Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Về lại Phương gia

Tiểu thuyết gốc · 1418 chữ

Chương 13: Về lại Phương gia

Sáng ngày hôm sau, Uyển Thanh thức dậy từ sớm rửa mặt, Đông Mai, Thu Trúc vùng Vương mama giúp nàng thay xiêm y, chải tóc, trang điểm. Xong xuôi Uyển Thanh dùng qua bữa sáng rồi chuẩn bị về Phương gia.

Sau gần một canh giờ tất cả đã chuẩn bị xong, do hôm nay chỉ là trở về nhà mẹ nên Uyển Thanh không cần mặc cung trang quá cầu kỳ, Uyển Thanh chọn một bộ y phục màu hồng phấn, do thời tiết chuẩn bị vào đông có chút se se lạnh nên Uyển Thanh khoác thêm một chiếc áo lông nhẹ. Tóc Uyển Thanh búi kiểu tóc của một phụ nhân* đơn giản, gọn gàng cài lên một cây trâm ngọc bích trông nhẹ nhàng nhưng không làm mất đi sự khí thế của người Hoàng thất.

Xong xuôi, Uyển Thanh dẫn theo Đông Mai và Thu Trúc ra ngoài cửa phủ. Ở trước cửa Ngọc Thành phủ đám gia nô đang bận rộn sắp xếp lễ vật lên xe ngựa, quản gia ở một bê chỉ đạo bọn họ, nhìn thấy Uyển Thanh ra quản gia cung kính hành lễ:" Vương phi!" Uyển Thanh nhẹ nhàng gật đầu hỏi quản gia:" Vương gia đã rời phủ?" Quản gia nghe vậy có chút ngập ngừng nhưng vẫn trả lời:" Dạ phải! Vương gia ngài ấy đã rời đi từ sớm" Uyển Thanh chỉ ừ một tiếng rồi không nói gì nữa.

Mọi thứ đã sắp xếp xong, Uyển Thanh quay sang dặn dò quản gia và Vương mama:" Quản gia, Vương mama chuyện trong phủ tạm thời giao cho hai người, bên phía Vân Tuyết, nàng ta đang mang thai nên cần chú ý chăm sóc cẩn thận" Cả quản gia và Vương mama nghe vậy liền đáp:" Nô tài/Nô tỳ đã rõ, Vương phi yên tâm"Uyển Thanh gật đầu hài lòng nói tiếp:" Có chuyện gì cứ sai người tới Phương gia báo cho ta"Quản gia cùng Vương mama nhanh chóng vâng một tiếng.

Dặn dò xong, Uyển Thanh nhanh chóng bước lên xe ngựa khởi hành về Phương gia, theo sau là một số thị vệ được sắp xếp theo sau để bảo vệ an toàn cho Uyển Thanh.

Cả Phương phủ biết hôm nay Uyển Thanh sẽ hồi phủ liền tập trung hết ở cửa phủ đợi đón nàng. Xe ngựa của Uyển Thanh dừng trước cửa Phương phủ, nàng nhẹ nhàng bước xuống, Đông Mai và Thu Trúc nhanh chóng tiến lên đỡ nàng. Mọi người trong Phương phủ lập tức theo quy tắc mà hành lễ với Uyển Thanh:" Tham kiến Ngọc Thành Vương phi!"

Uyển Thanh thấy phu thê Phương thượng thư hành lễ với mình liền vội vàng chạy tới đỡ họ nói:" Phụ thân! Mẫu thân! Hai người mau đứng dậy đi! Đừng quá đa lễ!" nói rồi nàng nhìn những người còn lại trong phủ nói:" Tất cả cũng đứng lên hết đi!" Tất cả cùng đồng thanh đáp:" Tạ ơn Ngọc Thành Vương phi!" rồi cùng nhau từ từ đứng dậy.

Uyển Thanh nhìn phụ mẫu mình có chút đau lòng nói:" Phụ thân! Mẫu thân! Dù sao chúng ta cũng là người nhà nên sau này không cần quá câu nệ quy tắc làm gì" Phương thượng thư nghe thấy vậy dù có chút vui nhưng vẫn lắc đầu nói:"Thế làm sao được, dù sao cũng phải giữ lễ quân thần" Uyển Thanh biết không cản được phụ mẫu liền bất lực nói:" Thôi thì tùy hai người vậy miễn là hai người cảm thấy thoải mái!" Phương phu nhân ở bên cạnh vui vẻ nói:" Thôi vào trong thôi! Hôm nay ta đã kêu nhà bếp chuẩn bị mấy món mà con thích rồi!" Uyển Thanh mỉm cười gật đầu đáp:" Dạ được!"nói rồi nàng cùng hai phu thê Phương thượng thư vào bên trong nhà.

