Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1546 chữ

Thật ra chỉ cần biết mình qua thi hội, Vệ Thành không còn áp lực gì nữa. Đối với con cháu thế gia mà nói, đồng tiến sĩ thì chẳng khác nào không thi, chàng không giống, Vệ gia là gia đình bần nông, mấy đời ở nông thôn, cho dù thi đình chỉ phát huy bình thường, khó khăn lắm mới lấy được xuất thân tam giáp đồng tiến sĩ, cũng đã vô cùng quang môn diệu tổ, cho tổ tông Vệ gia thể diện lớn. Nếu có thể lấy được xuất thân tiến sĩ nhị giáp, có lẽ là đến tám đời tổ tông phù hộ, trên mộ tổ tiên bốc khói xanh, còn nhất giáp, chàng hoàn toàn không nghĩ đến.

Dù sao đã đi tới nơi này, chỉ cần không thất lễ trước mặt Hoàng Thượng, hoàn toàn có thể nhập sĩ làm quan.

Vệ Thành đâu còn gánh nặng gì nữa?

Chàng nghĩ như nào cũng tốt, sau này sẽ có cơ hội để mình thực hiện tham vọng.

Khương Mật ở trong lòng niệm vài câu A Di Đà Phật, trông cậy vào ông trời phù hộ Hoàng Thượng để ý đến bài viết của Tam Lang.

......

Hai vợ chồng ở trong phòng nói chuyện, mấy người bên ngoài hai mặt nhìn nhau, không rõ đã xảy ra chuyện gì.

"Vừa rồi là thanh âm của nữ tử, đồng môn này của Quách huynh mang theo mỹ nhân thượng kinh còn có thể lấy một thân cống sĩ. Bản lĩnh không nhỏ.”

Quách cử nhân nói: "Đó là phu nhân của Vệ huynh, lo lắng Vệ huynh một mình lên kinh, đi theo chiếu cố sinh hoạt cho hắn. ”

"Ta thấy hắn rất lo lắng cho phu nhân..."

Quách cử nhân gật gật đầu, nói phu nhân Vệ Thành họ Khương, Khương thị là do chàng vất vả cầu tới, tình cảm hai người cực kỳ thâm hậu. "Ta nghe một vị đồng môn khác nói qua, vị phu nhân này của Vệ huynh là người trời sinh có phúc khí, khi hai người thành thân Vệ huynh còn chưa phải là tú tài, thế mà mới ba năm, hắn đã chuẩn bị thi đình, có thể thấy được phu nhân cực kỳ vượng hắn."

Mấy người đi theo bây giờ mới biết Vệ Thành ba năm trước còn chưa phải là tú tài, sốc đến loạng choạng.

Phải có bao nhiêu bản lĩnh mới có thể thi đỗ tú tài, hai năm sau lại thi đậu cống sĩ, sau đó trình diện ngự tiền chuẩn bị có xuất thân tiến sĩ.

Loại chuyện này, chưa từng nghe qua, thật sự chưa từng nghe qua.

Ngày yết bảng, Phùng Lương đã muốn bày tiệc mừng cho Vệ Thành, Vệ Thành cảm ơn ý tốt của hắn, nói nếu thật muốn uống rượu cũng nên chờ thi đình xong rồi nói sau, giờ còn chưa phải là lúc nên đắc ý. Chàng nói như vậy, Phùng Lương sao có thể không đáp ứng? Lập tức đồng ý, còn bảo Vệ Thành muốn cái gì chỉ việc nói, không cần khách khí. Còn đắc ý vì ánh mắt mình lão luyện, lúc ấy thấy Vệ Thành tuổi còn trẻ, đã có thể lên kinh thành thi hội, bản lĩnh chắc chắn không nhỏ, nên mới chủ động kết giao. Không nghĩ tới Vệ Thành lần đầu thi đã trúng, điều này nằm ngoài dự liệu của Phùng Lương.

Trong lòng hắn rất kích động, nghĩ thầm cái viện rách này của mình thật sự tăng giá trị, Vệ cử nhân ở chỗ hắn trúng cống sĩ, chờ sau khi chàng chuyển đi, sửa sang lại căn phòng kia một chút để Du nhi dọn vào cọ chút vui mừng.

Phùng Lương ở tính toán, Quách cử nhân đồng thời cũng đưa ra quyết định, hắn vốn nghĩ nếu thi trượt sẽ về quê luôn, giờ lại không chịu đi, về trễ một chút cũng không sao, hắn suy nghĩ vòng vòng vèo vèo, chờ một chút, chờ Vệ huynh thi đình xong rồi về, muốn nghe chàng giảng giải kinh nghiệm, dù sao cũng là cơ hội khó có được.

Quách cử nhân nói ý nghĩ của hắn cho Vệ Thành nghe, Vệ Thành cảm thấy rất tốt.

Hiện tại chàng cũng không biết sau khi thi đình kết thúc là quá trình gì, có thời gian trở về nhà để sắp xếp mọi chuyện hay không? Hay là phải lập tức đi nhậm chức? Nếu có thể trở về một chuyến thì tốt, nếu như không về được, sẽ phải phiền Quách huynh giúp đỡ một ân huệ lớn.

