Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến triển

Tiểu thuyết gốc · 1152 chữ

Chương 17: Tiến triển

Qua một thời gian cùng nhau dùng bữa và trò chuyện vui vẻ cùng với sự quan tâm và chăm sóc của đối phương thì tình cảm của Uyển Thanh và Thừa Phong cũng có tiến triển theo chiều hướng tích cực điều này khiến Vương mama và đặc biệt là Đông Mai và Thu Trúc vô cùng vui mừng cho Uyển Thanh.

Bên này Thừa Phong và Uyển Thanh đang một mảng hạnh phúc ngập tràn thì bên phía Vân Tuyết lại là một mảng cảm xúc khác, nàng ta đang ngồi trước bàn trang điểm chỉnh chu lại nhan sắc của mình, phải nói nếu không tính đến bản chất kiêu ngạo, ương ngạnh và bộ não không được thông minh của nàng ta thì nàng ta cũng có một nhan sắc khá xinh đẹp, diễm lệ nhưng đem so với Uyển Thanh vẫn còn kém vài phần.

Nàng ta vừa nhìn mình trong gương vừa kiêu ngạo nói:" Vương gia dạo này hình như bận rộn chính sự hay sao mà đã lâu không thấy chàng đến chỗ của ta" ngừng lại một lát nàng ta vẫn nhìn chằm chằm mình trong gương lạnh giọng ra lệnh cho Huệ Nhi:" Huệ Nhi ngươi đi xuống nhà bếp dặn dò nhà bếp làm một chén chè hạt sen rồi lát nữa chúng ta đem đến thư phòng cho Vương gia" Huệ Nhi nghe vậy hơi căng thẳng ấp úng nói:" Trắc phi... Vương gia không có ở thư phòng!"

Vân Tuyết chựng lại động tác vẽ mày của mình lại quay sang nhíu mày nhìn Huệ Nhi hỏi:" Chàng ây không có trong thư phòng? Vậy chàng ấy đang ở đâu?" Huệ Nhi hơi căng thẳng nói:" Nô tỳ không rõ, nghe người trong phủ nói Vương gia hình như dùng bữa bên viện của Vương phi" Vân Tuyết nghe vậy thì cơn tức giận nổi lên, nàng ta đập mạnh cây chì mày xuống nghiến răng nghiến lợi nói:" Lại là ở chỗ ả, sao dạo gần đây nàng ta thích bám lấy Vương gia như vậy chứ, lúc trước bị bệnh nặng sao không biến mất đi luôn cho rồi" Huệ Nhi nghe Vân Tuyết liền sợ hãi ngó nghiêng xung quanh rồi nhỏ giọng nói:" Trắc phi cẩn thận tai vách mạch rừng"Vân Tuyết biết mình lỡ lời liền nhanh chóng ngập miệng lại.

Quay lại phía Uyển Thanh và Thừa Phong khi hai người đang chuẩn bị dùng bữa thì quản gia chạy vào gọi:" Vương gia!" Khoảng không gian hạnh phúc của hai người bị phá Thừa Phong cảm thấy vô cùng khó chịu liền cho quản gia ánh mắt sắc bén lạnh giọng nói:" Chuyện gì?" Quản gia bị ánh mắt và giọng nói của Thừa Phong làm cho có chút sợ hãi nhưng vẫn cố bình tĩnh nói:" Trong cung cho người tới báo Hoàng thượng mời người vào cung bàn chuyện"

Thừa Phong quay sang nhìn Uyển Thanh đầy khó xử và áy náy, Uyển Thanh cũng không trách hắn nhẹ nhàng nhìn Thừa Phong dịu dàng nói:" Chắc là có chuyện quan trọng phụ hoàng mới cho người gọi chàng vào cung giờ này còn bữa cơm này đâu chỉ có một bữa chàng mau vào cung đi!" Thừa Phong gật đầu nhẹ nhàng nắm tay đỡ Uyển Thanh ngồi vào bàn dịu giọng nói:" Vậy ta đi trước, nàng tự mình dùng bữa trước, tối ta lại qua với nàng, nhớ không được tranh thủ bỏ bữa không ăn!" Uyển Thanh cười tươi gật đầu đáp:" Ừm! Ta biết rồi! Tuyệt đối sẽ không tranh thủ chàng vắng mà bỏ bữa! Đã được chưa?" Thừa Phong hài lòng mỉm cười sau đó hôn nhẹ lên trán Uyển Thanh rồi mới rời đi, Đông Mai và Thu Trúc thấy vậy liền lập tức đỏ mặt cúi đầu xuống tủm tỉm cười.

