Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình hình phía Nam

Tiểu thuyết gốc · 1170 chữ

Chương 38: Tình hình phía Nam

Sau khi Vân Tuyết rời đi, An Nguyệt công chúa quay sang cười vui vẻ nói nhỏ với Uyển Thanh:" Kế sách này của tẩu quả là cao tay, thông qua chuyện này không những có thể hạn chế chi tiêu của nàng ta mà còn moi ra của ả không ít tài sản" Uyển Thanh nghe vậy nhẹ nhàng nói:" Liễu gia trước đây tham ô không ít của bá tánh, mấy thứ nàng ta có được khi mang vào Ngọc Thành phủ cũng là một phần mồ hôi nước mắt của dân chúng đây coi như là trả lại cho dân chúng" An Nguyệt công chúa gật đầu đáp:" Tẩu nói đúng" Uyển Thanh nhấp một ngụm trà ung dung nói thêm:" Với chuyện vừa rồi không phải là ta lấy ra chèn ép Vân Tuyết mà là ta nghiêm túc thực hiện nó" ngừng một lúc Uyển Thanh quay sang nhìn An Nguyệt công chúa hơi nhíu mày hỏi:" Những lời muội vừa nói chẳng lẽ...?" An Nguyệt công chúa biết nàng định nói gì liền nhanh chóng đáp:" Đương nhiên điều muội nói muội cũng sẽ thực hiện" Uyển Thanh gật đầu cười vui vẻ nói:" Vậy thì tốt" nói rồi lại nhấp một ngụm trà. Hai người ngồi nói chuyện một lúc thì An Nguyệt công chúa ra về, Uyển Thanh để Vương mama tiễn nàng ra tận cửa phủ.

Vân Tuyết sau khi trở về từ Gia Uyển cư thì tâm trạng không được tốt cho mấy, ban đầu nàng ta tính đến để châm chọc Uyển Thanh vài câu nhưng không ngờ chỉ vừa mới nói được mấy câu đã bị hai người Uyển Thanh và An Nguyệt công chúa đẩy vào thế bí đã thế lại còn mất một khoản không nhỏ bảo nàng ta không tức sao cho được đúng là trộm gà không được còn mất nắm thóc.

Đám nha hoàn thấy Vân Tuyết như vậy làm việc càng thêm chú ý cẩn thận sợ khiến nàng ta không vui thì sẽ rước hoạ vào thân, không chỉ có thể mà rất có thể đống đồ gốm sứ trong viện này sẽ nhanh chóng trở về với đất mẹ nếu là lúc trước thì không sao còn bây giờ đang trong lúc cắt giảm chi tiêu, Vân Tuyết mà cứ sơ hở là đập đồ thì trong viện của nàng đến cái chén uống nước cũng không có mà dùng chứ đừng nói đến đồ để trưng.

Về phần hai người Thừa Phong và phò mã, sau 5 ngày khởi hành miệt mài thì đoàn người cũng xuống tới phía Nam, vừa đến nơi họ không khỏi nhíu mày về bầu không khí ảm đạm nơi đây, nhà cửa thì tan hoang, mùa màng chưa hề được cải thiện, nạn dân khóc lóc, than thở ở khắp nơi, phò mã nhìn Thừa Phong khó hiểu hỏi:" Không phải ngân lượng và lương thực cứu trợ đã được đưa xuống trước đó một thời gian rồi sao? Tình hình hiện tại hình như không được khả quan cho lắm?" Thừa Phong nghe vậy thì quan sát lại xung quanh một lượt lạnh giọng nói:" Đến phủ huyện lệnh* trước!" Phò mã không nói gì chỉ khẽ gật đầu đoàn người lại tiếp tục di chuyển đến phủ huyện lệnh.

