Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiêu mộ

Phiên bản Dịch · 1648 chữ

Chương 26: Chiêu mộ

Edit ny: Maii Anh

Sau khi đến Công viên Bắc Sơn, Diệp Bân nhanh chóng tìm kiếm bóng dáng của Lục Thiên Hành,không bao lâu sau Diệp Bân đã nhìn thấy Lục Thiên Hành trong bộ đồ vest ngồi trong Công viên Bắc Sơn.

"Tới rồi!" Nhìn thấy Diệp Bân, Lục Thiên Hành nở một nụ cười hiền hòa, đưa tay ra hiệu cho Diệp Bân ngồi xuống trước.

"Anh Lưu, làm phiền rồi." Diệp Bân ngồi đối diện với Lưu Thiên Hành, trên nét mặt thoáng có chút áy náy.

"Không cần khách khí như vậy, chỉ cần mua một ngôi nhà là được." Lưu Thiên Hành khẽ mỉm cười, sau đó lấy ra từ chiếc cặp bên cạnh một xấp giấy "quảng cáo bán hàng".

"..."

Diệp Bân thấy vậy, ánh mắt nheo lại, khuôn mặt ngay lập tức trầm xuống.

"Haha! Cái con người này! Tôi đùa anh chút thôi! Đặt miếng đệm này xuống dưới rồi hãy ngồi lên, chiếc ghế đá này rất lạnh đấy!" Lục Thiên Hành nói xong miệng vẫn còn cười thành tiếng.

"..."

Diệp Bân nghe xong, khuôn mặt anh ta nổi đầy gân xanh, sau đó đứng dậy đem xấp giấy quảng cáo bán hàng kia đặt xuống ghế sau đó mới ngồi lên.

"Nhìn dáng vẻ của anh, trạng thái không được tốt lắm, xem ra lại xảy ra chuyện gì rồi." Lục Thiên Hành một câu nói đã đoán trúng.

Diệp Bân khẽ gật đầu, "Đúng là không thể giấu được anh Lưu,gần đây thực sự đã xảy ra một số chuyện." Diệp Bân cũng không đem chuyện bị nguyền ra nói với Lục Thiên Hành.

"Mấy lá bùa lúc trước tôi cho anh đã dùng hết chưa?" Lục Thiên Hành lo lắng hỏi.

"Đã dùng hết rồi." Diệp Bân từ đầu đến cuối vẫn là luôn cảm kích sự giúp đỡ trước đây của Lục Thiên Hành.

"Ừm." Lục Thiên Hành khẽ gật đầu, sau đó lật chiếc cặp của mình một lần nữa,lấy ra ba lá bùa.Trên ba lá bùa, khắc ba phù chú khác nhau. Diệp Bân cẩn thận quan sát, trên những lá bùa được nhuộm bằng thuộc nhuộm đỏ,chỗ khắc tựa hồ còn rất ướt, có vẻ như được khắc cách đây không lâu.

"Anh Lưu, đây là?" Diệp Bân có chút nghi ngờ, nhìn ba lá bùa.

"Ba lá bùa này anh giữ lấy một cái,còn lại đưa cho hai người bạn của anh mỗi người một cái, luôn mang theo bên mình cho đến khi nào bùa chú trên lá bùa biến mất mới thôi, nếu không, người không rời phù chú, phù chú không rời người." Lục Thiên Hành lại phát huy khả năng thay đổi gương mặt,lúc trước còn vui vẻ cười đùa bây giờ đột nhiên đã trở nên vô cùng nghiêm túc.

Diệp Bân nhìn ba lá bùa, cau mày, "Anh Lưu, ba lá bùa này có lợi ích gì sao?"

"Anh cùng hai người bạn kia đã nhiễm phải mấy thứ không được sạch sẽ." Lục Thiên Hành trầm giọng mở miệng.

