Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1078 chữ

Chương 5 Công Ty VƯƠNG THỊ

SÁNG HÔM SAU

Tiêu Chiến thức dậy rất sớm vào vệ sinh cá nhân xong. chăm sóc cho Thiên Phúc ăn sáng rồi nhờ Vu Bân đưa đi học ,

Tiêu Chiến mặc áo sơ mi trắng bên trong, bên ngoài mặc một áo len màu xanh da trời, Mái tóc đen cậu y hệt là một sinh viên vừa mới ra trường

Tiêu Chiến bước ra ngoài rồi bắt xe bus đi, đến nơi cậu ngước nhìn toà nhà cao sững trước mặt, cậu hít một hơi bước vào mà trong lòng hồi hộp

Đi qua sảnh báo với lễ tân rồi cuối đầu nói

Chào chị, em là Tiêu Chiến em đến phỏng vấn theo lịch hẹn ạ

được em đợi chị một chút

Dạ

"Chào em,

Chị là hà nhung quản lý

Mời em đi theo đến thang máy sau đó em lên tầng cao nhất rẽ trái sẽ có người hướng dẫn".

Chị hà nhung quản lý niềm nở chỉ đường

Dạ

Không sao

Thang máy khá đông người, có mấy cô nàng công sở thấy hồ sơ trên tay cậu lén lén nhìn.

Có 2 nàng còn chụm đầu vào nhau cười tủm tỉm rồi nói

Nv1. Nè , hôm qua tao đi thang máy và đứng kế Vương Tổng đấy. Anh ấy vừa đẹp trai lại giàu có nữa chứ, nếu tao mà lọt vào mắt xanh của anh ấy thì tốt biết mấy hihi

NV2. Thế ak mà mày còn dám khoe khoang , tao thà chết cùng không bước vào, nhìn bộ mặt Vương Tổng luôn lạnh lùng như khối băng ,chỉ cần anh mắt của anh ta thôi làm cho fao cũng chết đứng rồi. , cả thang máy lúc ấy khiến cho tất cả bọn tao phải im phăng phắc , thở cũng không dám. Thiệt quá đáng sợ. Nhắc lại làm cho tao nổi gia gà ..

Nv1. Tao đây xưa nay chỉ thích ngắm trai đẹp là mãn nguyện rồi, không nhát gan như mày đâu, mày làm lố quá

Hai cô nàng cứ thế thì thầm mãi về cái con người kia , khiến cho cậu suy nghĩ về anh ta mà có chút sợ

Ra khỏi thang máy, lại ghế ngồi chờ đợi 5p thì có người ra dẫn cậu bước vào.

Chị kia nhìn cậu rồi chắc lưỡi mà nói

Em ơi em cho chị hỏi ,em tên gì vậy

Dạ ..em Tiêu Chiến

Chị ta cũng không hỏi gì nữa liền đưa cậu vào Phòng Vương Tổng

,**Cốc *"Cốc *"

Vào đi

Vương Tổng cậu ấy đến rồi ạ

Được rồi.. Chị lui xuống đi

Dạ... Vương Tổng

Chị ấy liền nói nhỏ với Tiêu Chiến

Tiêu Chiến em bảo trọng nha chị xuống trước ,lát gặp chị em mình nói chuyện tiếp

Dạ.. Em chào chị

Sau đó chị kia liền cúi đầu chào rồi đi ra ngoài đóng cửa lại, trong phòng chỉ còn cậu và Vương Tổng

Tiêu Chiến ngước mắt nhìn mọi thứ xung quanh, phòng của anh ta được thiết kế màu sắc không quá sáng nhìn thoáng mát có thể nhìn ra ngoài rất đẹp, hai bên tường được sơn màu xanh nước biển mà đứng nhìn con này luôn cấm đầu vào công việc

Vương Nhất Bác một lúc sau mới ngẫng đầu lên, nhìn thấy cậu liền ngẩn ngơ vài giây mà nói

Tiêu Chiến khá bất ngờ với con người trước mặt mình mà nói lắp ba lắp bắp

Là... anh ...anh.. đã ...giúp ..con... tôi .

Vương Nhất Bác liền lên tiếng

Là tôi chứ cậu nghĩ tôi là ai

Cậu ngồi xuống đi. Anh chỉ tay vào cái bàn ghế bên phải. Sau đó cũng đứng dậy bước ra. Ngồi kế diện cậu

Tiêu Chiến hít sâu rồi thở ra mà đưa hồ sơ cho anh , anh nhận lấy nghiêm túc mở ra xem rồi nói

Hiện tại Phòng của đang thiếu người, tôi sẽ sắp xếp cậu vào làm thư ký cho tôi

Vâng ..ạ

Tiêu Chiến đứng lên rồi chào anh rồi bước ra ngoài

Thời gian trôi Tiêu Chiến cũng làm thư ký cho Vương Nhất Bác cũng được 1 tuần ,cũng đã chiếm được cảm tình của hầu hết nhân viên trong phòng. Mấy cô , mấy chị đua nhau tới làm quen với cậu

Tiêu Chiến ngồi trong phòng nghe anh nói và viết lại những gì anh ta nói rồi cũng tới giờ ăn trưa, Tiêu Chiến liền lấy điện thoại gọi cho Vu Bân

Vu Bân mày rước Thiên Phúc chưa vậy

Tao rước rồi ,thằng bé ăn cơm xong nó đang coi phim hoạt hình bột biển đáng yêu , chút xíu tao cho Thiên Phúc ngủ mày cứ yên tâm mà làm việc chừng nào tan ca tao rước mày

Uk tao biết rồi tao cảm ơn mày nha ,tao làm việc tiếp đây bye bye

Tiêu Chiến sạn đứng lên rồi lại bàn Vương Nhất Bác là hỏi

Vương Tổng anh không ăn trưa sao

Tôi chưa đói, cậu ăn trước đi

Tiêu Chiến lặng lẽ bước ra ngoài đóng cửa rồi cantin. Cậu ăn xong, liền mua cho anh bánh xavit và ly cà phê sữa rồi đi tới phòng và đặt ☕ với bánh xavit xuống mà nói

Vương Tổng anh ăn chút đi rồi làm việc tiếp ,chứ tôi thấy sáng giờ anh chưa ăn thì phải

Vương Nhất Bác ngước lên nhìn mặt cậu mà nở nụ cười rồi nói

Được... Cảm ơn cậu

Thời gian trôi qua cũng vừa tan ca Tiêu Chiến nhìn lại đồng hồ cũng quá 9h30 cậu sắp xếp mọi thứ ở trên bàn rồi lấy áo khoác chào anh ta một tiếng mà ra ngoài thì có tiếng vọng lại

Tiêu Chiến tôi đưa cậu về

Không cần đâu ạ

Vương Tổng

Tôi bắt xxe buýt về được , sao có thể phiền anh được

Tiêu Chiến cười mỉm cưỡng mà lễ phép trả lời

Vương Nhất Bác không nói gì thêm nữa, đứng lên đi thẳng ra xe ,cậu cũng ngoan ngoãn theo sau, ra đến xe tôi mở cửa ghế sau cho anh Vương Nhất Bác

còn cậu định ngồi ghế phó lái , vừa bước vào ngồi thì một âm thanh trầm lạnh vang lên: "

Tiêu Chiến cậu ngồi cạnh tôi

Vương Tổng tôi.. Tôi..

Tôi nói cậu mau ngồi cạnh tôi

Bạn đang đọc Vương Nhất Bác Anh Không Phải Ba Của Con Tôi sáng tác bởi Quynhnam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quynhnam
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.