Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đột Phá, Sủng Thú

Tiểu thuyết gốc · 2017 chữ

Chương 34: Đột Phá, Sủng Thú

Với thực lực trúc cơ cảnh, Dương Đông tất nhiên có thể dễ dàng cản lại tên điên trước mắt, ít nhất là hắn nghĩ vậy, còn sự thật thì Dương Đông lúc này thập phần chật vật, Lạc Tinh phát điên lao tới, hắn phát ra lực lượng mạnh không tưởng so với một tên tu sĩ chưa đạt tới trúc cơ, đến mức Dương Đông đang bị hắn đè ra mặt đất, dường như không thể phản kháng!!

Nếu mọi thứ chỉ có như vậy, Dương Đông cũng không hề sợ, chỉ là tên Lạc Tinh này không biết bị làm sao, miệng há lớn ra, nhìn hắn như một tên đã tuyệt thực hàng tháng, chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống!

Địa Vương Hương Vũ tất nhiên không nhắm mắt làm ngơ, ngay khi Lạc Tinh đang tập trung vào Dương Đông, nàng nhanh chóng từ phía sau khống chế hắn, nhưng nàng cũng không ngờ Lạc Tinh mạnh mẽ đến vậy, với thực lực của nàng khống chế hắn cũng cực kì mất sức, đến mức nàng phải đưa ra một tấm định thân phù cấp 2, mới có thể khiến Lạc Tinh yên tĩnh lại

Nhìn Lạc Tinh co giật nằm dưới mặt đất, ánh mắt căng trừng nhìn thẳng, trên miệng phát ra tiếng gầm gừ không ngừng, Dương Đông đổ mồi hôi hột, Bạch Cơ sợ hãi lùi ra xa, Địa Vương Hương Vũ tựa như có chút suy nghĩ

¬¬¬

-Nếu phải trở thành như vậy thì ta xin từ chối sử dụng cái siêu gì gì đó nhé-Dương Đông nhìn ấm siêu thánh thủy ở một bên nói

-Hẳn là không phải, biểu hiện ra như vậy… giống như thức tỉnh một loại huyết mạch hơn!

-Hắn hẳn là á nhân, mang cả dòng máu người và yêu thú-Địa Vương Hương Vũ nói

-Đúng vậy, như bọn đệ, tổ tiên chính là một dương yêu(dê) tu luyện rất lâu, đã hóa hình thành con người, sau đó sinh ra bọn đệ-Dương Đông tiếp lời

-Chà… tên này không biết thuộc loại huyết mạch yêu thú nào, mà sao phản ứng như một tên điên vậy, ta thậm chí cảm thấy như hắn muốn ăn sống mình!?-Dương Đông thắc mắc

-Cũng không thể loại trừ hắn hoàn toàn là yêu thú, biết đâu có loại yêu thú nào đó trước khi thức tỉnh lại mang hoàn toàn hình dáng của con người?

-Thôi đừng quan tâm chuyện đó nữa, hắn thức tỉnh cả huyết mạch thế kia, hẳn là cái thứ siêu gì gì đó thực sự có tác dụng rồi!

Tầm mắt Lạc Tinh giờ đây là một màu máu, dạ dày hắn dù vừa ăn tối xong nhưng không hiểu sao đang quặn thắt lại trong bụng như đang có gắng chuyền một thông điệp lên cho não bộ

“ĐÓIIIIII!!!”

Ngoài cơn đau dằn vặt, giờ còn thêm cơn đói, làm cho tâm trí Lạc Tinh càng thêm hỗn loạn, hắn lúc này cần thịt, cụ thể là thịt người!! Hắn nhớ cái lần đầu tiên được thưởng thức cái mĩ vị đó, cái hương vị nồng nàn, cảm giác cắn miếng thịt còn nóng hổi trong miệng, cả con mồi đầu tiên của hắn, tựa như là một thiếu nữ….

Hình ảnh thiếu nữ đó hiện lên trong đầu hắn, nàng ta một tay ôm bờ vai đẫm máu của mình, một tay đưa đan dược lên đút cho hắn uống, sau đó ân cần chăm sóc hắn cả một đoạn đường

Hương vị vẫn đang thèm khát tựa như không còn ngon miệng đến vậy, Lạc Tinh cắn chặt răng, cố gắng điều khiển suy nghĩ của chính mình, hắn thậm chí cố gắng cảm nhận cơn đau khắp cơ thể, lúc này nó lại khiến hắn càng thêm bình tĩnh!!

