Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phệ Mị La Sát

Phiên bản Dịch · 1939 chữ

Phụ nữ mang thai xăm hình cũng không phải chưa từng có bao giờ, có một số bà mẹ muốn con cái bình an, hoặc con cái sau này đạt được thành công lớn nên sẽ lựa chọn xăm Văn Khúc Tinh Quân hoặc Võ Khúc Tinh Quân, tôi còn từng thấy phụ nữ mang thai xăm Einstein, mong ước rằng sau này con mình sẽ thông minh.

Nhưng không kiến nghị làm vậy, xăm hình sẽ mang đến cơn đau nhẹ, điều này không tốt cho phụ nữ có thai.

Trần Thúy Liên vừa thấy tôi thì chỉ hỏi một câu mang tính lịch sự, sau đó bắt đầu tìm ông tôi, tôi bảo ông tôi vào thành phố rồi, không ở nhà, có việc gì thì có thể nói với tôi.

Trần Thúy Liên vừa nghe thì cau mày, sắc mặt trở nên rất khó coi, mặt chị ấy hơi tái, hơn nữa biểu cảm còn có phần sợ sệt.

Tôi thấy chị ấy sai sai nên tiếp tục hỏi rằng có việc gì, chị ấy mím môi im lặng rất lâu, cuối cùng mới nói nhỏ: "Háo Tử, chú biết xăm quỷ không?"

Vì tôi tên Đường Hạo nên mọi người đặt biệt danh cho tôi là Háo Tử, người nào thân thiết với tôi đều gọi như vậy.

Tôi gật đầu đáp, đương nhiên là biết, sau đó hỏi chị ấy có phải gặp chuyện gì rồi không?

Thực ra xăm quỷ cũng giống như bác sĩ kê đơn theo bệnh, cho dù bảo tôi xăm thì cũng phải cho tôi biết là việc gì, sau đó xăm hình tương ứng, tác dụng cũng sẽ tương ứng.

Trần Thúy Liên nghe nói tôi biết xăm quỷ thì như nhặt được nhành cỏ cứu mạng, chị ấy nắm lấy tay tôi, nói: "Háo Tử, cứu chị, cứu chị với..."

Chị ấy vừa nói vừa đỏ hoe mắt, nước mắt rơi xuống như không thể kiềm nén nổi nữa.

Tôi bảo chị ấy đừng kích động, bình tĩnh lại trước đã rồi kể lại sự việc, chỉ khóc thôi thì không có tác dụng gì đâu.

Trần Thúy Liên liền nín khóc, lập tức lật áo lên để lộ cái bụng rất lớn, tôi kinh ngạc.

Điều khiến tôi kinh ngạc không phải hành động của chị ấy mà là bụng của chị ấy!

Trên bụng Trần Thúy Liên có vài đường nổi lên như gân xanh, hình dạng thứ đó rất giống... rắn!

Thấy cảnh này, tiềm thức của tôi lập tức xuất hiện một ý nghĩ đáng sợ.

"Chị bị sao thế này?" Tôi hỏi.

"Chị đi siêu âm ở bệnh viện rồi, bác sĩ cũng hết hồn, còn tưởng nhầm. Chị không dám siêu âm lần nữa, tự chạy về đây." Trần Thúy Liên nói với giọng run rẩy, biểu cảm rất sợ hãi.

Sự việc quá kỳ lạ, còn tà môn hơn cả trúng tà, Trần Thúy Liên không dám nói với chồng.

Tự chị ấy đi tìm mấy vị đạo sĩ hòa thượng làm phép nhưng không có chút tác dụng nào.

Trần Thúy Liên sợ quá, sau đó thì nhớ đến ông nội Đường Vân của tôi, chị ấy từng nghe người trong làng nói hình xăm quỷ của ông nội tôi trừ tà rất tốt nên đến đây.

Việc của Trần Thúy Liên thực sự rất kỳ lạ, nhưng chắc hẳn có nguyên nhân phía sau.

Chị ấy cau mày nghĩ một lúc rồi kêu lên một tiếng như nhớ ra gì đó, nói một câu: "Có!"

Trần Thúy Liên nói, khi chị ấy mang thai tầm tháng thứ ba thì tự nhiên có một con rắn vào nhà, người nông thôn mà, có rất nhiều người không sợ rắn, Trần Thúy Liên là một trong số đó.