Vệ Thành trong lòng rất muốn trở về, áo gấm về quê là giấc mộng đẹp mà rất nhiều người đọc sách đều từng mơ, chàng cũng không ngoại lệ, chàng đã sớm nghĩ đến ngày tiền đồ phong quang về nhà đón cha mẹ đi hưởng phúc. Nhưng rốt cuộc có thời gian tự mình đi đón hay không, không dễ nói.

Vệ Thành cũng đem băn khoăn của mình nói cho Quách cử nhân, Quách cử nhân nghe xong vỗ ngực cam đoan nói không thành vấn đề, hứa hẹn đến lúc đó nếu chàng không tiện về quê, không cần biết là cần mang đồ hay là mang tin tức, nhất định sẽ mang đến tận nơi.

Ngày yết bảng, trong lòng Quách cử nhân có chút chênh lệch, lúc này hắn đã nghĩ thông suốt.

Có thể nghĩ thông suốt một mặt là do hắn đúng là phát huy không tốt, mặt khác cũng nhờ Lâm đồng môn ở Túc Châu.

Chỉ cần nghĩ đến năm ngoái Lâm đồng môn còn kết bạn với Vệ Thành lên tỉnh thành thi hương, hắn liền cảm thấy mình còn chưa phải thảm nhất. Mình tốt xấu gì cũng trúng cử nhân, Lâm đồng môn đầu năm ngoái cũng là tú tài giống như Vệ Thành, hiện giờ hắn vẫn là tú tài, Vệ Thành đã chuẩn bị thi đình.

Khương Mật cẩn thận đến mức này, cuối cùng cũng che chở Vệ Thành bình bình an an đến cửa ải thi đình, trước khi xuất phát, nàng thay nam nhân chỉnh lại vạt áo, vỗ vỗ một chút, nói: "Thiếp nghe Quách đại ca nói xuất thân đồng tiến sĩ sẽ thành chuyện cười, không biết tướng công chàng có phải cũng nghĩ như vậy hay không, nhưng thiếp cảm thấy, có thể thuận lợi qua chuyến này, bình an trở về là tốt rồi. Hoàng Thượng thưởng thức bài viết của ai, muốn khâm điểm ai làm trạng nguyên chúng ta cũng không đoán được, nghe nói trong số các đại thần cũng có người xuất thân tiến sĩ tam giáp, thậm chí còn có người không thi đậu tiến sĩ mà dựa vào năng lực đi lên từ địa phương. Một kỳ thi không quyết định định được cả đời, tướng công đừng nên có gánh nặng quá lớn. ”

Khương Mật ban đầu căn bản không rõ nhất giáp, tiến sĩ nhị giáp và đồng tiến sĩ có gì khác nhau, do Quách cử nhân thời gian này nhàn rỗi không có việc gì làm nên mới giải thích cho nàng một chút. Đại khái là nhất giáp, nhị giáp mới là tiến sĩ đúng nghĩa, nếu là nhất giáp thì trực tiếp vào Hàn Lâm viện, nhị giáp cần phải thi thêm để tuyển vào Hàn Lâm viện, tam giáp tương đương với thi rớt, nghĩa là an ủi vì không được Hoàng Thượng nhìn trúng.

Trong triều cũng có đại thần xuất thân tiến sĩ tam giáp, đều đi lên từ địa phương, sau khi vào triều rất không thích người khác nhắc tới xuất thân tam giáo của hắn, coi như là lịch sử đen tối.

Sau khi được nghe giải thích, Khương Mật hiểu, nhưng nàng cũng không sốt ruột , đã đi tới bước này chỉ có thể nghe theo mệnh trời. Trước khi thi Tam Lang luôn xui xẻo là đúng, nhưng chỉ cần chàng thuận lợi vào được phòng thi, làm xong bài , cơ hội trúng là rất lớn.

Chàng rất giỏi.

Khương Mật cực kỳ tin tưởng nam nhân nhà mình, Vệ Thành cũng không phụ nàng, thi đình năm nay có không ít cố sự.

Bỏ qua quá trình sĩ tử vào cung, chỉ nói bản thân kỳ thi, vô cùng đặc sắc.

Đây là lần đầu tiên hoàng thượng chủ trì thi đình một cách chân chính, đương kim hoàng thượng còn trẻ tuổi, hắn mười một tuổi đăng cơ, bởi vì tuổi còn quá trẻ nên triều đình đều bị trọng thần nắm giữ rất nhiều năm, đến mười bảy tuổi mới tự mình quyết định chính sự, được hai năm. Hoàng đế niên hiệu Càn Nguyên, bây giờ là Càn Nguyên năm thứ chín. Khóa trước Hoàng Thượng còn đang cùng triều thần đánh cờ, chưa nắm đại quyền trong tay mình, nhất giáp kỳ trước là sau khi mấy vị đại thần tranh nhau đến mặt đỏ tai hồng định ra, chỉ thông báo cho Hoàng Thượng một tiếng theo thường lệ.

Bạn đang đọc Vượng phu mệnh - Nam Đảo Anh Đào của Nam Đảo Anh Đào (Anh Đào Đảo Nam)
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HD447
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.