Ở bên ngoài, Địa Vương Hương Vũ nhìn ánh mắt Lạc Tinh dần trở về với màu sắc vốn có, chiếc cánh bên vai trái cũng theo đó thu về cơ thể, khuôn mặt hắn nhăn nhó, nhưng là do cơn đau

-Huyết mạch thức tỉnh thất bại sao?-Dương Đông thắc mắc

-Thật sự kì lạ, thông thường khi huyết mạch thức tỉnh cơ thể cũng sẽ theo đó mà biến đổi theo huyết mạch, còn nếu thất bại… thường sẽ lập tức mất mạng, riêng tên này cơ thể vẫn như một người bình thường, và nhìn như không có vẻ gì sẽ chết?

-Đành kệ vậy, chỉ mong hắn sẽ không phát điên như vừa rồi vào những lúc quan trọng…

Thời gian trôi rất nhanh, chẳng mấy chốc Lạc Tinh đã không còn cảm thấy cơn đau dằn vặt cơ thể hắn, mở mắt ngồi dậy, hắn ban đầu còn hơi choáng váng, nhưng rất nhanh lại đã cảm thấy sự khác biệt từ cơ thể của mình, của cả không gian xung quanh

-Chúc mừng, chúc mừng, đệ đã đột phá trúc cơ cảnh rồi!!!

Lạc Tinh nghe tin vui có chút tỉnh táo lại, lập tức mở lên bảng trạng thái

“Kí Chủ: Nguyễn Lạc Tinh

Giới Tính: Nam

Huyết Mạch: Nhân tộc, Ghoul

Cảnh Giới: Trúc cơ tầng 1

Công Pháp: Cơ Bản Thu Khí Pháp

Võ Kĩ: Sanji Cước Pháp, Thuận Phong Triển Kích, Bổ Sung Vitamin

Pháp Khí: Thuẫn Kích, Mirror Force * 3, Kính Mắt Ma Pháp

Sủng Thú: Không”

-Đột phá rồi!!!-Lạc Tinh vui mừng nói

Lập tức Dương Đông đang ngủ một bên tỉnh dậy, Địa Vương Hương Vũ cũng dừng tu luyện nhìn qua

Lạc Tinh nhìn xung quanh, rất nhanh thấy một vết máu lớn dưới đất, lại nghĩ về cái cảm giác thèm khát vừa nãy, liền hỏi

-Sao lại có máu ở đây, có ai bị thương sao?

-Người vừa rồi như tên điên vậy, may mắn ta cản lại kịp thời

“Rõ ràng là Hương Vũ tỉ ra tay mà”-Bạch Cơ trong lòng nghĩ như vậy nhưng không nói ra

-Ngươi hẳn là một á nhân, vừa rồi huyết mạch của ngươi đã thức tỉnh, nó hẳn là của một yêu thú có bản chất hung ác nên ngươi mới có phản ứng như vậy!-Địa Vương Hương Vũ nói

Dương Đông sau đó đi một vòng nhìn quanh Lạc Tinh, nói

-Thường khi một á nhân thức tỉnh huyết mạch thì cơ thể sẽ sinh ra biến đổi theo đặc tính của huyết mạch, ban nãy từ vai trái ngươi mọc ra một bộ phận kì lạ, hai con mắt cũng biến đổi hoàn toàn, vậy mà giờ đây lại hoàn toàn bình thường, rốt cuộc huyết mạch của ngươi là gì, nói rõ cho bọn ta đi!

Lạc Tinh nhẹ sờ bờ vai trái vẫn đang tê tê, hắn cũng không biết vì sao hắn chưa bị biến đổi, vẫn giữ được tâm trí thanh tỉnh, nhưng hắn biết huyết mạch của hắn là gì, và hắn biết nếu không nói ra thì độ tin tưởng của mọi người ở đây cho hắn sẽ tụt xuống tận đáy

-Huyết mạch của ta là Ghoul, các ngươi có thể gọi là ngạ quỷ cũng được, trước đó huyết mạch của ta đã từng thức tỉnh nhưng được một cao nhân giúp phong ấn lại, có lẽ ban nãy dược lực của siêu thánh thủy đã đánh thức nó lại một lần nữa, còn về tại sao không bị biến đổi thì chính ta cũng không biết

-Ngạ quỷ? Chưa nghe bao giờ!-Dương Đông nói, Địa Vương Hương Vũ cũng gật nhẹ đầu đồng ý

-Ta cũng chưa bao giờ được thấy một ngạ quỷ thuần huyết, chỉ biết ngạ quỷ có thể lực mạnh hơn người thường, trên cơ thể có một bộ phận đặc thù, có thể điều khiển theo ý muốn, đặc biệt là… ngạ quỷ cần phải ăn thịt người để tồn tại!!

