Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1052 chữ

Đại sảnh đường năm nào cũng rộn ràng và đông đúc, Cedric lơ đãng nhìn xung quanh, nhận ra vài người quen, phải đến năm tư thì Harry và Draco mới vào trường, anh cần đảm bảo bọn nhỏ được an toàn, ít nhất là không phải đối mặt với trận Hogwarts như đời trước.

Vài ngày sau khai giảng, Cedric quen thuộc mò xuống hầm, Snape lúc này đang chuẩn bị dược Ức chế. Bởi vì mười một mười hai tuổi là độ tuổi phân hóa nên Hogwarts cung cấp dược cho năm nhất phòng trường hợp gia đình không chắc chắn về giới tính của con mình. Năm hai trở đi có thể mua dược bên ngoài trường. Bản thân Cedric cũng mang bên mình hai lọ, ba anh có vẻ hơi thất vọng khi biết anh là omega.

Anh phàn nàn với chủ nhân căn hầm.

"Em học được một câu thần chú trong kì nghỉ, Severus, thế như em không thể thi pháp dù đã đọc đúng chú ngữ."

"Chà, cuối cùng cậu học trò giỏi giang của chúng ta cũng vấp phải trở ngại đầu tiên rồi ư? Nói xem là thứ gì có thể làm khó mi như vậy?"

Cedric ôm độc dược theo chân Snape xuống bệnh xá, chẳng thèm để ý tới lời mỉa mai của ông. 

"Nó là một loại bùa chữa thương trên động vật, thế nhưng nó không có tác dụng. Em dùng nó khi đã ngồi trên xe lửa đến Hogwarts vì lệnh cấm phù thủy nhỏ tuổi không cho em làm điều đó ở nhà, nhưng em không thể làm nó mọc ra ngón chân, ý em là con chuột của Percy Weasley."

Snape lại bắt đầu phun nọc độc.

"Mi nghĩ rằng với tí ma lực cỏn con của năm nhất cũng có thể thực hiện được loại bùa bậc cao này ư? Đó là chưa kể tới việc mi mới thử nó lần đầu tiên."

Cedric dừng chân trước bệnh xá, giao độc dược cho phu nhân Pomfrey.

Vài ngày sau nữa, khi cảm thấy mọi việc có lẽ đã đến lúc, Cedric chặn đường Snape ngay khi ông kết thúc tiết Độc dược năm sáu.

"Vẫn là chuyện về bùa chữa thương lần trước, Severus."

Snape mất kiên nhẫn trừng anh, trong khi ông bước về phía phòng ăn. Và anh nhận ra rằng dù vẫn lạnh lẽo như trước nhưng ông đối xử với các omega nhẹ nhàng hơn nhiều.

"Em nghĩ thứ có vấn đề ở đây không phải bùa chú hay bản thân em, giáo sư McGonagall cũng đã xác nhận điều này. Bằng chứng là em đã chữa khỏi hoàn toàn cho vài con vật trong trường gần đây, chỉ trừ con chuột mà em đã nói thầy kia. Ngón chân bị cụt của nó không thể mọc ra, và khi dùng đũa phép truy xét em không hề nhận thấy chút pháp thuật độc ác ghê gớm nào. Điều gì khiến cho một phù thủy như em gặp trở ngại trong việc chữa thương cho một con chuột chứ? Trừ khi nó không phải con chuột bình thường."

Cedric mẫn cảm nhận ra người bên cạnh đang bắt đầu cân nhắc điều gì đó. Snape dừng chân, cúi xuống nhìn anh.

"Tốt nhất những gì trò đang nói là sự thật, Diggory. Bây giờ thì đến phòng ăn đi, đây không phải là chuyện mà một con quỷ khổng lồ đầu đầy dịch sên yếu nhớt như trò nên quan tâm tới."

Nhật báo tiên tri kỳ mới nhất đăng ngay trang đầu nỗi oan tăm tối của Sirius Black và sự thối nát của Peter Pettigrew. Cedric nhàn nhã uống một ngụm nước bí đỏ, nhoẻn cười với người đàn ông cau có trên dãy bàn giáo sư. Anh nhận được bức thư từ Draco về việc cậu họ của thằng bé, Sirius, đang ầm ĩ đòi gặp Cứu thế chủ cho bằng được sau khi về số 12 quảng trường Grimmauld.

Snape không ngừng nhìn chằm chằm vào omega bắt mắt kia. Ngày hôm đó khi ông thông báo cho Dumbledore và McGonagall về việc rất có khả năng có một Animagus xuất hiện trong lâu đài, ông đã không nói cho họ biết đây là suy đoán của Cedric. Mọi chuyện được xác định rất nhanh, nhất là khi Minerva cũng là một Animagus. Pettigrew bị tóm ngay tức khắc, một lọ Chân dược đã tẩy sạch sẽ lớp màng giả dối được che đậy ngần ấy năm. Con chó nhà Black được thả ra, và đang ngày ngày đòi gặp con đỡ đầu của mình. 

Càng nhìn đôi mày của Snape càng nhíu chặt, con lửng con ấy thật sự vô tình phát hiện ra điều này hay nó đã lên kế hoạch từ trước? Vì sao trong biết bao con vật nó lại chọn con chuột ấy để thử nghiệm, vì sao một đứa nhãi năm hai như nó lại nhạy cảm đến mức dùng bùa dò xét vết thương của một con chuột, vì sao nó lại tìm đến ông? Vô vàn câu hỏi xoay vòng trong óc Snape, hình ảnh Cedric bước ra từ thư phòng Malfoy ghim chặt vào đáy lòng ông.

Không phải ông chưa từng nghi ngờ nó. Một con lửng con quá lọc lõi, qua mặt được Chiết tâm trí thuật của ông và Dumbledore, khiến cho gia chủ Malfoy e dè, am hiểu ẩn thân, bình tĩnh, trầm ổn, không giống dáng vẻ một omega non nên có. 

Thế nhưng cũng con lửng con ấy cố sức lấy lòng ông, thật tâm chơi đùa cùng Draco, bật khóc khi bị ông đuổi ra khỏi hầm, chui cả vào Rừng Cấm và Knockturn để mua quà cho ông. Và hơn hết, bạn ông, Lucius Malfoy, không có vẻ gì đề phòng hay ngăn cấm con trai mình giao du với nó.

Snape vốn định sẽ nhỏ một giọt Chân dược vào nước của Cedric lần tiếp theo khi anh tới hầm. Vậy mà suốt một quãng thời gian sau đó ông chẳng gặp được thằng lõi ấy lần nào bên ngoài lớp học và phòng ăn, kể cả dược Vô Mộng nó cũng nhờ ông để gia tinh mang cho.

Bạn đang đọc Vượt Tầm Kiểm Soát sáng tác bởi tucnhien

Truyện Vượt Tầm Kiểm Soát tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tucnhien
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.