Nghe những lời của Lục Thiên Hành, Diệp Bân ngay lập tức sững sờ. Anh chưa bao giờ tiết lộ bất kỳ tin tức nào cho Lục Thiên Hành, nhưng không ngờ tới, Lục Thiên Hành dường như đối với sự việc của ba người bọn họ đã sớm biết.

"Anh Lưu ý của anh là?" Diệp Bân mở miệng dò hỏi.

Nhìn Diệp Bân, Lục Thiên Hành lắc đầu sau đó thở phào nhẹ nhõm. Một lúc lâu sau, mới chậm rãi lên tiếng "Cái gọi là chân tướng,đối với các anh quan trọng như vậy sao?"

"Là một cảnh sát, nhiệm vụ của chúng tôi là truy tìm ra chân tướng của vụ án." Diệp Bân lạnh lùng nói, ánh mắt vô cùng kiên định nhìn về phía Lục Thiên Hành.

"Nếu chân tướng vô cùng tàn khốc thì sao?" Lục Thiên Hành lại một lần nữa hỏi lại.

Câu nói này của Lục Thiên Hành khiến Diệp Bân trong nháy mắt có chút dao động , nhưng Diệp Bân ngay lập tức ổn định lại tinh thần , "Bất luận chân tướng có như thế nào, chúng tôi đều có trách nhiệm phải điều tra rõ ràng."

"Ừm, anh quá cố chấp, có nói nhiều với anh cũng vô dụng." Cuối cùng, Lục Thiên Hành từ bỏ việc tranh luận với Diệp Bân. "Đối với sự việc chiếc xe buýt tuyến 18 mà các anh đang điều tra tra,tôi cũng không biết nhiều chỉ biết là chiếc xe buýt kia với vụ đại hỏa hoạn ở thôn Hắc Thủy năm năm trước có liên quan chặt chẽ với nhau."

Diệp Bân đối với những manh mối mà Lưu Thiên Hành vừa nói chỉ khẽ gật đầu. Trong khoảng thời gian điều tra này, Diệp Bân và các đồng nghiệp đã biết được chiếc xe buýt "18" có mối quan hệ mật thiết với thôn Hắc Thủy.

"Anh Lưu, anh đã từng nghe qua đến một người có tên là Chu Á Bằng chưa?"

Khi Diệp Bân nhắc đến cái tên Chu Á Bằng, đôi mắt của Lưu Thiên Hành ngay lập tức ngưng lại. "Chu Á Bằng?"

"Đúng."

"Cậu nghe cái tên này từ đâu vậy?" Sắc mặt Lưu Thiên Hành trở nên có chút ảm đạm. Đương nhiên cái tên Chu Á Bằng này Lưu Thiên Hành biết.

" Ông ta là trưởng thôn thôn Hắc Thủy." Diệp Bân cũng không giấu diếm trực tiếp mở miệng nói cho Lục Thiên Hành.

"Trưởng thôn thôn Hắc Thủy." Sau khi nghe những lời của Diệp Bân, trên mặt Lục Thiên Hành thoáng có chút nghi ngờ, lập tức rơi vào trầm tư.

"Chu Á Bằng là chú của tôi, nhưng ông ấy đã qua đời nhiều năm trước rồi, có lẽ chỉ là trùng tên." Cuối cùng, Lục Thiên Hành cảm thấy cái tên Chu Á Bằng mà Diệp Bân vừa nhắc đến chỉ là trùng tên với chú mình.

"Anh đã nói như vậy chắc chỉ là trùng tên thôi." Nghe được mấy lời của Lưu Thiên Hành, Diệp Bân cũng cảm thấy khả năng chỉ đơn thuần là trùng tên mà thôi.

"Anh Lưu, chú của anh đã từng làm tài xế xe buýt sao?"

