Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sinh đôi

Phiên bản Dịch · 1932 chữ

Cô ấy ra khỏi bóng tối và đi vào tiệm xăm, đội mũ lưỡi trai màu đen, sau khi nhìn rõ mặt mũi cô ấy, tôi nổi đóa.

Đây không phải ai khác, chính là Tô Tình quỵt tiền xăm.

Hay lắm, còn dám quay lại, lần này không trả hết tiền thì đừng hòng ra khỏi đây. Không tiền thì đền người, đằng nào thì cũng xinh xắn.

"Xin chào, xin hỏi có phải anh Đường Hạo không ạ?"

Tôi còn chưa mở miệng, Tô Tình đã hỏi một cách lịch sự như đã biến thành người khác.

Tôi cười lạnh, hỏi làm sao? Giả vờ không quen à? Đừng có giả vờ, bao giờ trả nốt hai mươi nghìn kia đây?

Tô Tình cau mày như không hiểu lời tôi nói.

"Hai mươi nghìn? Hai mươi nghìn gì?"

Còn giả vờ? Vui lắm hả? Tôi nói hôm nay cô xăm ở chỗ tôi, giá ba mươi nghìn mà trả có mười nghìn, có gan quay lại mà không có gan nhận à?

Tô Tình bỗng cười, nụ cười rất ngọt ngào như tiên nữ hạ phàm, phong thái hoàn toàn khác với sáng nay.

"Xem ra anh chính là anh Đường Hạo rồi, em gái tôi đã nhanh chân hơn, xăm quỷ rồi phải không?"

Em gái? Là sao?

Tôi bắt đầu quan sát cô gái trước mặt, mặt mũi giống hệt Tô Tình, đến quần áo cũng không khác là bao, ngoại trừ trên đầu có thêm một cái mũ lưỡi trai.

Điểm khác biệt lớn nhất có lẽ chính là phong thái, Tô Tình trước mắt nói chuyện nhẹ nhàng, ngôn ngữ thích hợp, cười lên rất ngọt.

"Em gái cô? Hai người là..."

"Đúng vậy, chúng tôi là chị em sinh đôi! Tôi tên Tô Vũ." Tô Vũ lịch sự giới thiệu, còn xin lỗi tôi về việc của Tô Tình, nói cô ấy nhất định sẽ nghĩ cách để Tô Tình trả tiền cho tôi.

Hóa ra là sinh đôi, thảo nào một bộ dạng mà hai tính cách, em gái hung dữ mạnh mẽ, chị gái dịu dàng khéo léo, lịch thiệp nhẹ nhàng.

Triệu Đông Lai họ Triệu, hai người này họ Tô, chắc hẳn không phải hai chị em sinh đôi của tôi. Nếu hai chị em sinh đôi của tôi cũng đẹp thế này thì hạnh phúc biết bao.

Nếu đã không phải Tô Tình, tôi bèn lịch sự mời cô ấy ngồi, rót nước xong bèn hỏi mục đích đến đây.

Hai chị em đều muốn xăm quỷ, trùng hợp quá rồi đấy? Nhưng có mối làm ăn là việc tốt, tôi không chê nhiều.

Tô Vũ nói, thực ra hai chị em cô đều có rắc rối, thế nên sư huynh Trương Thanh mới giới thiệu hai người đến đây, em gái Tô Tình mơ ác mộng, còn cô ấy thì sợ ánh nắng.

Tô Vũ vừa thấy ánh nắng là rét run cả người, da đau như bị kim đâm, thế nên từ nhỏ cô đi đâu cũng phải che ô, trời nắng to thì cố gắng không ra ngoài, có lúc chỉ có thể trốn trong góc tối như con chuột. Cô rất mong có thể giống người bình thường, đứng phơi mình dưới ánh nắng trời.

Khi nói chuyện này, đôi mắt lấp lánh của Tô Vũ tối đi, vẻ mặt vô cùng thất vọng, tôi nhìn mà thấy hơi đau lòng.

Tôi hỏi cô ấy nguyên nhân là gì, chẳng lẽ là bị bệnh?

Tô Vũ lắc đầu, sau đó xòe lòng bàn tay mềm mại, lúc này tôi thấy trong lòng bàn tay cô ấy có ba chấm như đầu đinh, nhưng cái đinh đó trông rất lạ, đầu đinh như hình con quỷ nhỏ, màu lại đỏ như máu, nó không giống bớt, có lẽ là bị khắc lên.

