Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nạn Nhân

Phiên bản Dịch · 1565 chữ

Edit by PK

Sau khi kiểm tra hiện trường vị án, nhóm người Diệp Bân chỉ tìm được lá bùa đã bị đốt to bằng ngón cái và xấp tiền vàng mã đã bị đốt đi một nửa, trừ 2 thứ đó cả nhóm không thể tìm được thêm bất kỳ manh mối nào

"Lá bùa bị đốt dở, xấp tiền vàng mã đã bị đốt mất một nửa, chỉ có thể tìm được những manh mối này, chẳng lẽ, thật sự là do ma quỷ giết người?" Nhậm Chính Vân đã điều tra hiện trường không chỉ một lần, mỗi một lần đều vô cùng cẩn thận và nghiêm túc, sợ rằng mình sẽ bỏ sót thứ gì đó, nhưng dù vậy Nhậm Chính Vân vẫn như cũ, không thu hoạch được gì

Nhậm Chính Vân bắt đầu nghi ngờ, nhóm người Diệp Bân đưa mắt nhìn về phía Lục Thiên Hành, với tình huống trước mắt, người duy nhất có thể phá vụ án này chỉ có thể là Lục Thiên Hành

Tay Lục Thiên Hành cầm một lá bùa, trong miệng thì thầm câu thần chú nào đó, đi tới đi lui trong hiện trường vụ án, sau khoảng chừng 1 giờ đồng hồ, khi Lục Thiên Hành đứng gần bức tường vôi bị nhuốm máu, lá bùa trong tay Lục Thiên Hành đột nhiên bắt đầu bốc cháy, trong nháy mắt, lá bùa đã biến thành tro tàn, bay theo trong gió, phiêu tán trên không trung

Lá bùa bị đốt hết một cách nhanh chóng, sắc mặt Lục Thiên Hành vô cùng nặng nề, mà cùng lúc đó, khi lá bùa vừa bị đốt hết, mọi người ở hiện trường vụ án đều cảm thấy rùng mình, giống như có một đôi mắt ở đằng sau lưng đang nhìn chằm chằm vào họ

"Các cậu có cảm thấy không, vừa nãy, hình như đằng sau lưng chúng ta có người" Lá gan Trần Huy khá nhỏ, sau khi cảm nhận được sự ớn lạnh ở đằng sau lưng, trên trán chảy đầy mồ hôi lạnh

Khi Diệp Bân cảm nhận được sự lạnh lẽo u ám đó, lấy can đảm, quay đầu nhìn lại nhưng không phát hiện ra gì

Trong khi mọi người vẫn đang chú ý đến sự lạnh lẽo u ám trước đó, Lục Thiên Hành lại bình tĩnh nói, "Các anh đừng nhìn nữa, cô ta đã đi rồi"

Câu nói của Lục Thiên Hành khiến cho mọi người ở đây đều run lên một cái, rõ ràng bọn họ không nhìn thấy ai, nhưng Lục Thiên Hành lại nói, cô ta đã đi, từ đó có thể khẳng định, lúc trước, sau lưng bọn họ thực sự có tồn tại một "người"

"Là quỷ sao?" Giọng nói Trần Huy run rẩy, vừa nghĩ tới lúc trước có một đôi mắt nhìn chằm chằm mình từ sau lưng, mồ hôi lạnh trên người không ngừng tuôn ra

"Nói đúng ra thì, cũng không phải là quỷ, mà là hồn, con người khi chết, 7 hồn tan biến, 3 hồn rời đi, sau khi linh hồn rời khỏi cơ thể sẽ không lập tức biến thành quỷ, chỉ khi tỏng lòng có oán, lại chấp niệm quá sâu mới hóa thành quỷ"

"Vậy vừa nãy là hồn của nạn nhân sao?" Diệp Bân hỏi, anh đã hiểu những gì Lục Thiên Hành giải thích, cho nên suy đoán, cái "người" sau lưng anh lúc nãy, rất có thể là hồn của nạn nhân

Đối với câu hỏi của Diệp Bân, Lục Thiên Hành lắc đầu, phủ nhận suy đoán của anh, "Linh hồn vừa nãy không phải của nạn nhân mà là một cô hồn, trên thế giới này có rất nhiều người đột tử, những người này tuổi thọ chưa hết, không được trải qua lễ cầu siêu nên không thể đến âm phủ, chỉ có thể quanh quẩn ở dương gian, dần dần, trong lòng nảy sinh chấp niệm, trở thành ác quỷ, quấy nhiễu con người, cuối cùng bị 'Quỷ sai dương gian' tiêu diệt

"Quỷ sai dương gian?" Khi nghe đến 4 chữ quỷ sai trần gian, lông mày Diệp Bân nhíu một cái, anh chưa từng nghe nói qua, dương gian còn có quỷ sai

"Quỷ sai dương gian là cái gì?" Không riêng Diệp Bân, mọi người ở đây đều là lần đầu tiên nghe đến 4 chữ quỷ sai dương gian này

"Đơn giản mà nói, quỷ sai dương gian đã từng là đạo sĩ, đạo hạnh của bọn hắn rất cao, có nền tảng nhất định, giống như Chính Nhất giáo và Toàn Chân giáo"