Rất nhanh bọn họ đã đến được phủ huyện lệnh, vừa đến nơi bọn họ nhìn thấy nạn dân đứng xếp hàng dài trước cửa phủ, huyện lệnh của phía Nam hiện tại là Giang Lâm Triết, ông ta đang đứng ở bên cạnh cùng đám gia đinh phát gạo và cháo cho bá tánh, tránh làm kinh động đến họ, Thừa Phong cho đám người phía sau trở về dịch trạm trước**, hai người Thừa Phong và phò mã đi đến chỗ Lâm Triết tìm hiểu tình hình. Thừa Phong tiến đến gần Lâm Triết nhẹ nhàng chào hỏi:" Giang huyện lệnh!" Lâm Triết nhìn thấy hai người thì hơi ngạc nhiên hỏi:" Hai vị đây... là...?" Phò mã rất nhanh ở phía sau tiến lên nói nhỏ vào tai ông ta.

Sau khi nghe phò mã nói xong, Lâm Triết cũng có chút ngờ ngợ nhưng khi nhìn thấy miếng ngọc bội mà Thừa Phong đang đeo trên người thì liền vội vàng nói:" Nhị vị quý nhân đi đường vất vả, mời vào bên trong vừa dùng trà vừa nói chuyện" Thừa Phong mỉm cười gật đầu khách sáo nói:" Làm phiền Giang đại nhân rồi" Lâm Triết cười vui vẻ đáp:" Không dám" nói rồi cẩn thận đứng sang một bên chìa tay vào phía trong nói:" Nhị vị quý nhân mời!" Thừa Phong cùng phò mã ung dung cất bước đi vào bên trong. Lâm Triết quay sang nói với đám gia đinh:" Các ngươi ở lại tiếp tục phát gạo và cháo cho nạn dân đi" nói rồi quay người đi vào.

Vào bên trong, sau khi cho người dâng trà, Lâm Triết cho đám người làm trong phủ lui xuống, Thừa Phong nhấp một ngụm trà nhẹ nhàng nói:" Thiên tai lần này phía Nam tổn thất không nhẹ, Giang đại nhân chắc vất vả rồi?" Lâm Triết lắc đầu đáp:" Vương gia nói lời này hạ quan không dám nhận, hạ quan chẳng qua là giúp một phần cho dân chúng cho đợt đến khi cứu trợ đưa xuống" phò mã nghe vậy liền hơi nhíu mày hỏi:" Đồ cứu trợ đến giờ vẫn chưa được gửi tới sao?" Lâm Triết khẽ lắc đầu buồn rầu đáp:" Nếu đến rồi nạn dân làm gì còn phải như này" Thừa Phong nhanh chóng hỏi thêm:" Vậy gạo và cháo vừa phát là lấy ra từ phủ huyện lệnh?" Lâm Triết nghe vậy nhanh chóng trả lời:" Cũng chỉ là một phần còn lại là từ phủ của Phương thượng thư chuyển xuống hỗ trợ, cũng may có Phương đại nhân nếu không thì..." nói đến đây Lâm Triết không khỏi thở dài.

Đến tối, trở về dịch trạm dùng bữa xong phò mã liền tìm Thừa Phong bàn chuyện, hắn cẩn thận hỏi Thừa Phong:" Chuyện này rốt cuộc là sao?" Thừa Phong nghe vậy thì lạnh nhạt nói:" Bị vào hầu bao một số người rồi" phò mã ngạc nhiên nói:" Có thể làm một cách trắng trợn như vậy sao?" Thừa Phong khẽ nhếch nụ cười hờ hững nói:" Đệ xem ở đây không phải chủ yếu là núi rừng rất dễ gặp sơn tặc" phò mã nghe vậy liền gật đầu hiểu ý:" Vậy tiếp theo lên làm như thế nào?" Thừa Phong suy nghĩ một lát rồi kêu phò mã tới phía thư án bàn bạc kế sách.

CHÚ THÍCH: * Huyện lệnh:Chức quan đứng đầu một huyện thời xưa. * Dịch trạm: là nơi chuyển phát công văn giữa triều đình với địa phương và làm nơi tạm nghỉ dọc đường của quan chức triều đình.
Bạn đang đọc Vương phi của Ngọc Thành Vương sáng tác bởi Nguyenthu1010
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nguyenthu1010
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.