Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hàn huyên vui vẻ

Tiểu thuyết gốc · 1193 chữ

Chương 11: Hàn huyên vui vẻ

Uyển Thanh cùng Thu Trúc đi theo Lưu công công vào bên trong chính điện Trọng Hoa cung thì thấy có cả An Nguyệt công chúa ở đây, Uyển Thanh theo đúng quy củ hành lễ với hai người họ:" Thiếp thân tham kiến Dung Quý phi, An Nguyệt công chúa; nương nương, công chúa vạn phúc"

Dung Quý phi nhìn Uyển Thanh dịu dàng nói:" Mau đứng lên đi!" nói rồi bà để cung nữ đỡ cô ngồi xuống phía đối diện bà, bên cạnh An Nguyệt công chúa. Dung Quý phi giả vờ trách cứ:" Đã nói nha đầu con bao lần rồi, giữa cô cháu chúng ta không cần quá đa lễ như vậy" An Nguyệt công chúa ở bên cạnh cũng vui vẻ tiếp lời:" Đúng đó biểu tỷ, đều là người nhà với nhau cả không cần quá câu nệ tiểu tiết"

Uyển Thanh nghe hai người nói vậy thì cũng vui vẻ nhẹ nhàng đáp:"Làm thế mà sao được! Dù sao quy tắc vẫn là quy tắc cũng nên làm theo nếu không để người không hiểu chuyện nói này nói nọ phiền lắm ạ!" Dung Quý phi cười tươi nói:" Vẫn là con hiểu chuyện!"

Uyển Thanh được cô mẫu mình khen thì liền lém lỉnh đáp:" Tất cả đều học được từ cô mẫu" Dung Quý phi nghe vậy liền bật cười chỉ tay vào trán nàng nói:" Con nha đầu này càng ngày càng dẻo miệng"Uyển Thanh không nói gì nữa lấy tay xoa xoa cái trán của mình.

Như nhớ ra chuyện gì Uyển Thanh vội vàng hướng Thu Trúc thúc giục:" Thu Trúc mau đưa đồ đây cho ta!" Thu Trúc gật đầu rồi lấy ra từ tay áo một túi phải màu hồng phấn được thêu hình khổng tước, Uyển Thanh nhanh chóng vui vẻ đưa cho Dung Quý phi.

Dung Quý phi nhìn Uyển Thanh thắc mắc:" Đây là gì vậy?" Uyển Thanh không nhanh không chậm đáp:" Mẫu thân nghe người mang thai liền đến Vân Hương tự xin một miếng ngọc bình an cho cô mẫu cùng Hoàng tự. Dung Quý phi nhận miếng ngọc mà vui vẻ nói:" Mẫu thân con có lòng rồi! Con giúp ta gửi lời cảm tạ đến tẩu ấy!" Uyển Thanh nghe vậy liền gật đầu đáp ứng.

Uyển Thanh, Dung Quý phi cùng An Nguyệt công chúa trò chuyện vui vẻ tới gần một canh giờ thì Uyển Thanh xin phép cáo lui hồi phủ, Dung Quý phi còn tặng nàng một bộ trâm ngọc lưu ly nói là quà mừng tân hôn cho nàng, Uyển Thanh cảm tạ Dung Quý phi rồi vui vẻ cầm hộp quà ra về, An Nguyệt công chúa cũng muốn tiễn nàng một đoạn.

An Nguyệt công chúa và Uyển Thanh vừa đi vừa vui vẻ nói chuyện. Uyển Thanh nhẹ nhàng hỏi An Nguyệt công chúa:"Ta nghe nói phụ hoàng quyết định ban phủ đệ cho muội?" An Nguyệt công chúa gật đầu đáp:" Ừm! Chắc là khoảng đầu xuân sang năm là muội sẽ chuyển ra ngoài phủ!" Uyển Thanh cũng chỉ biết ừ một tiếng rồi không nói gì nữa.

An Nguyệt công chúa thấy Uyển Thanh không nói gì nữa liền tìm chủ đề hỏi nàng:" Biểu tỷ! Tỷ sông ở Ngọc Thành phủ đã quen chưa? Hoàng huynh có tốt với tỷ không?" Nhắc đến chuyện này, gương mặt Uyển Thanh có chút cứng lại nhưng nàng vẫn nhẹ nhàng đáp:" Tất cả đều tốt, Thừa Phong chàng ấy đối với ta rất tốt!" Làm sao Uyển Thanh có thể nói Thừa Phong bỏ nàng một mình trong đêm tân hôn được, nàng vẫn cần tôn nghiêm của mình.