"Lục tiểu ca này, cậu có địa vị gì vậy?" Triệu Chấn đột nhiên hỏi, cảm thấy, Lục Thiên Hành biết nhiều như vậy, chắc là địa vị cũng không nhỏ

Lục Thiên Hành khẽ lắc đầu, "Tôi chỉ là một đạo sĩ vô danh, khong theo giáo phái nào, những điều này cũng chỉ là ngẫu nhiên học được trong sách"

"Thiên Hành, cô hồn kia có lai lịch như thế nào?" Diệp Bân kéo mọi người quay lại quỹ đạo, quan trọng nhất bây giờ là phải giải quyết vụ án trước mắt

"Cô ta nói cho tôi, nạn nhân tên là Lý Nam, là bị người khác sát hại"

Nghe Lục Thiên Hành nói, mọi người đều sững sờ, lập tức, Diệp Bân và Nhậm Chính Vân lên tiếng cùng một lúc, "Hung thủ là ai?!"

Đối với vấn đề của hai người, Lục Thiên Hành một lần nữa lắc đầu, "Cô ta không nhìn thấy hung thủ, chỉ thấy được một người mặc áo đen rời khỏi nơi này"

"Không nhìn thấy hung thủ, vậy cô ta có biết hung thủ là người hay quỷ không?" Diệp Bân hỏi thêm lần nữa

Lục Thiên Hành vẫn như cũ, lắc đầu, "Cô ta chỉ biết có thế thôi"

"Chỉ có như vậy, vụ án vẫn dậm chân tại chỗ, không có bất kỳ tiến triển nào" Trương Lam trầm giọng nói, trước đó chúng ta đã xác định được đây là một vụ giết người, nhưng vẫn không thể xác định được, vụ án lần này rốt cuộc có phải do con người gây ra hay không

"Trước tiên, hãy điều tra thân phận nạn nhân đi, sau khi làm rõ thân phận nạn nhân, nói không chừng chúng ta có thể tìm ra được chân tướng rõ ràng" Lúc này, Diệp Bân đem sự chú ý đặt lên thân phận của nạn nhân

"Ừm, một khi có kết quả, tôi sẽ lập tức thông báo cho các cậu

Bây giờ chỉ có thể chờ đợi kết quả điều tra nạn nhân mới có thể tiếp tục được, như vậy, sau khi Diệp Bân nói lời tạm biệt với Nhậm Chính Vân thì cùng với mọi người rời đi trước

Sáng sớm hôm sau, tin tức được công bố, đây là một vụ án giết người và thân phận của nạn nhân cũng được công bố trên tin tức

"Chỉ là một người vô gia cư thôi sao?" Diệp Bân nhận được điện thoại của Nhậm Chính Vân, biết được thân phận của nạn nhân

"Ừm, sau khi điều tra, ở con đường gần quận Nghênh Trạch có một người đàn ông vô gia cư, này hình như không có người nhà, người đàn ông này cũng đã đi lang thang ở con đường gần quận Nghênh Trạch trong nhiều năm

"Vì vậy, manh mối đã bị đứt rồi" Diệp Bân nhíu mày, ban đầu anh muốn từ trên người nạn nhân tìm thêm manh mối, nhưng khôn ngờ tới, nạn nhân lại là người vô gia cư, cũng không có người nhá

"Diệp Bân, người đạo sĩ trước kia của cậu, có người nói cho cậu ta biết, nạn nhân tên là Lý Nam, nhưng sau khi chúng tôi điều tra, tên của nạn nhân không phải là Lý Nam mà là Sử Đào

"Tên không đúng sao?" Diệp Bân nghi ngờ, "Vân ca, chút nữa em gọi lại cho anh"

"Được"

Sau khi Diệp Bân cúp điện thoại thì gọi ngay cho Lục Thiên Hành. Sáng sớm, Lục Thiên Hành đã rời khỏi nhà Trần Huy, nói là có chuyện cần phải xử lý

"Xin chào, số điện thoại này hiện đang tắt máy"

"Tại sao lại tắt máy?" Lục Thiên Hành tắt máy khiến cho Diệp Bân có một dự cảm không lành

"Bân tử! Cậu lại đây!" Ngay lúc Diệp Bân đang không biết Lục Thiên Hành đang đi đâu, Trần Huy từ trong phòng chạy ra, trầm mặt, đưa điện thoại của mình cho Diệp Bân

"Sao thế? Vội vàng hấp tấp như vậy?" Diệp Bân nhận lấy điện thoại, nghi ngờ hỏi, nhưng ngay sau đó, Diệp Bân nhìn thấy tin tức trên điện thoại Trần Huy, cả người sửng sốt

"Tin tức mới nhất: Tối hôm qua, quận X thành phố X đã xảy ra 1 vụ tai nạn giao thông, đã khiến cho 1 người tử vong, 2 người bị thương nặng và 1 người mất tích, theo những người đã chứng kiến vụ tai nạn, chiếc xe ô tô đột ngột quay đầu khi đang đi ở tốc độ cao, khiến chiếc xe bị lật nghiêng, mới gây ra tai nạn này"

Bạn đang đọc 18 Lộ Tuyến Xe Buýt (Dịch Bàn Tơ Động) của Ngưu Lại Lại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhbinh2012198
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.