Tô Vũ nói đây là đinh Minh Ngục sáu sao, thứ này vừa là lời nguyền vừa là trận pháp, người có thứ này trên người sẽ chết thảm ở âm gian, mãi mãi đọa ở địa ngục, không thể siêu sinh.

Nhưng đinh Minh Ngục sáu sao có tổng sáu cái, trên tay cô chỉ khắc ba cái nên cô không chết, năm đó nếu không có sư phụ của cô, lão thiên sư xuất hiện thì Tô Vũ đã mất mạng ở hoàng tuyền, chịu khổ vô tận ở địa ngục rồi.

Nhưng dù chỉ khắc được ba cái thì cũng thay đổi thể chất và mệnh cách của Tô Vũ, cân bằng âm dương trong cơ thể bị phá vỡ, âm khí đại thịnh, không khác nào nửa người nửa quỷ nên cô mới không thể gặp ánh nắng, giống như quỷ sợ ánh nắng vậy.

Điều này tàn nhẫn quá, tôi có phần tò mò rốt cuộc là ai lại nguyền rủa Tô Vũ như vậy.

Tô Vũ cũng không giấu giếm, nói hết tất cả mọi việc với tôi, chuyện này phải nói từ đời ông nội cô.

Trước đây ông nội cô ấy là thương nhân, có thể nói là rất giàu có, cậy có tiền nên cũng từng đắc tội với không ít người, đến khi già thì ông nội cô gặp trả thù.

Đêm khuya hôm đó, ông nội Tô Vũ đột nhiên biến mất, cả nhà đi tìm ông, sau đó tìm thấy bộ da của ông nội Tô Vũ trên một cây đại thụ.

Không biết người đó dùng cách gì mà lột được hoàn chỉnh cả bộ da của ông nội Tô Vũ, thậm chí còn không dính một chút thịt nào, máu nhuộm cả cây, rỏ tí tách từ trên cây xuống.

Điều kỳ lạ nhất chính là ông nội Tô Vũ vẫn chưa chết, ông cầm thanh la đi chầm chậm trên đường, vừa đi vừa đánh, miệng hô: "Vợ cho người, da lấy đi, ông cháu phải chết, hương hỏa tắt lịm."

Cảnh tượng khi đó vô cùng quái dị, ông nội Tô Vũ như xác chết di động, nhà ai nhìn thấy cũng không dám mở cửa, chó cũng chỉ có thể phát ra tiếng rên ư ử.

Một người không có da vừa gõ thanh la vừa nói to như vậy có khác gì gặp ma đâu, ai mà không sợ?

Bố Tô Vũ thấy vậy thì vô cùng đau đớn, ông vừa khóc vừa đi lên ngăn cản, nhưng lúc này lão thiên sư xuất hiện, cũng chính là sư phụ hiện giờ của Tô Vũ.

Lão thiên sư nói may là mình đi ngang qua đây nên kịp thời ngăn cản, nếu lúc đó bố Tô Vũ gọi ông nội Tô Vũ tỉnh dậy thì sẽ thi biến ngay, trở thành huyết thi vô cùng hung dữ, chắc chắn bố Tô Vũ sẽ bị cắn đứt cổ họng.

Thực ra ông nội Tô Vũ đã chết rồi, nhưng có người dùng vu thuật điều khiển thi thể của ông. Trong xác ông nội Tô Vũ đã có thứ để thi biến, người dương lại gần là sẽ thi biến ngay.

Bố Tô Vũ nghe vậy thì sợ đến toát mồ hôi lạnh, ông nói rốt cuộc là thù hận sâu đến mức nào mà phải báo thù cả nhà ông như vậy?

Lão thiên sư nói ông ấy cũng không biết, cái này chỉ có nhà anh biết thôi, có điều nghe lời ông nội Tô Vũ nói thì có lẽ là hồi trước cướp vợ người ta, bây giờ người ta đến trả thù, nhìn thủ pháp này thì chắc hẳn là cao nhân.

Sau đó bố Tô Vũ quỳ xuống trước mặt lão thiên sư, còn dập đầu mấy lần liền để xin lão thiên sư giúp đỡ.

