Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cầu nguyện

Phiên bản Dịch · 1739 chữ

Lúc chị cả được đón trở về, đúng vào buổi trưa. Sau đầy tháng Bạch Thự đã dần dần không còn buồn ngủ giống như trước, ít nhất không còn cái kiểu không có cách nào khống chế thân thể của chính mình, không tự chủ liền rơi vào giấc ngủ sâu.

"Mẹ." Chị dâu cả lần này trở về, dáng vẻ kiêu ngạo hung hăng một tháng trước đã không còn, chị ôm Tiểu Tứ còn quấn tã, ngoan ngoãn theo sát bên cạnh anh cả Bạch Khải Hoàng, cả người anh cả đều bất an.

Ở nhà mẹ đẻ một tháng, là một tháng khó khăn nhất với chị. Đây không phải là lần đầu tiên chị bị đuổi về ngoại, nhưng đây lại là lần lâu nhất. Lâu đến mức chị đều muốn hoài nghi có phải mẹ chồng thật sự không định cho chị quay trở lại hay không. Chị cũng lần thứ nhất biết đến, nếu như mẹ chồng chưa nói đón chị, cha của bọn nhỏ cũng không dám đón chị trở về. Thời gian càng lâu chị lại càng thấp thỏm, mang theo một đứa trẻ ở nhà mẹ đẻ, anh em trai nhà mẹ đẻ cũng đã kết hôn rồi, cho dù anh em trai không có ý kiến, cha mẹ ruột cũng hoàn che chở chị, nhưng ánh mắt chị dâu cùng em dâu luôn không thoải mái, giọng nói đầy trào phúng, làm cho chị sắp không chịu nổi.

Trước lễ đầy tháng của cháu trai Bạch Thự một ngày, lúc cha bọn nhỏ lần thứ hai cầm theo đồ vật tới cửa, chị đã nghĩ muốn đi theo trở về. Nhưng mẹ chồng không hé miệng, Bạch Khải Hoàng không có cam đảm, lại đưa ra yêu cầu bảo cha mẹ chị dắt chị cùng trở lại, bảo bọn họ cùng chị nhận sai trước mặt mẹ chồng. Cha mẹ chị đương nhiên không muốn, đặc biệt là cha chị. Cha chị trước kia là quản lý của tiệm châu báu, trong xương luôn cảm thấy mình so với nhà họ Bạch cho vay nặng lãi cao hơn một cái đầu, bảo ông đi nhận sai, còn không bằng giết ông ấy.

Ngày tổ chức và ngày thứ hai sau tiệc đầy tháng của Bạch Thự, mỗi ngày chị đều đến đầu ngõ đi đi lại lại mấy bước, chờ đợi thân ảnh cha của bọn nhỏ xuất hiện, đón chị trở lại.

May là, chị cuối cùng cũng chờ được. Thế nhưng thở ra một hơi, đồng thời tâm lý bị ngột ngạt tức giận cùng phẫn hận cũng thuận theo đó tuôn trào. Bất quá lần này chị cũng không dám biểu hiện ra ngoài.

Bà Bạch liếc nhìn con dâu cả một cái, nói: "Lần này trở về, cô hãy nhớ ký cho tôi. Việc trong nhà hai vợ chồng cô, cô tự mình làm chủ, đừng có làm con thiêu thân lao vào lửa. Tôi và cha cô còn chưa già lẩm cẩm, chưa tới lượt cô thay chúng tôi làm chủ."

Phùng Thu Lan ngẩn ra, cúi đầu, không nhìn thấy vẻ mặt của chị, chỉ nghe được giọng nói uể oải của chị: "Con đã biết."

Bà Bạch nhìn chị ta sau đó quay đầu đối với Bạch Khải Hoàng nói một câu: "Yêu quý vợ anh cho tốt.", liền ôm Bạch Thự thảnh thơi rời đi.