An Nguyệt công chúa nghe vậy thì liền vui vẻ nói:" Vậy thì tốt rồi!"nói rồi nàng tỏ ra nghiêm trọng nói tiếp:" Còn vị Trắc phi kia tỷ không cần để tâm đến nàng ta, nếu nàng ta không biết phép tắc thì tỷ cứ nói với ta, ta sẽ cho nàng ta một bài học!" Uyển Thanh nhìn vị biểu muội này không khỏi bật cười giả vờ trách mắng:" Tuyết Nghiên! Dù sao muội cũng là công chúa, đanh đá như vậy làm sao mà tìm phò mã đây?"

An Nguyệt công chúa cũng không ngại ngần mà đáp:"Không tìm được phò mã thì không tìm thôi! Muội bây giờ chỉ quan tâm làm sao bảo vệ được người thân của mình" Uyển Thanh và An Nguyệt công chúa cứ thế vui vẻ nói chuyện với nhau. Nha hoàn của hai người họ cũng chậm rãi đi ở phía để hai chủ tử thoải mái nói chuyện.

Hai người đi đến gần bên đình nghỉ mát gần đó thì xuất hiện một bóng dáng khiến bọn họ không được vui cho lắm. Bóng dáng đó không ai khác chính là Vân Tuyết, An Nguyệt công chúa khó chịu làu bàu:" Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới!"

Cả hai đều đang muốn lờ nàng ta mà tìm một đường khác để đi thì nàng ta lại mặt dày mày dạn tiến đến:" Tham kiến An Nguyệt công chúa! Vương phi tỷ!" An Nguyệt công chúa lạnh nhạt nói:" Miễn lễ!" Uyển Thanh nhìn nàng ta nhíu mày hỏi:" Ngươi vẫn còn chưa về?" Vân Tuyết chậm rãi đáp:" Ta tính đợi tỷ cùng về, tỷ không chê ta phiền chứ?" nói rồi nàng ta tiến đến cầm tay Uyển Thanh làm ra vẻ tỷ muội tình thâm.

Uyển Thanh lại không thích làm bộ làm tịch liền lạnh lùng mà rút ta ra đáp:" Ta nào dám chê cô phiền!" Vân Tuyết bị đối xử như vậy liền tỏ ra oan ức mà nhìn Uyển Thanh cùng An Nguyệt công chúa. An Nguyệt công chúa nhìn thấy bộ dạng này của Vân Tuyết liền cảm thấy khó chịu vô cùng, nàng nghiêm giọng nói:" Ngươi mau thu lại cái bộ dạng này đi! Ngươi đem ra trước mặt hoàng huynh ta thì còn có tác dụng chứ bọn ta cảm thấy nó trướng mắt lắm. Ai không biết còn tưởng là ta và biểu tỷ đang ức hiếp ngươi không bằng!"

Vân Tuyết bị An Nguyệt công chúa giáo huấn vẫn giữ nguyên khuôn mặt oan ức không để đâu cho hết mà lắc đầu nói:" Ta thật sự không có!"

Uyển Thanh thấy tình cảnh trước mắt thì cảm thấy vô cùng đau đầu liền hướng Vân Tuyết lạnh nhạt nói:" Thôi được rồi! Vân Tuyết ngươi đợi ta cũng được mà không đợi ta cũng thế dù sao ta cũng không muốn về cùng ngươi. Ta mệt rồi hồi phủ trước, ngươi muốn ở đây đợi Vương gia chàng ấy rồi cùng về hay tự mình

về phủ thì thì tùy ngươi" nói rồi nàng hành lễ cáo từ An Nguyệt công chúa rồi để Thu Trúc dìu mình lên xe ngựa hồi phủ.

An Nguyệt công chúa cũng lạnh lùng dẫn theo nha hoàn của mình về Trọng Hoa cung mặc kệ Vân Tuyết đang đứng thẫn thờ ở đó.

Bạn đang đọc Vương phi của Ngọc Thành Vương sáng tác bởi Nguyenthu1010
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nguyenthu1010
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.