Khi ấy con rắn kia vào chuồng gà, trong nhà ngoại trừ Trần Thúy Liên ra thì không có ai nữa. Chị ấy sợ rắn cắn chết gà nên tìm một cây gậy trúc đánh chết con rắn.

Đánh chết xong cũng không chôn mà cầm gậy trúc gảy lên vứt ra ngoài, khi đó cũng không để ý gì nhiều, không bao lâu sau Trần Thúy Liên cũng quên mất chuyện này.

Trần Thúy Liên vừa kể xong, tôi bèn nói ngay, chết rồi, rắn là loài động vật tà tính, phương bắc gọi là dã tiên, người mang thai tuyệt đối không được giết rắn, không thì sẽ gây hại cho đứa con trong bụng. Ông nội tôi cũng từng nói, nhà có người mang thai mà rắn vào nhà là điềm tốt, không thể giết con rắn đó.

Tôi từng nghe một chuyện có thật, một người nữ mang thai sinh đôi, sau đó có hai con rắn xanh nhỏ vào nhà, chồng người đó đánh chết một con, đuổi đi một con, sau đó hai đứa bé sinh ra thì chết mất một đứa.

Rắn tính tà, thực sự sợ nó gây hại thì đuổi đi là được rồi, không cần phải giết nó.

Trần Thúy Liên nghe vậy thì càng sợ hơn, chị ấy run rẩy quỳ xuống như đã đắc tội với thần linh, lạy trời rồi lại lạy đất, miệng lẩm bẩm xin lỗi con rắn đó. Chị ấy còn nói cái gì mà báo ứng thì cứ giáng lên đầu chị ấy là được, đừng hại con chị ấy.

Tôi vội vàng đỡ chị ấy dậy, bảo chị ấy đừng sợ, tuy rằng việc này rất kỳ lạ nhưng chỉ cần tôi xăm quỷ cho chị ấy, ắt hẳn vẫn có thể giải quyết được.

Khi đi ông tôi có dặn, người đến là người thì cứ việc xăm, ý bảo tôi có thể xăm quỷ rồi.

Tôi cân nhắc, định xăm Phệ Mị La Sát cho chị ấy, thứ này trấn tà, cũng khắc rắn.

La Sát là một trong Thiên Long bát bộ, là một dạng ác quỷ ăn thịt người, cũng là ngục tốt dưới địa ngục, chức vụ là trách tội con người.

Phệ Mị La Sát này tương đối đặc biệt, khi làm người thì mặt mũi xấu xí, tứ chi quái dị, sau này bị hiến cho đại xà trên núi làm tế phẩm.

Nhưng thú vị là Phệ Mị La Sát này lại ăn sống nuốt tươi con rắn kia, ăn một lần thì thôi, hắn lại mê vị máu thịt rắn, sau đó ăn thịt tất cả rắn trên núi. Từ đó về sau, trong phạm vi mấy dặm xung quanh hắn đều không có rắn, nhưng Phệ Mị ăn rắn quanh năm, khuôn mặt càng trở nên xấu xí, cơ thể cũng trở nên quái dị, khi xuống núi bị mọi người coi là quái vật mà thiêu chết.

Trần Thúy Liên vừa nghe có cách cứu mình liền vội vàng dập đầu cảm ơn tôi, tôi lại đỡ chị ấy dậy, nói tôi cũng không làm miễn phí, chị không cần hành lễ lớn như vậy.

Quen thì quen, nhưng làm ăn vẫn là làm ăn, tôi vẫn phải báo trước giá tiền với chị ấy, xăm quỷ không giống xăm bình thường, mười nghìn đồng.

Trần Thúy Liên nghe vậy thì im lặng một lát, cuối cùng vẫn nghiến răng đồng ý, mười nghìn đồng thì dân quê đều không nỡ bỏ ra, nhưng tình hình của Trần Thúy Liên quá bất ổn, có cắt thịt cũng phải trả, không thì nếu chị ấy đẻ ra một ổ rắn, bản thân không chết vì sợ thì cũng khiến người nhà chết khiếp.

Trần Thúy Liên đồng ý rồi, tôi bèn đưa chị ấy vào phòng xăm, sau đó sang một phòng khác, mở một chiếc hòm màu đen trong góc, lấy ra ba ống trúc hình chữ nhật.