Phùng Thu Lan ôm chặt Tiểu Tứ trong lồng ngực. Chị mới vừa nhìn thấy tả lót trên người Bạch Thự là dùng vải sợi bông mới để làm, đều là bông tốt, chị có thể khẳng định dùng bông mới của năm nay để làm. Từ trong tã lót lộ ra nửa khuôn mặt phấn nộn non mềm, nhìn qua liền biết được ăn ngon, nuôi thật tốt. Chị nhìn lại đứa bé trong lồng ngực, gầy trơ xương, trong lòng bất mãn. Cùng là cháu trai ruột, tại sao lại bất công đến như vậy?

Bạch Khải Hoàng cũng nhìn ra bất mãn trong mắt Phùng Thu Lan, anh cảnh cáo nói: "Mẹ thương Tiểu Thự, em cũng đừng ở trước mặt mẹ biểu hiện ra bất mãn với Tiểu Thự, như vậy em sẽ không có trái tốt mà ăn." Chớ tự mình tìm khó chịu, toàn liên lụy đến anh.

"Biết rồi." Phùng Thu Lan đảo mắt trả lời. Trong lòng chị ngũ vị tạp trần, sợ mẹ đến mức này có còn là đàn ông con trai nữa không, thực sự là không trông cậy được. Xem ra hiện tại chị chỉ có thể nhẫn nhịn thôi.

Lúc này, Bạch Thự đang nằm giữa Nhất Nhất và Nhị Nhị. Vừa sinh đực ba ngày, Nhất Nhất và Nhị Nhị đang ở giai đoạn ăn ngủ, ngủ rồi ăn, lúc đi tiểu còn khóc lên vài tiếng. Bạch Thự thực sự bất đắc dĩ, bà nội nói muốn để ba người anh em họ bồi dưỡng tình cảm, cho hắn ăn uống chút sữa bò, liền đem hắn đặt ở tại giữ bọn hắn.

Nhìn ba cây củ cải đỏ xếp hàng nằm ngủ, bà Bạch cùng bà Khâu cảm thấy rất vui.

"Nhìn xem ba đứa trẻ tình cảm thật tốt. Tiểu Thự ở đây, Nhất Nhất và Nhị Nhị cũng không quấy khóc, ngủ thật sâu." Bà Khâu ngắm nhìn Bạch Thự, khỏi nói ánh mắt bà có bao nhiêu nhiệt tình.

Bà Bạch kiêu ngạo nhưng cũng không muốn biểu hiện quá mức: "Bởi vì bọn chúng có duyên phận. Sau này, tình cảm của ba đứa nó khẳng định rất tốt."

"Đương nhiên rồi." Bà Khâu đã quyết định để Bạch Phương tại nhà thím ở nhờ, nhưng nói đến cùng vẫn là danh không chính ngôn không thuận, nên vẫn phải khách khí: "Tiểu Phương có thể sinh đứa nhỏ này bình an đều nhờ vào nhà bà."

Bà Khâu cảm kích, bà Bạch cũng không có chút khách khí nào mà tiếp nhận. Nếu không phải có cháu bà, hai thằng nhóc kia hiện tại đang ở điện diêm vương rồi.

Bạch Thự có chút nhàm chán ngáp ngủ, hắn biến thành một đứa trẻ sẽ có ham muốn giống một đứa trẻ, đây là điều hết sức bình thường. Hắn còn tưởng rằng bà Khâu nhất định còn có thể nói thêm một tràng lời cảm ơn nữa, nhưng hắn vẫn quá ngây thơ rồi. Bà Khâu ghé vào tai bà Bạch thấp giọng hỏi: "Bà nói Lập Nghiệp lúc nào sẽ trở về?" Lúc trước bà đã ôm Bạch Thự cầu nguyện, khẳng định không lâu nữa thằng út nhà bà sẽ trở về.

Bà Bạch yên lặng nhìn bà chị dâu, khuôn mặt cay nghiệt của bà càng thêm hung ác.

Trong phòng yên tĩnh lạ thường, Bạch Thự có thể nghe âm thanh than đang cháy lách cách trong lò, cũng có thể nghe được tiếng hít thở nhẹ nhàng của hai đứa bé bên cạnh.