Lão thiên sư nói đáng lẽ không nên tham gia vào thù oán cá nhân, nhưng nể tình hôm nay có duyên, ông ấy sẽ làm một việc thiện.

Nói xong, lão thiên sư dán mấy tấm hoàng phù lên người ông nội Tô Vũ, ông nội Tô Vũ lập tức ngã ngửa ra, miệng nôn ra mấy hơi khí đục rồi không động đậy nữa.

Sau đó lão thiên sư hỏi bố Tô Vũ có phải còn có trẻ con không, bố Tô Vũ gật đầu nói còn có hai đứa con gái sinh đôi, năm nay ba tuổi, đang ở nhà với giúp việc.

Lão thiên sư nghe vậy thì kêu to không ổn, bảo bố Tô Vũ mau dẫn đường, không thì không kịp.

Bố Tô Vũ thấy sắc mặt lão thiên sư như vậy thì không dám chậm trễ một giây, dẫn lão thiên sư chạy thẳng về nhà.

Sau khi về đến nhà, đúng như dự đoán của lão thiên sư, giúp việc nằm ngất xỉu một bên, chỗ cửa sổ có tiếng động.

Lão thiên sư đuổi ra thì phát hiện có đứa trẻ ở cạnh cửa sổ, đó là Tô Tình, Tô Vũ biến mất rồi.

Lão thiên sư vỗ đùi, nói về muộn mất rồi, sớm chút nữa thì kẻ đó đừng hòng mang bọn trẻ đi.

Nhưng lão thiên sư không từ bỏ mà nhảy qua cửa sổ đuổi theo, đến khi trời sáng lão thiên sư mới quay về. Ông nói đã đuổi kịp rồi nhưng đứa bé không nằm trong tay hắn, kẻ đó đạo hạnh rất cao, nhân lúc trời tối mà chạy trốn mất rồi.

Bố Tô Vũ quýnh lên, nói đứa bé không nằm trong tay kẻ đó thì đi đâu mất rồi?

Lão thiên sư cũng hoảng, ông cau mày thật chặt, lúc thì bấm đốt tay tính toán gì đó, lúc thì lại lấy la bàn ra xem.

Một lúc sau ông hỏi bố Tô Vũ, chuồng lợn ở đâu?

Bố Tô Vũ không hiểu vì sao lão thiên sư lại đột ngột hỏi chuồng lợn, nhưng ông vẫn nhanh chóng đưa lão thiên sư đến đó.

Lão thiên sư vừa đến chuồng lợn liền trông thấy có một con lợn nái đứng như khúc gỗ, bụng phình lên rất to nhưng lại không giống đang chửa. Lão thiên sư đạp con lợn một cái, con lợn ngã xuống, hóa ra nó đã chết từ lâu rồi.

Lão thiên sư bảo nhà họ Tô mổ bụng lợn ra, quả nhiên có một bé gái ba tuổi bị nhốt ở bên trong. Khi được cứu ra, đứa bé thở rất yếu, khắp người toàn là máu, trên bàn tay phải có ba chấm đinh Minh Ngục sáu sao.

Lão thiên sư thi pháp cứu sống Tô Vũ nhưng không thể phá được đinh Minh Ngục, ông nói phải là người thi pháp mới phá được, ông không làm nổi. Thực ra có thể coi là Tô Vũ may mắn rồi, nếu khắc đủ sáu sao thì chắc chắn cô sẽ chết, cũng may là lão thiên sư cứu kịp.

Từ đó về sau, Tô Vũ không thể gặp nắng. Lão thiên sư nói thể chất của cô thực ra đã có thể coi là nửa người nửa quỷ rồi, vì âm khí quá nặng nên sẽ sợ nắng.

Sau đó lão thiên sư cũng coi như có duyên với Tô Vũ và Tô Tình, nhận hai chị em làm đồ đệ.

Tôi đã nghe xong chuyện của Tô Vũ, tôi cũng đã hiểu rõ lý do vì sao cô ấy xăm quỷ, chính là để phá giải đinh Minh Ngục chết tiệt này.

Nhưng tôi phải xăm hình gì cho cô ấy mới có thể phá được trận pháp nguyền rủa này?

Bạn đang đọc Xăm Quỷ của Giang Nam Đạo Trưởng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhaCoNamConMeo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.