bọn hắn đang hòa quyện với nhau...

Thời gian như muốn ngưng lại cảnh đẹp này mãi mãi...

Rất nhanh , nụ hôn hai người trong cho nhau đã kết thúc , bốn mắt nhu tình nhìn nhau không nói được ra lời...

"Khụ..khụ..."

Đột nhiên một âm thanh kho khan truyền đến khiến hai người từ trong nhu tình tỉnh lại , Nam Thiên Vân quay đầu lại nhìn...

Một thân ảnh uyển chuyển , người mặc xích y bào cao tầm mét bảy , chân dài tinh xảo , eo thon hơi cong ra sau , mông tròn hầu hĩnh . Mắt phượng vòng đỏ , liễu mi , cổ trắng như thiên nga , đôi môi hồng nhuận như quả đào . Da trắng như tuyết bạch . Khí chất trầm tĩnh , kiên cường vốn không nên có ở độ tuổi này...

Khiến Nam Thiên Vân hơi ngẩn ra, nhưng rất nhanh hắn đã lấy lại tinh thần , vài năm ở Vạn Hoa Cung cũng không phải nói giỡn , định lực hắn cực cao nhất là trên đùi đang còn một mỹ phụ xử nữ Bạch Tuyết Ngọc

"Ngươi là..." Mặc dù đã phần nào đoán được là ai nhưng không khỏi hỏi lại cho chắc...

"Hừ , còn là ai nữa...quên ta rồi sao" Mỹ nữ xích bào thấy hắn như vậy kiều hừ nói , lòng thầm vui mừng khi thấy hắn như vậy...

"Ngươi là Tiểu Niên" Nam Thiên Vân mặc dù biết sau lớp bùn bẩn đó là một khuôn mặt xinh đẹp, nhưng không lại ngờ lại là một đại mỹ nữ nha...

"Ừm" Tiểu Niên gật đầu nhẹ giọng nói...

"Thiên Vân , ai đây ? " Bên cạch Bạch Tuyết Ngọc ánh mắt nhìn nàng nghi hoặc hỏi...

Thế là Nam Thiên Vân phải kể từ đi qua cứu được nàng , đến việc nàng là cô nhi...

"Thật đáng thương nha" Bạch Tuyết Ngọc nghe xong ánh mắt đầy thương yêu nhìn nàng , tay xoa đầu Tiểu Niên như muốn bù đắp lại phần tâm thiếu thốn đó...

"Tiểu Niên , đây là Bạch Tuyết Ngọc thê tử của ta" Nam Thiên Vân ôm Bạch Tuyết Ngọc ngực giới thiệu , nhìn Tiểu Niên...

"Ai là thê tử của ngươi chứ" Bạch Tuyết Ngọc nghe hắn nói vậy giọng gắt ngạo kiều quay khuôn mặt ửng đỏ sang bên khác...

Tiểu Niên mặc dù là cô nhi đi lang thang nhưng vẫn có kiến thức , sao không biết hai từ phu thê là gì...

"Sao nàng già hơn tiểu ca ca vậy " Tiểu Niên ngây thơ hỏi mặt vẻ tò mò...

Bạch Tuyết Ngọc nghe nàng nói hơi tức giận muốn quay đầu lại đáp trả nhưng bị một bàn tay che miệng...

Đó là bàn tay của Nam Thiên Vân...

"Hừ" Bạch Tuyết Ngọc đẩy tay hắn ra chỉ hừ một tiếng...

"Thời cơ đến ách hẳn sẽ biết" Nam Thiên Vân thần thần bí bí nhìn Tiểu Niên vẻ mặt tò mò nói...

"Hừ , Thần thần bí bí" Tiểu Niên mặt kiều hừ nói...

Nam Thiên Vân càng xem nàng càng thuận mắt , cũng phát nàng rất ngạo kiều nha...

"Ngươi lại đây " Nam Thiên Vân vẫy vẫy bàn tay kêu...

Tiểu Niên thấy hắn gọi nàng thì cước bộ đi đến...

"Tiểu ca ca sao vậy " Tiểu Niên cười cười nói...

Nam Thiên Vân không trả lời , kéo tay đặt nàng vào đùi bên trái của mình...

"Tiểu ca ca....ngươi làm gì vậy" Tiểu Niên nháy mắt đỏ mặt đầu hơi bốc khói nói...

Không biết từ khi nào hình ảnh anh tuấn của Nam Thiên Vân .Cứu nàng khỏi bọn người xấu và mọi hành động khác đều được nàng khắc sâu trong đầu , không thể phai mờ được , nàng biết , tâm của nàng đã bị nam nhân trước mắt đánh cắp rồi...

Nam Thiên Vân nhìn thấy nàng chỉ đỏ ửng không nói gì , làm sao không biết tâm ý của nàng...

"Tiểu Niên sao này là của ca ca " Nam Thiên Vân mặt bá khí tuyệt luân nói...

Quá bá đạo...

Thình...thịch...

Tiểu Niên nhìn nghe bộ dạng bá đạo của hắn , trái tim không nhịn được mà đập thình thịch cấp tốc...

