Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 957 chữ

Chương 27

Thời gian trôi qua đã 3 tháng ,Tiêu Chiến đã mang thai được 5 tháng ,Tiêu Chiến bước đến gần lấy tay vuốt nhẹ mái tóc Vương Nhất Bác , dường như anh  đã gầy và xanh xao rất nhiều.

Nhất bác anh có em nói không, sao anh không trả lời em ,anh có biết 3 tháng nay em nhớ anh nhiều lắm không, anh đã hứa với em rồi mà, Anh nói em sinh con xong ,em và anh  sẽ làm  đám cưới, sao anh lại thất hứa với em.

Huhuhu 😭😭😭 Tiêu Chiến luôn ở bên cạnh  Vương Nhất Bác,  mỗi ngày .mỗi ngày không lời xa một chút

Tất cả mọi người luôn động viên an ủi ,nhưng Tiêu Chiến luôn  ở trong bệnh viện   còn nhiều hơn ở nhà nữa, vì Tiêu Chiến không muốn  bỏ lỡ bất kì một tiến triển tốt nào của Vương Nhất Bác.

Đột nhiên Tiêu Chiến cảm thấy, có điều gì đó khác lạ, ngón tay của  Vương Nhất Bác,  hình như đang  động đậy thì phải. Tiêu Chiến  vui mừng không biết nào tả xiết, Tiêu Chiến lại gần anh để nhìn rõ hơn, sợ những gì mình vừa thấy chỉ là ảo giác. Ngón tay anh lại động đậy, lần này kéo dài lâu hơn và rõ ràng hơn.

Bác sĩ ,Bác sĩ.

Anh ấy tỉnh lại rồi.

Bác sĩ.

Vương Nhất Bác ,Vương Nhất Bác,  lay người anh, miệng không ngừng gọi cái tên đã in sâu vào tâm trí Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác từ từ mở mắt ,trước sự ngạc nhiên của Tiêu Chiến , đảo qua đảo lại mở mắt trong vô thức, người mới tỉnh dậy sau giấc ngủ dài chưa kịp định thần lại đã bị Tiêu Chiến  ôm chầm  vào trong lòng, miệng không ngừng gọi Nhất Bác, anh tỉnh rồi.

Anh tỉnh thật rồi em vui lắm.

Tiêu Chiến sao anh lại ở đây.

Anh bị thương nặng vì lửa , nên em và mọi người luôn lo lắng cho anh .

Anh nằm trong bệnh viện bao lâu vậy em.

Anh đã ở đây được 3 tháng rồi,

Bác sĩ bước vào khám cho Vương Nhất Bác

Chân cậu tạm thời việc đi lại khá khó khăn, cần có thời gian mới có thể quay lại như cũ được .

Bao lâu.

" Một tháng .

    Vương Nhất Bác tức giận

Khốn kiếp Dạ lan ,cô dám sai người hại Tiêu Chiến ,tao sẽ khiến 2 đứa bây, chết không chỗ chôn thân

Vương Nhất Bác anh bây giờ nên giữ sức khỏe thì tốt hơn.

Anh còn phải lo cho mẹ con em nửa .

Vương Nhất Bác ở trong bệnh viện được 1 tháng sức khỏe cũng bình phục  không còn ái nại.

Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến về nhà Vương Thị . ,,Vương Nhất Bác chào Ông Bà Vương xong ,liền ẫm Tiêu Chiến vào phòng. Mặc cho người lớn đang ở nhà.

Mà bước từng bước tới phòng, liền lấy chân đạp cánh cửa mà bước vào trong đặc Tiêu Chiến lại giường rồi đóng cửa lại.

Vương Nhất Bác đi từng bước tới gần Tiêu Chiến

Anh cúi đầu hôn lên môi Tiêu Chiến , ngón tay như có như không nhẹ nhàng trượt qua hậu huyệt nhỏ của Tiêu Chiến .

Nơi tư mật đột nhiên bị kích thích, khiến cho Tiêu Chiến bị kêu lên một tiếng..

Nhất bác anh làm nhẹ chút, em đang có thai , anh mà làm mạnh là em giết anh.

Anh biết rồi, em ngoan chút.

Nghe tiếng kêu gợi tình của người yêu bé nhỏ, 'Tiểu Bác ' của Vương Nhất Bác cũng bắt đầu nhịn không được. mà cương cứng  to thêm một vòng. Mặc dù thực sự Vương Nhất Bác muốn nhanh chóng ăn sạch con thỏ  bên dưới,

Nhất Bác lấy gel bôi trơn trong hộc tủ, chậm rãi xoa nắn bên ngoài hậu huyệt ,non nớt đang chịu kích thích mà không ngừng co rút.

Bị tập kích bất ngờ Tiêu Chiến hốt hoảng  muốn kêu đau, nhưng môi lưỡi đều bị Vương Nhất Bác cướp lấy, nên Tiêu Chiến chỉ có thể phát ra những âm thanh rên rỉ .ưm.. ưm..

Bên dưới một ngón tay đã đưa vào hậu nguyệt  , anh lại đưa thêm một ngón vào,lại thêm  hai ngón tay  của anh ở bên Tiêu Chiến  không ngừng 

Sau khi  Vương Nhất Bác cảm nhận hậu huyệt của Tiêu Chiến  đã  co giãn

Vương Nhất Bác nắm lấy cổ chân Tiêu Chiến  đặt lên vai mình, nhẹ nhàng nâng hông Tiêu Chiến lên .

Cầm lấy Tiểu bác đặt ngay hậu huyệt của Tiêu Chiến,  nhẹ nhàng  kích thích sau đó chậm rãi đẩy vào bên trong. Tiêu Chiến vừa kêu rên, vừa bấu chặt lưng của Vương Nhất Bác. Tiêu Chiến hít sâu .

Vương Nhất Bác nhân cơ hội một đường mạnh mẽ đâm thẳng vào trong Tiêu Chiến.

Nghe từng tiếng rên rỉ ngọt ngào của người yêu, eo hông của Vương Nhất Bác không ngừng đưa đẩy, đôi bàn tay to lớn cũng không rảnh rỗi hết xoa nắn eo nhỏ của Tiêu Chiến lại nắn bóp bờ mông đào của Tiêu Chiến.

Anh...anh...anh làm nhẹ một chút được không vậy? Đừng...đừng...đừng đâm vào đó...có em bé. Ưm.. ưm ..

Tiêu Chiến em mau trở lời anh em có yêu anh không.

, Có.... có...Em ...yêu anh Nhất Bác a~ Em chỉ muốn anh mỗi ngày bên em thôi..." ưm..ưm..

Vương Nhất Bác sau đó mới buông tha Tiêu Chiến mà bế anh đi tắm.

Sau khi tắm xong Tiêu Chiến tức giận quát mắng.

VƯƠNG NHẤT BÁC

Em giết chết anh ....đồ khốn..

Bạn đang đọc Vương Tổng Xuyên Không sáng tác bởi Quynhnam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quynhnam
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.