Nghe vậy, Bạch Cơ sợ hãi núp ra sau Dương Đông, còn Dương Đông xạm mặt lại

-Mọe, như vậy nếu ngươi phát điên không đúng lúc chẳng phải sẽ hỏng hết sao?-Dương Đông nói

-Vấn đề không lớn, ta thấy huyết mạch của hắn chưa hoàn toàn thức tỉnh, nếu không nhận kích thích lớn, hẳn không thể lần nữa bộc phát ra đâu! Bây giờ quan trọng hơn là thứ siêu thánh thủy kia, nó thực sự hữu dụng

Dương Đông nghe vậy không thể làm gì hơn, đành nói

-Vậy ngươi dùng nó đi, ta vẫn chưa cảm thấy an tâm đâu

-Không, ta và ngươi dùng cùng lúc

-Sao lại phải v..

Dương Đông chưa nói hết câu thì thấy Địa Vương Hương Vũ đưa tay lên miệng muốn huýt sáo, hắn đành im lặng chịu trận

Sau đó cả hai rót ra hai chén siêu thánh thủy đưa lên miệng uống hết trong một hơi

Chỉ một lát sau, dược lực đã có tác dụng, Dương Đông cũng giống Lạc Tinh nằm vật xuống đất, bất quá hắn phản ứng rất mạnh, không ngừng hét lớn, lăn qua lăn lại, rồi còn văng tục chửi bậy khiến Lạc Tinh và Bạch Cơ một bên cười khổ, ngược lại, Địa Vương Hương Vũ bình tĩnh ngồi dựa lưng vào tường, sau đó hai tay nắm chặt Bạch Long Nghịch Lân Kích đặt ngang trên đùi, tất cả phản ứng của nàng chỉ có nhíu mày, tay nắm kích càng chặt hơn khiến Lạc Tinh một mặt khâm phục, hắn mới trải qua nỗi đau đớn ấy, và biết để có thể bình tĩnh như Địa Vương Hương Vũ là việc khó nhường nào!

Cũng không còn gì để làm, Lạc Tinh tiến vào không gian hệ thống, nhìn không gian hệ thống lúc này mang đúng hình thái một căn phòng của những tên neet, hắn đau đầu xoa huyệt thái dương, nói

-Tâm tỷ, tỷ có thể điều khiển không gian hệ thống chỉ với một ý nghĩ, tại sao vẫn để nó bừa bộn như vậy hả?

-Ngươi không biết rồi, đây là môi trường sống lý tưởng của ta đó!!

Lạc Tinh bất lực, hắn vỗ nhẹ hai tay vào nhau, lập tức những cuốn truyện vứt vương vãi trên sàn, vỏ đồ ăn đồ uống,… đều được xếp gọn gàng ngăn nắp. Thấy vậy, Nhật Tâm bật dậy, vẻ mặt khó chịu

-Tốt, tốt, đột phá một cái đã muốn ra vẻ rồi nhỉ

Lạc Tinh bỏ qua cái trò ra vẻ giận dỗi của nàng, nói

-Nếu đệ không nhầm, mỗi khi đột phá một đại cảnh giới, thì hệ thống sẽ mở ra một công năng mới đúng không?

-Không sai, theo thông báo, hệ thống đã mở khóa công năng sủng thú rồi

-Hửm, đệ thấy trên bảng trạng thái phần sủng thú, tưởng đâu công năng đó được mở khóa từ trước rồi?

-Đột phá nhưng trí thông minh không tăng lên chút nào nhỉ, đâu phải chỉ có hệ thống mới có thể giúp đệ có sủng thú, đệ có thể bắt bừa một con mèo bên ngoài về nuôi thì nó cũng là sủng thú của đệ mà, chức năng sủng thú ở đây sẽ giúp đệ nhận được những sủng thú từ các thế giới khác!!

Lạc Tinh gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu

-À, hệ thống có cho đệ một sủng vật ngẫu nhiên đó, sử dụng luôn đi, biết đâu lại đỏ vận, tựa như cái lần mở ra Phá Thiên Kích vậy!

Lạc Tinh tất nhiên cũng không quá hy vọng mở ra thần thú hay gì đó tương tự, nhưng lòng hiếu kỳ tất nhiên vẫn khiến hắn phấn khích

Mở ra kho đồ hệ thống, liền thấy có thêm một tấm vé trắng, bến trên có hình ảnh một dấu chân mèo màu đen. Thầm nghĩ trong đầu sử dụng sủng thú ngẫu nhiên, ngay lập tức, tấm vé tan biến thành từng ánh hạt ánh sáng bay xung quanh, sau đó dần tập hợp lại, hình thành một sinh vật trước mặt hắn.

Bạn đang đọc Weeaboo Chu Du Truyện sáng tác bởi Ti_Hi_Chan_Nhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ti_Hi_Chan_Nhan
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.