Uyển Thanh bị nụ hôn bất ngờ của Thừa Phong làm cho ngạc nhiên không nói lên lời, gương mặt nàng bắt đầu ửng đỏ vì xấu hổ, Đông Mai ở bên cạnh lém lỉnh trêu đùa Uyển Thanh:" Vương phi! Sao mặt người lại đỏ quá vậy? Hay là để nô tỳ đi mời thái y đến cho người nhé?" Uyển Thanh nghe vậy liền lấy lại tinh thần ho khan nhẹ nói:" Không cần, ta không sao! Dùng bữa thôi ta đói rồi" nói rồi nàng bắt đầu cầm đũa chậm rãi dùng bữa. Thu Trúc hơi huých nhẹ vào tay Đông Mai nhỏ giọng nói:" Đông Mai! Gan ngươi càng ngày càng lớn dám trọc Vương phi!" Nói rồi hai người họ nhìn nhau mỉm cười không nói gì.

Dùng bữa xong, Đông Mai và Thu Trúc ở bên cạnh đỡ Uyển Thanh đi dạo trong sân để cho tiêu thực, bên trong nha hoàn đang dọn dẹp bát đĩa, Vương mama từ bên ngoài vào nói:" Vương phi! Bên ngoài có người trong cung tới tìm!" Uyển Thanh nghe vậy liền nói:" Mau cho vào đi!" Vương mama vâng một tiếng rồi nhanh chóng dẫn người vào. Người kia vừa bước vào liền cung kính hành lễ:" Nô tỳ tham kiến Ngọc Thành Vương phi!" Uyển Thanh vội vàng tiến lên đưa tay đỡ bà dịu dàng nói:" Bích Vân cô cô! Ngươi mau đứng lên đi, đứng quá đa lễ!" Thì ra người kia chính là Bích Vân, cung nữ trưởng sự bên cạnh Hoàng hậu nương nương.

Bích Vân nghe Uyển Thanh nói như vậy thì liền nhanh chóng tạ ơn đứng lên nhìn Uyển Thanh đầy trìu mến, bà rất là thích vị Ngọc Thành Vương phi này đã xinh đẹp, tài giỏi tính tình lại dịu dàng, đoan trang, đối xử với người làm vô cùng tốt không giống mấy vị chủ tử kiêu ngạo mà bà thường tiếp xúc trong cung. Uyển Thanh nhìn Bích Vân nhẹ nhàng nói:" Bích Vân cô cô! Hôm nay người tới Ngọc Thành phủ chẳng hay là có chuyện gì?" Bích Vân gật đầu vào thẳng vấn đề bà hướng Uyển Thanh cung kính đáp:" Hoàng hậu nương nương nói đã lâu không gặp Vương phi nên muốn mời người vào cung cùng trò chuyện, nô tỳ là phụng mệnh tới đón người" Uyển Thanh nghe vậy liền không chần chừ mà đáp:" Được ta biết rồi! Làm phiền cô cô đợi ta một lát ta vào trong sửa soạn lại rồi theo bà vào cung thỉnh an mẫu hậu!" Bích Vân nhanh chóng cung kính gật đầu đáp ứng.

Uyển Thanh không chậm trễ nhanh chóng vào trong chỉnh trang lại y phục và đầu tóc xong xuôi nàng dẫn theo Thu Trúc tiến cung. Thu Trúc nhẹ nhàng đỡ Uyển Thanh bước lên xe ngựa đợi sẵn ở trước cửa Ngọc Thành phủ nhanh chóng tiến thẳng vào cung.

Bạn đang đọc Vương phi của Ngọc Thành Vương sáng tác bởi Nguyenthu1010
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nguyenthu1010
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.