"Ừm" Miệng như muỗi kêu nói...

Nam Thiên Vân nghe vậy không khỏi vui mừng , biết nàng đồng ý...

Khà khà , câu ngọt thì để sau...

"Từ sau tên ngươi là Nam Dạ Nguyệt , Dạ Nguyệt của riêng ta" Nam Thiên Vân cao giọng ôn nhu nhìn nàng nói...

Lòng thầm nghĩ tên quá lỗi thời rồi phải hay vào và bá khí vào...

" Vâng ! Sau này ta sẽ là Nam Dạ Nguyệt, Dạ Nguyệt của riêng tiểu ca ca " Tiểu Niên , à không Nam Dạ Nguyệt cao hứng bừng bừng nói , lòng ngọt ngào như ăn mật...

Bốn mắt nhìn nhau , ai cũng biết tình cảm của đối phương chuẩn bị trao cho nhau một nụ hôn của tình yêu...

Khụ...khụ...

Đột nhiên một âm thanh kho khăn truyền đến phá vỡ nụ hôn , hai người quay lại thì thấy ngồi đùi bên phải Nam Thiên Vân thân ảnh uyển chuyển đang trợn mắt nhìn bọn hắn...

Bạch Tuyết Ngọc đúng thật là trợn mắt nhìn bọn hắn , các ngươi coi đây là đâu , tán tỉnh nhau thì thôi đi còn ngay trước mắt nàng nữa...

Nam Thiên Vân hai người không khỏi nóng mặt mà xấu hổ...bầu không khí vốn đầy nhu tình đã lấp đầy sự lúng túng...

"Ha..ha..ha...nàng đưa Nguyệt Nhi đi thăm phòng đi" cười khô khan vài tiếng Nam Thiên Vân đánh lạc hướng nhìn Bạch Tuyết Ngọc nói...

"Hihi..hihi" Bên cạnh Nam Dạ Nguyệt che miệng cười khúc khích...

Hai người trợn nàng một phát liền câm như hiến...

Bạch Tuyết Ngọc đứng đậy lôi Nam Dạ Nguyệt đi hướng một phòng ngủ khác , trước khi đi trợn mắt cho Nam Thiên Vân một cái , ngươi đợi đó biết tay ta...

Nam Thiên Vân cũng không rảnh ổn định lại tâm tình , chuẩn công cuộc lắp đặt trận pháp...

"Tiểu Thanh ! Nhận trận bàn " Nam Thiên Vân ý niệm não hải kêu...

"Vâng" Tiểu Thanh vui mừng vì cuối cùng cũng được kêu nhanh chóng đáp lại...

Trước mặt Nam Thiên Vân đột nhiên xuất hiện một dáng như la bàn chỉ là to hơn , dài rộng năm cm , làm bằng gỗ trên khắc họa hình trận pháp tả sao không hết...

Nam Thiên Vân vốn là muốn viết họa chú văn cả nhà , nay có trận bàn thì khắc trên đó thôi , ngu gì mà chú văn cả nhà...

Nam Thiên Vân bắt đầu viết chú văn đầu tiên trận nhỏ nhất là...

Cấm âm trận , dùng để cách tiếng...

Thứ hai là Cấm hồn trận , dùng để thần thức không dò vào được...

Ba là mê vụ trận , dùng để tỏa ra khói che đậy tầm nhìn...

Ba tòa trận pháp điệp gia , tối nay sẽ thú vị đấy...

Trận pháp điệp trọng nghe nói thì dễ nhưng làm thì khó , trong trận có trận , các họa tiết khi viết chú phải kết hợp hoàn mỹ với nhau...

Không thì khi phát động thì sẽ khiến nó đánh đập lẫn nhau như một núi không thể có hai hổ, kết quả là đùng...

Có thế thấy được đọ khó khi viết chú văn điệp gia...

Một ít lão trận sư cũng không thể làm được , dù được thì cũng là điệp trọng hai lần của trận pháp cấp thấp thôi...

Ai như Nam Thiên Vân yêu nghiệt như thế khắc chú cả ba trận rất thành thạo...

Đảm bảo những lão trận sư cấp cao hơn sẽ trợn lồi cả mắt ra cho mà xem...

Thậm chí là cúi xuống bái sư học nghệ trước tiếng mắng vô sỉ...

Rất nhanh , hắn khắc chú văn xong hết , một hình pháp điệp ba trọng trận hiện ra trước mắt...

Nam Thiên Vân muốn thử nhưng phải đợi buổi tối mới được...

Thế là hắn cất vào Túi Đồ hệ thống của mình...

Chạy như bay đi tìm Bạch Tuyết Ngọc hai người...

. . . . .

Khà khà các vị đừng chê , bổn tác giả là xử nam đấy , chư thử yêu lần nào đâu...

🤗🤗🤗🤗😁😁😁😁😁

Bạn đang đọc Vũ Trụ Phi Thăng sáng tác bởi VạnGiớiTiêuDao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VạnGiớiTiêuDao
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 21
Lượt đọc 739

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.