"Tài xế xe buýt?" Sắc mặt Lưu Thiên Hành thoáng có chút ngờ vực, nhưng sau đó lập tức lắc đầu. "Tôi cũng không chắc chuyện này. Đối với mấy việc của chú Á Bằng tôi cũng không rõ lắm." Thực tế, đối với người chú Chu Á Bằng này Lưu Thiên Hành thậm chí còn chưa từng gặp mặt chỉ đơn thuần là biết mình có một người chú như thế.

"Anh Lưu, tôi có một yêu cầu quá đáng." Diệp Bân không hỏi chuyện của Chu Á Bằng nữa, giọng nói trở nên rất long trọng.

"Anh muốn tôi trợ giúp các anh phá án?." Lưu Thiên Hành đã sớm đoán ra được khi Diệp Bân nhắc đến ‘yêu cầu quá đáng’’

Diệp Bân khẽ gật đầu, bây giờ không có nguy hiểm nào liên quan đến việc điều tra chiếc xe buýt "tuyến 18" nữa,Diệp Bân muốn nhờ Lưu Thiên Hành giúp đỡ. Dù sao, xung quanh anh cũng không có ai biết bất cứ điều gì về quỷ thần.

"Thật xin lỗi, tôi vẫn còn có việc, không có cách nào để giúp các anh được." Lưu Thiên Hành thằng thừng từ chối lời đề nghị của Diệp Bân.

"Mạng người là quan trọng, tôi hy vọng anh có thể cân nhắc, hơn nữa chúng tôi có thể trả chi phí thỏa đáng cho anh." Theo như những gì Diệp Bân thấy được, Lưu Thiên Hành là một người rất yêu tiền, chỉ cần dùng một chút tiền dụ dỗ, nói không chừng có thể thuyết phục được anh ta.

Nghe thấy được thanh toán chi phí, sắc mặt Lưu Thiên Hành quả nhiên liền thay đổi. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Bân. "Nếu chi phí hợp lí, tôi có thể cân nhắc việc đổi nghề." Là một nhân viên bất động sản, thực tế, Lục Thiên Hành đã có ba tháng không bán được một căn nhà nào, thu nhập như vậy cũng rất ít ỏi. Trước đây, cũng có ý định đổi nghề. Bây giờ, được Diệp Bân chiêu mộ Lục Thiên Hành lập tức có ý định thay đổi công việc.

Nhìn thấy đôi mắt của Lục Thiên Hành bị tiền mê hoặc đã sáng lên, Diệp Bân biết rõ đối phương cuối cùng cũng bi mắc câu rồi.

"Mỗi tháng 3000 tệ, bao ăn bao ở."

"Thành giao!" Nghe được mỗi tháng sẽ được trả 3000 tệ Lục thiên Hành không tiếp tục do dự nữa, trực tiếp đáp ứng. Nhưng sau khi đồng ý lời đề nghị của Diệp Bân, Lục Thiên Hành cũng đưa ra yêu cầu của mình.

"Tôi có thể trợ giúp các anh điều tra phá án, nhưng khi gặp nguy hiểm, các anh nhất định phải nghe lời tôi."

Về yêu cầu của Lục Thiên Hành, Diệp Bân cũng hiểu rằng đối phương là không muốn để bản thân hay cả nhóm lâm vào nguy hiểm, vì vậy vui vẻ đồng ý.

"Không thành vấn đề."

"Ừm, đã như vậy thì khi nào công việc sẽ bắt đầu? Bắt đầu liền tính thời gian làm việc."

"Hôm nay, cùng tôi đến địa điểm làm việc đi."

Cuối cùng, dưới sự thuyết phục của Diệp Bân, đã thành công chiêu mộ được Lục Thiên Hành, khiến Lục Thiên Hành trở thành thành viên của nhóm điều tra,chính vì sự gia nhập này của Lưu Thiên Hành mà công việc về sau của Diệp Bân và cả nhóm đều có tiến triển nhanh chóng.

Bạn đang đọc 18 Lộ Tuyến Xe Buýt (Dịch Bàn Tơ Động) của Ngưu Lại Lại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhbinh2012198
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.