Trong ba ống trúc này lần lượt là máu người chết, tro cốt, dầu xác, những thứ này đều do ông tôi chuẩn bị sẵn, còn lấy ở đâu thì ông tôi không chịu nói.

Chuẩn bị mực xăm và công cụ xong, tôi bèn chuẩn bị xăm cho Trần Thúy Liên, xăm ở đâu đây? Ban đầu tôi định xăm ở bụng, nhưng Trần Thúy Liên chê Phệ Mị La Sát xấu quá, tôi vẽ phác họa hình dạng ra giấy xong, chị ấy từ chối ngay. Xăm ở bụng sau này sinh con, vậy chẳng phải sẽ khiến bác sĩ và y tá chê sao, còn phải giải thích với chồng nữa, Trần Thúy Liên vẫn chưa nói chuyện này với chồng.

Tôi khó xử, tình trạng này của Trần Thúy Liên mà không xăm trên bụng thì e rằng không trấn được xà vật, xăm ở chỗ khác thì tác dụng không tốt, cuối cùng tôi nghĩ đến một chuyện mới khiến Trần Thúy Liên gật đầu đồng ý.

Tôi bảo chị ấy không cần lo lắng, nơi để xăm quỷ thường chia thành hai loại, một loại hiện, một loại ẩn, loại hiện chính là những chỗ có thể nhìn thấy được như tay, mặt, cổ, loại ẩn là nơi bình thường không mấy khi bị lộ ra ngoài như bụng, nách.

Nếu xăm ở chỗ ẩn thì người xăm có thể dùng một loại thuốc nước đặc biệt để hình xăm từ từ biến mất, nhưng hình xăm vẫn còn đó, hiệu quả cũng còn nguyên, chỉ là không nhìn thấy mà thôi.

Sau khi tìm được cách vẹn toàn, tôi bắt đầu lần xăm quỷ đầu tiên, tôi mở một ống trúc ra, một thứ mùi kinh tởm tràn ra ngoài. Thứ bên trong khiến tôi hơi sợ hãi, dù là dầu xác hay là máu người chết đều có mùi rất gay mũi, tro cốt thì như bụi phấn.

Tôi không dám nói thành phần màu xăm quỷ, không thì có lẽ chị ấy sẽ sợ đến mức sảy thai luôn, nào còn dám xăm nữa.

Sau khi tự nhủ mình là một thợ xăm quỷ chuyên nghiệp, tôi bắt đầu trấn tĩnh lại, sau đó tập trung xăm.

Phệ Mị La Sát không quá khó, hơn nữa chỉ xăm nửa người trên nên vài tiếng sau là hoàn thành, cuối cùng thì bôi thuốc nước ẩn hình lên, nhưng phải mấy ngày nữa mới có thể biến mất từ từ được.

Đây là lần đầu tiên tôi xăm quỷ, không ngờ dùng máu người chết, tro cốt và dầu xác làm màu xăm mà vẫn có thể xăm hoàn hảo như vậy, xăm quỷ thần kỳ quá.

Xăm xong, Trần Thúy Liên nhìn bụng, đột nhiên cau mày thốt lên hai chữ: "Xấu quá!"

Hình xăm đó thực sự rất xấu, Phệ Mị La Sát có khuôn mặt xấu xí, tứ chi vặn vẹo, thân hình kỳ quái, da như vảy rắn, còn có những nốt rất kinh tởm.

Nhưng cho dù Phệ Mị La Sát đó xấu đến mức nào, Trần Thúy Liên cũng không thể nói vậy. Xăm quỷ là phải mượn sức mạnh của những tà linh này để tạo ra tác dụng, nếu khinh nhờn thì hậu quả khó lòng tưởng tượng nổi, nhất định phải giữ cảm xúc kính trọng.

Một khi xăm rồi thì tức là có quan hệ vật chủ với tà linh, đắc tội với tà linh thì không ai có thể nói chắc được sẽ xảy ra chuyện gì.

Tôi nói hậu quả với Trần Thúy Liên, chị ấy mới sợ hãi ngậm miệng lại, đúng lúc này đột nhiên xảy ra một việc kỳ lạ, tôi và Trần Thúy Liên đều sợ đến không nói nên lời.

Bạn đang đọc Xăm Quỷ của Giang Nam Đạo Trưởng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhaCoNamConMeo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 57

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.