Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Món quà của Diệp Mặc

Phiên bản Dịch · 1054 chữ

“????”

“Đây là cái gì?”

Sáng ngày hôm sau, khi đám fan hâm mộ nhìn thấy video này thì lập tức sợ ngây người.

Con hàng này thật sự biết chơi!

Điêu khắc ngọc thành chiến sĩ Ultraman?

Hơn nữa, còn không phải chỉ có một cái, mà là một đống.

“Đúng là không hợp thói thường!”

“Thiếu niên, cậu có tin tưởng vào quang minh không?”

“666! Cười chết mất.”

(666 là ngôn ngữ mạng của TQ, có ý kiểu như trâu bò hay lợi hại)

Khu bình luận rất náo nhiệt, trinhg độ náo nhiệt đã vượt qua mấy video cũ.

Còn có một người mở một cuộc đấu giá trong khu bình luận, giá cả của mấy khối ngọc này lập tức tăng vọt.

“Hiệu quả cũng không tồi.”

Diệp Mặc ngủ một lúc rồi tỉnh lại, sau khi xem qua phần bình luận thì thấy hết sức hài lòng.

“Hơn 9 triệu fan rồi, khoảng cách đến 10 triệu fan càng ngày càng gần.”

Diệp Mặc rất vui vẻ, bắt đầu làm series nấu nướng, và series quần áo ‘quốc phong’ cho bọn nhỏ. Sau đó còn mua thêm quảng cảo, để tăng tốc độ thu hút fan.

“Rốt cuộc cũng đạt được 10 triệu fan.”

Mãi đến khi trời tối, rốt cuộc số lượng fan cũng đột phá 10 triệu.

Diệp Mặc hơi kích động.

Từ khi bắt đầu up video đầu tiên cho đến bây giờ, cũng chỉ mới được nửa tháng mà thôi.

Tối hôm đó, Diệp Mặc nhận được rất nhiều điện thoại, nhưng ngoại trừ điện thoại của công ty Tik Tok ra thì Diệp Mặc đều không nghe.

Dù sao Diệp Mặc làm cái này chỉ là vì hứng thú chứ không phải vì tiên, hắn muốn có một công việc để giải thích cho cha mẹ và những người bên cạnh mà thôi.

“Alo! Diệp Mặc à!”

Diệp Mặc nhận điện thoại, vốn hắn còn tưởng rằng là điện thoại của cơ cấu MCN nào đó, nhưng khi nghe xong thì Diệp Mặc lại hơi sửng sốt một chút.

(Cơ cấu MCN = Multi-channel-Network, hay còn gọi là mạng lưới đa kênh)

“Mình là Lâm Tuyết Cầm!”

Diệp Mặc nhớ cái tên này, trong đầu cũng hiện lên hình dáng của một cô gái điềm đạm đáng yêu.

Đây là lớp trưởng đại học của Diệp Mặc.

Khi đó, trong lớp có rất ít bạn nữ, cho nên các loại cán bộ lớp như lớp trưởng và ủy viên… đa số đều do nữ sinh làm.

“Có chuyện gì thế?” Diệp Mặc cười cười.

“Ah! Là thế này, ngày mai là sinh nhật của cô giáo Trần Mộng, bọn mình đã bàn bạc tổ chức sinh nhật cho cô giáo, dù sao chúng ta cũng là những học sinh đầu tiên của cô, cô ý cũng rất nhớ chúng mình, cho nên ngày mai bạn cũng đến đi.”

Diệp Mặc đặt điện thoại đi động xuống, trên mặt lộ ra vẻ hồi ức.

Diệp Mặc nhớ đến quảng thời gian học đại học của mình.

Bốn năm đại học, phần lớn thời gian Diệp Mặc đều cắm đầu học hành, cuộc sống rất đơn điệu, nên cũng không có nhiều thứ để ghi nhớ. Nhưng cô giáo Trần Mộng chính là một trong những hồi ức sáng chói nhất của Diệp Mặc khi học đại học.

Cô Trần Mộng rất xinh đẹp.

Da thịt của cô trắng nõn, chân dài eo nhỏ, khí chất thì rất dịu dạng tao nhã, chính là nữ thần của rất nhiều học sinh nam.

Làm một thiếu niên 18 tuổi ai mà không có những suy nghĩ vẩn vơ, khi đó Diệp Mặc cũng từng có vài suy nghĩ như vậy.

Nhưng đấy đều là chuyện lúc trước!

Hiện giờ Diệp Mặc nhớ lại, chỉ cảm thấy mình khi đó rất ấu trĩ.

“Cũng nên đi.”

Diệp Mặc cười cười, nhiều năm không gặp, cũng nên đi gặp bạn học cũ một chút.

“Sinh nhật à, làm một món quá là được.”

Diệp Mặc nghĩ ngợi một chút, rồi tìm một khối ngọc, bắt đầu làm một đôi vòng ngọc.

Trưa hôm sau, Diệp Mặc đi đến khách sạn đã hẹn.

“Diệp Mặc?”

Trong đại sảnh khách sạn, có một cô gái nhìn thấy Diệp Mặc thì hô lên đầy ngạc nhiên, giống như có chuyện gì đó không dám tin.

Diệp Mặc quay sang nhìn, hắn đã nhận ra, đây chính là người đã liên lạc với hắn ngày hôm qua, lớp trưởng Lâm.

“Là tớ đây, sao nào, không nhận ra sao?” Diệp Mặc cười nói.

“Đúng là không nhận ra.”

Lâm Tuyết Cầm nhìn Diệp Mặc từ trên xuống dưới một lượt, tiếp theo thì cười khổ.

Mới chỉ có hai năm trôi qua, mà nàng đã suýt nữa không nhận ra Diệp Mặc rồi.

Diệp Mặc bây giờ, đẹp trai đến mức rối tinh rối mù, khí chất cũng hoàn toàn khác biệt, cùng tự tin hơn, càng có tinh thần hơn, nhìn trông rất lóa mắt.

Nàng âm thầm tán thưởng một hồi rồi mới nói: “Bạn lên đi, phòng 415.”

“Ok!” Diệp Mặc gật đầu, đi vào thang máy.

“Diệp Mặc?”

Diệp Mặc vừa đi vào phòng, đã nhìn thấy rất nhiều khuôn mặt quen thuộc.

Mới hai năm, những người bạn học này cũng chưa thay đổi quá nhiều, Diệp Mặc nhìn một chút là có thể nhận ra.

Ngược lại là bọn họ nhìn thấy Diệp Mặc lại hiện lên vẻ kinh ngạc, suýt nữa thì không nhận ra.

“Cậu đẹp trai thế này, không đi làm ‘tiểu bạch kiểm’ thì quá đáng tiếc.” Một thanh niên mập mạp đeo kính đen đi đến vỗ vai Diệp Mặc một cái, rồi cười to nói.

“Sao cậu vẫn béo như thế này?” Diệp Mặc cũng cười nói.

Đây là ban cùng phòng ký túc xá của Diệp Mặc, tên là Lý Vũ Bằng.

“Haiz! Mỗi ngày đều phải tăng ca, không có thời gian để giảm béo! Tất nhiên là càng ngày càng béo rồi.” Lý Vũ Bằng vỗ cái bụng một cái rồi nói với giọng bất đắc dĩ: “Còn cậu thì làm sao bảo trì được vóc dáng này?”

“Rèn luyện chứ sao nữa.” Diệp Mặc cười cười.

Bạn đang đọc Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch) của Bồ Đào Tinh Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi v0lka
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 762

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.