Bà Khâu bình tĩnh, ngồi yên để bà đánh giá, Bà Bạch nhìn một hồi lâu, thu hồi tầm mắt.

"Chờ đi, sẽ trở về thôi."

Bà Khâu nghe được đáp án mình muốn, lập tức cười hì hì dời đi đề tài: "Cô của Tiểu Thự chắc hai ngày nữa sẽ quay về đi? Đã nhiều năm như vậy, nó rốt cục cũng khổ tận cam lai rồi."

Bạch Thự không nghĩ tới mình còn có một người cô. Hắn sinh ra đã được một tháng, còn tưởng rằng ông bà nội chỉ có ba người con trai.

"Đúng vậy, đã đưa tin một tháng trước rồi, tuần trước tôi mới nhận đến tin báo nói hai ngày nữa sẽ đến. Nhiều năm như vậy, rốt cục nó cục đi về." Bà Bạch vừa nói xong liền hướng ánh mắt nhìn Bạch Thự.

Trong lòng Bạch Thự có chút buồn bực, ông nội cùng bà nội thích nhất vào buổi tối trời tối yên tĩnh không người tán gẫu chút việc quan trọng, nhưng những lúc như thế hắn cũng đã ngủ say.

"Từ sau khi Bạch Thự được sinh, trong nhà chuyện vui này đúng là nhiều hơn không ít." Bà Khâu thị tỏ vẻ như lơ đãng nói vẩn vơ một câu.

Bà Bạch cũng không tiếp lời.

Lúc này, bên ngoài lại truyền đến tiếng ồn ào xen lẫn với tiếng mắng chửi oang oang của một người phụ nữ, tiếng người đó lớn đến mức từ gian ngoài đến nhà chính đều nghe được.

"Đây là có chuyện gì xảy ra?" Bà Bạch tức giận lên, chưa một ai dám tới nhà bà gây chuyện cả. Là đứa nào đến tìm chết?

"Bài ở đây nhìn, tôi ra ngoài xem xem là ai lớn lối như vậy."

Bà Bạch nói xong cũng không đợi bà Khâu đáp lời đã hùng hùng hổ hổ đi ra ngoài.

Bạch Thự lần thứ hai cảm thấy mình có một người bà nội thích mắng chửi người.

"Bà nội cháu đã có một đống cháu rồi mà tính tình vẫn nóng nảy như vậy, hơi một chút liền nổi nóng rồi." Bà Khâu thị ôm lấy Bạch Thự, điểm nhẹ mũi của hắn. Vừa nãy lúc bà Bạch còn ở đây, bà không dám tranh giành cùng bà ấy, bây giờ bà Bạch đã đi ra ngoài, đứa bé này chính là của bà.

"Cháu nói xem chú Lập Nghiệp của cháu năm nay có thể trở về hay không?" Đây là chuyện bà Khâu quan tâm nhất: "Nếu như chú Lập Nghiệp thật trở lại, bà sẽ bảo nó làm ngựa cho cháu cưỡi nha. Thân thể của cha cháu yếu ớt, khẳng định không thể để cho cháu cưỡi. Cho nên cháu nhất định phải giúp chú ngươi Lập Nghiệp trở về, mới có ngựa cưỡi có biết không?"

Bà Khâu thị nói thật đàng hoàng trịnh trọng, Bạch Thự vặn người, đem mặt vùi vào trong tã lót. Bà già này, thực sự đã bị mê hoặc rồi, chú Lập Nghiệp có trở về hay không hắn chỉ là một đứa bé thôi, có thể khống chế hay sao? Còn có, chú Lập Nghiệp cũng họ Bạch, vậy không phải tên là Bạch Lập Nghiệp sao? Aizzz, Lập Nghiệp cái gì chứ chỉ cần mang họ Bạch thì đều phiền phức.

Bạn đang đọc Xây nhà! Mua đất! Làm Giàu! của Chủng Dân Quân

Truyện Xây nhà! Mua đất! Làm Giàu! tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Manhmanh2706
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.