Phương phu nhân cảm thấy có gì đó không đúng cho lắm liền nhíu mày nhìn Uyển Thanh hỏi:"Thanh nhi! Vương gia đâu? Hôm nay ngài ấy không về cùng con à? Uyển Thanh nghe nhắc đến Thừa Phong liền có chút buồn nhưng vẫn vui vẻ trả lời:" Chàng ấy hôm nay có việc quan trọng cần giải quyết nên không thể đến được, nhưng chàng ấy vẫn chuẩn bị lễ vật cùng quà cho mọi người trong phủ" nói rồi nàng sai người đi lấy đưa cho mọi người.

Phương thượng thư có sở thích chơi cờ nên lễ vật của ông đương nhiên là một bộ cờ vây, nhưng bộ cờ vây này khác với bộ vây bình thường ở chỗ bàn cờ và các quân cờ đều được làm từ đá cẩm thạch, của Phương phu nhân là một bộ trang sức và trâm cài hoa tuyết liên bằng vàng. Tất cả nha hoàn và gia nô trong Phương phủ mỗi người hai lượng vàng và năm sấp lụa.

Đến trưa, thức ăn được dọn lên Uyển Thanh cùng phụ mẫu nhanh chóng cùng nhau dùng bữa. Họ vừa ăn vừa trò chuyện vui vẻ. Phương phu nhân nhìn Uyển Thanh dịu dàng nói:" Con và Vương gia bên đó tốt không? Mọi người có ai gây khó dễ cho con không?" Uyển Thanh nghe mẫu thân mình hỏi mà không khỏi bật cười, nàng vui vẻ gắp cho bà một miếng điểm tâm rồi chậm rãi trả lời:"Con và Vương gia vẫn rất tốt, còn về phần mấy người bên đó dù gì con cũng là chủ mẫu của Ngọc Thành phủ bọn họ ai dám gây khó dễ cho con!" Phương phu nhân nghe Uyển Thanh nói thì có chút yên tâm gật đầu nói:"Vậy là tốt rồi!"

Uyển Thanh tránh để cho Phương phu nhân hỏi đến Thừa Phong nữa liền nhanh chóng viện cớ nói:" Mẫu thân! Không nhắc đến Vương gia nữa, mau dùng bữa thôi! thức ăn này ngon như vậy, để nguội lại sẽ mất ngon đó" nói rồi nàng bỏ luôn hình tượng một Ngọc Thành Vương phi uy nghi ban dầu mà gắp một miếng điểm tâm cho thẳng vào miệng

Phương phu nhân nhìn hành động của nữ nhi mình thì có chút ngạc nhiên nói:" Uyển Thanh ở Ngọc Thành phủ ai bỏ đói con à?" nghe câu hỏi của mẫu thân Uyển Thanh không kịp nói gì liền bị sặc, phương phu nhân thấy vậy liền vội rót cho nàng ly nước, thấy nàng đã ổn hơn bà mới từ từ nói:" Giờ đã thân phận gì rồi mà ăn uống không biết đúng mực để người khác nhìn thấy còn ra thể thống gì" Uyển Thanh hồn nhiên trả lời:" Tại thức ăn ngon quá thôi!" Phương phu nhân hơi bất lực nói:" Con thích thì ta bảo nhà bếp làm thêm không cần làm như ai tranh mất của con vậy!"

Uyển Thanh nghe bà nói vậy thì cười tươi nói:" Vẫn là mẫu thân người thương con nhất!" Phương thượng thư ở bên cạnh nghe vậy liền ho khan một tiếng nghiêm giọng nói:"Ý con là thường ngày người làm phụ thân này ghét bỏ con sao?" Uyển Thanh biết mình có chút sai sót liền ôm cánh tay Phương thượng thư tựa đầu vào vai ông làm nũng nói:" Đâu có! Phụ thân cũng rất thương con nữa!" Phương thượng thư bật cười xoa đầu cô dịu dàng nói:"Được rồi! Đã xuất giá rồi mà vẫn như trẻ con, mau ngồi lại chỉnh tề dùng bữa đi!" Uyển Thanh nhanh chóng gật đầu ngồi thẳng dậy tiếp tục dùng bữa.

Cũng chỉ có ở Phương phủ Uyển Thanh mới cảm thấy thoải mái khi về Ngọc Thành phủ rồi nàng phải quay trở lại, ép mình vào khuôn khổ của những quy tắc rườm rà, phức tạp. Thôi thì thoải mái lúc nào hay lúc đấy đi, nàng bỏ sau đầu mấy quy tắc đó mà vui vẻ cười đùa bên phụ mẫu của mình.Một nhà ba người bọn họ vui vẻ cùng nhau ngồi dùng bữa vừa ăn vừa trò chuyện rôm rả, tiếng cười của vang vọng hết cả Phương phủ, cũng chỉ có ở đây

Dùng bữa trưa xong, Phương thượng thư có việc nên về thư phòng để giải quyết, còn Uyển Thanh và Phương phu nhân về phòng trong trò chuyện.

CHÚ THÍCH * Phụ nhân: Ý chỉ những người phụ nữ đã có gia đình.
Bạn đang đọc Vương phi của Ngọc Thành Vương sáng tác bởi Nguyenthu1010
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nguyenthu1010
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.